Chương 73: Ngốc lâu tự nhiên sẽ mạnh mẽ(3)
Thẩm Du
19/02/2017
Vì thế, thật ra sự tự tin của cô ả thực ra cũng có chút căn cứ.
Lan Tiêu Tiêu thực sự muốn cướp Quan Hành Duệ....Ả còn nghiêm túc lập kế hoạch.
Bước đầu tiên, chính là gây xích mích, ly gián, trước hết phải để cho tình cảm của Nguyên Nguyện và Quan Hành Duệ xuất hiện vết rạn.
Đây đại khái là một phương pháp cũ rích nhưng cũng là cách hiệu quả nhất.
Cho nên chiều hôm đó, Nguyên Nguyện nhận được một cuộc gọi từ số lạ.
Vừa mới nhấc máy, còn chưa kịp 'alo' một tiếng thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng chỉ trích
"Cô Nguyên? Phiền cô coi chừng người đàn ông của cô, đừng để anh ta ra ngoài làm loạn, quấy rối phụ nữ xa lạ"
Nguyên Nguyện không thèm nhìn điện thoại di động xác nhận, bình tĩnh lật xem một trang....của quyển sách thành ngữ
"Cô gọi nhầm số rồi"
"...Tôi sao có thể gọi sai được, chẳng lẽ cô không quen Quan Hành Duệ sao?"
Lan Tiêu Tiêu đã gián tiếp nghe ngóng được tên của Quan Hành Duệ, nhưng không biết rốt cuộc công ty mà anh mở là công ty gì.
Nhưng cũng chẳng cần biết làm gì, chỉ cần anh phải đi làm nên thời gian này không có ở nhà, thế là dủ rồi.
Lan Tiêu Tiêu cầm trên tay máy biến hóa giọng nói vừa mua trên mạng, nói tiếp lời giải thích đã chuẩn bị xong
"Buổi trưa, Quan tổng ra ngoài xã giao uống say, tôi giúp ông chủ đưa anh ta tới khách sạn nghỉ ngơi, kết quả anh ta mạnh mẽ dựa vào tôi, không cho tôi đi"
Ả nói, quả thực là tình huống thường gặp trên thương trường, có thể dễ dàng khiến người ta tin.
Nhưng phản ứng của Nguyên Nguyện lại là....
"Cô nhận lầm người rồi"
Lại còn vô cùng khẳng định, vô cùng tỉnh táo trả lời....
Thật ra, lúc này cô đang lật xem những câu chuyện thành ngữ còn tốt hơn ngồi rầu rĩ...Đúng lúc, cô đọc được một điển cố "Nhị đào sát tam sĩ", khiến cô đột nhiên muốn ăn đào, nhưng trong nhà lại không có.
Lan Tiêu Tiêu có phần nóng nảy, ả không tin rằng cô hoàn toàn không hề nghi ngờ Quan Hành Duệ, lập tức dồn sức nói liều
"Sao cô có thể mặc kệ được! Quan tổng uống say, vừa rồi còn mạnh mẽ nhào lên xé quần áo của tôi, sờ xoạng lung tung trên người tôi, nếu xảy ra chuyện thì phải làm sao?"
Lần này, Nguyên Nguyện cuối cùng cũng nghiêm túc, khẽ rùng mình vì lạnh, không nói gì nữa.
A, tôi không sợ cô sẽ không tin! Lan Tiêu Tiêu chơi đùa bộ móng tay tinh xảo ả vừa làm xong, khóe miệng nhếch lên đầy đắc ý, cười khẩy.
Mà ở đầu dây bên kia...
Im lặng hơn hai phút, lúc lên tiếng, giọng Nguyên Nguyện trịnh trọng nói cho ả
"Cô yên tâm, tôi đã giúp cô báo cảnh sát rồi, cảnh sát sẽ lập tức tới ngay"
Nói xong, cô như không hiểu, hỏi lại
"Sao cô không nói sớm chuyện anh ta động tay chân với cô, lại còn có thời gian gọi điện cho tôi? Gặp phải loại lưu manh này khỏi cần do dự, cứ trực tiếp báo cảnh sát! Nếu không ngộ nhỡ thật sự xảy ra chuyện gì, hối hận cũng đã muộn! Phụ nữ phải tự biết bảo vệ mình chứ!!"
Nguyên Nguyện nói một cách cực kỳ sốt sắng, thành khẩn.
"..."
Báo!Cảnh!Sát!!!!!
Cảnh sát sẽ tới nhanh chóng???
Nếu bị đám ký giả biết, ả còn đường sống sao???
Lan Tiêu Tiêu bị dọa tới nỗi mặt mũi trắng bệch, không quan tâm tới chuyện lừa gạt Nguyên Nguyện nữa, lập tức dập máy, tháo sim rồi ném thẳng vào bồn cầu.
Nhưng, không còn kịp nữa rồi....
Nghe nói có thể phát sinh một vụ án cưỡng gian...các chú cảnh sát rất coi trọng.
Dù Lan Tiêu Tiêu đã tắt máy, hủy sim, nhưng cảnh sát vẫn có thể tra ra được vị trí cụ thể của số máy này vào lần cuối phát tín hiệu...
Xe cảnh sát lập tức đi tới biệt thự của Lan Tiêu Tiêu...
Hiện tại, Lan Tiêu Tiêu không dám trốn ra ngoài, nếu không ngộ nhỡ sự tình bị thổi phồng, ả trốn ở biệt thự coi như là an toàn, nếu ở bên ngoài, dù trốn ở đầu cũng có thể bị đám ký giả chặn lại.
Có điều ả đang ở nhà, cũng chẳng dám mở cửa.....
Lan Tiêu Tiêu thực sự muốn cướp Quan Hành Duệ....Ả còn nghiêm túc lập kế hoạch.
Bước đầu tiên, chính là gây xích mích, ly gián, trước hết phải để cho tình cảm của Nguyên Nguyện và Quan Hành Duệ xuất hiện vết rạn.
Đây đại khái là một phương pháp cũ rích nhưng cũng là cách hiệu quả nhất.
Cho nên chiều hôm đó, Nguyên Nguyện nhận được một cuộc gọi từ số lạ.
Vừa mới nhấc máy, còn chưa kịp 'alo' một tiếng thì đầu dây bên kia đã vang lên tiếng chỉ trích
"Cô Nguyên? Phiền cô coi chừng người đàn ông của cô, đừng để anh ta ra ngoài làm loạn, quấy rối phụ nữ xa lạ"
Nguyên Nguyện không thèm nhìn điện thoại di động xác nhận, bình tĩnh lật xem một trang....của quyển sách thành ngữ
"Cô gọi nhầm số rồi"
"...Tôi sao có thể gọi sai được, chẳng lẽ cô không quen Quan Hành Duệ sao?"
Lan Tiêu Tiêu đã gián tiếp nghe ngóng được tên của Quan Hành Duệ, nhưng không biết rốt cuộc công ty mà anh mở là công ty gì.
Nhưng cũng chẳng cần biết làm gì, chỉ cần anh phải đi làm nên thời gian này không có ở nhà, thế là dủ rồi.
Lan Tiêu Tiêu cầm trên tay máy biến hóa giọng nói vừa mua trên mạng, nói tiếp lời giải thích đã chuẩn bị xong
"Buổi trưa, Quan tổng ra ngoài xã giao uống say, tôi giúp ông chủ đưa anh ta tới khách sạn nghỉ ngơi, kết quả anh ta mạnh mẽ dựa vào tôi, không cho tôi đi"
Ả nói, quả thực là tình huống thường gặp trên thương trường, có thể dễ dàng khiến người ta tin.
Nhưng phản ứng của Nguyên Nguyện lại là....
"Cô nhận lầm người rồi"
Lại còn vô cùng khẳng định, vô cùng tỉnh táo trả lời....
Thật ra, lúc này cô đang lật xem những câu chuyện thành ngữ còn tốt hơn ngồi rầu rĩ...Đúng lúc, cô đọc được một điển cố "Nhị đào sát tam sĩ", khiến cô đột nhiên muốn ăn đào, nhưng trong nhà lại không có.
Lan Tiêu Tiêu có phần nóng nảy, ả không tin rằng cô hoàn toàn không hề nghi ngờ Quan Hành Duệ, lập tức dồn sức nói liều
"Sao cô có thể mặc kệ được! Quan tổng uống say, vừa rồi còn mạnh mẽ nhào lên xé quần áo của tôi, sờ xoạng lung tung trên người tôi, nếu xảy ra chuyện thì phải làm sao?"
Lần này, Nguyên Nguyện cuối cùng cũng nghiêm túc, khẽ rùng mình vì lạnh, không nói gì nữa.
A, tôi không sợ cô sẽ không tin! Lan Tiêu Tiêu chơi đùa bộ móng tay tinh xảo ả vừa làm xong, khóe miệng nhếch lên đầy đắc ý, cười khẩy.
Mà ở đầu dây bên kia...
Im lặng hơn hai phút, lúc lên tiếng, giọng Nguyên Nguyện trịnh trọng nói cho ả
"Cô yên tâm, tôi đã giúp cô báo cảnh sát rồi, cảnh sát sẽ lập tức tới ngay"
Nói xong, cô như không hiểu, hỏi lại
"Sao cô không nói sớm chuyện anh ta động tay chân với cô, lại còn có thời gian gọi điện cho tôi? Gặp phải loại lưu manh này khỏi cần do dự, cứ trực tiếp báo cảnh sát! Nếu không ngộ nhỡ thật sự xảy ra chuyện gì, hối hận cũng đã muộn! Phụ nữ phải tự biết bảo vệ mình chứ!!"
Nguyên Nguyện nói một cách cực kỳ sốt sắng, thành khẩn.
"..."
Báo!Cảnh!Sát!!!!!
Cảnh sát sẽ tới nhanh chóng???
Nếu bị đám ký giả biết, ả còn đường sống sao???
Lan Tiêu Tiêu bị dọa tới nỗi mặt mũi trắng bệch, không quan tâm tới chuyện lừa gạt Nguyên Nguyện nữa, lập tức dập máy, tháo sim rồi ném thẳng vào bồn cầu.
Nhưng, không còn kịp nữa rồi....
Nghe nói có thể phát sinh một vụ án cưỡng gian...các chú cảnh sát rất coi trọng.
Dù Lan Tiêu Tiêu đã tắt máy, hủy sim, nhưng cảnh sát vẫn có thể tra ra được vị trí cụ thể của số máy này vào lần cuối phát tín hiệu...
Xe cảnh sát lập tức đi tới biệt thự của Lan Tiêu Tiêu...
Hiện tại, Lan Tiêu Tiêu không dám trốn ra ngoài, nếu không ngộ nhỡ sự tình bị thổi phồng, ả trốn ở biệt thự coi như là an toàn, nếu ở bên ngoài, dù trốn ở đầu cũng có thể bị đám ký giả chặn lại.
Có điều ả đang ở nhà, cũng chẳng dám mở cửa.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.