Chương 207: Thủ đoạn chân chính của phúc hắc (1)
Thẩm Du
17/03/2017
Hắn muốn hỏi trọng điểm chưa không phải câu này! Hắn kỳ thật muốn hỏi...
Đại gia hắn không phải lúc không vui liền chém một người gì đó sao... (┬_┬)
Hoặc là... Nơi này là một phòng yến hội của khách sạn năm sao, tập hợp những người giàu có nhất....
Đây lại là tầng hai mươi sáu, tiêu chuẩn trên không chạm trời, dưới không chạm đất, đường thoát chỉ có một.
Bên ngoài vừa vặn còn có rất nhiều truyền thông, cực kì tiện nếu hắn muốn truyền bá lời nói với đại chúng....
Đại gia hắn có thể chỉ huy tất cả mọi người ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất, vơ vét tài sản lớn, vượt qua thời gian quy định tiền vẫn chưa kịp đưa tới thì mỗi phút sẽ giết một người...
Trong phim đều là diễn như vậy a. (┬_┬)
Sau này hắn sẽ không bao giờ xem phim hành động xã hội đen nữa ...
Tề Tu Viễn vẫn còn đang tưởng tượng những hình ảnh có thể diễn ra với xã hội đen thực thụ...
Thì bạn đại gia chồng bé nào đó bình tĩnh nói, "Không phải."
"... Không, không phải ?"
Tề Tu Viễn giật mình một cái, tỉnh hồn.
Vừa rồi mình đã nói gì? Hỏi hắn có phải đến cùng với Nguyên Nguyện không?
Kết quả đại gia đáp lại không phải! Chẳng lẽ thật sự là đến đây giết người? !
Tề Tu Viễn bắt đầu lo lắng, nếu chẳng may xảy ra cảnh bắn nhau như trong phim thì hắn nên trốn ở đâu... Ở đầu bên kia điện thoại ở một nơi xa, Quan Hành Duệ vẫn bình tĩnh nói, "Tôi là đến chơi cùng Tâm Tâm."
Tề Tu Viễn: "..."
(┬_┬) đại gia, chúng ta bình tĩnh ngồi thương lượng lại nhé....
Ngài cảm thấy lấy thân thủ cùng địa vị của ngài, dọa một người dân hiền lành chất phác như tôi , ngài có cảm thấy áy náy lương tâm không....
Kỳ thật Quan Hành Duệ thực sự không phải cố ý hù dọa hắn.
Hai ý kiến này vốn cũng không giống nhau ~
Hắn không chỉ đến chơi cùng Tâm Tâm, còn muốn cho cô cứ mãi thoải mái, vui vẻ không buồn không lo, cho nên một chữ "Chơi" này, thực sự rất quan trọng, cực kì quan trọng, nên tuyệt đối không thể tỉnh lược.
Chờ chồng bé của mình cúp điện thoại, Nguyên Nguyện tò mò hỏi hắn, "Anh Tề kinh ngạc cái gì?"
"Hắn không biết anh, cảm thấy khiếp sợ."
"Đó là bởi vì anh ấy không đủ quen thuộc đối với anh ~ "
Âm thanh của Nguyên Nguyện vẫn còn cực kì vui vẻ, chỉ có cô mới hiểu Nhị Nhị, dù anh thay đổi như thế nào~
"Boss, Lục Tâm Vi đang đi về hướng của hai người." Trong tai nghe của Quan Hành Duệ đột nhiên có âm thanh vang lên.
Cho dù Quan Hành Duệ không lộ mặt, bị người khác nhìn thấy thì cô cùng một người phục vụ trò chuyện như vậy hợp ý, cũng nhất định sẽ làm cho người khác hoài nghi, cho nên bọn vệ sĩ nhìn như đang nói chuyện phiếm, kỳ thật đều cẩn thận quan sát ở chung quanh.
Quan Hành Duệ đứng lên, "Bộ phận ghi âm, người nọ đã tới, anh đi rồi về ngay."
"Ai? ... Nga đúng rồi, là Lưu Tô (*)."
Nguyên Nguyện theo bản năng đem di động thu lại trước... Tự nhủ nói, "Cô ta cũng tới rồi à."
(Nhân vật Lục Tâm Vi đóng, Nguyên Nguyện chỉ nhờ tên nhân vật hợp tác với cô)
Căn bản là từ đầu tới đuôi không nhớ rõ Lục Tâm Vi là ai, ngay cả cô ta cũng là nghệ sĩ của Viêm Thiên cũng chưa nhớ kỹ...
Lục Tâm Vi vừa làm chuyện mất mặt, hiện tại không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của bất kỳ ai, vẫn liên tục cúi đầu đi đường, cũng không thấy được Quan Hành Duệ từ một góc lắc mình bước ra.
Dù có nhìn thấy cũng không thành vấn đề, trên tay Quan Hành Duệ, bưng một cái khay có đặt một ly không, bị người khác hỏi, hắn cũng có thể nói mình là qua bên kia dọn ly .
Loại yến hội này, tuyệt đối là thời cơ tốt để kết giao quan hệ với người có tiền...
Lục Tâm Vi không nghĩ tới sẽ có người bí ẩn chạy đến đây ăn cái gì, vừa mới đi tới, liền không kịp chờ đợi khẽ nói vào di động, "Không phải em thả!"
Người trong điện thoại anh của cô ta, cô ta đang giải thích cùng anh của cô ta, cô ta mới vừa rồi không có thả... rắm.
Sau đó cô ta liền thấy Nguyên Nguyện...
Vốn là sắc mặt xanh xao, hiện tại lại đen xanh.
Vì sao lại là Nguyên Nguyện, vì sao!
Tại sao đều bị Nguyên Nguyện nhìn thấy lúc cô ta bị mất mặt nhất!
Đại gia hắn không phải lúc không vui liền chém một người gì đó sao... (┬_┬)
Hoặc là... Nơi này là một phòng yến hội của khách sạn năm sao, tập hợp những người giàu có nhất....
Đây lại là tầng hai mươi sáu, tiêu chuẩn trên không chạm trời, dưới không chạm đất, đường thoát chỉ có một.
Bên ngoài vừa vặn còn có rất nhiều truyền thông, cực kì tiện nếu hắn muốn truyền bá lời nói với đại chúng....
Đại gia hắn có thể chỉ huy tất cả mọi người ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất, vơ vét tài sản lớn, vượt qua thời gian quy định tiền vẫn chưa kịp đưa tới thì mỗi phút sẽ giết một người...
Trong phim đều là diễn như vậy a. (┬_┬)
Sau này hắn sẽ không bao giờ xem phim hành động xã hội đen nữa ...
Tề Tu Viễn vẫn còn đang tưởng tượng những hình ảnh có thể diễn ra với xã hội đen thực thụ...
Thì bạn đại gia chồng bé nào đó bình tĩnh nói, "Không phải."
"... Không, không phải ?"
Tề Tu Viễn giật mình một cái, tỉnh hồn.
Vừa rồi mình đã nói gì? Hỏi hắn có phải đến cùng với Nguyên Nguyện không?
Kết quả đại gia đáp lại không phải! Chẳng lẽ thật sự là đến đây giết người? !
Tề Tu Viễn bắt đầu lo lắng, nếu chẳng may xảy ra cảnh bắn nhau như trong phim thì hắn nên trốn ở đâu... Ở đầu bên kia điện thoại ở một nơi xa, Quan Hành Duệ vẫn bình tĩnh nói, "Tôi là đến chơi cùng Tâm Tâm."
Tề Tu Viễn: "..."
(┬_┬) đại gia, chúng ta bình tĩnh ngồi thương lượng lại nhé....
Ngài cảm thấy lấy thân thủ cùng địa vị của ngài, dọa một người dân hiền lành chất phác như tôi , ngài có cảm thấy áy náy lương tâm không....
Kỳ thật Quan Hành Duệ thực sự không phải cố ý hù dọa hắn.
Hai ý kiến này vốn cũng không giống nhau ~
Hắn không chỉ đến chơi cùng Tâm Tâm, còn muốn cho cô cứ mãi thoải mái, vui vẻ không buồn không lo, cho nên một chữ "Chơi" này, thực sự rất quan trọng, cực kì quan trọng, nên tuyệt đối không thể tỉnh lược.
Chờ chồng bé của mình cúp điện thoại, Nguyên Nguyện tò mò hỏi hắn, "Anh Tề kinh ngạc cái gì?"
"Hắn không biết anh, cảm thấy khiếp sợ."
"Đó là bởi vì anh ấy không đủ quen thuộc đối với anh ~ "
Âm thanh của Nguyên Nguyện vẫn còn cực kì vui vẻ, chỉ có cô mới hiểu Nhị Nhị, dù anh thay đổi như thế nào~
"Boss, Lục Tâm Vi đang đi về hướng của hai người." Trong tai nghe của Quan Hành Duệ đột nhiên có âm thanh vang lên.
Cho dù Quan Hành Duệ không lộ mặt, bị người khác nhìn thấy thì cô cùng một người phục vụ trò chuyện như vậy hợp ý, cũng nhất định sẽ làm cho người khác hoài nghi, cho nên bọn vệ sĩ nhìn như đang nói chuyện phiếm, kỳ thật đều cẩn thận quan sát ở chung quanh.
Quan Hành Duệ đứng lên, "Bộ phận ghi âm, người nọ đã tới, anh đi rồi về ngay."
"Ai? ... Nga đúng rồi, là Lưu Tô (*)."
Nguyên Nguyện theo bản năng đem di động thu lại trước... Tự nhủ nói, "Cô ta cũng tới rồi à."
(Nhân vật Lục Tâm Vi đóng, Nguyên Nguyện chỉ nhờ tên nhân vật hợp tác với cô)
Căn bản là từ đầu tới đuôi không nhớ rõ Lục Tâm Vi là ai, ngay cả cô ta cũng là nghệ sĩ của Viêm Thiên cũng chưa nhớ kỹ...
Lục Tâm Vi vừa làm chuyện mất mặt, hiện tại không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của bất kỳ ai, vẫn liên tục cúi đầu đi đường, cũng không thấy được Quan Hành Duệ từ một góc lắc mình bước ra.
Dù có nhìn thấy cũng không thành vấn đề, trên tay Quan Hành Duệ, bưng một cái khay có đặt một ly không, bị người khác hỏi, hắn cũng có thể nói mình là qua bên kia dọn ly .
Loại yến hội này, tuyệt đối là thời cơ tốt để kết giao quan hệ với người có tiền...
Lục Tâm Vi không nghĩ tới sẽ có người bí ẩn chạy đến đây ăn cái gì, vừa mới đi tới, liền không kịp chờ đợi khẽ nói vào di động, "Không phải em thả!"
Người trong điện thoại anh của cô ta, cô ta đang giải thích cùng anh của cô ta, cô ta mới vừa rồi không có thả... rắm.
Sau đó cô ta liền thấy Nguyên Nguyện...
Vốn là sắc mặt xanh xao, hiện tại lại đen xanh.
Vì sao lại là Nguyên Nguyện, vì sao!
Tại sao đều bị Nguyên Nguyện nhìn thấy lúc cô ta bị mất mặt nhất!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.