Chương 167: Tuyệt đối không nên gây chuyên với người phúc hắc (1 )
Thẩm Du
12/03/2017
Nghe hắn nhắc tới vết thương cũ, bọn vệ sĩ không khỏi buôn bã
“…Không có.”
Tuy không có tái phát nhưng cũng không khỏi được hoàn toàn.
Năm đó Boss bị thương quá nặng, vết thương đó…cũng không thể trong một hai ngay là khỏi.
Nhưng dù có cơ hội quay trở lại, nhất định Bos cũng sẽ làm như thế quyết không hối hận.
Bọn vệ sĩ thở dài một tiếng, cũng không nhiều lời, đem túi bột kia ra: “Ngũ thiếu, làm phiền anh xem cho tôi đây là cái gì.”
Nghiêm Thiếu Bách nhận lấy gói thuốc, mở ra ngửi một chút, rồi đưa bọn họ vào phòng thí nghiệm gần đó.
Đây là thuốc có sẵn bên ngoài được nghiền nhỏ thanh bột, thành phần cũng không phức tạp, vì vậy rất nhanh liền có kết quả.
Chỉ là…
Nghiêm Thiếu Bách nhìn kết quả không khỏi nhướng mày: “Đây là một loại thuốc giảm đau, bởi vì có tác dụng phụ quá lớn nên nhiều năm trước đã bị cấm lưu thông, nếu dùng trong một thời gian dài, tuyến giáp của người bệnh sẽ bị ảnh hưởng gây rối loạn nội tiết tố…Các cậu kiếm đau ra loại thuốc này?”
Sắc mặt bọn vệ sĩ liền đen như đáy nồi, hỏi ngược lại hắn: “Phụ nữ uống cái này vào sẽ bị gì ạ?”
“ Ban đầu da sẽ nổi lên những hạt như đậu mùa gây mẩn ngứa, kích thước cũng như cân nặng sẽ tăng lên nhanh chóng, làn da sẽ bị bong tróc nhiều,..”
“Ngũ thiếu,ngài không cần nói nữa đâu.”
Bọn vệ sĩ đã tức giận đến nổi gân xanh, nhanh chóng ngăn cản lời nói của Nghiêm Thiếu Bách, nếu họ tiếp tục nghe chắc sẽ không kiềm nổi mà trực tiếp một đao giết chết Lan Tiêu Tiêu.
Lan Tiêu Tiêu cái đồ @#%amp;*!
Tại sao trên đời lại có người độc ác, ti tiện như vậy!
Từ bệnh viện nhà họ Nghiêm đi ra, cả đám đều buồn bực ngồi trong xe, giận không kìm được, còn đau đầu không biết nên nói với Quan Hành Duệ thế nào.
Bọn họ đều nhìn thấy rõ Boss quan tâm chị dâu đến nhường nào, nhưng hiện tai bọn họ không dám nói thật chỉ sợ Boss tức giận quá mà đem Lan Tiêu Tiêu ra chém.
Dù sao Lan Tiêu Tiêu cũng là nhân vật của công chúng, nếu bỗng dưng chết hay bị thương, nhất định sẽ gây ra sóng to gió lớn, hơn nữa ai cũng biết cô ta cùng chị dâu có mâu thuẫn…
Lúc này có chuyện gì xảy ra, mọi người chắc chắn sẽ nghi ngờ chị dâu đầu tiên.
Kết quả việc bọn vệ sĩ lo lắng chỉ la tốn công vô ích.
Bọn họ cố gắng dùng lời nói uyển chuyển nhất để giải thích chuyện gì đã xảy ra cho Boss, thế nhưng Quan Hành Duệ không những không tức giận mà tâm trạng hình như vui vẻ đáp: “Ừ~”
Âm thanh đầy sung sướng như thế rốt cuộc là sao!
Chẳng lẽ mấy ngày Boss khoe khoang đáp án của chị dâu trong cuộc thi thổ lộ vẫn chưa đủ sao?
Cho dù và vui vẻ đến mấy nhưng có người muốn hại chị dâu, Boss không có ý định phạt cô ta sao?
Phạt, làm sao có thể không phạt cơ chứ.
Nhưng dùng phương pháp nào?
Tìm người đánh cho Lan Tiêu Tiêu một trận, hay dùng kế ăn miếng trả miếng cũng động tay với thức ăn của cô ta?
Sai, sai hoàn toàn.
Chỉ những người có tính cách bộc trực mới nghĩ ra những cách này, thứ nhất cùng lắm Lan Tiêu Tiêu ở trong bệnh viện chữa trị một năm thì khỏi hẳn rồi sau đó liền tốt lành, thứ hai có thể sẽ để lại dấu vết, không chừng sẽ thành đại phiền toái cho sau này cũng nên.
Trên đời này, sự trả thù đau đớn nhất không phải đến từ bạo lực thân thể, mà là đến từ tâm trí, trí nhớ…
Khi chính tay vị chồng bé chỉnh người, nhất định sẽ có rất nhiêu biện pháp hay, đáng học hỏi~
Cầm điện thoại di động lên, Quan Hành Duệ nhanh chóng nhấn số của Sở mỹ nam.
Sở Mộ Phong cầm máy rất nhanh, nhưng âm thanh lại bị ép xuống cực thấp: “Chuyện gì? Tôi đang ngắm vợ tôi học không tiện nói chuyện, có chuyện gì thì nói nhanh.”
Bạn đại gia chồng bé cực kì bình tĩnh, thong thả nói cho Sở Mộ Phong cần làm việc gì.
Bọn vệ sĩ nghe mà miệng không ngừng mở to, không biết là ai “Phụt” một tiếng bật cười, những người khác cũng ngoác miệng cười ha hả, cười đến mức muốn đập bàn.
Boss thật tuyệt!
Sở Mộ Phong cũng cười đến thiếu chút nữa thì ngã từ trên cây xuống.
Không sai, cây.
Bởi vì lớp học vợ hắn ở tầng hai nên hắn phải leo cây ngắm vợ hắn…乛へ乛
“…Không có.”
Tuy không có tái phát nhưng cũng không khỏi được hoàn toàn.
Năm đó Boss bị thương quá nặng, vết thương đó…cũng không thể trong một hai ngay là khỏi.
Nhưng dù có cơ hội quay trở lại, nhất định Bos cũng sẽ làm như thế quyết không hối hận.
Bọn vệ sĩ thở dài một tiếng, cũng không nhiều lời, đem túi bột kia ra: “Ngũ thiếu, làm phiền anh xem cho tôi đây là cái gì.”
Nghiêm Thiếu Bách nhận lấy gói thuốc, mở ra ngửi một chút, rồi đưa bọn họ vào phòng thí nghiệm gần đó.
Đây là thuốc có sẵn bên ngoài được nghiền nhỏ thanh bột, thành phần cũng không phức tạp, vì vậy rất nhanh liền có kết quả.
Chỉ là…
Nghiêm Thiếu Bách nhìn kết quả không khỏi nhướng mày: “Đây là một loại thuốc giảm đau, bởi vì có tác dụng phụ quá lớn nên nhiều năm trước đã bị cấm lưu thông, nếu dùng trong một thời gian dài, tuyến giáp của người bệnh sẽ bị ảnh hưởng gây rối loạn nội tiết tố…Các cậu kiếm đau ra loại thuốc này?”
Sắc mặt bọn vệ sĩ liền đen như đáy nồi, hỏi ngược lại hắn: “Phụ nữ uống cái này vào sẽ bị gì ạ?”
“ Ban đầu da sẽ nổi lên những hạt như đậu mùa gây mẩn ngứa, kích thước cũng như cân nặng sẽ tăng lên nhanh chóng, làn da sẽ bị bong tróc nhiều,..”
“Ngũ thiếu,ngài không cần nói nữa đâu.”
Bọn vệ sĩ đã tức giận đến nổi gân xanh, nhanh chóng ngăn cản lời nói của Nghiêm Thiếu Bách, nếu họ tiếp tục nghe chắc sẽ không kiềm nổi mà trực tiếp một đao giết chết Lan Tiêu Tiêu.
Lan Tiêu Tiêu cái đồ @#%amp;*!
Tại sao trên đời lại có người độc ác, ti tiện như vậy!
Từ bệnh viện nhà họ Nghiêm đi ra, cả đám đều buồn bực ngồi trong xe, giận không kìm được, còn đau đầu không biết nên nói với Quan Hành Duệ thế nào.
Bọn họ đều nhìn thấy rõ Boss quan tâm chị dâu đến nhường nào, nhưng hiện tai bọn họ không dám nói thật chỉ sợ Boss tức giận quá mà đem Lan Tiêu Tiêu ra chém.
Dù sao Lan Tiêu Tiêu cũng là nhân vật của công chúng, nếu bỗng dưng chết hay bị thương, nhất định sẽ gây ra sóng to gió lớn, hơn nữa ai cũng biết cô ta cùng chị dâu có mâu thuẫn…
Lúc này có chuyện gì xảy ra, mọi người chắc chắn sẽ nghi ngờ chị dâu đầu tiên.
Kết quả việc bọn vệ sĩ lo lắng chỉ la tốn công vô ích.
Bọn họ cố gắng dùng lời nói uyển chuyển nhất để giải thích chuyện gì đã xảy ra cho Boss, thế nhưng Quan Hành Duệ không những không tức giận mà tâm trạng hình như vui vẻ đáp: “Ừ~”
Âm thanh đầy sung sướng như thế rốt cuộc là sao!
Chẳng lẽ mấy ngày Boss khoe khoang đáp án của chị dâu trong cuộc thi thổ lộ vẫn chưa đủ sao?
Cho dù và vui vẻ đến mấy nhưng có người muốn hại chị dâu, Boss không có ý định phạt cô ta sao?
Phạt, làm sao có thể không phạt cơ chứ.
Nhưng dùng phương pháp nào?
Tìm người đánh cho Lan Tiêu Tiêu một trận, hay dùng kế ăn miếng trả miếng cũng động tay với thức ăn của cô ta?
Sai, sai hoàn toàn.
Chỉ những người có tính cách bộc trực mới nghĩ ra những cách này, thứ nhất cùng lắm Lan Tiêu Tiêu ở trong bệnh viện chữa trị một năm thì khỏi hẳn rồi sau đó liền tốt lành, thứ hai có thể sẽ để lại dấu vết, không chừng sẽ thành đại phiền toái cho sau này cũng nên.
Trên đời này, sự trả thù đau đớn nhất không phải đến từ bạo lực thân thể, mà là đến từ tâm trí, trí nhớ…
Khi chính tay vị chồng bé chỉnh người, nhất định sẽ có rất nhiêu biện pháp hay, đáng học hỏi~
Cầm điện thoại di động lên, Quan Hành Duệ nhanh chóng nhấn số của Sở mỹ nam.
Sở Mộ Phong cầm máy rất nhanh, nhưng âm thanh lại bị ép xuống cực thấp: “Chuyện gì? Tôi đang ngắm vợ tôi học không tiện nói chuyện, có chuyện gì thì nói nhanh.”
Bạn đại gia chồng bé cực kì bình tĩnh, thong thả nói cho Sở Mộ Phong cần làm việc gì.
Bọn vệ sĩ nghe mà miệng không ngừng mở to, không biết là ai “Phụt” một tiếng bật cười, những người khác cũng ngoác miệng cười ha hả, cười đến mức muốn đập bàn.
Boss thật tuyệt!
Sở Mộ Phong cũng cười đến thiếu chút nữa thì ngã từ trên cây xuống.
Không sai, cây.
Bởi vì lớp học vợ hắn ở tầng hai nên hắn phải leo cây ngắm vợ hắn…乛へ乛
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.