Chương 1: Xuyên qua
Đô Thị Na Khỏa Bình Quả Đích Thác
23/05/2024
Cha anh là một du học sinh trong những năm đầu thành lập Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, nhưng sau khi du học về, ông ta liền bỏ mẹ anh và cưới con gái của ân sư.
Lúc đó anh mới ba tuổi, vì là cháu trai trưởng đích tôn nên ông nội anh giữ lại bên người.
Khi anh 7 tuổi ông nội anh qua đời, lúc đó cha anh đã sớm có vợ đẹp con cưng, không có tình cảm đối với con trai lớn này.
Vì vậy anh phải sinh sống ở quê, khi anh 10 tuổi vì mẹ kế muốn làm con trai bà ta trở thành đích trưởng tử, cho nên anh bị chính cha ruột mình đuổi khỏi gia tộc.
Sau khi bị đuổi khỏi gia tộc, anh được gia đình ông ngoại nhận về. Khi đó, mẹ anh đã qua đời, cậu của anh coi anh như con ruột.
Năm 15 tuổi, anh được đưa ra nước ngoài du học, mãi cho đến 25 tuổi mới về nước.
Từ đấy về sau chuyên tâm với công tác, năm 26 tuổi, mợ anh giúp anh sắp xếp một cuộc hôn nhân, đáng tiếc cha mẹ nhà gái coi trọng anh, nhưng cô gái chướng mắt anh, đính hôn chưa được ba tháng đã bỏ nhà đi với người khác.
Từ đó trở đi, anh bận rộn với công tác, mãi cho đến 33 tuổi anh mới cưới cô ấy, nhưng kết hôn chưa được một tháng vì công việc hai người lại phải chia xa, sau đó cô vừa mới vào cửa thì có tin vui mang thai, có lẽ vì sức khỏe của cô ấy không tốt lắm, từ sau khi mang thai cô ấy bắt đầu nằm tĩnh dưỡng trên giường, khi mang thai tám tháng cô ấy khó sinh sinh được một bé gái, tiếp đó cô ấy liền triền miên trên giường bệnh, mãi cho đến cô xuyên đến đây mới thôi.
Sau cô lại tĩnh dưỡng một năm mới dưỡng tốt thân thể, chỉ là không bất kỳ ai biết cô đã không phải cô ấy.
Cô tên là Thư Viện, sinh năm 1971, trước khi xuyên qua cô đã 48 tuổi, chưa lập gia đình, không có con, nhưng cô đã có N mối tình, cũng có chút gia sản. Trước khi xuyên qua đây, cô đang hẹn hò với một chàng trai trẻ vừa bước sang tuổi hai mươi.
Tất nhiên, số tiền đó của cô chẳng là gì so với tiền của người giàu, nhưng số tiền đó đối với một người làm công mức lương lương trung bình phải làm việc cật lực suốt 80, 90 năm mới kiếm được, đủ để cô ăn ngon và chiều chuộng bản thân, khiến cô một người phụ nữ bốn mươi tám tuổi vẫn xinh đẹp rực rỡ như mới ba mươi tuổi.
Trước khi xuyên qua, cô chỉ bị cảm nhẹ, cô uống thuốc cảm rồi ngủ một giấc, khi tỉnh dậy đã biến thành một cô gái mười tám tuổi.
Đương nhiên không duyên không cớ trẻ hơn 30 tuổi, không có người phụ nữ nào không vui.
Tuy cô chưa bao giờ cho rằng chính mình già, nhưng là không thể phủ nhận, da của một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi không thể khỏe mạnh và đàn hồi như thiếu nữ mười tám tuổi.
Nhưng mà xuyên đến niên đại đói ăn kém mặc này, một người đã quen với thế kỷ XXI như cô sao có thể chịu đựng được.
Đương nhiên bởi vì nam nhân quan hệ, cô không có khả năng thiếu tiền tiêu, cũng có người hầu kẻ hạ, sinh con cũng có người hỗ trợ chăm sóc.
Cho dù có thể trẻ hơn ba mươi tuổi, cô cũng không muốn đến thế giới này.
Lúc đó anh mới ba tuổi, vì là cháu trai trưởng đích tôn nên ông nội anh giữ lại bên người.
Khi anh 7 tuổi ông nội anh qua đời, lúc đó cha anh đã sớm có vợ đẹp con cưng, không có tình cảm đối với con trai lớn này.
Vì vậy anh phải sinh sống ở quê, khi anh 10 tuổi vì mẹ kế muốn làm con trai bà ta trở thành đích trưởng tử, cho nên anh bị chính cha ruột mình đuổi khỏi gia tộc.
Sau khi bị đuổi khỏi gia tộc, anh được gia đình ông ngoại nhận về. Khi đó, mẹ anh đã qua đời, cậu của anh coi anh như con ruột.
Năm 15 tuổi, anh được đưa ra nước ngoài du học, mãi cho đến 25 tuổi mới về nước.
Từ đấy về sau chuyên tâm với công tác, năm 26 tuổi, mợ anh giúp anh sắp xếp một cuộc hôn nhân, đáng tiếc cha mẹ nhà gái coi trọng anh, nhưng cô gái chướng mắt anh, đính hôn chưa được ba tháng đã bỏ nhà đi với người khác.
Từ đó trở đi, anh bận rộn với công tác, mãi cho đến 33 tuổi anh mới cưới cô ấy, nhưng kết hôn chưa được một tháng vì công việc hai người lại phải chia xa, sau đó cô vừa mới vào cửa thì có tin vui mang thai, có lẽ vì sức khỏe của cô ấy không tốt lắm, từ sau khi mang thai cô ấy bắt đầu nằm tĩnh dưỡng trên giường, khi mang thai tám tháng cô ấy khó sinh sinh được một bé gái, tiếp đó cô ấy liền triền miên trên giường bệnh, mãi cho đến cô xuyên đến đây mới thôi.
Sau cô lại tĩnh dưỡng một năm mới dưỡng tốt thân thể, chỉ là không bất kỳ ai biết cô đã không phải cô ấy.
Cô tên là Thư Viện, sinh năm 1971, trước khi xuyên qua cô đã 48 tuổi, chưa lập gia đình, không có con, nhưng cô đã có N mối tình, cũng có chút gia sản. Trước khi xuyên qua đây, cô đang hẹn hò với một chàng trai trẻ vừa bước sang tuổi hai mươi.
Tất nhiên, số tiền đó của cô chẳng là gì so với tiền của người giàu, nhưng số tiền đó đối với một người làm công mức lương lương trung bình phải làm việc cật lực suốt 80, 90 năm mới kiếm được, đủ để cô ăn ngon và chiều chuộng bản thân, khiến cô một người phụ nữ bốn mươi tám tuổi vẫn xinh đẹp rực rỡ như mới ba mươi tuổi.
Trước khi xuyên qua, cô chỉ bị cảm nhẹ, cô uống thuốc cảm rồi ngủ một giấc, khi tỉnh dậy đã biến thành một cô gái mười tám tuổi.
Đương nhiên không duyên không cớ trẻ hơn 30 tuổi, không có người phụ nữ nào không vui.
Tuy cô chưa bao giờ cho rằng chính mình già, nhưng là không thể phủ nhận, da của một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi không thể khỏe mạnh và đàn hồi như thiếu nữ mười tám tuổi.
Nhưng mà xuyên đến niên đại đói ăn kém mặc này, một người đã quen với thế kỷ XXI như cô sao có thể chịu đựng được.
Đương nhiên bởi vì nam nhân quan hệ, cô không có khả năng thiếu tiền tiêu, cũng có người hầu kẻ hạ, sinh con cũng có người hỗ trợ chăm sóc.
Cho dù có thể trẻ hơn ba mươi tuổi, cô cũng không muốn đến thế giới này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.