Chương 33
Trịnh Chung
21/08/2020
Tại công ty.
Gia minh vẫn cắm mặt vào chiếc máy tính, mặc cho khả Như đi vào tự nhiên....
- oa, đúng là khí chất, báo chí nói không sai, nhị thiếu gia của Tống gia hay là chủ tịch tống thị thông minh,đẹp trai vậy mà lại đi lấy một đứa con hoang làm vợ thật là tiếc...
Khả Như ẻo lả đứng sát mép bàn làm việc của anh,khiến gia Minh khó chịu ra mặt...
- Ngô tiểu thư, cô vào phòng tôi sao không gõ cửa?
Cô ta gần như mất đi sợi thần kinh xấu hổ mà cứ thế áp sát vào người gia Minh.
- tống tổng tài,người tài giỏi,bao nhiêu cô gái muốn có,những trâm anh thế phiệt,gia thế khủng sao anh không mở lòng, mà lại đi lấy đứa em gái của em vậy,nó có giúp anh thoả mãn Không? Nó là con điếm sành trai chắc nó đã bỏ thuốc cho anh mê nó rồi chứ gì...?
Gia minh thấy ả nói vậy càng thêm phần khinh bỉ.
- Ngô khả Như, ý của cô là sao?
Khả Như như hiểu ý trong câu nói,ả lả rả đáp lời anh nhưng không quên cởi nút cúc áo sơ mi trắng ở ngực ra, bộ ngực mặc như không mặc của ả lồ lộ ra trước mặt anh.
- Vậy là anh đã hiểu rồi, em chỉ muốn đến mời anh tối nay đến ăn tối với em thôi...
Gia minh nhìn thấy ngực ả mà chỉ muốn ói luôn tại chỗ nhưng vì phép lịch sự, anh cố ý giả vờ nhìn sâu vào ngực ả suy nghĩ.
"ngực gì mà chảy muốn xuống rốn thế kia cho ông, ông cũng không thèm, ngực mướp mà đòi so với bưởi của vợ anh sao? Đã vậy thì cô sẽ được toại nguyện, nhìn ngực nát như này chắc cái đó nát như tương rồi, loại cô chỉ xứng cho mấy thằng em của tôi thôi.... "
- à thì ra là vậy, OK vậy tối tôi sẽ qua đón cô, giờ cô có thể đóng cúc lại và ra về để tôi tập trung làm việc.
Dù không vui cho lắm nhưng ả thấy gia Minh đồng ý đi ăn tối là tốt rồi, ả đứng thẳng người chỉnh lại đồ rồi nói với gia minh một câu rồi mới rời khỏi phòng....
- vậy 7 giờ Em đợi anh ở nhà, nhớ đến đón nhé.thôi em về đây..
Ả vẫn cái dáng ẻo lả rời khỏi phòng của anh, những người trong tổ chức cũng đến cải trang là nhân viên trong công ty, khi thấy ả đi ra thì ai nấy cũng nhìn ả thèm thuồng, ả đi khỏi thì bốn người trong tổ chức chạy vào phòng sếp của họ.
Cạch....
- thưa đại ca, chúng em đã đến...!
Gia minh
Gia minh giật cả mình khi mấy thằng em của anh lại tới đây.
- các cậu tới đây có việc gì không vậy?
Cả ba người trở về phong thái làm việc như ở tổ chức. Một trong ba người đứng ra trả lời anh.
- Dạ là nhị ca nói bọn em đến đây bảo vệ cho đại ca.
- thế chí hào đi đâu mà lại gọi cho ba người.?
- dạ, nhị ca nói đi có việc, nói bọn em ở đây bảo vệ anh.
- Ừm, vậy ba người ngồi ở kia coi hồ sơ cho tôi đi.
- dạ....!
Gia minh nhìn ba người họ gật đầu lại thầm nghĩ tới em trai của anh.
"không biết cái thằng này đi đâu, sao nó lại biết Khả Như tới đây, anh thầm cười trong bụng, đúng là chỉ có thằng em trai này của anh là lo lắng cho anh... "
Ở bệnh viện chí hào, Minh khang, gia minh ngồi đợi kết quả cuối cùng cũng tới giờ, trên tay Gia kiệt là tờ giấy xét nghiệm ADN của hắn và tuyết tần, mặt hắn trắng bệch nhìn vào tờ giấy bên cạnh dòng chữ ghi rõ một hàng to ngay ở cuối tờ giấy.
"Không có cùng chung huyết thống mẹ con. "
Hắn ngồi sụp xuống ghế, minh khang chưa một lần nhìn thấy hắn khóc, lần hắn bị đưa đi trại giam hắn vẫn cười,mà lần này gia kiệt khóc như một đứa trẻ con, minh Khang nhìn đứa em trai của mình mà không kìm được lòng ôm hắn vào lòng mình an ủi.
- Em phải bình tĩnh, bà ta không phải mẹ thì càng tốt,giờ em phải bình tĩnh mà bảo vệ Tinh vân chứ....
Gia kiệt vò nát tờ giấy gằn từng chữ...
- đây không phải sự thật, tại sao lại không phải là mẹ con....
Ting.. Ting... Ting....
Điện thoại của Chí Hào kêu, anh đi ra ngoài nghe máy.
"Alo..! "
"nhị ca.. Tinh vân tiểu thư bắt tôi đưa cô ấy đến quán bar.. "
"vậy cậu đưa cô ta tới quán của chúng ta, sắp sếp cho phòng vip của tôi cho cô ta vào, lát nữa Gia kiệt sẽ tới đó, thì cậu chỉ cho nó phòng, "
"dạ..! "
"à.. Cậu sắp xếp đem rượu vào phòng nhưng cho xuân dược vào hết số rượu đó cho tôi.."
"nhị ca.. Nhưng... "
"nhưng cái gì? Cho liều nặng vào, làm cho tốt không về tôi hỏi tội cậu...?"
"dạ..! "
Tắt máy chí hào nhẻm cười đi vào trong chỗ gia kiệt với minh khang đang ôm nhau gao khóc....
- gia kiệt cậu ngồi đó khóc thế có nghĩ tới sự an nguy của Tinh vân không?
Gia kiệt nghe đến tinh vân thì mất bình tĩnh đứng dậy túm cổ áo chí hào quát:
- nói, Tinh vân làm sao?
Chí hào bình tĩnh gỡ bỏ bàn tay của gia kiệt khỏi cổ áo rồi nói.
- cô ta được tài xế của Tống gia đưa về nhà nhưng không chịu về đòi đến quán bar, nên không thể trái lệnh tên tài xế đã phải trở cô ta tới quán bar QUEEN ở đường xxxx thành phố S....
Gia minh vẫn cắm mặt vào chiếc máy tính, mặc cho khả Như đi vào tự nhiên....
- oa, đúng là khí chất, báo chí nói không sai, nhị thiếu gia của Tống gia hay là chủ tịch tống thị thông minh,đẹp trai vậy mà lại đi lấy một đứa con hoang làm vợ thật là tiếc...
Khả Như ẻo lả đứng sát mép bàn làm việc của anh,khiến gia Minh khó chịu ra mặt...
- Ngô tiểu thư, cô vào phòng tôi sao không gõ cửa?
Cô ta gần như mất đi sợi thần kinh xấu hổ mà cứ thế áp sát vào người gia Minh.
- tống tổng tài,người tài giỏi,bao nhiêu cô gái muốn có,những trâm anh thế phiệt,gia thế khủng sao anh không mở lòng, mà lại đi lấy đứa em gái của em vậy,nó có giúp anh thoả mãn Không? Nó là con điếm sành trai chắc nó đã bỏ thuốc cho anh mê nó rồi chứ gì...?
Gia minh thấy ả nói vậy càng thêm phần khinh bỉ.
- Ngô khả Như, ý của cô là sao?
Khả Như như hiểu ý trong câu nói,ả lả rả đáp lời anh nhưng không quên cởi nút cúc áo sơ mi trắng ở ngực ra, bộ ngực mặc như không mặc của ả lồ lộ ra trước mặt anh.
- Vậy là anh đã hiểu rồi, em chỉ muốn đến mời anh tối nay đến ăn tối với em thôi...
Gia minh nhìn thấy ngực ả mà chỉ muốn ói luôn tại chỗ nhưng vì phép lịch sự, anh cố ý giả vờ nhìn sâu vào ngực ả suy nghĩ.
"ngực gì mà chảy muốn xuống rốn thế kia cho ông, ông cũng không thèm, ngực mướp mà đòi so với bưởi của vợ anh sao? Đã vậy thì cô sẽ được toại nguyện, nhìn ngực nát như này chắc cái đó nát như tương rồi, loại cô chỉ xứng cho mấy thằng em của tôi thôi.... "
- à thì ra là vậy, OK vậy tối tôi sẽ qua đón cô, giờ cô có thể đóng cúc lại và ra về để tôi tập trung làm việc.
Dù không vui cho lắm nhưng ả thấy gia Minh đồng ý đi ăn tối là tốt rồi, ả đứng thẳng người chỉnh lại đồ rồi nói với gia minh một câu rồi mới rời khỏi phòng....
- vậy 7 giờ Em đợi anh ở nhà, nhớ đến đón nhé.thôi em về đây..
Ả vẫn cái dáng ẻo lả rời khỏi phòng của anh, những người trong tổ chức cũng đến cải trang là nhân viên trong công ty, khi thấy ả đi ra thì ai nấy cũng nhìn ả thèm thuồng, ả đi khỏi thì bốn người trong tổ chức chạy vào phòng sếp của họ.
Cạch....
- thưa đại ca, chúng em đã đến...!
Gia minh
Gia minh giật cả mình khi mấy thằng em của anh lại tới đây.
- các cậu tới đây có việc gì không vậy?
Cả ba người trở về phong thái làm việc như ở tổ chức. Một trong ba người đứng ra trả lời anh.
- Dạ là nhị ca nói bọn em đến đây bảo vệ cho đại ca.
- thế chí hào đi đâu mà lại gọi cho ba người.?
- dạ, nhị ca nói đi có việc, nói bọn em ở đây bảo vệ anh.
- Ừm, vậy ba người ngồi ở kia coi hồ sơ cho tôi đi.
- dạ....!
Gia minh nhìn ba người họ gật đầu lại thầm nghĩ tới em trai của anh.
"không biết cái thằng này đi đâu, sao nó lại biết Khả Như tới đây, anh thầm cười trong bụng, đúng là chỉ có thằng em trai này của anh là lo lắng cho anh... "
Ở bệnh viện chí hào, Minh khang, gia minh ngồi đợi kết quả cuối cùng cũng tới giờ, trên tay Gia kiệt là tờ giấy xét nghiệm ADN của hắn và tuyết tần, mặt hắn trắng bệch nhìn vào tờ giấy bên cạnh dòng chữ ghi rõ một hàng to ngay ở cuối tờ giấy.
"Không có cùng chung huyết thống mẹ con. "
Hắn ngồi sụp xuống ghế, minh khang chưa một lần nhìn thấy hắn khóc, lần hắn bị đưa đi trại giam hắn vẫn cười,mà lần này gia kiệt khóc như một đứa trẻ con, minh Khang nhìn đứa em trai của mình mà không kìm được lòng ôm hắn vào lòng mình an ủi.
- Em phải bình tĩnh, bà ta không phải mẹ thì càng tốt,giờ em phải bình tĩnh mà bảo vệ Tinh vân chứ....
Gia kiệt vò nát tờ giấy gằn từng chữ...
- đây không phải sự thật, tại sao lại không phải là mẹ con....
Ting.. Ting... Ting....
Điện thoại của Chí Hào kêu, anh đi ra ngoài nghe máy.
"Alo..! "
"nhị ca.. Tinh vân tiểu thư bắt tôi đưa cô ấy đến quán bar.. "
"vậy cậu đưa cô ta tới quán của chúng ta, sắp sếp cho phòng vip của tôi cho cô ta vào, lát nữa Gia kiệt sẽ tới đó, thì cậu chỉ cho nó phòng, "
"dạ..! "
"à.. Cậu sắp xếp đem rượu vào phòng nhưng cho xuân dược vào hết số rượu đó cho tôi.."
"nhị ca.. Nhưng... "
"nhưng cái gì? Cho liều nặng vào, làm cho tốt không về tôi hỏi tội cậu...?"
"dạ..! "
Tắt máy chí hào nhẻm cười đi vào trong chỗ gia kiệt với minh khang đang ôm nhau gao khóc....
- gia kiệt cậu ngồi đó khóc thế có nghĩ tới sự an nguy của Tinh vân không?
Gia kiệt nghe đến tinh vân thì mất bình tĩnh đứng dậy túm cổ áo chí hào quát:
- nói, Tinh vân làm sao?
Chí hào bình tĩnh gỡ bỏ bàn tay của gia kiệt khỏi cổ áo rồi nói.
- cô ta được tài xế của Tống gia đưa về nhà nhưng không chịu về đòi đến quán bar, nên không thể trái lệnh tên tài xế đã phải trở cô ta tới quán bar QUEEN ở đường xxxx thành phố S....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.