Chương 7
Trịnh Chung
19/08/2020
Chiếc xe lăn bánh, Khả Uyên cô ngày hôm nay tự nhiên cảm thấy mình thật vui và hạnh phúc, chắc vì cô đã thoát khỏi Ngô gia, lòng vui sướng không ngừng nhưng cô sẽ không biết rằng khi chấp nhận ở cùng Gia Minh thì cô sẽ gặp sóng gió,không chỉ riêng việc người chồng ngốc của cô có một gia thế quá hùng hậu, một người đàn ông đằng sau lớp vỏ ngốc nghếch lại là một người chuẩn soái ca nhiều người mơ không được....
Người tài xế trở vợ chồng khả Uyên đi thật ra chính là đàn em của Gia Minh, người luôn đi theo bảo vệ cậu...
Chí Hào từ nhỏ đã không có cha mẹ,cậu là một cô nhi, cậu đã gặp mẹ của Gia Minh và Minh khang khi cậu mới mười tuổi, khi đấy Minh khang đang theo ba anh học kinh doanh chỉ có Gia Minh biết đến sự hiện diện của Chí Hào.
Hai năm sau mẹ GiA Minh mất trong vụ tai nạn thì không lâu sau đó ba anh cũng lấy vợ hai, người mẹ kế của anh không ai khác chính là thư ký của ba anh...
Bà ta là một người phụ nữ quá độc ác nhiều mánh khoé, Gia minh đã đưa Chí Hào về nhà ngoại mình ở, cũng từ đó anh cũng bị ngốc nghếch, mười năm tuổi đáng lẽ sẽ được sự yêu thương của ba mẹ nhưng anh chỉ có người anh trai và gia đình ngoại yêu thương anh.
Gia Minh bị ngốc nghếch thì ba anh mới ngộ ra va quan tâm anh nhiều hơn, nhưng sự quan tâm đó không may lại là con sâu sau này nó sẽ giết anh....
Với anh giờ chỉ mong mình có một cuộc sống thật bình yên bên cô vợ ngốc này...
- -
Chiếc xe dừng ở một trung tâm lớn ở thành A của Thượng hải Trung Quốc, Chí Hào mở cho Gia Minh vs khả Uyên đi xuống, rồi đi cất xe...
Gia minh kéo vào toà nhà, Khả Uyên thì khá bất ngờ vì chồng ngốc của mình lại biết cái khu thương mại này....
Đến đây cô mới nhớ, cô chỉ đến đây được một lần duy nhất cùng chị gái không phải mua đồ cho mình mà đi xách đồ cho cô ta... Nghĩ lại khả Uyên lại cảm thấy mấy phần chua sót....
Gia minh thấy khả Uyên bất động thì la lên...
- Vợ...vợ... Vợ..... Bị ốm.hay đau ở đau à.... Huhu
Khả Uyên bị tiếng khóc của anh làm cho trở về trạng thái hiện tại. Cô mỉm cười nhìn Gia Minh...
- Vợ không sao? Chỉ là vợ thấy vui mừng vì lại được vào một trung tâm lớn như vậy....
- Vợ lần đầu đến đây à? Chồng cũng thế vui quá.... Hì
Cặp vợ chồng nói chuyện mà đâu để ý tới sự xuất hiện của Chí Hào. Cậu ta mỉm cười với cách nói chuyện ngốc nghếch của sếp bự của mình với cô vợ mà thầm nghĩ..
" sếp ơi, anh lại diễn đạt quá rồi, em phục anh sát đất..... "
- Vợ.. Vợ anh đi nhà vệ sinh một chút nha....
- Vợ đưa chồng đi....
Gia Minh xua tay ý từ chối...
- Chồng đi được.. Vợ ở đây đợi chồng nha, không được bỏ rơi chồng đâu đấy....
- Ừm... Anh đi đi..
- Chồng đi nha, nhớ đợi chồng nha...
Gia Minh chạy thật nhanh tìm nhà vệ sinh rồi vào lấy cái điện thoại bấm một dãy số....
"Alo... "
" Cậu thông báo cho tất cả nhân viên hôm nay không được ai để lộ thân phận của tôi nghe chưa... "
" Dạ, thưa chủ tịch... "
Tắt máy, chỉnh lai trang phục, lấy lại cái tinh thần ngốc nghếch huyền thoại Gia minh đi ra ngoài....
Ở khu Trung tâm gái gọi là bạt ngàn, ai nhìn thấy giA Minh đều chết sững với vẻ đẹp bất chấp mọi hoàn cảnh của anh, không hổ danh là một tổng tài, là nhị thiếu gia của Tống Thị.....
Những ánh mắt thèm thuồng muốn ăn tươi nuốt sống Gia Minh làm cho anh cảm thấy thật chán ghét, nhưng đang giả ngốc nghếch, là một đứa bé mười tuổi không thì anh đã một phát ném hết lũ con gái không biết liêm sỉ ra ngoài đường không thương tiếc rồi....
Về phần của Chí Hào khi nghe thông báo của vị sếp tại thượng của anh thì anh đã phải vận động cơ miệng để thông báo cho toàn hệ thống của trung tâm mệnh lệnh của vị sếp đặc biệt này....
Gia minh đi gần lại chỗ cô gái của anh đang đứng như cây sung kia...
- Vợ.. Vợ đưa Minh Minh đi mua sắm đồ, nhanh nhé vợ....
Hai người kéo nhau đi vào khu mua sắm quần áo, Khả Uyên thì chỉ muốn độn thổ xuống đất vì xấu hổ ấy vậy mà anh chồng ngốc của cô cứ như đứa trẻ lần đầu được đi chơi, thì nhắng nhít....
Chơi thế nào mà kéo nhau vào khu đồ quần áo lót, gia Minh cứ hồn nhiên như trên không, hết ướm cái này đến cái kia....
- Vợ ơi, khu này toàn bikini nhỉ, đợt trước anh được mẹ kế đưa Đi mua đồ này tro g một shop đồ gần công ty của ba....
- Vợ mặc thử xem đẹp không, sao toàn màu sặc sỡ thế nhỉ....?
- vợ thích màu nude đúng không.?
- để anh chọn cho vài cái nhé.. Nhưng phải thử cho Minh minh xem nhé....
Những người ở khu trung tâm ai nấy đều nhìn khả Uyên, Gia Minh, chí hào như sinh vật lạ....
Trong ba người đó thì chỉ có hai người mặt đỏ tía tai vì xấu hổ, duy chỉ một anh ngốc tay vẫn dơ dơ mấy chiếc đồ lót lên ngắm nghía, suy nghĩ xem nên lấy cái nào cho vợ.....
Khi mua sắm nhiều đến nỗi Chí Hào xách nặng trĩu cả hai tay....
- thiếu gia, phu nhân đợi em với.....
Tưởng chừng được đồng cảm ai ngờ Chí Hào lại nhận được một ánh mắt toé lửa của người sếp ngốc tại thượng của mình, giờ thì đâu chỉ muốn khóc thôi.....
Đang đi cười nói vui vẻ thì giọng nói chanh chua quen thuộc với khả Uyên phát ra ở phía trước mặt cô...
- Ồ..... Ai đây... Không phải Nhị tiểu thư của Ngô gia đây sao....
Là Khả Như đang cố cà khịa cô đây mà. Khả Uyên từ khi ra khỏi nhà đó cô không còn muốn chịu đựng con người này nữa rồi....
- Phải thì sao nhỉ....? Không lẽ tôi đi đâu cũng phải xin phép chị sao...?
- Hôm nay mày cũng to miệng phết nhỉ, tao còn tưởng mày sẽ chán mà về xin mẹ con tao rồi chứ, xem ra mày cũng hạnh phúc đấy...
Khả Uyên tức đỏ cả mắt lên.
- chị...
Lúc này ai kia cũng tức nhưng giờ là đang phải giả ngốc nên làm gì, Gia minh giấu hai tay ra sau nắm thành quyền nhìn người đối diện mình...
- Ê bà cô già, cháu thấy cô cũng đẹp gái nhưng nhân phẩm của cô làm một thằng nhóc như cháu cũng không ngửi nổi....
Bị người khác gọi là bà cô già thì Khả Như tức điên lên, chỉ muốn xông lên đánh thằng điên khùng kia một trận.
Khả Như và chí hào phải gọi quá ngạc nhiên với câu nói của Gia Minh.
Chí Hào chỉ tủm tỉm cười nghĩ thầm...
" bà chằn này hôm nay tới số rồi, trọc ai chứ trọc phải người phụ nữ của sếp anh thì khác gì chọc vào tổ kiến lửa là bao.... Hahaha... Có kịch hay để xem rồi... "
Khả Uyên thì liếc nhìn người chồng ngốc của mình đang chả chem với chị gái của, ông tướng này cũng ghê gớm lắm chứ có phải vừa đâu....
Khả Như bị mọi người nhìn thì tức quá quát lên....
- Thằng điên,mày đừng nghĩ mày là nhị thiếu gia nhà Tống gia là chị may đây sợ, mày chỉ là thằng ngốc nghếch không được cái tích sự gì, chỉ có con điếm kia nó mới chấp nhận lấy mày, chứ trên đời này hết đàn ông tao cũng không thèm lấy mày,tao thà ế còn hơn lấy phải thằng điên, thằng hâm như mày...
Gia Minh cũng đâu chịu thua cũng vểnh mỏ lên dậy đời ả....
- bà cô có bị làm sao không vậy? Cháu thấy cô con nhà cũng gia giáo nhưng chắc trước kia cô giáo quyên dạy cô môn giáo dục công dân thì phải, ba cháu nói người mà vô giáo dục thì chỉ vứt Đi chứ không sài được nữa... Cô nên về học lại môn giáo dục công dân đi, cháu mười tuổi còn biết trên dưới, bà cô già chát rồi mà vẫn còn không biết môn đó thì Gia Minh xin chịu thua.....
Anh chàng làm cho một dây khiến cho Khả Như xấu hổ không nói dk gì liền giậm chân mấy phát nghiến răng ken két gằn từng chữ rồi bỏ đi....
- thằng nhãi, mày nhớ, tao sẽ không để yên cho mày và con điếm này đâu....
Khả Như bỏ Đi rồi mà Gia Minh có nào chịu thua còn vọng lên nói to....
- Bà cô nhớ về nhà học lại môn học ý nha, nếu không biết cô giáo nào dậy thì cứ xang gặp cháu và vợ. Vợ chồng cháu sẽ chỉ cô tới cô giáo của cháu....
Khả Như biết nhưng giả vờ không nghe thấy gì cứ cắm đầu mà đi..
Gia minh nhìn khả Uyên toe toét cười...
- Vợ thấy minh giỏi không, thôi vợ chồng mình về đi, minh minh đói rồi....
Khả Uyên thì vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần sau những pha đấu võ mồm của Khả Như và giA Minh..... Cô vừa vui mà lại thấy tò mò về người chồng của mình hơn....
Người tài xế trở vợ chồng khả Uyên đi thật ra chính là đàn em của Gia Minh, người luôn đi theo bảo vệ cậu...
Chí Hào từ nhỏ đã không có cha mẹ,cậu là một cô nhi, cậu đã gặp mẹ của Gia Minh và Minh khang khi cậu mới mười tuổi, khi đấy Minh khang đang theo ba anh học kinh doanh chỉ có Gia Minh biết đến sự hiện diện của Chí Hào.
Hai năm sau mẹ GiA Minh mất trong vụ tai nạn thì không lâu sau đó ba anh cũng lấy vợ hai, người mẹ kế của anh không ai khác chính là thư ký của ba anh...
Bà ta là một người phụ nữ quá độc ác nhiều mánh khoé, Gia minh đã đưa Chí Hào về nhà ngoại mình ở, cũng từ đó anh cũng bị ngốc nghếch, mười năm tuổi đáng lẽ sẽ được sự yêu thương của ba mẹ nhưng anh chỉ có người anh trai và gia đình ngoại yêu thương anh.
Gia Minh bị ngốc nghếch thì ba anh mới ngộ ra va quan tâm anh nhiều hơn, nhưng sự quan tâm đó không may lại là con sâu sau này nó sẽ giết anh....
Với anh giờ chỉ mong mình có một cuộc sống thật bình yên bên cô vợ ngốc này...
- -
Chiếc xe dừng ở một trung tâm lớn ở thành A của Thượng hải Trung Quốc, Chí Hào mở cho Gia Minh vs khả Uyên đi xuống, rồi đi cất xe...
Gia minh kéo vào toà nhà, Khả Uyên thì khá bất ngờ vì chồng ngốc của mình lại biết cái khu thương mại này....
Đến đây cô mới nhớ, cô chỉ đến đây được một lần duy nhất cùng chị gái không phải mua đồ cho mình mà đi xách đồ cho cô ta... Nghĩ lại khả Uyên lại cảm thấy mấy phần chua sót....
Gia minh thấy khả Uyên bất động thì la lên...
- Vợ...vợ... Vợ..... Bị ốm.hay đau ở đau à.... Huhu
Khả Uyên bị tiếng khóc của anh làm cho trở về trạng thái hiện tại. Cô mỉm cười nhìn Gia Minh...
- Vợ không sao? Chỉ là vợ thấy vui mừng vì lại được vào một trung tâm lớn như vậy....
- Vợ lần đầu đến đây à? Chồng cũng thế vui quá.... Hì
Cặp vợ chồng nói chuyện mà đâu để ý tới sự xuất hiện của Chí Hào. Cậu ta mỉm cười với cách nói chuyện ngốc nghếch của sếp bự của mình với cô vợ mà thầm nghĩ..
" sếp ơi, anh lại diễn đạt quá rồi, em phục anh sát đất..... "
- Vợ.. Vợ anh đi nhà vệ sinh một chút nha....
- Vợ đưa chồng đi....
Gia Minh xua tay ý từ chối...
- Chồng đi được.. Vợ ở đây đợi chồng nha, không được bỏ rơi chồng đâu đấy....
- Ừm... Anh đi đi..
- Chồng đi nha, nhớ đợi chồng nha...
Gia Minh chạy thật nhanh tìm nhà vệ sinh rồi vào lấy cái điện thoại bấm một dãy số....
"Alo... "
" Cậu thông báo cho tất cả nhân viên hôm nay không được ai để lộ thân phận của tôi nghe chưa... "
" Dạ, thưa chủ tịch... "
Tắt máy, chỉnh lai trang phục, lấy lại cái tinh thần ngốc nghếch huyền thoại Gia minh đi ra ngoài....
Ở khu Trung tâm gái gọi là bạt ngàn, ai nhìn thấy giA Minh đều chết sững với vẻ đẹp bất chấp mọi hoàn cảnh của anh, không hổ danh là một tổng tài, là nhị thiếu gia của Tống Thị.....
Những ánh mắt thèm thuồng muốn ăn tươi nuốt sống Gia Minh làm cho anh cảm thấy thật chán ghét, nhưng đang giả ngốc nghếch, là một đứa bé mười tuổi không thì anh đã một phát ném hết lũ con gái không biết liêm sỉ ra ngoài đường không thương tiếc rồi....
Về phần của Chí Hào khi nghe thông báo của vị sếp tại thượng của anh thì anh đã phải vận động cơ miệng để thông báo cho toàn hệ thống của trung tâm mệnh lệnh của vị sếp đặc biệt này....
Gia minh đi gần lại chỗ cô gái của anh đang đứng như cây sung kia...
- Vợ.. Vợ đưa Minh Minh đi mua sắm đồ, nhanh nhé vợ....
Hai người kéo nhau đi vào khu mua sắm quần áo, Khả Uyên thì chỉ muốn độn thổ xuống đất vì xấu hổ ấy vậy mà anh chồng ngốc của cô cứ như đứa trẻ lần đầu được đi chơi, thì nhắng nhít....
Chơi thế nào mà kéo nhau vào khu đồ quần áo lót, gia Minh cứ hồn nhiên như trên không, hết ướm cái này đến cái kia....
- Vợ ơi, khu này toàn bikini nhỉ, đợt trước anh được mẹ kế đưa Đi mua đồ này tro g một shop đồ gần công ty của ba....
- Vợ mặc thử xem đẹp không, sao toàn màu sặc sỡ thế nhỉ....?
- vợ thích màu nude đúng không.?
- để anh chọn cho vài cái nhé.. Nhưng phải thử cho Minh minh xem nhé....
Những người ở khu trung tâm ai nấy đều nhìn khả Uyên, Gia Minh, chí hào như sinh vật lạ....
Trong ba người đó thì chỉ có hai người mặt đỏ tía tai vì xấu hổ, duy chỉ một anh ngốc tay vẫn dơ dơ mấy chiếc đồ lót lên ngắm nghía, suy nghĩ xem nên lấy cái nào cho vợ.....
Khi mua sắm nhiều đến nỗi Chí Hào xách nặng trĩu cả hai tay....
- thiếu gia, phu nhân đợi em với.....
Tưởng chừng được đồng cảm ai ngờ Chí Hào lại nhận được một ánh mắt toé lửa của người sếp ngốc tại thượng của mình, giờ thì đâu chỉ muốn khóc thôi.....
Đang đi cười nói vui vẻ thì giọng nói chanh chua quen thuộc với khả Uyên phát ra ở phía trước mặt cô...
- Ồ..... Ai đây... Không phải Nhị tiểu thư của Ngô gia đây sao....
Là Khả Như đang cố cà khịa cô đây mà. Khả Uyên từ khi ra khỏi nhà đó cô không còn muốn chịu đựng con người này nữa rồi....
- Phải thì sao nhỉ....? Không lẽ tôi đi đâu cũng phải xin phép chị sao...?
- Hôm nay mày cũng to miệng phết nhỉ, tao còn tưởng mày sẽ chán mà về xin mẹ con tao rồi chứ, xem ra mày cũng hạnh phúc đấy...
Khả Uyên tức đỏ cả mắt lên.
- chị...
Lúc này ai kia cũng tức nhưng giờ là đang phải giả ngốc nên làm gì, Gia minh giấu hai tay ra sau nắm thành quyền nhìn người đối diện mình...
- Ê bà cô già, cháu thấy cô cũng đẹp gái nhưng nhân phẩm của cô làm một thằng nhóc như cháu cũng không ngửi nổi....
Bị người khác gọi là bà cô già thì Khả Như tức điên lên, chỉ muốn xông lên đánh thằng điên khùng kia một trận.
Khả Như và chí hào phải gọi quá ngạc nhiên với câu nói của Gia Minh.
Chí Hào chỉ tủm tỉm cười nghĩ thầm...
" bà chằn này hôm nay tới số rồi, trọc ai chứ trọc phải người phụ nữ của sếp anh thì khác gì chọc vào tổ kiến lửa là bao.... Hahaha... Có kịch hay để xem rồi... "
Khả Uyên thì liếc nhìn người chồng ngốc của mình đang chả chem với chị gái của, ông tướng này cũng ghê gớm lắm chứ có phải vừa đâu....
Khả Như bị mọi người nhìn thì tức quá quát lên....
- Thằng điên,mày đừng nghĩ mày là nhị thiếu gia nhà Tống gia là chị may đây sợ, mày chỉ là thằng ngốc nghếch không được cái tích sự gì, chỉ có con điếm kia nó mới chấp nhận lấy mày, chứ trên đời này hết đàn ông tao cũng không thèm lấy mày,tao thà ế còn hơn lấy phải thằng điên, thằng hâm như mày...
Gia Minh cũng đâu chịu thua cũng vểnh mỏ lên dậy đời ả....
- bà cô có bị làm sao không vậy? Cháu thấy cô con nhà cũng gia giáo nhưng chắc trước kia cô giáo quyên dạy cô môn giáo dục công dân thì phải, ba cháu nói người mà vô giáo dục thì chỉ vứt Đi chứ không sài được nữa... Cô nên về học lại môn giáo dục công dân đi, cháu mười tuổi còn biết trên dưới, bà cô già chát rồi mà vẫn còn không biết môn đó thì Gia Minh xin chịu thua.....
Anh chàng làm cho một dây khiến cho Khả Như xấu hổ không nói dk gì liền giậm chân mấy phát nghiến răng ken két gằn từng chữ rồi bỏ đi....
- thằng nhãi, mày nhớ, tao sẽ không để yên cho mày và con điếm này đâu....
Khả Như bỏ Đi rồi mà Gia Minh có nào chịu thua còn vọng lên nói to....
- Bà cô nhớ về nhà học lại môn học ý nha, nếu không biết cô giáo nào dậy thì cứ xang gặp cháu và vợ. Vợ chồng cháu sẽ chỉ cô tới cô giáo của cháu....
Khả Như biết nhưng giả vờ không nghe thấy gì cứ cắm đầu mà đi..
Gia minh nhìn khả Uyên toe toét cười...
- Vợ thấy minh giỏi không, thôi vợ chồng mình về đi, minh minh đói rồi....
Khả Uyên thì vẫn chưa kịp lấy lại tinh thần sau những pha đấu võ mồm của Khả Như và giA Minh..... Cô vừa vui mà lại thấy tò mò về người chồng của mình hơn....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.