Chương 33
Dualeokhongngot
21/03/2021
Đã đạt được hiệp định ngầm với Liễu Yến, Lưu Tuệ thực hiện lời hứa của mình đảm bảo mẫu tử Liễu Yến được bình an. Mấy ngày nay Liễu Yến đều được Vương bà tử đều chăm sóc thường xuyên. Nàng cũng được tuyển một nhà hoàn mới để lo việc cơm nước cho nàng.
Liễu Yến biết những việc này là Lưu Tuệ giúp nàng, dù nàng đang mang trong mình cốt nhục của Diệp gia. Diệp lão phu nhân cũng không có khả năng để ý đến nàng nhiều như vậy, mấy ngày nay được bao bọc như vậy cũng đủ để nàng an tâm tin tưởng vào Lưu Tuệ. Ánh mắt Liễu Yến tràn đầy quyết tâm, con à con nhất định phải sống tốt đó.
Lưu Tuệ có cách của mình, Diệp lão phu nhân vốn đã rất quan tâm cháu của mình. Chỉ cần thổi gió bên tai nàng dĩ nhiên sẽ lo lắng sợ Liễu Yễn sẽ sảy thai. Khả năng cao là sẽ đem nha hoàn thân cận của mình Vương bà tử sang chăm sóc Liễu Yến thì mới có thể an tâm được. Lúc đó bản thân có làm thêm một chút chuyện thì người ta cũng nghĩ là do Diệp lão phu nhân quan tâm cháu mình mà ra. Tự khắc sẽ sinh ra nghi kị, đối xử với mẹ con Liễu Yến sẽ chu đáo hơn, người nào đó cũng không dám làm càn.
Qua nửa tháng, Liễu Yến vẫn bình an đại phu khám ra đứa trẻ rất khỏe mạnh. Không khí trong Diệp phủ rất tốt, mỗi lần nhìn thấy cái bụng đã nhô lên của Liễu Yến. Cảm giác một sinh mệnh mới sắp trào đời làm mọi người cảm thấy rất dễ chịu. Ngay cả Thẩm Yên người nhút nhát nhất, mấy hôm nay cũng vì chuyện mẫu tử Liễu Yến bình an mà có chút hi vọng.
Hưởng phúc từ chuyện vui trong nhà, Diệp Ni con gái nàng cũng được quan tâm hơn, không còn hay ốm vặt nữa. Trần Hảo không dám tùy tiện hành động, không phải nàng không muốn làm gì chỉ là bên phía Liễu Yến được kiểm soát quá chặt chẽ. Nàng không thể liều mạng nữa, Diệp lão phu nhân lại quan tâm đứa trẻ trong bụng Liễu Yến như vậy khiến Trần Hảo vô cùng bất an.
Triệu Mai là đang quan tâm cháu của mình, hay là nàng ta đã biết chuyện gì nên làm như vậy? Hoàn toàn không nghĩ tới người đang nhìn chằm chằm bản thân lại là Lưu Tuệ.
Liễu Yến mang thai được năm tháng, sắc mặt hồng hào, đứa trẻ rất khỏe mạnh, sáng sớm đã đỡ bụng bầu lén đến thỉnh an Diệp lão phu nhân. Sau khi nàng về, ba hôm sau Lưu Tuệ được Diệp lão phu nhân gọi đến hỏi chuyện.
Lưu Tuệ thỉnh an mẹ chồng rồi ngồi xuống, Diệp lão phu nhân sắc mặt phức tạp nhìn Lưu Tuệ. Diệp lão phu nhân nói : " Tiểu Tuệ à, mẫu thân luôn cảm thấy có lỗi với Minh nhi. Con biết không năm xưa khi ta đang mang thai Minh Nhi thì nhị thẩm nhà cha con muốn cha con nạp thêm thiếp. Nói là muốn có người hầu hạ chàng trong lúc ta như vậy"
Lưu Tuệ không hiểu tại sao Diệp lão phu nhân lại kể chuyện xưa cho mình những vẫn rất nghiêm túc lắng nghe. Diệp lão phu nhân thở dài nói : " Nhị thẩm cường ngạnh nhét cháu gái mình vào phủ nói là gửi đến để chăm sóc ta. Cả ngày nàng ta cứ lắc lư trước mặt ta làm ta rất phiền muộn, mặt dày đến mức giả vờ té xuống hồ sen sau nhà sau đó quần áo ướt đẫm dán vào người cha con. Sau đó thì khóc lóc nháo nói mình không trong sạch đòi tự tử, ta quá tức giận nên mới sinh non"
Lưu Tuệ nghe mà mồ hôi đầy đầu, Diệp phụ và Diệp mẫu tình cảm rất mặn nồng. Thực không ngờ là trước đây cũng có những chuyện như thế xả ra. Cũng phải lúc đó Diệp lão gia còn trẻ, tiền tài lại dư giả có người nhòm ngó cũng là điều dễ hiểu.
Diệp lão phu nhân nói : " Cha con rất tức giận đuổi nàng ta đi, quan hệ của nhà ta và nhà nhị thẩm từ đó vẫn luôn không tốt. Ta và cha con vẫn luôn canh cánh trong lòng không biết có phải vì khi mang thai ta không tĩnh dưỡng đầy đủ, lại sinh non nên mới khiến Minh Nhi bị như thế không? "
Lưu Tuệ nói : " Mẫu thân người đừng nói như vậy, chuyện này sao có thể do hai người được"
Diệp lão thái nắm tay Lưu Tuệ, trong hốc mắt đầy nước, nói : " Từ ngày có con chăm sóc Minh Nhi ta mới yên tâm được chút ít. Ta đã quá chủ quan may mắn thay Liễu Yến nàng hiểu chuyện chỉ cho ta một con đường sáng"
Lưu Tuệ không hiểu ra sao nhìn Diệp lão thái, thấy nàng khóc lợi hại chỉ đành an ủi nàng. Khóc một hồi, Diệp lão thái mới ngượng ngùng lau nước mắt.
Diệp lão phu nhân nói là Liễu Yến hiểu chuyện nhưng thực ra trong lòng bà lại nghĩ là Lưu Tuệ đã có ý muốn nhận đứa trẻ này làm con thừa tự từ trước. Húc Nhi đã có hai con trai, Minh Nhi thì lại như vậy nếu nhận đứa trẻ này nó có một phần máu mủ giống của Diệp Minh như vậy cũng tốt. Có con cái chăm sóc cho hai đứa về già, đỡ hơn là để mấy người họ hàng không đứng đắn nhòm ngó vị trí này.
Sau một lúc lâu ở trong phòng, Lưu Tuệ mới mạc danh kì diệu hiểu được vấn đề. Mình muốn nhận đứa trẻ làm con thừa tự lúc nào a? Đúng là nếu nhận đứa bé này làm con thừa tự thì rất tốt cho bản thân và Diệp Minh sau này. Diệp Húc cũng không có ý kiến về vấn đề này, để con trai mình sau này chăm sóc cho đệ đệ của mình vẫn là đảm bảo hơn để người dưng lo liệu.
Chỉ là Lưu Tuệ vô cùng băn khoăn, Lưu Tuệ hoàn toàn không có ý định chia cắt mẫu tử Liễu Yến. Chỉ định giúp nàng sinh hạ nhi tử, nâng cao địa vị của nàng một chút. Nhân lúc Trần Hảo không để ý giáng cho nàng một đòn để nàng không rãnh rỗi gây chuyện với Diệp Minh nữa.
Liễu Yến đã đến tìm Diệp lão phu nhân, nàng đành lòng không thể nuôi nấng con mình sao?
Liễu Yến biết những việc này là Lưu Tuệ giúp nàng, dù nàng đang mang trong mình cốt nhục của Diệp gia. Diệp lão phu nhân cũng không có khả năng để ý đến nàng nhiều như vậy, mấy ngày nay được bao bọc như vậy cũng đủ để nàng an tâm tin tưởng vào Lưu Tuệ. Ánh mắt Liễu Yến tràn đầy quyết tâm, con à con nhất định phải sống tốt đó.
Lưu Tuệ có cách của mình, Diệp lão phu nhân vốn đã rất quan tâm cháu của mình. Chỉ cần thổi gió bên tai nàng dĩ nhiên sẽ lo lắng sợ Liễu Yễn sẽ sảy thai. Khả năng cao là sẽ đem nha hoàn thân cận của mình Vương bà tử sang chăm sóc Liễu Yến thì mới có thể an tâm được. Lúc đó bản thân có làm thêm một chút chuyện thì người ta cũng nghĩ là do Diệp lão phu nhân quan tâm cháu mình mà ra. Tự khắc sẽ sinh ra nghi kị, đối xử với mẹ con Liễu Yến sẽ chu đáo hơn, người nào đó cũng không dám làm càn.
Qua nửa tháng, Liễu Yến vẫn bình an đại phu khám ra đứa trẻ rất khỏe mạnh. Không khí trong Diệp phủ rất tốt, mỗi lần nhìn thấy cái bụng đã nhô lên của Liễu Yến. Cảm giác một sinh mệnh mới sắp trào đời làm mọi người cảm thấy rất dễ chịu. Ngay cả Thẩm Yên người nhút nhát nhất, mấy hôm nay cũng vì chuyện mẫu tử Liễu Yến bình an mà có chút hi vọng.
Hưởng phúc từ chuyện vui trong nhà, Diệp Ni con gái nàng cũng được quan tâm hơn, không còn hay ốm vặt nữa. Trần Hảo không dám tùy tiện hành động, không phải nàng không muốn làm gì chỉ là bên phía Liễu Yến được kiểm soát quá chặt chẽ. Nàng không thể liều mạng nữa, Diệp lão phu nhân lại quan tâm đứa trẻ trong bụng Liễu Yến như vậy khiến Trần Hảo vô cùng bất an.
Triệu Mai là đang quan tâm cháu của mình, hay là nàng ta đã biết chuyện gì nên làm như vậy? Hoàn toàn không nghĩ tới người đang nhìn chằm chằm bản thân lại là Lưu Tuệ.
Liễu Yến mang thai được năm tháng, sắc mặt hồng hào, đứa trẻ rất khỏe mạnh, sáng sớm đã đỡ bụng bầu lén đến thỉnh an Diệp lão phu nhân. Sau khi nàng về, ba hôm sau Lưu Tuệ được Diệp lão phu nhân gọi đến hỏi chuyện.
Lưu Tuệ thỉnh an mẹ chồng rồi ngồi xuống, Diệp lão phu nhân sắc mặt phức tạp nhìn Lưu Tuệ. Diệp lão phu nhân nói : " Tiểu Tuệ à, mẫu thân luôn cảm thấy có lỗi với Minh nhi. Con biết không năm xưa khi ta đang mang thai Minh Nhi thì nhị thẩm nhà cha con muốn cha con nạp thêm thiếp. Nói là muốn có người hầu hạ chàng trong lúc ta như vậy"
Lưu Tuệ không hiểu tại sao Diệp lão phu nhân lại kể chuyện xưa cho mình những vẫn rất nghiêm túc lắng nghe. Diệp lão phu nhân thở dài nói : " Nhị thẩm cường ngạnh nhét cháu gái mình vào phủ nói là gửi đến để chăm sóc ta. Cả ngày nàng ta cứ lắc lư trước mặt ta làm ta rất phiền muộn, mặt dày đến mức giả vờ té xuống hồ sen sau nhà sau đó quần áo ướt đẫm dán vào người cha con. Sau đó thì khóc lóc nháo nói mình không trong sạch đòi tự tử, ta quá tức giận nên mới sinh non"
Lưu Tuệ nghe mà mồ hôi đầy đầu, Diệp phụ và Diệp mẫu tình cảm rất mặn nồng. Thực không ngờ là trước đây cũng có những chuyện như thế xả ra. Cũng phải lúc đó Diệp lão gia còn trẻ, tiền tài lại dư giả có người nhòm ngó cũng là điều dễ hiểu.
Diệp lão phu nhân nói : " Cha con rất tức giận đuổi nàng ta đi, quan hệ của nhà ta và nhà nhị thẩm từ đó vẫn luôn không tốt. Ta và cha con vẫn luôn canh cánh trong lòng không biết có phải vì khi mang thai ta không tĩnh dưỡng đầy đủ, lại sinh non nên mới khiến Minh Nhi bị như thế không? "
Lưu Tuệ nói : " Mẫu thân người đừng nói như vậy, chuyện này sao có thể do hai người được"
Diệp lão thái nắm tay Lưu Tuệ, trong hốc mắt đầy nước, nói : " Từ ngày có con chăm sóc Minh Nhi ta mới yên tâm được chút ít. Ta đã quá chủ quan may mắn thay Liễu Yến nàng hiểu chuyện chỉ cho ta một con đường sáng"
Lưu Tuệ không hiểu ra sao nhìn Diệp lão thái, thấy nàng khóc lợi hại chỉ đành an ủi nàng. Khóc một hồi, Diệp lão thái mới ngượng ngùng lau nước mắt.
Diệp lão phu nhân nói là Liễu Yến hiểu chuyện nhưng thực ra trong lòng bà lại nghĩ là Lưu Tuệ đã có ý muốn nhận đứa trẻ này làm con thừa tự từ trước. Húc Nhi đã có hai con trai, Minh Nhi thì lại như vậy nếu nhận đứa trẻ này nó có một phần máu mủ giống của Diệp Minh như vậy cũng tốt. Có con cái chăm sóc cho hai đứa về già, đỡ hơn là để mấy người họ hàng không đứng đắn nhòm ngó vị trí này.
Sau một lúc lâu ở trong phòng, Lưu Tuệ mới mạc danh kì diệu hiểu được vấn đề. Mình muốn nhận đứa trẻ làm con thừa tự lúc nào a? Đúng là nếu nhận đứa bé này làm con thừa tự thì rất tốt cho bản thân và Diệp Minh sau này. Diệp Húc cũng không có ý kiến về vấn đề này, để con trai mình sau này chăm sóc cho đệ đệ của mình vẫn là đảm bảo hơn để người dưng lo liệu.
Chỉ là Lưu Tuệ vô cùng băn khoăn, Lưu Tuệ hoàn toàn không có ý định chia cắt mẫu tử Liễu Yến. Chỉ định giúp nàng sinh hạ nhi tử, nâng cao địa vị của nàng một chút. Nhân lúc Trần Hảo không để ý giáng cho nàng một đòn để nàng không rãnh rỗi gây chuyện với Diệp Minh nữa.
Liễu Yến đã đến tìm Diệp lão phu nhân, nàng đành lòng không thể nuôi nấng con mình sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.