Chồng Ơi! Chúng Ta Li Hôn Thôi
Chương 15
Mẹ Bỉm
16/05/2022
Nhã Uyên nghe mẹ chồng nói xong tình sử yêu đương của anh chồng mình thì không khỏi thở dài trong lòng rồi thầm cảm thán nghĩ: " Thì ra anh Tuấn Khải một lần bị rắn cắn nên sợ phụ nữ tiếp cận anh ta là vì tiền ". Hèn chi mà anh ta đã từng nói khi nào mẹ khỏi bệnh thì hai người sẽ li hôn và anh cho cô một số tiền như vậy hai người sẽ rạch ròi không ai nợ ai, có lẽ anh đã mặc định cô cũng là loại con gái ham tiền nên mới lấy anh mặc dù chưa gặp mặt lần nào.
Thôi thì Nhã Uyên đã biết anh Tuấn Khải có bệnh sợ phụ nữ thì cô cũng không chấp cách cư xử thô lỗ của anh với cô nữa nên cô ăn rất ngon miệng mà trong suốt bữa ăn mẹ chồng chỉ ngồi nhìn cô con dâu trẻ con ăn uống thì bà cũng no bụng rồi. Sau khi Nhã Uyên ăn xong còn uống thêm một li sinh tố dâu mắt chớp chớp nhìn mẹ chồng tinh nghịch nói:
- Mẹ ơi! Khi nào mẹ khỏe hai mẹ con mình lại đi như thế này nữa được không ạ?
- Tất nhiên là được rồi nhưng con ăn uống nhiều như vậy không sợ mập sao Nhã Uyên? Mẹ thấy bây giờ mấy cô gái trẻ kén ăn lắm.
- Dạ con từ bé đến giờ ăn rất nhiều nhưng rất ít lên kí mà mẹ biết không ba mẹ con vẫn hay nói đùa rằng bụng con là cái thùng không đáy đấy mẹ hi....hi...hi..
- Vậy bây giờ chúng ta đi siêu thị luôn kẻo lại chiều tối luôn ấy.
Khi hai mẹ con đến siêu thị mẹ chồng của Nhã Uyên dẫn cô một mạch đến cửa hàng quần áo dành cho nữ, chỉ nhoáng một cái mà mẹ đã chọn được gần hai mươi bộ đồ mặc ở nhà dài ngắn có đủ với nhiều màu khác nhau mà Nhã Uyên chỉ mới một việc là mặc thử để lấy đúng kích cỡ mà thôi.Sau những bộ quần áo ở nhà là các loại váy áo mặc đi chơi, khi Nhã Uyên mặc một cái váy màu trắng dài trên đầu gối bước ra thì cả mẹ chồng lẫn nhân viên đều bị đôi chân dài nuột nà trắng muốt của cô làm cho đứng hình mất vài giây vì quá đẹp không thua gì chân của các cô người mẫu.
Thật ra bàn tay và bàn chân của Nhã Uyên đen và thô do ngày trước ở nhà cô vừa làm vườn phụ ba mẹ vừa đi làm thêm nên mới vậy, nhưng ngày thường đi làm cô mặc quần dài suốt nên mới vớt vát lại được cặp chân đẹp với lại từ khi lấy chồng cô chỉ ở nhà làm vài việc vặt không phải ra mưa ra nắng nên bàn tay bàn chân cũng đỡ đen hơn.
Khi mẹ chồng nhìn thấy khu bán đồ ngủ thì kéo con dâu lại và nói:
- Nãy giờ mẹ đã chọn cho con rất nhiều quần áo cùng váy rồi mà giờ chỉ còn đồ nhỏ với đồ ngủ thôi nên mẹ để con tự chọn theo ý của con đấy.
Nhã Uyên chưa bao giờ nhìn thấy nhiều đồ nhỏ với nhiều màu sắc và kiểu dáng khác nhau nên đỏ mặt xấu hổ lí nhí nói:
- Mẹ....mẹ ơi con không cần những thứ này đâu, đồ nhỏ của con vẫn còn ạ....
Mẹ chồng biết thừa còn dâu vẫn còn là trang giấy trắng nên nói:
- Con có muốn được chồng thương không? Đàn ông yêu phụ nữ thì bằng mắt con dâu ngốc à...mẹ đảm bảo với con nếu như con mà mặc những bộ đồ ngủ này thì con trai của mẹ sẽ không thể nào cưỡng lại được đâu.
- Nhưng mẹ ơi! Những đồ ở đây con thấy mặc như không mặc ấy nên....
- Đấy...chính điều ấy mới làm nên sự hấp dẫn đấy con dâu.Mà nếu con không biết chọn thì chỉ cần đi theo bên mẹ, mẹ chọn rồi nếu con thấy thích thì gật mà không thì lắc......Mẹ đã quyết rồi đấy nhé.
Sau khi trưng cầu ý con dâu cho có lệ và với con mắt thẩm mĩ của mẹ chồng thì Nhã Uyên khóc không ra nước mắt khi mẹ chồng càn quét hết tất cả các mẫu đồ nhỏ và đồ ngủ mỗi mẫu lấy một bộ. Các nhân viên trong cửa hàng cũng rất chuyên nghiệp khi mà giới thiệu hết những mẫu có sẵn trong cửa hàng còn xin thêm cả Email của mẹ chồng để qua tuần có mẫu đồ ngủ mới sẽ gửi cho mẹ chồng lựa chọn ủng hộ thêm .
Nhã Uyên nhìn những bộ đồ ngủ mẹ chồng chọn mà khóc ròng trong lòng vì cô biết bản thân không có một chút tự tin nào để mặc những bộ đồ đó mà nếu cô mặc thì chắc chắn anh chồng khó nết cũng sẽ nói những lời mỉa mai không thương tiếc cho coi.
Khi tài xế nhìn thấy nhân viên của cửa hàng mang ra rất nhiều túi lớn túi nhỏ thì bất giác mồ hôi chảy ròng ròng vì không ngờ bà chủ với mợ chủ lại nghiện mua sắm đến vậy. Anh mới chỉ dừng xe để bà chủ cùng con dâu đi vào siêu thị có hơn hai giờ đồng hồ thôi mà sao các nhân viên lại xách đồ ra không kịp như vậy chứ?.
Khi Nhã Uyên cùng mẹ chồng ngồi vào trong xe thì mẹ chồng mới nói:
- Những quần, váy ,áo....này là mẹ mua cho con nên từ ngày mai con phải mặc và thay đổi cách ăn mặc cho mẹ và cả chồng của con xem nghe không? Mẹ biết con rất tiết kiệm không dám mua gì vì sợ tốn kém nhưng là phụ nữ thì không được tiếc tiền làm đẹp cho bản thân vì như vậy mình mới tự tin ra ngoài mà ngẩng cao đầu nghe con.
Thôi thì Nhã Uyên đã biết anh Tuấn Khải có bệnh sợ phụ nữ thì cô cũng không chấp cách cư xử thô lỗ của anh với cô nữa nên cô ăn rất ngon miệng mà trong suốt bữa ăn mẹ chồng chỉ ngồi nhìn cô con dâu trẻ con ăn uống thì bà cũng no bụng rồi. Sau khi Nhã Uyên ăn xong còn uống thêm một li sinh tố dâu mắt chớp chớp nhìn mẹ chồng tinh nghịch nói:
- Mẹ ơi! Khi nào mẹ khỏe hai mẹ con mình lại đi như thế này nữa được không ạ?
- Tất nhiên là được rồi nhưng con ăn uống nhiều như vậy không sợ mập sao Nhã Uyên? Mẹ thấy bây giờ mấy cô gái trẻ kén ăn lắm.
- Dạ con từ bé đến giờ ăn rất nhiều nhưng rất ít lên kí mà mẹ biết không ba mẹ con vẫn hay nói đùa rằng bụng con là cái thùng không đáy đấy mẹ hi....hi...hi..
- Vậy bây giờ chúng ta đi siêu thị luôn kẻo lại chiều tối luôn ấy.
Khi hai mẹ con đến siêu thị mẹ chồng của Nhã Uyên dẫn cô một mạch đến cửa hàng quần áo dành cho nữ, chỉ nhoáng một cái mà mẹ đã chọn được gần hai mươi bộ đồ mặc ở nhà dài ngắn có đủ với nhiều màu khác nhau mà Nhã Uyên chỉ mới một việc là mặc thử để lấy đúng kích cỡ mà thôi.Sau những bộ quần áo ở nhà là các loại váy áo mặc đi chơi, khi Nhã Uyên mặc một cái váy màu trắng dài trên đầu gối bước ra thì cả mẹ chồng lẫn nhân viên đều bị đôi chân dài nuột nà trắng muốt của cô làm cho đứng hình mất vài giây vì quá đẹp không thua gì chân của các cô người mẫu.
Thật ra bàn tay và bàn chân của Nhã Uyên đen và thô do ngày trước ở nhà cô vừa làm vườn phụ ba mẹ vừa đi làm thêm nên mới vậy, nhưng ngày thường đi làm cô mặc quần dài suốt nên mới vớt vát lại được cặp chân đẹp với lại từ khi lấy chồng cô chỉ ở nhà làm vài việc vặt không phải ra mưa ra nắng nên bàn tay bàn chân cũng đỡ đen hơn.
Khi mẹ chồng nhìn thấy khu bán đồ ngủ thì kéo con dâu lại và nói:
- Nãy giờ mẹ đã chọn cho con rất nhiều quần áo cùng váy rồi mà giờ chỉ còn đồ nhỏ với đồ ngủ thôi nên mẹ để con tự chọn theo ý của con đấy.
Nhã Uyên chưa bao giờ nhìn thấy nhiều đồ nhỏ với nhiều màu sắc và kiểu dáng khác nhau nên đỏ mặt xấu hổ lí nhí nói:
- Mẹ....mẹ ơi con không cần những thứ này đâu, đồ nhỏ của con vẫn còn ạ....
Mẹ chồng biết thừa còn dâu vẫn còn là trang giấy trắng nên nói:
- Con có muốn được chồng thương không? Đàn ông yêu phụ nữ thì bằng mắt con dâu ngốc à...mẹ đảm bảo với con nếu như con mà mặc những bộ đồ ngủ này thì con trai của mẹ sẽ không thể nào cưỡng lại được đâu.
- Nhưng mẹ ơi! Những đồ ở đây con thấy mặc như không mặc ấy nên....
- Đấy...chính điều ấy mới làm nên sự hấp dẫn đấy con dâu.Mà nếu con không biết chọn thì chỉ cần đi theo bên mẹ, mẹ chọn rồi nếu con thấy thích thì gật mà không thì lắc......Mẹ đã quyết rồi đấy nhé.
Sau khi trưng cầu ý con dâu cho có lệ và với con mắt thẩm mĩ của mẹ chồng thì Nhã Uyên khóc không ra nước mắt khi mẹ chồng càn quét hết tất cả các mẫu đồ nhỏ và đồ ngủ mỗi mẫu lấy một bộ. Các nhân viên trong cửa hàng cũng rất chuyên nghiệp khi mà giới thiệu hết những mẫu có sẵn trong cửa hàng còn xin thêm cả Email của mẹ chồng để qua tuần có mẫu đồ ngủ mới sẽ gửi cho mẹ chồng lựa chọn ủng hộ thêm .
Nhã Uyên nhìn những bộ đồ ngủ mẹ chồng chọn mà khóc ròng trong lòng vì cô biết bản thân không có một chút tự tin nào để mặc những bộ đồ đó mà nếu cô mặc thì chắc chắn anh chồng khó nết cũng sẽ nói những lời mỉa mai không thương tiếc cho coi.
Khi tài xế nhìn thấy nhân viên của cửa hàng mang ra rất nhiều túi lớn túi nhỏ thì bất giác mồ hôi chảy ròng ròng vì không ngờ bà chủ với mợ chủ lại nghiện mua sắm đến vậy. Anh mới chỉ dừng xe để bà chủ cùng con dâu đi vào siêu thị có hơn hai giờ đồng hồ thôi mà sao các nhân viên lại xách đồ ra không kịp như vậy chứ?.
Khi Nhã Uyên cùng mẹ chồng ngồi vào trong xe thì mẹ chồng mới nói:
- Những quần, váy ,áo....này là mẹ mua cho con nên từ ngày mai con phải mặc và thay đổi cách ăn mặc cho mẹ và cả chồng của con xem nghe không? Mẹ biết con rất tiết kiệm không dám mua gì vì sợ tốn kém nhưng là phụ nữ thì không được tiếc tiền làm đẹp cho bản thân vì như vậy mình mới tự tin ra ngoài mà ngẩng cao đầu nghe con.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.