Chồng Ơi! Chúng Ta Li Hôn Thôi
Chương 38
Mẹ Bỉm
16/05/2022
Nhã Uyên thấy anh Hữu Trí nhiệt tình nên gật đầu đồng ý đi theo sau anh đến một cái cây to rồi anh dừng lại, cô tỏ vẻ mặt nghi ngờ hỏi anh:
- Chúng ta sẽ leo lên cây này sao anh Hữu Trí?
Anh Hữu Trí không trả lời cô mà bất ngờ kéo một sợi dây thì có một cuộn thang bằng dây thừng thả xuống chạm đất, anh leo lên từng bậc rồi quay lại nói:
- Em mau leo theo anh đi....anh đảm bảo khi em lên đến nơi nhất định sẽ rất thích đấy.
Nhã Uyên cũng thuộc dạng người thích khám phá và ưa mạo hiểm nên cô cũng leo theo anh Hữu Trí nhanh thoăn thoắt, khi cô leo đến bậc thang cuối cùng thì anh Hữu Trí đưa tay muốn đỡ cô lên và nói:
- Chào mừng em đến với căn nhà nhỏ trên cây của anh.
Nhã Uyên cũng đưa tay để anh Hữu Trí đỡ lên để vào trong căn nhà nhỏ trên cây,trên đây cô có thể nhìn rõ nơi khu đất trống mà mọi người đang ăn uống, vui chơi nhảy múa trong bữa tiệc kỉ niệm ngày cưới của ba mẹ chồng . Nhã Uyên còn nhìn thấy một cái kính thiên văn nên tò mò muốn nhìn thử bầu trời về đêm như thế nào? Anh Hữu Trí đã nhìn ra cô muốn dùng kính nhưng còn ngại nên đã chủ động dạy cô cách quan sát , Nhã Uyên vẫn chỉ là cô gái trẻ vô tư nên thích thú cười nói với anh nhưng cô đâu biết rằng anh đang rất buồn vì bị vỡ mộng uyên ương với cô.
Hai người họ chỉ mới gặp nhau nhưng tính cách rất hợp nhau nên nói đủ mọi thứ chyện trên đời , khoảng một tiếng sau Nhã Uyên lo lắng ba mẹ chồng không thấy cô đâu sẽ đi tìm nên nói:
- Cám ơn anh đã cho em được mở rộng tầm mắt, nhất định có dịp em sẽ trở lại đây thăm anh.Anh Hữu Trí này, em ước gì có một người anh trai như anh thì tuyệt quá.
Hữu Trí nghe cô gái vô tâm nói mà chỉ còn biết cười trừ vì thật tâm anh là muốn làm bạn trai của cô chứ không phải anh trai, nhưng hiện tại cô đã có chồng rồi thì anh không thể thay đổi được gì với lại anh cũng rất quý cô nên nói:
- Vậy em hãy làm em gái của anh có được không Nhã Uyên?
Nhã Uyên chỉ là nói chuyện bông đùa với anh Hữu Trí nhưng không ngờ anh lại muốn nhận cô làm em gái của anh thật nên nói:
- Dạ tất nhiên là em đồng ý rồi ạ.
Sau khi hai người nhận anh em kết nghĩa xong thì lại leo xuống thang rời khỏi căn nhà nhỏ trên cây để trở về nơi tổ chức tiệc,Tuấn Khải đang ngồi uống rượu thù đã nhìn thấy Nhã Uyên từ xa cô đi trước và cái tên tóc mì tôm đi theo sau thì máu đã sôi sùng sục chửi thề : " Mẹ nó! Cái thằng kia sao lại đi sau lưng vợ của mình như vậy chứ? Nhưng mình phải bình tĩnh kẻo lại giận quá mất khôn rồi lại cãi nhau với cô ấy mất.... hừ " .
Nhã Uyên vừa về tới thì cô nhìn thấy anh Tuấn Khải mặt đỏ au ngồi gật gù có lẽ đã uống vài ly rượu rồi, mắt anh hướng nhìn ba mẹ của mình đang khiêu vũ cùng với mọi người. Cô thấy anh có vẻ sắp ngã nhào nên vội chạy đến đỡ anh nói:
- Sao anh lại uống nhiều rượu như vậy chứ? Thôi để tôi đưa anh về phòng nghỉ ngơi....
Tuấn Khải khi nãy vì không nhìn thấy cô vợ nhỏ của mình nên đã đi tìm khắp nơi nhưng kết quả người chẳng thấy đâu mà trong bữa tiệc ai cũng có đôi vừa ăn uống rồi nhảy múa rất vui nên anh cũng uống vài ly cùng với ba để chúc mừng hạnh phúc của ba mẹ mình. Thật ra mấy ly rượu này đối với anh chỉ như súc miệng mà thôi nhưng vợ anh lại lo lắng đến đỡ anh nên anh quyết định giả vờ say thật xem cô sẽ làm gì? Anh ngả người vào Nhã Uyên rồi lè nhè nói:
- Cô đi đâu mà nãy giờ ba mẹ muốn gặp cô thì không thấy đâu hử?
Nhã Uyên đưa vai đỡ anh đứng dậy nói:
- Tôi chỉ là đi dạo xung quanh thôi chứ còn đi đâu được nữa, mà để tôi dìu anh về phòng nghỉ ngơi chứ anh đã uống rượu lại còn ở ngoài gió to như thế này thì lăn đùng ra đấy.
Tuấn Khải vẫn giả vờ say gục vào vai Nhã Uyên để cô dìu anh đi về phòng, vừa đi Nhã Uyên vừa lẩm bẩm mắng anh:
- Tôi thật không biết rượu có gì ngon mà anh lại đi uống để rồi bây giờ người chịu khổ là tôi này.... người gì mà nặng như heo. Cũng may mà đường dễ đi chứ như lần trước phải dìu anh lên cầu thang ở nhà xong là mệt xỉu luôn ấy.
Tuấn Khải nghe Nhã Uyên cằn nhằn mà môi anh bất giác cong lên cười thích thú cũng may là trời tối nên cô không phát hiện ra sự dối trá từ anh , mà hình như dạo này anh cười hơi nhiều thì phải mà nguyên nhân khiến anh cười đều xuất phát từ cô vợ nhỏ này.
Sau khi về đến phòng Nhã Uyên cố đỡ anh đi vào cửa nhưng có lẽ do anh quá cao to lên đâù bị đụng vào tường kêu: " Cốp " một tiếng rõ to nhưng anh phải nhịn đau vì đang giả vờ say mà. Sau khi Nhã Uyên đưa anh vào tới phòng ngủ thì lấy hơi đếm một, hai, ba rồi thẳng tay hất anh nằm lăn xuống giường rồi lụng bụng nói:
- Đấy...cái lúc anh say xỉn như thế này tôi ước gì có cái camera nào quay lại được hết mọi hành động của anh để khi anh tỉnh sẽ không nói tôi lừa anh lên giường giống như lần trước.
Nhã Uyên gỡ giày ở chân anh ra rồi mạnh tay hất xuống sau đó kiểm tra đầu cho anh, cũng may đầu của anh chỉ bị sưng lên thôi chứ không bị gì khác.
- Chúng ta sẽ leo lên cây này sao anh Hữu Trí?
Anh Hữu Trí không trả lời cô mà bất ngờ kéo một sợi dây thì có một cuộn thang bằng dây thừng thả xuống chạm đất, anh leo lên từng bậc rồi quay lại nói:
- Em mau leo theo anh đi....anh đảm bảo khi em lên đến nơi nhất định sẽ rất thích đấy.
Nhã Uyên cũng thuộc dạng người thích khám phá và ưa mạo hiểm nên cô cũng leo theo anh Hữu Trí nhanh thoăn thoắt, khi cô leo đến bậc thang cuối cùng thì anh Hữu Trí đưa tay muốn đỡ cô lên và nói:
- Chào mừng em đến với căn nhà nhỏ trên cây của anh.
Nhã Uyên cũng đưa tay để anh Hữu Trí đỡ lên để vào trong căn nhà nhỏ trên cây,trên đây cô có thể nhìn rõ nơi khu đất trống mà mọi người đang ăn uống, vui chơi nhảy múa trong bữa tiệc kỉ niệm ngày cưới của ba mẹ chồng . Nhã Uyên còn nhìn thấy một cái kính thiên văn nên tò mò muốn nhìn thử bầu trời về đêm như thế nào? Anh Hữu Trí đã nhìn ra cô muốn dùng kính nhưng còn ngại nên đã chủ động dạy cô cách quan sát , Nhã Uyên vẫn chỉ là cô gái trẻ vô tư nên thích thú cười nói với anh nhưng cô đâu biết rằng anh đang rất buồn vì bị vỡ mộng uyên ương với cô.
Hai người họ chỉ mới gặp nhau nhưng tính cách rất hợp nhau nên nói đủ mọi thứ chyện trên đời , khoảng một tiếng sau Nhã Uyên lo lắng ba mẹ chồng không thấy cô đâu sẽ đi tìm nên nói:
- Cám ơn anh đã cho em được mở rộng tầm mắt, nhất định có dịp em sẽ trở lại đây thăm anh.Anh Hữu Trí này, em ước gì có một người anh trai như anh thì tuyệt quá.
Hữu Trí nghe cô gái vô tâm nói mà chỉ còn biết cười trừ vì thật tâm anh là muốn làm bạn trai của cô chứ không phải anh trai, nhưng hiện tại cô đã có chồng rồi thì anh không thể thay đổi được gì với lại anh cũng rất quý cô nên nói:
- Vậy em hãy làm em gái của anh có được không Nhã Uyên?
Nhã Uyên chỉ là nói chuyện bông đùa với anh Hữu Trí nhưng không ngờ anh lại muốn nhận cô làm em gái của anh thật nên nói:
- Dạ tất nhiên là em đồng ý rồi ạ.
Sau khi hai người nhận anh em kết nghĩa xong thì lại leo xuống thang rời khỏi căn nhà nhỏ trên cây để trở về nơi tổ chức tiệc,Tuấn Khải đang ngồi uống rượu thù đã nhìn thấy Nhã Uyên từ xa cô đi trước và cái tên tóc mì tôm đi theo sau thì máu đã sôi sùng sục chửi thề : " Mẹ nó! Cái thằng kia sao lại đi sau lưng vợ của mình như vậy chứ? Nhưng mình phải bình tĩnh kẻo lại giận quá mất khôn rồi lại cãi nhau với cô ấy mất.... hừ " .
Nhã Uyên vừa về tới thì cô nhìn thấy anh Tuấn Khải mặt đỏ au ngồi gật gù có lẽ đã uống vài ly rượu rồi, mắt anh hướng nhìn ba mẹ của mình đang khiêu vũ cùng với mọi người. Cô thấy anh có vẻ sắp ngã nhào nên vội chạy đến đỡ anh nói:
- Sao anh lại uống nhiều rượu như vậy chứ? Thôi để tôi đưa anh về phòng nghỉ ngơi....
Tuấn Khải khi nãy vì không nhìn thấy cô vợ nhỏ của mình nên đã đi tìm khắp nơi nhưng kết quả người chẳng thấy đâu mà trong bữa tiệc ai cũng có đôi vừa ăn uống rồi nhảy múa rất vui nên anh cũng uống vài ly cùng với ba để chúc mừng hạnh phúc của ba mẹ mình. Thật ra mấy ly rượu này đối với anh chỉ như súc miệng mà thôi nhưng vợ anh lại lo lắng đến đỡ anh nên anh quyết định giả vờ say thật xem cô sẽ làm gì? Anh ngả người vào Nhã Uyên rồi lè nhè nói:
- Cô đi đâu mà nãy giờ ba mẹ muốn gặp cô thì không thấy đâu hử?
Nhã Uyên đưa vai đỡ anh đứng dậy nói:
- Tôi chỉ là đi dạo xung quanh thôi chứ còn đi đâu được nữa, mà để tôi dìu anh về phòng nghỉ ngơi chứ anh đã uống rượu lại còn ở ngoài gió to như thế này thì lăn đùng ra đấy.
Tuấn Khải vẫn giả vờ say gục vào vai Nhã Uyên để cô dìu anh đi về phòng, vừa đi Nhã Uyên vừa lẩm bẩm mắng anh:
- Tôi thật không biết rượu có gì ngon mà anh lại đi uống để rồi bây giờ người chịu khổ là tôi này.... người gì mà nặng như heo. Cũng may mà đường dễ đi chứ như lần trước phải dìu anh lên cầu thang ở nhà xong là mệt xỉu luôn ấy.
Tuấn Khải nghe Nhã Uyên cằn nhằn mà môi anh bất giác cong lên cười thích thú cũng may là trời tối nên cô không phát hiện ra sự dối trá từ anh , mà hình như dạo này anh cười hơi nhiều thì phải mà nguyên nhân khiến anh cười đều xuất phát từ cô vợ nhỏ này.
Sau khi về đến phòng Nhã Uyên cố đỡ anh đi vào cửa nhưng có lẽ do anh quá cao to lên đâù bị đụng vào tường kêu: " Cốp " một tiếng rõ to nhưng anh phải nhịn đau vì đang giả vờ say mà. Sau khi Nhã Uyên đưa anh vào tới phòng ngủ thì lấy hơi đếm một, hai, ba rồi thẳng tay hất anh nằm lăn xuống giường rồi lụng bụng nói:
- Đấy...cái lúc anh say xỉn như thế này tôi ước gì có cái camera nào quay lại được hết mọi hành động của anh để khi anh tỉnh sẽ không nói tôi lừa anh lên giường giống như lần trước.
Nhã Uyên gỡ giày ở chân anh ra rồi mạnh tay hất xuống sau đó kiểm tra đầu cho anh, cũng may đầu của anh chỉ bị sưng lên thôi chứ không bị gì khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.