Chương 11: Chạy đến phòng ngủ của cô làm gì!
Thẩm Du
03/10/2019
Theo như các bạn nam trong lớp nói, mỗi lần bọn họ layup[1] đều cảm thấy áp lực rất lớn, chỉ sợ bản thân không phanh kịp, liền cắm đầu vào tảng
đá to tướng ấy.
[1]layup: thuật ngữ trong bóng rổ: nghĩa là lên bóng
A, lạc đề rồi, cô muốn nói, rất may mắn là tảng đá ấy rất cao, có thể chứng minh người trong hình này chính xác là cô, mà dáng dấp Nghiêm Thiếu Hành chẳng giống mối tình đầu tiên gì đó của cô cả, mà Nghiêm Thiếu Hành cũng không phải vì nguyên nhân này mới cưới cô...
Câu chuyện quá cẩu huyết.
May là cuộc sống của cô đã cách xa cẩu huyết.
Lại liếc tấm hình lần nữa, Hứa Y Nhiên hơi hiếu kỳ.
Cô ở đây ba tháng, khi dọn đi, có mấy món quên lấy cũng là chuyện bình thường.
Nhưng cho đến bây giờ cô chưa từng bước vào phòng sách nha!
Vì vậy… chắc hẳn tấm hình này rơi ngay hành lang, chồng trước của cô nhặt được nên tiện tay đặt trong ngăn tủ.
Đoán được 'câu trả lời chính xác', Hứa Y Nhiên không nghĩ nhiều nữa.
Vốn định lấy tấm hình đi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, lại sợ Nghiêm Thiếu Hành phát hiện thiếu mất tấm hình, dẫn đến nghi ngờ cô lục lọi đồ của anh.
Aizz, quên đi, dù sao chồng trước của cô mặc dù lạnh nhạt với cô, nhưng tuyệt đối không phải tên ác ôn gì, sẽ không ps (photoshop) hình cô phát tán lung tung trên mạng đâu.
Lấy máy scan quét tấm hình vào máy vi tính, lại gửi vào hòm thư của mình, sau khi Hứa Y Nhiên sao lưu, cũng không nghĩ về tấm hình nữa, tập trung ghi chép thực đơn.
Ghi chép xong thực đơn, dĩ nhiên là phải tắm đi ngủ.
Nhưng một vấn đề mới lại xuất hiện —— cô không có đồ thay.
Nghiêm Thiếu Hành dường như không thích người ngoài tiến vào địa bàn của mình, trước đây ngôi nhà này cũng chưa từng tiếp đãi bạn bè, phòng khách hình như không chuẩn bị quần áo dự phòng.
Hứa Y Nhiên đành tùy vào vận may của mình, mở một cánh cửa, aizz, trống không.
Lại mở thêm một cánh cửa, aizz, vẫn như vậy, liên tiếp mấy căn phòng, Hứa Y Nhiên đã mất hết hi vọng, bắt đầu lo lắng đêm nay phải mặc tạm quần áo trước đó ngủ, đợi sáng mai lại về nhà thay.
Ủ rũ mở căn phòng cuối cùng, Hứa Y Nhiên sững sốt tại chỗ.
Lui về phía sau một bước, quan sát mọi thứ xung quanh.
Không sai, đây là căn phòng thứ hai bên trái của tầng hai, vì tầng dưới đối diện với vườn hoa, cho nên sau khi cô bước vào, đã bỏ qua phòng ngủ chính, mà dọn đến nơi này.
Nói cách khác, đây là căn phòng cô ở trước khi ly hôn.
Nhưng bây giờ, một người đàn ông đang nằm trên chiếc giường đã từng chỉ có một mình cô ngủ, thân hình cao to, vẻ ngoài tuấn tú, rõ ràng là chồng trước của cô.
[1]layup: thuật ngữ trong bóng rổ: nghĩa là lên bóng
A, lạc đề rồi, cô muốn nói, rất may mắn là tảng đá ấy rất cao, có thể chứng minh người trong hình này chính xác là cô, mà dáng dấp Nghiêm Thiếu Hành chẳng giống mối tình đầu tiên gì đó của cô cả, mà Nghiêm Thiếu Hành cũng không phải vì nguyên nhân này mới cưới cô...
Câu chuyện quá cẩu huyết.
May là cuộc sống của cô đã cách xa cẩu huyết.
Lại liếc tấm hình lần nữa, Hứa Y Nhiên hơi hiếu kỳ.
Cô ở đây ba tháng, khi dọn đi, có mấy món quên lấy cũng là chuyện bình thường.
Nhưng cho đến bây giờ cô chưa từng bước vào phòng sách nha!
Vì vậy… chắc hẳn tấm hình này rơi ngay hành lang, chồng trước của cô nhặt được nên tiện tay đặt trong ngăn tủ.
Đoán được 'câu trả lời chính xác', Hứa Y Nhiên không nghĩ nhiều nữa.
Vốn định lấy tấm hình đi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, lại sợ Nghiêm Thiếu Hành phát hiện thiếu mất tấm hình, dẫn đến nghi ngờ cô lục lọi đồ của anh.
Aizz, quên đi, dù sao chồng trước của cô mặc dù lạnh nhạt với cô, nhưng tuyệt đối không phải tên ác ôn gì, sẽ không ps (photoshop) hình cô phát tán lung tung trên mạng đâu.
Lấy máy scan quét tấm hình vào máy vi tính, lại gửi vào hòm thư của mình, sau khi Hứa Y Nhiên sao lưu, cũng không nghĩ về tấm hình nữa, tập trung ghi chép thực đơn.
Ghi chép xong thực đơn, dĩ nhiên là phải tắm đi ngủ.
Nhưng một vấn đề mới lại xuất hiện —— cô không có đồ thay.
Nghiêm Thiếu Hành dường như không thích người ngoài tiến vào địa bàn của mình, trước đây ngôi nhà này cũng chưa từng tiếp đãi bạn bè, phòng khách hình như không chuẩn bị quần áo dự phòng.
Hứa Y Nhiên đành tùy vào vận may của mình, mở một cánh cửa, aizz, trống không.
Lại mở thêm một cánh cửa, aizz, vẫn như vậy, liên tiếp mấy căn phòng, Hứa Y Nhiên đã mất hết hi vọng, bắt đầu lo lắng đêm nay phải mặc tạm quần áo trước đó ngủ, đợi sáng mai lại về nhà thay.
Ủ rũ mở căn phòng cuối cùng, Hứa Y Nhiên sững sốt tại chỗ.
Lui về phía sau một bước, quan sát mọi thứ xung quanh.
Không sai, đây là căn phòng thứ hai bên trái của tầng hai, vì tầng dưới đối diện với vườn hoa, cho nên sau khi cô bước vào, đã bỏ qua phòng ngủ chính, mà dọn đến nơi này.
Nói cách khác, đây là căn phòng cô ở trước khi ly hôn.
Nhưng bây giờ, một người đàn ông đang nằm trên chiếc giường đã từng chỉ có một mình cô ngủ, thân hình cao to, vẻ ngoài tuấn tú, rõ ràng là chồng trước của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.