Chương 34: Không quấy rầy thế giới riêng của hai người.
Thẩm Du
08/10/2019
Hứa Y Nhiên đang lấy làm lạ là sao hắn có thể nói một câu bình thường
vậy, không trêu đùa người ta ư, chỉ thấy Nghiêm yêu nghiệt đi tới, lúc
ngang qua người cô bèn thì thầm, “Trong nhà bảo em nói với chị, bọn họ
sẽ không cho người sang quấy rầy thế giới riêng của hai người đâu.”
“…”
Nhướng mày nhìn Hứa Y Nhiên hóa đá, Nghiêm yêu nghiệt cười bước tới, haizz, hắn hiếm khi nghiêm túc chuyển lời nhé, hình như chị ba không tin nhỉ?
Đi xe điện ngầm một mạch tới công ty, Hứa Y Nhiên vẫn còn nhức đầu.
Cô đã nói Nghiêm Thiếu Hành vừa bị thương, sao Nghiêm gia không cho người đến chăm sóc anh được!
Hóa ra người lớn trong nhà lại có chủ ý này!
Cũng đúng thôi, tuy không hiểu vì sao hai người họ kết hôn, nhưng nghe nói cô là cô gái đầu tiên Nghiêm Thiếu Hành mang về nhà, cho nên trên dưới Nghiêm gia chắc hẳn đều cho rằng hai người họ là lưỡng tình tương duyệt, cũng không biết tình trạng chung sống của hai người.
Nói không chừng trước đó còn nghĩ bọn họ cãi nhau, giận dỗi mới ly hôn thôi!
Nhưng nụ cười của Nghiêm yêu nghiệt ban sáng… làm thế nào cô cứ cảm thấy không bình thường nhỉ? Chuyện này giống như không đơn giản như vậy.
Đang nghĩ ngợi, chợt Tô Ngôn ngồi sát vách cầm cốc sứ đứng lên, ngang qua chỗ ngồi của cô, kéo cô dậy, không nói lời nào kéo đến phòng ăn.
Tô Ngôn luôn luôn là người hấp tấp, Hứa Y Nhiên cũng không để tâm.
Trái lại Tô Ngôn rất khẩn trương nhỏ giọng, “Y Nhiên, gần đây phải cẩn thận một chút.”
“…Sao vậy?” Ông chủ muốn khai đao với cô sao? Nhưng gần đây cô đâu phạm lỗi gì.
Tô Ngôn thở dài, “Sáng sớm nghe được một tin, Tần Vũ chia tay với bạn gái rồi!”
Hứa Y Nhiên nghiêm túc nhớ lại, cảm thấy tên này hơi quen quen, nhưng nghĩ không ra là ai, “Thì sao?”
Là ngôi sao nào à?
“…” Tô Ngôn nhìn cô, “Tần Vũ! Tần Vũ của bộ phận marketing! Cái gã mang kính gọng mỏng, dáng người rất cao, ở cuộc họp thường niên mượn cớ say rượu muốn ăn đậu hũ của cậu, suýt nữa bị cậu cho một bạt tai.”
“… Mình đâu hung dữ thế…” Hứa Y Nhiên nhớ ra người mà Tô Ngôn nói, có điều vẫn muốn vớt vát một chút hình tượng thục nữ.
“Bác bỏ cái gì, tất cả mọi người đều khâm phục dũng khí của cậu đó.”
Nói xong, Tô Ngôn lại trở về bộ dáng lo lắng, “Gã Tần Vũ đó là tên rác rưỡi, năm ngoái gã còn dây dưa với một cô gái vừa bước vào công ty, cô bé đó nhát gan, vẫn luôn trốn tránh gã, không ngờ bị bạn gái gã biết, chạy đến công ty, không phân trắng đen gì đã nhào tới đánh con bé.”
“…”
Nhướng mày nhìn Hứa Y Nhiên hóa đá, Nghiêm yêu nghiệt cười bước tới, haizz, hắn hiếm khi nghiêm túc chuyển lời nhé, hình như chị ba không tin nhỉ?
Đi xe điện ngầm một mạch tới công ty, Hứa Y Nhiên vẫn còn nhức đầu.
Cô đã nói Nghiêm Thiếu Hành vừa bị thương, sao Nghiêm gia không cho người đến chăm sóc anh được!
Hóa ra người lớn trong nhà lại có chủ ý này!
Cũng đúng thôi, tuy không hiểu vì sao hai người họ kết hôn, nhưng nghe nói cô là cô gái đầu tiên Nghiêm Thiếu Hành mang về nhà, cho nên trên dưới Nghiêm gia chắc hẳn đều cho rằng hai người họ là lưỡng tình tương duyệt, cũng không biết tình trạng chung sống của hai người.
Nói không chừng trước đó còn nghĩ bọn họ cãi nhau, giận dỗi mới ly hôn thôi!
Nhưng nụ cười của Nghiêm yêu nghiệt ban sáng… làm thế nào cô cứ cảm thấy không bình thường nhỉ? Chuyện này giống như không đơn giản như vậy.
Đang nghĩ ngợi, chợt Tô Ngôn ngồi sát vách cầm cốc sứ đứng lên, ngang qua chỗ ngồi của cô, kéo cô dậy, không nói lời nào kéo đến phòng ăn.
Tô Ngôn luôn luôn là người hấp tấp, Hứa Y Nhiên cũng không để tâm.
Trái lại Tô Ngôn rất khẩn trương nhỏ giọng, “Y Nhiên, gần đây phải cẩn thận một chút.”
“…Sao vậy?” Ông chủ muốn khai đao với cô sao? Nhưng gần đây cô đâu phạm lỗi gì.
Tô Ngôn thở dài, “Sáng sớm nghe được một tin, Tần Vũ chia tay với bạn gái rồi!”
Hứa Y Nhiên nghiêm túc nhớ lại, cảm thấy tên này hơi quen quen, nhưng nghĩ không ra là ai, “Thì sao?”
Là ngôi sao nào à?
“…” Tô Ngôn nhìn cô, “Tần Vũ! Tần Vũ của bộ phận marketing! Cái gã mang kính gọng mỏng, dáng người rất cao, ở cuộc họp thường niên mượn cớ say rượu muốn ăn đậu hũ của cậu, suýt nữa bị cậu cho một bạt tai.”
“… Mình đâu hung dữ thế…” Hứa Y Nhiên nhớ ra người mà Tô Ngôn nói, có điều vẫn muốn vớt vát một chút hình tượng thục nữ.
“Bác bỏ cái gì, tất cả mọi người đều khâm phục dũng khí của cậu đó.”
Nói xong, Tô Ngôn lại trở về bộ dáng lo lắng, “Gã Tần Vũ đó là tên rác rưỡi, năm ngoái gã còn dây dưa với một cô gái vừa bước vào công ty, cô bé đó nhát gan, vẫn luôn trốn tránh gã, không ngờ bị bạn gái gã biết, chạy đến công ty, không phân trắng đen gì đã nhào tới đánh con bé.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.