Chương 2: Nụ hôn nóng bỏng.
Thẩm Du
03/10/2019
Nhưng…
Vừa bước vào cửa, cô đã thấy người đàn ông ngồi trên ghế salon.
Ngũ quan thâm thúy tuấn dật mà tao nhã, người đàn ông trước mắt lộ ra khuôn mặt xinh đẹp khiến các cô gái phải thét chói tai, tuy trên trán có vài vết xướt, nhưng không mảy may ảnh hưởng đến sức quyến rũ của anh, trái lại còn sinh ra sự cám dỗ chết người.
Đúng là sau khi ly hôn cô không còn liên lạc với chồng trước nữa.
Nhưng gương mặt lạnh lùng đó, khi nhìn thấy cô trong tích tắc, đường nét trên gương mặt trở nên mềm mại hẳn, lộ ra nụ cười dịu dàng.
Không đúng!
Trong lòng Hứa Y Nhiên dấy lên hồi chuông báo động, dứt khoát xoay người bỏ chạy.
Nhưng người đàn ông phía sau chân cẳng dài, chỉ vài bước đã đuổi kịp cô, cánh tay bá đạo vòng qua cái eo nhỏ nhắn, lồng ngực rắn chắc sít sao dán vào lưng cô, ấm nóng, khiến Hứa Y Nhiên hoài nghi, có phải anh cởi áo rồi mới ôm lấy cô không.
“Đi đâu vậy? Sao không để anh đón em?”
Giọng người đàn ông trầm thấp đầy sức hút, ngữ điệu đó lại cực kỳ tự nhiên, tựa như bọn họ là một đôi ngọt ngào chưa từng xa nhau, giống như cô chỉ mới bước ra cửa vào sáng nay.
Hứa Y Nhiên không có tâm trạng trả lời anh, cố sức kéo cánh tay anh ra, muốn thoát khỏi vòng tay của người đàn ông sau lưng.
Cánh tay anh buông lỏng, nhưng không phải do cô kéo, Nghiêm Thiếu Hành khẽ cười, xoay cô nửa vòng trong lòng mình, để cô đối mặt với bản thân.
Sau đó một tay lại vòng qua eo cô lần nữa, còn tay kia luồn ra sau ót, rất tự nhiên hạ nụ hôn ngọt ngào lên đôi môi cô.
Dường như hôn như thế không đủ, nụ hôn nhẹ vốn ân cần thăm hỏi lại biến thành nụ hôn sâu nóng bỏng, hơi thở bá đạo cuốn tới.
Nụ hôn nóng bỏng hung hăng dây dưa, vòng tay bên hông siết chặt, đánh đuổi khoảng cách cuối cùng giữa hai người, cơ thể dán chặt vào nhau như vậy, chặt đến mức cô có thể cảm nhận được bên dưới lớp quần áo, cơ bắp rắn chắc của anh có sức lực kinh người, còn có…
Ý thức được nửa thân dưới của anh biến hóa, Hứa Y Nhiên ầm một cái đỏ bừng mặt, nụ hôn bất ngờ thế này làm ý chí cô choáng váng, rốt cục mới tỉnh táo lại.
Cô luống cuống tay chân tính đẩy người đàn ông đang ôm mình ra, cánh tay người đàn ông trước người càng siết chặt hơn, “Sao vậy?”
Bởi vì động tình, mà giọng anh khàn khàn hơn bình thường, khiến người nghe càng mặt đỏ tim đập.
Giống như bất mãn vì bị đẩy ra, anh cúi đầu, bắt đầu hôn nhẹ từ bờ môi, rồi một đường xuống phía dưới, dọc theo bên gáy mẫn cảm của cô.
Vừa bước vào cửa, cô đã thấy người đàn ông ngồi trên ghế salon.
Ngũ quan thâm thúy tuấn dật mà tao nhã, người đàn ông trước mắt lộ ra khuôn mặt xinh đẹp khiến các cô gái phải thét chói tai, tuy trên trán có vài vết xướt, nhưng không mảy may ảnh hưởng đến sức quyến rũ của anh, trái lại còn sinh ra sự cám dỗ chết người.
Đúng là sau khi ly hôn cô không còn liên lạc với chồng trước nữa.
Nhưng gương mặt lạnh lùng đó, khi nhìn thấy cô trong tích tắc, đường nét trên gương mặt trở nên mềm mại hẳn, lộ ra nụ cười dịu dàng.
Không đúng!
Trong lòng Hứa Y Nhiên dấy lên hồi chuông báo động, dứt khoát xoay người bỏ chạy.
Nhưng người đàn ông phía sau chân cẳng dài, chỉ vài bước đã đuổi kịp cô, cánh tay bá đạo vòng qua cái eo nhỏ nhắn, lồng ngực rắn chắc sít sao dán vào lưng cô, ấm nóng, khiến Hứa Y Nhiên hoài nghi, có phải anh cởi áo rồi mới ôm lấy cô không.
“Đi đâu vậy? Sao không để anh đón em?”
Giọng người đàn ông trầm thấp đầy sức hút, ngữ điệu đó lại cực kỳ tự nhiên, tựa như bọn họ là một đôi ngọt ngào chưa từng xa nhau, giống như cô chỉ mới bước ra cửa vào sáng nay.
Hứa Y Nhiên không có tâm trạng trả lời anh, cố sức kéo cánh tay anh ra, muốn thoát khỏi vòng tay của người đàn ông sau lưng.
Cánh tay anh buông lỏng, nhưng không phải do cô kéo, Nghiêm Thiếu Hành khẽ cười, xoay cô nửa vòng trong lòng mình, để cô đối mặt với bản thân.
Sau đó một tay lại vòng qua eo cô lần nữa, còn tay kia luồn ra sau ót, rất tự nhiên hạ nụ hôn ngọt ngào lên đôi môi cô.
Dường như hôn như thế không đủ, nụ hôn nhẹ vốn ân cần thăm hỏi lại biến thành nụ hôn sâu nóng bỏng, hơi thở bá đạo cuốn tới.
Nụ hôn nóng bỏng hung hăng dây dưa, vòng tay bên hông siết chặt, đánh đuổi khoảng cách cuối cùng giữa hai người, cơ thể dán chặt vào nhau như vậy, chặt đến mức cô có thể cảm nhận được bên dưới lớp quần áo, cơ bắp rắn chắc của anh có sức lực kinh người, còn có…
Ý thức được nửa thân dưới của anh biến hóa, Hứa Y Nhiên ầm một cái đỏ bừng mặt, nụ hôn bất ngờ thế này làm ý chí cô choáng váng, rốt cục mới tỉnh táo lại.
Cô luống cuống tay chân tính đẩy người đàn ông đang ôm mình ra, cánh tay người đàn ông trước người càng siết chặt hơn, “Sao vậy?”
Bởi vì động tình, mà giọng anh khàn khàn hơn bình thường, khiến người nghe càng mặt đỏ tim đập.
Giống như bất mãn vì bị đẩy ra, anh cúi đầu, bắt đầu hôn nhẹ từ bờ môi, rồi một đường xuống phía dưới, dọc theo bên gáy mẫn cảm của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.