Chương 27: Thân thể ấm áp dán vào nhau.
Thẩm Du
08/10/2019
Lấy cớ ‘không có cảm giác’ vạn người dùng trái lại rất tốt, hai người
chỉ cần thông đồng với nhau, về nhà có thể qua cửa trót lọt.
Thương lượng xong, Hứa Y Nhiên không kiềm chế được lòng hiếu kỳ, “Tùy tiên sinh, gia đình anh không bận tâm chuyện môn đăng hộ đối ư?”
Cô và Nghiêm Thiếu Hành là tình huống đặc biệt, bằng không với địa vị bá chủ trên thương trường của Nghiêm gia, thì cô có thể không qua được cửa ải trưởng bối kia của Nghiêm gia.
“Gia đình muốn tôi cưới một người vợ an phận ở nhà, lúc rảnh rỗi có thể học nấu nướng, chăm sóc vườn hoa.”
Về những tính toán của gia đình, thực sự rất buồn cười. Trong mắt Tùy Dật thoáng qua ý cười châm biếm.
“…” Hứa Y Nhiên cảm thấy tuy điều kiện của Tùy Dật rất tốt, nhưng khó có thể tìm được vợ rồi.
Thực ra có rất nhiều người thích những điều này, nhưng bạn thích làm, và chồng bạn cưới bạn về nhà chỉ vì những điều này, khác biệt khá lớn nha!
Bất quá cô cũng không quen Tùy Dật, mấy lời đó không có cách nào nói được.
Trái lại Tùy Dật tự nói cho cô biết, “Hôm qua tôi gặp được một người, chắc chắn có thể thỏa mãn yêu cầu của gia đình, ít ra mỗi ngày cô ấy đều tốn rất nhiều thời gian để làm cơm.”
“… Vì sao?”
“Vì cô ấy bán nồi cơm điện ở trung tâm thiết bị gia dụng.”
“…” Chuyện cười này quá lạnh rồi, nhưng nhìn bộ dạng nghiêm túc của Tùy Dật, Hứa Y Nhiên lại bật cười.
Tầm mắt Tùy Dật quét qua cô, rơi vào phía sau cô, cười nhắc nhở, “Nghiêm tiên sinh lại ghen rồi, anh ấy rất quan tâm cô đấy.”
Hả… Nụ cười trên mặt Hứa Y Nhiên cứng đờ.
Khẽ gật đầu xem như nói lời từ biệt, trước khi đi Tùy Dật còn nói cô biết, “Tôi kể chuyện cười thực ra không lạnh thế.”
“…”
“Có điều cũng không hay lắm.”
“…”
Hiện tại Hứa Y Nhiên mới hiểu cái gì gọi là một nửa đại dương, một nửa biển lửa.
Chuyện cười lạnh của Tùy Dật quả thực rất lạnh, làm cô cực kỳ muốn về nhà mặc thêm mấy bộ quần áo, nhưng sau lưng lại có ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm cô, giống như đang lên kế hoạch ăn tươi nuốt sống cô.
Cô thấy đêm nay cô vẫn nên ở bên ngoài, đừng về nhà Nghiêm Thiếu Hành thì tương đối an toàn hơn!
Quyết định xong, Hứa Y Nhiên cũng không quay đầu, vội vả bước ra.
Trước đó cô ngồi chung với Nghiêm Thiếu Hành, nhân viên phục vụ đều nhìn thấy, vì vậy không ai ngăn cô lại để tính tiền.
Thuận lợi chạy ra cổng chính nhà hàng, Hứa Y Nhiên lập tức rẽ vào con hẻm nhỏ, con đường này xem như quen thuộc với cô, chỉ cần trốn khỏi nhà hàng, thì có thể…
Suy nghĩ chợt lóe được một nửa, đột nhiên từ phía sau có thân thể ấm áp rắn chắn dán vào.
Thương lượng xong, Hứa Y Nhiên không kiềm chế được lòng hiếu kỳ, “Tùy tiên sinh, gia đình anh không bận tâm chuyện môn đăng hộ đối ư?”
Cô và Nghiêm Thiếu Hành là tình huống đặc biệt, bằng không với địa vị bá chủ trên thương trường của Nghiêm gia, thì cô có thể không qua được cửa ải trưởng bối kia của Nghiêm gia.
“Gia đình muốn tôi cưới một người vợ an phận ở nhà, lúc rảnh rỗi có thể học nấu nướng, chăm sóc vườn hoa.”
Về những tính toán của gia đình, thực sự rất buồn cười. Trong mắt Tùy Dật thoáng qua ý cười châm biếm.
“…” Hứa Y Nhiên cảm thấy tuy điều kiện của Tùy Dật rất tốt, nhưng khó có thể tìm được vợ rồi.
Thực ra có rất nhiều người thích những điều này, nhưng bạn thích làm, và chồng bạn cưới bạn về nhà chỉ vì những điều này, khác biệt khá lớn nha!
Bất quá cô cũng không quen Tùy Dật, mấy lời đó không có cách nào nói được.
Trái lại Tùy Dật tự nói cho cô biết, “Hôm qua tôi gặp được một người, chắc chắn có thể thỏa mãn yêu cầu của gia đình, ít ra mỗi ngày cô ấy đều tốn rất nhiều thời gian để làm cơm.”
“… Vì sao?”
“Vì cô ấy bán nồi cơm điện ở trung tâm thiết bị gia dụng.”
“…” Chuyện cười này quá lạnh rồi, nhưng nhìn bộ dạng nghiêm túc của Tùy Dật, Hứa Y Nhiên lại bật cười.
Tầm mắt Tùy Dật quét qua cô, rơi vào phía sau cô, cười nhắc nhở, “Nghiêm tiên sinh lại ghen rồi, anh ấy rất quan tâm cô đấy.”
Hả… Nụ cười trên mặt Hứa Y Nhiên cứng đờ.
Khẽ gật đầu xem như nói lời từ biệt, trước khi đi Tùy Dật còn nói cô biết, “Tôi kể chuyện cười thực ra không lạnh thế.”
“…”
“Có điều cũng không hay lắm.”
“…”
Hiện tại Hứa Y Nhiên mới hiểu cái gì gọi là một nửa đại dương, một nửa biển lửa.
Chuyện cười lạnh của Tùy Dật quả thực rất lạnh, làm cô cực kỳ muốn về nhà mặc thêm mấy bộ quần áo, nhưng sau lưng lại có ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm cô, giống như đang lên kế hoạch ăn tươi nuốt sống cô.
Cô thấy đêm nay cô vẫn nên ở bên ngoài, đừng về nhà Nghiêm Thiếu Hành thì tương đối an toàn hơn!
Quyết định xong, Hứa Y Nhiên cũng không quay đầu, vội vả bước ra.
Trước đó cô ngồi chung với Nghiêm Thiếu Hành, nhân viên phục vụ đều nhìn thấy, vì vậy không ai ngăn cô lại để tính tiền.
Thuận lợi chạy ra cổng chính nhà hàng, Hứa Y Nhiên lập tức rẽ vào con hẻm nhỏ, con đường này xem như quen thuộc với cô, chỉ cần trốn khỏi nhà hàng, thì có thể…
Suy nghĩ chợt lóe được một nửa, đột nhiên từ phía sau có thân thể ấm áp rắn chắn dán vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.