Chồng Ơi, Đừng Ăn Em!

Chương 17: Thoát khỏi lòng anh.

Thẩm Du

03/10/2019

Tối hôm qua bị mật khẩu trên máy tính của Nghiêm Thiếu Hành làm cho ngủ không được, mà tách cà phê trước đó hình như không có tác dụng nâng cao tinh thần, hơn nữa bụng rỗng uống cà phê, lại nguội lạnh, hiện tại dạ dày cô rất khó chịu.

Kéo chăn quấn quanh người, Hứa Y Nhiên mơ màng ngã vào thứ gì đó, không muốn xuống giường lấy cốc nước nóng cho bản thân.

Đại khái tối qua thực sự nghỉ ngơi quá ít, cho dù dạ dày khó chịu như vậy, nhưng cô vẫn ngủ được, còn ngủ rất sâu.

Trong lúc mơ mơ màng màng, cô cảm thấy hình như có người kéo cô ra rồi đặt tay lên dạ dày cô.

Vật gì đó cực kỳ nóng ấm di động trên bụng cô, rất dễ chịu.

Ưm, chắc là ảo giác…

Cô khẽ lẩm bẩm, muốn xoay người, lại bị 'tấm chăn' giữ lại.

Ơ, tấm chăn hình như ấm áp hẳn.

Hứa Y Nhiên cọ cọ, gắng sức thân thiết với nguồn nhiệt, a, dễ chịu quá.

Nhưng nguồn nhiệt bị cô cuốn lấy nhanh đhóng ẩy cô ra, muốn cách xa cô.

Trời ơi, về đây về đây đi!

Hứa Y Nhiên vẫn cho rằng đó là túi chườm nóng cỡ lớn, vì vậy dùng sức kéo kéo túi chườm nóng không thành thật trở lại.



Ngay lúc này, túi chườm nóng thật sự bị cô kéo lại, mà hình như cô cũng bị người bế tới bế lui, còn được đút ăn gì đó…

Hở, giống như cháo ấy.

Chép chép mồm, Hứa Y Nhiên tiếp tục cho rằng đây là ảo giác.

Cũng mặc kệ nói như thế nào, 'túi chườm nóng' trước người và ăn cháo 'trong ảo giác' làm dạ dày cô suýt co thắt thoải mái vô cùng, đầy thỏa mãn ngáp một cái, cô lại ngủ thật sâu.

Đợi đến khi cô tỉnh lại, không biết đã là mấy giờ, chí ít chắc là bình minh.

Phía sau là lồng ngực ấm áp rắn chắc, đặc biệt khi bàn tay to vòng qua hông cô, luồn vào trong áo cô, trực tiếp phủ lên bụng.

Cảnh tượng rất ấm áp, Hứa Y Nhiên sợ hết hồn, chợt từ trên giường nhảy dựng lên, “Ai… sao anh ở đây?”

Thấy rõ người trước mặt là ai, câu hỏi đột nhiên thay đổi nội dung.

Trên giường, chồng trước của cô vẫn còn duy trì tư thế ngủ ôm người, hình như cảm thấy bất mãn bỗng nhiên trong lòng thiếu mất một người, anh hơi nhướng mày.

Mấy giây sau, tinh thần tỉnh táo hơn, Nghiêm Thiếu Hành ngồi dậy, nhìn cô cười, “Đương nhiên là tới đón em về nhà.”

Người đàn ông ngồi trên giường có vẻ ngoài đẹp như thiên thần, cười rất mê người nói 'Đón em về nhà', hình ảnh này đúng là rất đẹp mắt và ấm áp.

Nhưng Hứa Y Nhiên chỉ cảm thấy đầu to ra, “Sao anh biết tôi ở đâu?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chồng Ơi, Đừng Ăn Em!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook