Chương 133
Cổ Nữ
05/07/2020
Chúng tôi chạy đến lối đi an toàn bên cạnh thang máy, tạm thời an toàn trong phạm vi ánh sáng đỏ của chiếc nhẫn, linh thai bẩm sinh pháp lực mạnh mẽ, khiến cho mãnh quỷ đều bó tay bất lực.
Khó trách giang khởi vân cần một ” đứa trẻ dương gian” kế thừa pháp lực mạnh mẽ, tới phá tan tà khí khổng lồ của âm phủ.
Trừ tôi ra, bốn người khác đều bị thương ở mức độ khác nhau, chủ yếu là do móng vuốt sắc bén của mãnh quỷ kia đả thương, bọn họ đều là người thường, hiện tại trừ chảy máu và đau đớn, họ còn bị âm độc nhập thể, lạnh đến phát run.
Từ nhã kỳ thân thể yếu ớt, hơn nữa bị thương mới khỏi, cô ta khóc đến nằm liệt xuống đất, may mắn vẫn còn lâm ngôn hoan cũng vệ sĩ đỡ cô ấy.
Tôi cùng anh tôi vừa mới đẩy cửa lối đi an toàn, thang máy đột nhiên ” ting—-” một tiếng, cánh cửa bên cạnh chúng tôi mở ra
Ở một nơi tăm tối, khủng khiếp như vậy, ánh đèn bên trong thang máy tựa như tiếng hát của nàng tiên cá, chuyên môn mê hoặc, không có lựa chọn nào khác.
” Ngôn hoan! Có thanh máy! Chúng ta đi xuống bằng thang náy đi!” Từ nhã kì như bắt được khúc gỗ cứu mạng, cô ta bị thương, chân cẳng bất tiện, nếu muốn chạy trốn, cô ta sẽ không chốn thoát
” Không được”! Tôi lập tức túm lấy cô ta, quát:” không thể đi thang máy! Đi mau! Đi bằng cầu thang bộ”.
Từ nhã kỳ đang khóc, lộ ra một chút biểu tình sợ hãi vặn vẹo, ánh mắt trở lên điên cuồng, nhìn tôi giận dữ, hét:” các ngươi chân cẳng tốt, đương nhiên có thể chạy trốn bằng thang bộ, ta bị thương, ta muốn đi thang máy xuống”!
Cô ta đột nhiên đẩy tôi, tôi thình lình lảo đảo, cánh cửa bật lại, làm tôi đụng vào người lâm ngôn hoan, lâm ngôn hoan lập tức đỡ lấy tôi, trừng mắt giận giữ quát từ nhã kỳ:” ngươi đủ chưa! Nếu ngươi còn làm thương mộ tiểu kiều, ta sẽ……”
” Anh muốn kàm gì? Anh yêu cô ấy đúng không? Cô ấy còn đang mang thai đứa con của anh!” Từ nhã kỳ điên cuồng quát:” các người tự mình trốn đi! Ta muốn đi thang máy, ta không muốn cùng các ngươi đi cầu thang bộ! Nếu có nguy hiểm, ta sẽ là người chết đầu tiên, các người sẽ dùng ta làm vật hy sinh, nếu ta bị giết chết, các ngươi có thể chạy trốn đúng không?”
Cô ta hét lên, trở về phía thang máy, quay đầu, bước vào thang máy —-
“Không thể vào được!!” Tôi giận dữ xông lên, bị nữ nhân ngu xuẩn này chọc giận tôi.
” Coi thường mạng sống”
Tôi nghe được tiếng anh tôi mắng, anh tôi đồng thời chạy lên cùng tôi, duỗi tay tóm lấy thắt lưng từ nhã kỳ kéo lại.
Từ nhã kỳ một chân, bước vào thang máy, bị chúng tôi kéo lại ngã trên mặt đất
Tôi di chuyển quá nhiều, một cơn đau ở phần bụng, tôi theo bản năng ôm bụng, không chờ tôi thư giãn được lâu, liền nghe được anh tôi gào lến:” mau rút chân lại”.
Thang máy trống rỗng, nhưng tôi lại thấy từ gương ngập tràn quỷ cười.
Trong nháy mắt, cửa thang máy đóng lại, kẹp lấy một chân của từ nhã kì, sau đó nhanh chóng rơi xuống.
Máu tươi phun ra tung toé!
Thân thể từ nhã kỳ run lên bần bật, cô ta nhảy lên khỏi thảm, trừng mắt nhìn, hét lên:” ahhhhhhhhh——“
Anh tôi không nhịn được nữa, lấy lá bùa vò nát, nhét vào miệng cô ta, giữ cổ, cắn răng nói:” cấm chỉ, lão tử nói một lần cuối cùng, ngươi phát ra một chút âm thanh, ta sẽ ném ngươi vào thang máy”.
Từ nhã kỳ đôi mắt trắng dã, đau đớn đến hôn mê bất tỉnh
Lâm ngôn hoan nhịn không được mà nói:” không được, để cô ta ở đây, mặc cho số phận đi”
Tôi đè nặng đau đớn ở bụng, đứng dậy nói:” không được, cô ta chết đi sẽ rất phiền phức, bây giờ hôn mê càng tốt, nâng lên đi”
” Tiểu kiều”. Lâm ngôn hoan đột nhiên mở miệng:” không cần phải vì cô ta là thiên kim tiểu thư của từ thư kí mà…….”
Tôi lắc đầu nói:” không, lâm ngôn hoan, tôi sợ cô ta chết đi sẽ biến thành lệ quỷ, như vậy chúng ta cằng rắc rối hơn, tôi không quan tâm đến ai là thiên kim “
》
Chúng tôi chạy đến sảnh lầu một, mãnh quỷ bán vào thi thể không đầu phía chúng tôi nổ súng, lâm ngôn hoan ôm tôi nằm xuống đất, tôi ngủi được trên người hắn nhàn nhạt mùi thuốc súng.
“Lâm ngôn hoan!”
Cái duy nhất che chắn cho chúng tôi là một lò sưởi trang trí trong tường, diện tích của cái này, không thể che được nhiều ngườu chúng tôi.
” Tôi không sao!” Lâm ngôn hoan chống tay vào người tôi nói:” chỉ là trầy da”.
Vẻ mặt bình tĩnh của hắn làm tôi bất ngờ
Đối diện với thi thể không đầu, bị bắn nhiều lần, đã hư hại nặng, ngay cả mãnh quỷ bán vào người, hành động cũng sẽ cứng đờ văn vẹo, cho nên những viên đan đã bay ra khắp nơi.
” Đưa cho ta khẩu súng”. Lâm ngôn hoan đưa tay về phía vệ sĩ
Vệ sĩ đưa súng lục cho hắn, trầm giọng nói:” thiếu gia, còn có mười bốn viên đạn”.
“Đủ rồi “. Lâm ngôn hoan nhìn vào thi thể đầu vặn vẹo chậm rãi đi trong hành lang.
” Ta làm tiếng súng của hắn ngừng lại, các người lập tức chạy ngay”. Hắn phân phó một tiếng, giọng điệu lạnh lùng, nghiêm túc, không muốn chúng tôi xen vào.
” Tiểu kiều, đi mau”. Hắn nhíu mày nhìn tôi.
” Đợi —-“. Tôi vừa mở miệng hắn đột nhiên đứng lên, bắn ba phát đạn liên tiếp, trong bóng tối thi thể cầm súng tay phải bị nát nhừ, súng lục rơi thật mạnh xuống đất
Cơ hội! Trong đầu tôi vừa mới xuất hiện ý nghĩ này, anh tôi đột nhiên mạnh mẽ lao ra ngoài.
Thi thể tay trái lại rút ra súng lục, lâm ngôn hoan lập tức bắn nát tay trái thi thể
Anh chàng này, chỉ cần hắn thấy được, sờ được, giông như không có chỗ nào làm hắn sợ.
” Tiểu kiều, đi mau”. Tiếng anh tôi vang lên bên tai tôi.
Nhưng tôi không thể đi! Lâm ngôn hoan rời khỏi phạm vi ánh sáng đỏ, thi thể kia sẽ bị phá hủy, như vậy mục tiêu của mãnh quỷ sẽ là hắn, nếu mãnh quỷ giết hắn, bám vào hắn, thì sẽ thế nào?.
Một tiếng rít vang lên, mãnh quỷ từ thi thể vọt ra,
Tôi đột nhiên ném tay anh tôi ra, lao về phía lâm ngôn hoan.
Mãnh quỷ đâm thật mạnh khiên chắn của linh thai, ánh sáng bùng lên dữ hội, khiến nó rít lên một tiếng, nhanh chóng chạy trốn.
Lâm ngôn hoan ngây ngốc một chút, nâng tôi dậy hỏi:” vừa rồi là âm thanh gì?”
“… Đừng hỏi, đi mau.” Tôi nào còn sức lực để giải thích?
Chạy ra khởi toà nhà, phía sau tiếng rít vẫn còn yếu ớt vang lên, mấy tên vệ sĩ bị thương kia cũng nghe thấy, tất cả hoảng sợ nhìn về phía chúng tôi
Hiện tại không có thời gian để giải thích cho bọn họ
Tôi ngơ ngác nhìn hồ nước bên kia bầu trời,
Dưới màn đêm tối tăm, bầu trời không có trăng cũng không có sao.
Đám mây mù khổng lồ giống như vân tinh đang chảy, ở trên trời hình thành một hang động lớn
Hồ nước nhân tạo điên cuồng kích động, hình thành một cơn lốc xoáy lớn đen tuyền, như thể bị một lực rất lớn hút dưới vực sâu
Bên tai dần dần truyền đến tiếng rít cùng tiếng kêu vang lên, phía sau, toà nhà chín tầng kia, vô số quỷ hồn bị một lực lượng lớn kéo ra, còn có một sô quỷ hồn linh tinh từ nơi khác bị hút vào.
Dưới tinh vân, trên hồ nước, tôi thấy một bóng dáng lờ mờ phát sáng
Giang khởi vân
Đầu ngón tay, ngọn tóc, đều được phủ lên một tầng ánh sáng thần thánh
Lông mày anh ta u ám, giống như vực sâu, trong mắt vô tình vô ái, vô dục vô cầu.
Chỉ có từ bi lạnh băng.
Bầu trời bị nứt, lệ quỷ kêu khóc, tôi chỉ là một con kiến người phàm chỉ có thể nhìn lên pháp lực vô biên của anh ta
Một vị thần là gì?
Chính là làm người cam tâm tình nguyện phủ phục, thành kính cống hiến da thịt cốt nhục, chỉ mong linh hồn có thể chạm vào đầu ngón tay của anh ta.
Nhưng mà
Toàn là vọng tưởng…
Khó trách giang khởi vân cần một ” đứa trẻ dương gian” kế thừa pháp lực mạnh mẽ, tới phá tan tà khí khổng lồ của âm phủ.
Trừ tôi ra, bốn người khác đều bị thương ở mức độ khác nhau, chủ yếu là do móng vuốt sắc bén của mãnh quỷ kia đả thương, bọn họ đều là người thường, hiện tại trừ chảy máu và đau đớn, họ còn bị âm độc nhập thể, lạnh đến phát run.
Từ nhã kỳ thân thể yếu ớt, hơn nữa bị thương mới khỏi, cô ta khóc đến nằm liệt xuống đất, may mắn vẫn còn lâm ngôn hoan cũng vệ sĩ đỡ cô ấy.
Tôi cùng anh tôi vừa mới đẩy cửa lối đi an toàn, thang máy đột nhiên ” ting—-” một tiếng, cánh cửa bên cạnh chúng tôi mở ra
Ở một nơi tăm tối, khủng khiếp như vậy, ánh đèn bên trong thang máy tựa như tiếng hát của nàng tiên cá, chuyên môn mê hoặc, không có lựa chọn nào khác.
” Ngôn hoan! Có thanh máy! Chúng ta đi xuống bằng thang náy đi!” Từ nhã kì như bắt được khúc gỗ cứu mạng, cô ta bị thương, chân cẳng bất tiện, nếu muốn chạy trốn, cô ta sẽ không chốn thoát
” Không được”! Tôi lập tức túm lấy cô ta, quát:” không thể đi thang máy! Đi mau! Đi bằng cầu thang bộ”.
Từ nhã kỳ đang khóc, lộ ra một chút biểu tình sợ hãi vặn vẹo, ánh mắt trở lên điên cuồng, nhìn tôi giận dữ, hét:” các ngươi chân cẳng tốt, đương nhiên có thể chạy trốn bằng thang bộ, ta bị thương, ta muốn đi thang máy xuống”!
Cô ta đột nhiên đẩy tôi, tôi thình lình lảo đảo, cánh cửa bật lại, làm tôi đụng vào người lâm ngôn hoan, lâm ngôn hoan lập tức đỡ lấy tôi, trừng mắt giận giữ quát từ nhã kỳ:” ngươi đủ chưa! Nếu ngươi còn làm thương mộ tiểu kiều, ta sẽ……”
” Anh muốn kàm gì? Anh yêu cô ấy đúng không? Cô ấy còn đang mang thai đứa con của anh!” Từ nhã kỳ điên cuồng quát:” các người tự mình trốn đi! Ta muốn đi thang máy, ta không muốn cùng các ngươi đi cầu thang bộ! Nếu có nguy hiểm, ta sẽ là người chết đầu tiên, các người sẽ dùng ta làm vật hy sinh, nếu ta bị giết chết, các ngươi có thể chạy trốn đúng không?”
Cô ta hét lên, trở về phía thang máy, quay đầu, bước vào thang máy —-
“Không thể vào được!!” Tôi giận dữ xông lên, bị nữ nhân ngu xuẩn này chọc giận tôi.
” Coi thường mạng sống”
Tôi nghe được tiếng anh tôi mắng, anh tôi đồng thời chạy lên cùng tôi, duỗi tay tóm lấy thắt lưng từ nhã kỳ kéo lại.
Từ nhã kỳ một chân, bước vào thang máy, bị chúng tôi kéo lại ngã trên mặt đất
Tôi di chuyển quá nhiều, một cơn đau ở phần bụng, tôi theo bản năng ôm bụng, không chờ tôi thư giãn được lâu, liền nghe được anh tôi gào lến:” mau rút chân lại”.
Thang máy trống rỗng, nhưng tôi lại thấy từ gương ngập tràn quỷ cười.
Trong nháy mắt, cửa thang máy đóng lại, kẹp lấy một chân của từ nhã kì, sau đó nhanh chóng rơi xuống.
Máu tươi phun ra tung toé!
Thân thể từ nhã kỳ run lên bần bật, cô ta nhảy lên khỏi thảm, trừng mắt nhìn, hét lên:” ahhhhhhhhh——“
Anh tôi không nhịn được nữa, lấy lá bùa vò nát, nhét vào miệng cô ta, giữ cổ, cắn răng nói:” cấm chỉ, lão tử nói một lần cuối cùng, ngươi phát ra một chút âm thanh, ta sẽ ném ngươi vào thang máy”.
Từ nhã kỳ đôi mắt trắng dã, đau đớn đến hôn mê bất tỉnh
Lâm ngôn hoan nhịn không được mà nói:” không được, để cô ta ở đây, mặc cho số phận đi”
Tôi đè nặng đau đớn ở bụng, đứng dậy nói:” không được, cô ta chết đi sẽ rất phiền phức, bây giờ hôn mê càng tốt, nâng lên đi”
” Tiểu kiều”. Lâm ngôn hoan đột nhiên mở miệng:” không cần phải vì cô ta là thiên kim tiểu thư của từ thư kí mà…….”
Tôi lắc đầu nói:” không, lâm ngôn hoan, tôi sợ cô ta chết đi sẽ biến thành lệ quỷ, như vậy chúng ta cằng rắc rối hơn, tôi không quan tâm đến ai là thiên kim “
》
Chúng tôi chạy đến sảnh lầu một, mãnh quỷ bán vào thi thể không đầu phía chúng tôi nổ súng, lâm ngôn hoan ôm tôi nằm xuống đất, tôi ngủi được trên người hắn nhàn nhạt mùi thuốc súng.
“Lâm ngôn hoan!”
Cái duy nhất che chắn cho chúng tôi là một lò sưởi trang trí trong tường, diện tích của cái này, không thể che được nhiều ngườu chúng tôi.
” Tôi không sao!” Lâm ngôn hoan chống tay vào người tôi nói:” chỉ là trầy da”.
Vẻ mặt bình tĩnh của hắn làm tôi bất ngờ
Đối diện với thi thể không đầu, bị bắn nhiều lần, đã hư hại nặng, ngay cả mãnh quỷ bán vào người, hành động cũng sẽ cứng đờ văn vẹo, cho nên những viên đan đã bay ra khắp nơi.
” Đưa cho ta khẩu súng”. Lâm ngôn hoan đưa tay về phía vệ sĩ
Vệ sĩ đưa súng lục cho hắn, trầm giọng nói:” thiếu gia, còn có mười bốn viên đạn”.
“Đủ rồi “. Lâm ngôn hoan nhìn vào thi thể đầu vặn vẹo chậm rãi đi trong hành lang.
” Ta làm tiếng súng của hắn ngừng lại, các người lập tức chạy ngay”. Hắn phân phó một tiếng, giọng điệu lạnh lùng, nghiêm túc, không muốn chúng tôi xen vào.
” Tiểu kiều, đi mau”. Hắn nhíu mày nhìn tôi.
” Đợi —-“. Tôi vừa mở miệng hắn đột nhiên đứng lên, bắn ba phát đạn liên tiếp, trong bóng tối thi thể cầm súng tay phải bị nát nhừ, súng lục rơi thật mạnh xuống đất
Cơ hội! Trong đầu tôi vừa mới xuất hiện ý nghĩ này, anh tôi đột nhiên mạnh mẽ lao ra ngoài.
Thi thể tay trái lại rút ra súng lục, lâm ngôn hoan lập tức bắn nát tay trái thi thể
Anh chàng này, chỉ cần hắn thấy được, sờ được, giông như không có chỗ nào làm hắn sợ.
” Tiểu kiều, đi mau”. Tiếng anh tôi vang lên bên tai tôi.
Nhưng tôi không thể đi! Lâm ngôn hoan rời khỏi phạm vi ánh sáng đỏ, thi thể kia sẽ bị phá hủy, như vậy mục tiêu của mãnh quỷ sẽ là hắn, nếu mãnh quỷ giết hắn, bám vào hắn, thì sẽ thế nào?.
Một tiếng rít vang lên, mãnh quỷ từ thi thể vọt ra,
Tôi đột nhiên ném tay anh tôi ra, lao về phía lâm ngôn hoan.
Mãnh quỷ đâm thật mạnh khiên chắn của linh thai, ánh sáng bùng lên dữ hội, khiến nó rít lên một tiếng, nhanh chóng chạy trốn.
Lâm ngôn hoan ngây ngốc một chút, nâng tôi dậy hỏi:” vừa rồi là âm thanh gì?”
“… Đừng hỏi, đi mau.” Tôi nào còn sức lực để giải thích?
Chạy ra khởi toà nhà, phía sau tiếng rít vẫn còn yếu ớt vang lên, mấy tên vệ sĩ bị thương kia cũng nghe thấy, tất cả hoảng sợ nhìn về phía chúng tôi
Hiện tại không có thời gian để giải thích cho bọn họ
Tôi ngơ ngác nhìn hồ nước bên kia bầu trời,
Dưới màn đêm tối tăm, bầu trời không có trăng cũng không có sao.
Đám mây mù khổng lồ giống như vân tinh đang chảy, ở trên trời hình thành một hang động lớn
Hồ nước nhân tạo điên cuồng kích động, hình thành một cơn lốc xoáy lớn đen tuyền, như thể bị một lực rất lớn hút dưới vực sâu
Bên tai dần dần truyền đến tiếng rít cùng tiếng kêu vang lên, phía sau, toà nhà chín tầng kia, vô số quỷ hồn bị một lực lượng lớn kéo ra, còn có một sô quỷ hồn linh tinh từ nơi khác bị hút vào.
Dưới tinh vân, trên hồ nước, tôi thấy một bóng dáng lờ mờ phát sáng
Giang khởi vân
Đầu ngón tay, ngọn tóc, đều được phủ lên một tầng ánh sáng thần thánh
Lông mày anh ta u ám, giống như vực sâu, trong mắt vô tình vô ái, vô dục vô cầu.
Chỉ có từ bi lạnh băng.
Bầu trời bị nứt, lệ quỷ kêu khóc, tôi chỉ là một con kiến người phàm chỉ có thể nhìn lên pháp lực vô biên của anh ta
Một vị thần là gì?
Chính là làm người cam tâm tình nguyện phủ phục, thành kính cống hiến da thịt cốt nhục, chỉ mong linh hồn có thể chạm vào đầu ngón tay của anh ta.
Nhưng mà
Toàn là vọng tưởng…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.