Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 154

Cổ Nữ

05/07/2020

Thanh loan?

Không phải anh ta đã từng nói không được hỏi về nữ nhân sao? Lần trước mang theo vui đùa anh ta nữ nhân nhiều, anh ta lửa giận lạnh như băng làm tôi có chút kinh hoàng.

Tôi cũng từng nói sẽ không hỏi nữa, mặc dù trong lòng để ý, nhưng cơ một vài thứ vẫn không nên làm hành động ngớ ngẩn

Anh ta rất phi thường, không thể lấy tâm trí mình đi nghiềm ngẫm tâm tư của anh ta

Đầu óc tôi cũng không tốt, EQ cũng không cao, không biết nên xử lý với loại nội tâm mờ mịt cảm xúc phiền toái này

Huống chi anh ta cũng nói, nói anh ta mấy ngàn năm không có nữ nhân, tôi cũng tin sao?

” Tôi không hỏi……. Hỏi còn bị anh giận”. Tôi bày ra một bộ dáng không thèm để ý, không bị mắc lừa

Giang khởi vân cười khúc khích:” thật sự ngoan ngoãn rồi saoo? Có dáng vẻ của chủ mẫu”.

Tôi….. Tôi không phản kháng, anh coi tôi đã ngầm đồng ý rồi sao?.

Anh chàng này sao lại vậy?

Tôi chợt nghĩ đến bạch vô thường, ngày đó đột nhiên xuất hiện ở phòng tôi, tới đưa ngọc chương của giang khởi vân cho tôi, đã từng nói:” không đưa cho người thì đưa cho ai, đế quân đại nhân không có thiếp khác”

Nói cách khác, anh ta có thể có rất nhiều thê thiếp, nhưng anh ta không nạp.

” Cái gì mà nói tôi có dáng vẻ của chủ mẫu? Muốn tôi đồng ý cho anh ta nạp thiếp ư.

Thanh loan vì phụng mệnh anh ta phấn đấu quên mình, khẳng định là rất yêu thích anh ta, có lẽ là thị nữ phụng dưỡng anh ta, thẩm thanh nhụy cũng từng nói, đế quân đại nhân rất coi trong thanh loan.

Thanh loan phụng mệnh chuyển thế, mười sáu tuổi đã vào mắt trận, hồn phách còn cô độc bảo vệ vững chắc ở đó hơn hai mươi năm, hy sinh lớn như vậy, hẳn là rất chung thành, hiện tại đã phá tan tà khí hội tụ vạn quỷ sào huyệt, hay là giang khởi vân muốn cho cô ấy một chút đãi ngộ đặc biệt

Nếu anh ta muốn nạp thiếp…..

Có lẽ biểu tình trên mặt tôi quá xuất sắc, giang khởi vân ánh mắt nặng nề nhìn chằm chằm vào tôi hỏi:” em nghĩ cái gì?”

“… Tôi nghĩ những gì anh tôi từng nói.”

Tiểu kiều, nếu em có thủ đoạn em đã sớm cưỡi lên cổ hắn, còn sẽ bị hắn bắt nạt như vậy sao, thật mất mặt, lại còn làm chân mềm nhũn không thể mở được, có muốn anh dạy em không…..

” Nói cái gì?”

” Nói tôi cưỡi trên cổ anh, bằng không bị anh bắt nạt sẽ thảm…”

” ….. Nếu em chịu nghe lời, ta sao lại có thể tức giận, em chính là làm ta tức đến ngứa răng”. Anh ta lạnh lùng hừ một tiếng, dùng áo choàng quấn tôi lại, ôm tôi lên

Anh ta đi dọc theo bờ sông hoàng tuyền về phía núi. Tôi túm lấy áo anh và nói nghiêm túc: ” thanh loan so với tôi nhìn còn nhỏ, cô ấy rất lợi hại sao?”



“Nhỏ? Cô ấy so với em lớn hơn ít nhất vài trăm tuổi. Những gì em thấy là bộ dáng sau chuyển thế của cô ấy”.

” Cô ấy đối với anh thật trung thành, còn muốn cứu tôi”.

“Ừm”

” Cô ấy khi nào sẽ về minh phủ”

” Tạm thời không trở lại……. Em rốt cuộc muốn nói cái gì?” Anh ta sốt ruột trừng mắt nhìn tôi.

Tôi lấy hết can đảm, nghiêm túc nói:” tôi muốn nói, nếu anh muốn nạp cô ấy làm thiếp……

Giang khởi vân rũ mắt nhìn chằm chằm vsfo tôi, chờ đợi câu nói tiếp theo.

” ….. Tôi sẽ đi vào vòng luân hồi! Ly hôn không thương lượng”

“Humph …” Giang khởi vân cười khẽ một tiếng,, với một ánh mắt dịu dàng rạng rỡ mà trước đây tôi chưa từng gặp qua.

Anh ta từ trước đến nay, đôi môi lạnh lùng gợi lên nụ cười nhạt làm người khác mê hồn

” Mộ tiểu kiều, ta nạp thiếp hay không nạp thiếp, em quyết định được sao”

” Nhưng em luân hồi hay không luân hồi, cũng là do ta quyết định….. Em cho rằng ta cho em vãng sinh bất diệt huyết chú là vì cái gì?”

” Là muốn em thần bất tử, hồn bất tử,chỉ cần ta còn sống, em có nhảy một trăm lần giếng luân hồi, có vãng sinh ( chết) một trăm lần, thần hồn, ký ức và dung nhan của em sẽ không thay đổi, em nhảy không thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu”.

Giọng nói của anh ta có một tia đắc ý, nghe được tôi ngây người, chẳng phải bạch vô thường nói chỉ cần luân hồi chuyển thế là có thể kết thúc đoạn quan hệ này sao?.

Tôi cho rằng huyết chú kia là để cứu tôi, hoá ra là khế ước.

” Ôh, chẳng phải sẽ không có biện pháp ly hôn sao?” Tôi tức giận, khế ước này anh có hỏi tôi không? Anh tự mình vẽ xuống.

” ……. Còn chưa cưới, đã nghĩ đến ly hôn”. Anh ta cười lạnh một tiếng.

Minh hôn là vấn đề của hai người âm dương, chúng tôi trước đây hỉ sự, là kết huyết minh, đến bây giờ không được tính là hoàn thành minh hôn sao?

“Tôi không muốn huyết chú này!” Tôi cau mày. “Tại sao tôi phải nhớ, tôi không muốn nhớ đâu? Nếu anh có nữ nhân khác, cũng muốn trói buộc tôi sao? Điều này không công bằng!”

” Nói bao nhiêu lần rồi, ta không có người khác”. Anh ta không vui nhăn mày lại:” một người vợ giống như em vậy, chỉ một là đủ rồi”.

“… Vậy thì anh cũng không thể trói buộc tôi! Huyết chú này làm sao để xoá bỏ”

Tôi đã đủ bị động rồi! Huyết chú này chẳng phải muốn tôi hèn mọn đến bụi bặm sao? Muốn ly hồn cầu thanh tịnh đều không được.

” ……. Nếu một ngày ta không còn nữa, huyết chú tự nhiên biến mất”. Anh ta nhàn nhạt nói

” Tôn thần thọ cùng trời đất, cũng sẽ không còn nữa sao?” Tôi giương mắt nhìn góc nghiêng của anh ta.



“Sinh sinh diệt diệt có gì lạ sao, thiên địa, nhật nguyệt ( mặt trời, mặt trăng) đều có tuổi thọ, huống chi một vị thần nho nhỏ, chỉ là ở nhân gian coi đây là một năm tháng vô tận, nhưng thật sự, nó cũng chỉ là thời gian lâu hơn một chút thôi”

Giọng nói anh ta lạnh lùnh đến thấu xương, ngữ khí bình thường mà lạnh lẽo, giống như điều đó không liên quan đến anh ta.

Nghe xong, lòng tôi một trận xót xa

Tôi yếu đuối cố chấp như vậy, làm sao có thể bỏ được khi anh ta không còn nữa

Bên tai truyền đến một chuỗi nhạc lả lướt, từng đám mây nhàn nhạt quanh quẩn rơi xuống, tôi quay đầu nhìn về phúi núi cao vô tận.

U minh quỷ, quên đài, cầu nại hà, bờ sông hoàng tuyền, sái cây cầu, mười hai hành lang, minh vương điện, 6 ngày cung, 24 ngục ….

Hoá ra phàm nhân phán đoán tất cả đều không phải là ảo tưởng cảnh tượng

“Nơi này là la phong sơn, có ngũ phương quỷ đế thống trị vài ngọn núi, rất xa, âm cảnh thiên cung ở phía sau núi..” Anh ta đặt tôi xuống

Tôi nhìn toàn cảnh xung quanh, thực tế minh phủ không phải đáng sợ lắm, ngoại trừ nơi thiện thưởng ác phạt làm cho tâm sợ hãi.

Cũng có hòang tuyền sóng nước lấp lánh, giống như hoa bỉ ngạn quyến rũ, cũng có màu đỏ sậm giống như ánh nắng chiều chạy về phía cuối chân trời vô tận, ngọn núi xanh ươm tươi tốt, đình đài, lầu các cao ngất, đất đầy âm khí mờ nhạt lộ ra một cổ tiên khí.

” Cung nghênh đế quân”. Mười hai cung nữ cầm những bông hoa thơm La Cái từ cây cầu thứ sáu bay xuống

Bọn họ rũ mi mắt, không dám ngước nhìn

Giang khởi vân đưa tay lên chọc nhẹ vào đầu tôi, cười nói:” nhĩn xem, đây đều là thị nữ của ta “

Anh ta giống như cố ý nói như vậy, muốn thấy tôi ghen sao?

Tôi thực sự muốn giả vờ thờ ơ, nhưng khả năng diễn của tôi…… Rất kém cỏi.

Tôi chưa từng nói về tình yêu, cũng chưa từng trải qua cay đắng ngọt bùi, tôi cho rằng phu thể nên bình đẳng, yêu nhau, bên nhau, hiểu nhau, tin tưởng nhau, tại sao tôi lại biết có rất nhiều bất bình đẳng chứ?.

Không thể hỏi, không thể khóc, bằng không sẽ bị la mắng, hiện tại còn không thể ly hôn

Anh ta kẽ cúi đầu xuống thấp tai tôi, nhỏ giọng cười nói:” một câu đùa giỡn thôi….xem em mặt mày đều đỏ ửng, sao da mặt em lại mỏng vậy, lấy ra dáng vẻ của chủ mẫu đi”.

Chủ mẫu cái cái dạng gì? Nhìn anh tay phải ôm, tay trái ấp sao? Hừ

Tôi hung hăng trừng mắt nhìn anh ta, anh ta cười nói:” mau thu thập cho tốt, bộ dáng của em thế này làm thế nào đến âm cảnh thiên cung”

Những cung nữ đó lập tức đem hoa thơm la cái đứng ở một bên đình vọng sơn, mở ô ra, tấm rèm rũ xuống che đình lại.

Đây là, muốn làm gì … Tôi có chút lo lắng nhìn về phía giang khởi vân

Anh ta nhẹ nhàng đẩy tôi nhàn nhạt nói: “Đi”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chồng Tôi Là Diêm Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook