Chồng Tôi Là Diêm Vương

Chương 248

Cổ Nữ

05/07/2020

Anh tôi nhướn mày: “Mộ vũ tình? Không biết cô ta có chịu giúp đỡ không, chúng ta không thân mà “.

” Em thấy cô ta rất sợ anh, anh thử đi tìm đi”. Thái gia gia lúc còn trẻ rất lợi hại, các huynh đệ đều sợ ông, ước chừng loại sợ hãi này vẫn đến đời tiếp theo.

“Được rồi, anh thử liên lạc với cô ta xem sao … đêm nay sẽ hành động chứ?” Anh tôi nhìn tôi.

Tôi trừng mắt nhìn anh tôi:” nếu anh bạch bạch bạch chân không mềm mỏi, đêm nay sẽ đi, nếu anh mệt mỏi ngày mai sẽ đi”

” Hufmmm……” Anh tôi nghẹn cười, ngồi bên cạnh tôi, duỗi tay đặt lên vai tôi đúng bộ dáng anh em tốt nói:” anh chỉ đau lòng em eo đau chân mỏi, còn có quả bóng trong bụng nữa “

Tôi nghiêng đầu ngửi ngửi, anh tôi trên người có một mùi nước hoa nhạt nhạt

” Uớc, ước, ước,! Không bằng ước vợ mang về, chúng ta sẽ rất vui vẻ”. Tôi hừ lạnh một tiếng

” Không cần, ước thế này nhẹ nhàng hơn nhiều, anh không muốn kết hôn”. Anh tôi vẫn như cũ kiên định quan niệm của mình.

Đại bảo hâm mộ nhìn anh tôi:” thiếu đông gia, ngươi ước cô gái nào? Có tốt không? Thật hâm mộ ngươi độc thân, vợ ta rất hung dữ! Đừng nói hẹn, ta chỉ cần quẹt quẹt điện thoại, cũng sẽ bị cô ấy phạt quỳ, giặt quần áo.”

” Cái này gọi là xứng đáng, kẻ muốn cho người muốn nhận, trách ai”. Anh tôi nhảy lên cười, chuẩn bị đi lên lầu.

” Anh làm gì? Không phải nói sẽ gọi điện cho mộ vũ tình sao?” Tôi hỏi

” Tắm, anh phải đi tắm rửa đổi mùi hương, thấy em bộ dáng không cao hứng, nếu em biết bắt nạt giang khởi vân thật có tiền đồ, nhưng em lại chỉ biết bắt nạt anh trai em….” Anh tôi than ngắn thở dài

Đại bảo vẻ mặt kính nể nhìn tôi:” tiểu nương nương, người thật lợi hại, ở nhà nhất định rất có uy quyền?

Tôi có uy quyền?

Vui đùa cái gì vậy……



Mộ vũ tình tới thật nhanh, cô ấy lo lắng nhìn anh tôi:” …. Thiếu, thiếu đương gia”

Thiếu đương gia? Cách xưng hô này nghe như một con bò, cô ấy vì sao lại sợ anh tôi như vậy?

Anh tôi sửng sốt, miệng ngậm cây kẹo mút nói:” ngươi lo lắng cái gì? Sợ ta sẽ ăn ngươi sao?”

” Không, không phải …. Ta vốn dĩ đã sợ ngươi…..” Cô ấy hơi co người lại

” Sợ ta? Có phải ngày đó ta bắt ngươi ở quỷ thị? Không phải sau đó ta đã thả ngươi đi sao? Sợ ta làm gì?” Anh tôi khó hiểu hỏi

Cô ấy lắc đầu, nói tránh đi:” xin hỏi thiếu đương gia kêu ta tới làm gì? Ta….. Nhiệm vụ đó cũng thất bại rồi, đồ vật cũng bị các ngươi tịch thu …… “

Khụ, bị giang khởi vân cướp đoạt chứ.



” Chúng ta có việc nhờ ngươi giúp đỡ, thân huynh đệ sẽ giải quyết theo hoá đơn, nhờ ngươi dùng sinh hồn xuất ra đi làm nhiệm vụ, ngươi muốn chi phí bao nhiêu?”

Tôi trộm quan sát Mộ vũ tình, trên cổ cô ấy mang sợi dây màu đỏ, trên cổ tay cũng mang theo sợi dây đỏ, hai chân cũng có sợi dây đỏ buộc quanh cổ chân.

Đây có phải là thi pháp để củng cố hồn phách?

Trước đây, em họ tôi trần tố hinh trên cổ cũng tầng tầng sợi dây đỏ quấn quanh, lúc tháo ra, khi đang ngủ sinh hồn liền xuất ra, một cái đầu người kéo theo cái đuôi vô thức đi lại, doạ anh tôi sợ tới mức quá sức

Trần tố hinh là vô thức xuất ra, mà mộ vũ tình giống như tinh thông pháp thuật này, cư nhiên còn có thể dùng sinh hồn xuất ra đi trộm đồ.

Pháp thuật thật phức tạp, các chủng loại nhiều như sao trên trời.

Một phàm nhân, cả đời người cũng không thể trộm nhìn những kỹ thuật kỳ môn như vậy

Mộ vũ tình sinh hồn xuất ra đã bị cô ấy biến thành một kỹ năng, ước chừng cô ấy rất am hiểu việc này

” Xin hỏi….. Thiếu đương gia muốn ta làm cái gì?” Mộ vũ tình có chút sợ hãi:” ta nghe nói thiếu đương gia rất lợi hại, sự tình thiếu đương gia ra tay hẳn là khó giải quyết? Ta chỉ biết một số đạo thuật nhỏ, chỉ sợ…..”

” Đừng sợ, chỉ muốn ngươi đi theo vài con quỷ thôi”. Anh tôi cắn kẹo mút, khiến tham lang ngồi một bên trộm nuốt một ngụm nước miếng

Tôi không ngủi thấy mùi khói, anh tôi đã bỏ thuốc, ngứa miệng liền ngậm kẹo.

Kỳ thật anh tôi nghiện thuốc lá rất nông, bỏ thuốc cũng không khó, thứ làm anh tôi thống khổ chính là, bỏ thuốc lá tương đương với chặt đứt phương thức giả vờ yếu đuối của anh tôi.

Tôi từ tủ lạnh thấy ra hai chiếc kẹo đưa cho tham lang, dặn dò nói:” nếm thử là được, ngươi còn nhỏ không nên ăn nhiều, sẽ bị sâu răng”.

Tham lang gật đầu nói:” cảm ơn sư thúc”.

Sư thúc…… Khoé miệng tôi giật giật, anh tôi nói giỡn muốn nhận hắn làm đồ đệ, hắn lập tức dập đầu gọi sư phụ, sợ chúng tôi không cần hắn nữa

Tham lang vừa bóc vỏ kẹo vừa nói:” mộ vũ tình sợ sư phụ ( anh tôi), vì trên người sư phụ có thứ khắc cô ấy”.

“Cái gì?” Tôi kinh ngạc nhìn tham lang, thiếu niên kháu khỉnh khoẻ mạnh này, chẳng nhẽ có chút thiên phú dị thường?

Tôi lại không biết trên người anh tôi có thứ khắc cô ấy.

Tham lang cắn kẹo nói:” trên người sư phụ có bùa hộ mệnh…… Dường như đối với quỷ hồn có sự uy hiếp cực lớn”.

Đồng phù của anh tôi?

Đó là thứ độc nhất, duy nhất của thái gia gia chỉ truyền lại cho trưởng tử trưởng tôn.

Nhà tôi, thanh niên mặc định là mười sáu tuổi, bởi vì sợ tuyệt hậu, cho nên tảo hôn và sinh nở là chuyện bình thường.



Đời sau, khi trưởng tử tròn mười sáu tuổi, các bậc cha chú liền đem đồng phù này giao cho trưởng tử

Giang khởi vân đã từng sử dụng đồng phù này để làm kết giới của quỷ hồn mộ vân lượng lắc lư, anh ta có thể chiếm vào cứu tôi.

Cho nên đồng phù này uy lực thật đáng tin, nhưng lại có điểm kỳ lạ, đi đến nơi hiểm ác, cần ngậm ở trong miệng.

Nguyên nhân cụ thể chúng tôi không biết, dù sao có thể toàn mạng là được.

” Tham lang, vì sao ngươi biết điều này?” Tôi tò mò hỏi.

Đứa nhỏ này đến nhà tôi không bao lâu, ngày thường không hề hé răng, đầu gỗ não mộc, hoá ra trong lòng lại rõ ràng như vậy, ai đã dạy hắn?

Tham lang lắc đầu nói:” ta không biết, ta chỉ có cảm giác, nếu sai rồi, xin đừng mắng ta”.

“. …. Không mắng ngươi, về sau trong lòng có ý tưởng gì, cứ nói với chúng ta, được không? Đừng giữ lại trong lòng”. Tôi nhéo nhéo mặt hắn.

Hắn gật đầu, cắn kẹo.

Mộ vũ tình nói với anh tôi cần một nơi thanh tịnh mới có thể thi pháp, hơn nữa thân thể tại pháp trận không thể di chuyển, nếu không sinh hồn không thể về

” Vậy ngươi ngày thường ở đâu thi pháp”? Anh tôi vừa nghe tới hoạ trận pháp, lập tức đánh mất ý niệm luyện tập ở nhà

” Ở phòng làm việc nhà ta…….” Mộ vũ tình trả lời

” Vậy ngươi về trước đi, chúng ta ở dưới lầu nhà ngươi chờ ngươi, sau đó cùng nhau đi bệnh viện thanh thành”.

Thời gian còn sớm, chúng tôi ngồi ở quán cafe cạnh nhà mộ vũ tình giết thời gian, 9 giờ hơn, giang khởi vân xuất hiện bên cạnh tôi.

Anh ta nghe nói, mộ vũ tình sẽ lên xe người ( quỷ) đến bệnh viện thanh thành, khẽ nhíu mày nói:” ….. Hơi mạo hiểm, người sống đạo hạnh thật nông cạn”.

” Anh sẽ đi cùng chứ?” Tôi hỏi, có anh còn lo lắng đạo hạnh nông cạn sao?

” Ta có thể đi, nhưng phải dùng kết giới che lại, quỷ hồn, âm nhân cảm nhận được trường khí của ta, sẽ chạy toán loạn”. Anh ta hơi nhíu mày nói.

Anh tôi nghĩ một lúc nói:” ta cùng đại bảo một xe, ngươi cùng tiểu kiều một xe, từ xa xa nhìn tình hình, nếu chúng ta có thể khống chế, không cần các ngươi ra tay”.

Tôi hơi chột dạ, tôi cùng giang khởi vân một xe? Vậy ai lái xe?

Tôi hiện tại nếu lái xe, thổ địa công liền phái âm binh đi mở đường, tôi nào không biết xấu hổ chứ?

Lúc xuất phát, tôi cầm chìa khoá từ tay anh tôi đang đứng cạnh xe

Giang khởi vân liếc mắt nhìn tôi, đảo qua bụng một vòng, khẽ cười lấy chìa khoá từ tay tôi……

“…Ngồi yên.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chồng Tôi Là Diêm Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook