Chương 333: Chương 167-2
Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu
22/10/2020
Tiễn cô dâu mang bầu đi, tôi lấy ra điện thoại lại gọi cho Tổ Hàng. Cả một
ngày hôm nay, dường như mỗi tiếng tôi sẽ gọi cho anh ấy một lần, hy vọng có thể nghe được tiếng chuông. Giống như hôm qua vậy, không chừng lại
gọi được.
Tôi thật sự quá mệt mỏi, tránh vào phòng thay quần áo, nằm trên sô pha ngủ một lúc. Đàm Thiến ngồi trước tủ quần áo canh chừng giúp tôi, nếu có người tới sẽ đánh thức tôi dậy.
Nhưng tôi ngủ không sâu, trong mộng mơ thấy Tổ Hàng. Anh ấy ở Sầm Gia thôn cứ đi đi lại lại, không biết muốn đi tới chỗ nào. Tôi ở phía sau đuổi theo nhưng những khối bùn đó khiến tôi không chạy nhanh được. Mỗi khi tôi cảm thấy mình không đuổi kịp anh ấy thì anh ấy lại xuất hiện ở cách đó không xa. Cảnh trong mơ cứ lặp đi lặp lại như vậy, khi tôi tỉnh lại còn thấy mệt hơn so với khi nãy.
Tôi tỉnh lại không phải vì bị Đàm Thiến đánh thức mà bị tiếng ồn ào từ bên ngoài đánh thức.
Mắt nhắm mắt mở muốn đi ra ngoài, Đàm Thiến vội kéo tôi lại, nói nhỏ: “Ở ngoài có người tới gây chuyện. Tránh đi.”
Chúng tôi tránh phía sau tủ quần áo, chú ý tới động tĩnh phía trước. Chính là dì hôm trước nói chú rể đã chết. Bà ta cùng mấy người đàn ông đang đập bàn cãi nhau với nhân viên lễ tân, thật ra cũng chỉ để lấy lại tiền đặt cọc. Trong hợp đồng có ghi rõ, trước tiệc cưới 5 ngày muốn hủy bỏ thì có thể lấy lại 90% tiền, 10% còn lại là phí vi phạm hợp đồng. Điều khoản này chủ yếu là để hấp dẫn khách hàng, để bọn họ giao tiền đặt cọc. Chỉ cần đặt cọc rồi thì hầu hết đều sẽ thuê ở đây.
Nhưng trong tiệm cũng kiên trì không nhường, tuy rằng không đúng như hợp đồng, không hợp với lẽ thường nhưng tiệm đã vì tiệc cưới của bọn họ mà chuẩn bị rất nhiều đồ. Có những thứ không cách nào trả lại được, tiền đã chi, chi nhiều hơn mức 10% này nhiều. Nếu chịu người, không chỉ không lấy được tiền công làm mà ngay cả tiền đã chi cũng sẽ mất.
Trong lúc tranh cãi tôi nghe được, những người đàn ông kia là cậu của chú rể. Giám đốc công ty cũng tới, mời bọn họ vào trong văn phòng bàn bạc.
Khi mấy ông cậu kia đi vào, tôi còn nghe được một người trong đó nói: “Trước kia tôi đã nói căn hộ đó là Ngũ quỷ môn, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.”
Sao lại là Ngũ Quỷ môn? Tôi thầm nói trong lòng, gần đây tôi có duyên với danh từ này sao?
Nói thật, tôi chưa từng thấy nhà Ngũ Quỷ môn, hiện tại Tổ Hàng cũng không có ở đây, tôi do dự. Lại lần nữa gọi điện thoại cho Tổ Hàng, vẫn là không liên lạc được.
Nghĩ một chút, tôi gọi cho chị Kim Tử. Bên kia có người nhấc máy: “A lô!”
“Chị Kim Tử, em là Khả Nhân.” Vừa nói tôi vừa đi ra khỏi công ty, đi tới dưới cây tử kinh hoa kia để nói chuyện. Tôi nói về chuyện Ngũ Quỷ môn. Không ngờ chị Kim Tử thực sự thấy hứng thú, nói: “Này, giúp chị ngăn người nhà kia lại. Chúng ta đi xem sao.”
“Cả hai chúng ta sao?”
“Sợ cái gì? Xem phong thủy, người ta cũng không dám đắc tội đâu. Đi thôi, đi xem đi.”
“Không phải nhà có người chết rất hung sao?”
“Hung cái gì. Nhớ kỹ, liên hệ giúp chị, nghĩ cách hẹn bọn họ… Hôm nào em có thể xin nghỉ.”
“Ngay mai, thứ hai.” Rất nhiều công ty tiệc cưới đều như vậy. Thứ hai không có tiệc cưới thì sẽ cho nghỉ, ngược lại cuối tuần lại rất bận rộn.
“Vậy ngày mai chúng ta qua xem sao.”
“Nhưng mà… em không muốn đi lắm. Em chỉ muốn hỏi một chút thôi, Tổ Hàng bọn họ…”
“Nếu bọn họ mười ngày nửa tháng không về thì có phải nửa tháng đó em cũng không ăn cơm không ngủ được à? Không có bọn họ thì trái đất vẫn quay. Nhớ kỹ.”
Nói xong chị ấy liền ngắt điện thoại, tôi không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể ở dưới cây tử kinh hoa đợi mấy người kia đi ra.
Đợi chừng nửa giờ bọn họ mới ra, xem sắc mặt hẳn đã dàn xếp ổn thỏa, đã nhận lại được tiền. Bây giờ tôi nói muốn xem phong thủy giúp họ, hẳn bọn họ sẽ không quá khó chịu.
Tôi tiến tới trước mặt dì kia, nói: “Dì à, căn hộ của nhà dì kia, tôi muốn đi xem. Về chuyện Ngũ quỷ môn, tôi muốn đi xem.”
Một ông cậu ở bên cạnh nói: “Cô biết gì về Ngũ Quỷ môn?”
Tôi biết bộ dạng của tôi hẳn không có khả năng khiến người tin phục, cho nên tôi nói: “Không phải tôi, là Linh Tử và Kim Tử. Hai người bọn họ hay xem phong thủy. Tôi quen bọn họ, biết bọn họ gần đây muốn tìm nhà Ngũ Quỷ môn để nghiên cứu một chút.”
===
Sant: Hẹn các bạn ngày mai <3
Tôi thật sự quá mệt mỏi, tránh vào phòng thay quần áo, nằm trên sô pha ngủ một lúc. Đàm Thiến ngồi trước tủ quần áo canh chừng giúp tôi, nếu có người tới sẽ đánh thức tôi dậy.
Nhưng tôi ngủ không sâu, trong mộng mơ thấy Tổ Hàng. Anh ấy ở Sầm Gia thôn cứ đi đi lại lại, không biết muốn đi tới chỗ nào. Tôi ở phía sau đuổi theo nhưng những khối bùn đó khiến tôi không chạy nhanh được. Mỗi khi tôi cảm thấy mình không đuổi kịp anh ấy thì anh ấy lại xuất hiện ở cách đó không xa. Cảnh trong mơ cứ lặp đi lặp lại như vậy, khi tôi tỉnh lại còn thấy mệt hơn so với khi nãy.
Tôi tỉnh lại không phải vì bị Đàm Thiến đánh thức mà bị tiếng ồn ào từ bên ngoài đánh thức.
Mắt nhắm mắt mở muốn đi ra ngoài, Đàm Thiến vội kéo tôi lại, nói nhỏ: “Ở ngoài có người tới gây chuyện. Tránh đi.”
Chúng tôi tránh phía sau tủ quần áo, chú ý tới động tĩnh phía trước. Chính là dì hôm trước nói chú rể đã chết. Bà ta cùng mấy người đàn ông đang đập bàn cãi nhau với nhân viên lễ tân, thật ra cũng chỉ để lấy lại tiền đặt cọc. Trong hợp đồng có ghi rõ, trước tiệc cưới 5 ngày muốn hủy bỏ thì có thể lấy lại 90% tiền, 10% còn lại là phí vi phạm hợp đồng. Điều khoản này chủ yếu là để hấp dẫn khách hàng, để bọn họ giao tiền đặt cọc. Chỉ cần đặt cọc rồi thì hầu hết đều sẽ thuê ở đây.
Nhưng trong tiệm cũng kiên trì không nhường, tuy rằng không đúng như hợp đồng, không hợp với lẽ thường nhưng tiệm đã vì tiệc cưới của bọn họ mà chuẩn bị rất nhiều đồ. Có những thứ không cách nào trả lại được, tiền đã chi, chi nhiều hơn mức 10% này nhiều. Nếu chịu người, không chỉ không lấy được tiền công làm mà ngay cả tiền đã chi cũng sẽ mất.
Trong lúc tranh cãi tôi nghe được, những người đàn ông kia là cậu của chú rể. Giám đốc công ty cũng tới, mời bọn họ vào trong văn phòng bàn bạc.
Khi mấy ông cậu kia đi vào, tôi còn nghe được một người trong đó nói: “Trước kia tôi đã nói căn hộ đó là Ngũ quỷ môn, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.”
Sao lại là Ngũ Quỷ môn? Tôi thầm nói trong lòng, gần đây tôi có duyên với danh từ này sao?
Nói thật, tôi chưa từng thấy nhà Ngũ Quỷ môn, hiện tại Tổ Hàng cũng không có ở đây, tôi do dự. Lại lần nữa gọi điện thoại cho Tổ Hàng, vẫn là không liên lạc được.
Nghĩ một chút, tôi gọi cho chị Kim Tử. Bên kia có người nhấc máy: “A lô!”
“Chị Kim Tử, em là Khả Nhân.” Vừa nói tôi vừa đi ra khỏi công ty, đi tới dưới cây tử kinh hoa kia để nói chuyện. Tôi nói về chuyện Ngũ Quỷ môn. Không ngờ chị Kim Tử thực sự thấy hứng thú, nói: “Này, giúp chị ngăn người nhà kia lại. Chúng ta đi xem sao.”
“Cả hai chúng ta sao?”
“Sợ cái gì? Xem phong thủy, người ta cũng không dám đắc tội đâu. Đi thôi, đi xem đi.”
“Không phải nhà có người chết rất hung sao?”
“Hung cái gì. Nhớ kỹ, liên hệ giúp chị, nghĩ cách hẹn bọn họ… Hôm nào em có thể xin nghỉ.”
“Ngay mai, thứ hai.” Rất nhiều công ty tiệc cưới đều như vậy. Thứ hai không có tiệc cưới thì sẽ cho nghỉ, ngược lại cuối tuần lại rất bận rộn.
“Vậy ngày mai chúng ta qua xem sao.”
“Nhưng mà… em không muốn đi lắm. Em chỉ muốn hỏi một chút thôi, Tổ Hàng bọn họ…”
“Nếu bọn họ mười ngày nửa tháng không về thì có phải nửa tháng đó em cũng không ăn cơm không ngủ được à? Không có bọn họ thì trái đất vẫn quay. Nhớ kỹ.”
Nói xong chị ấy liền ngắt điện thoại, tôi không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể ở dưới cây tử kinh hoa đợi mấy người kia đi ra.
Đợi chừng nửa giờ bọn họ mới ra, xem sắc mặt hẳn đã dàn xếp ổn thỏa, đã nhận lại được tiền. Bây giờ tôi nói muốn xem phong thủy giúp họ, hẳn bọn họ sẽ không quá khó chịu.
Tôi tiến tới trước mặt dì kia, nói: “Dì à, căn hộ của nhà dì kia, tôi muốn đi xem. Về chuyện Ngũ quỷ môn, tôi muốn đi xem.”
Một ông cậu ở bên cạnh nói: “Cô biết gì về Ngũ Quỷ môn?”
Tôi biết bộ dạng của tôi hẳn không có khả năng khiến người tin phục, cho nên tôi nói: “Không phải tôi, là Linh Tử và Kim Tử. Hai người bọn họ hay xem phong thủy. Tôi quen bọn họ, biết bọn họ gần đây muốn tìm nhà Ngũ Quỷ môn để nghiên cứu một chút.”
===
Sant: Hẹn các bạn ngày mai <3
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.