Chương 380
Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu
16/11/2020
Sau khi vào phòng, mọi thứ giống như đã ngưng lại ở ngày hôm qua, ngay cả
quần áo hay ánh mắt của chị Lý đều không có chút thay đổi nào.
Người bệnh như vậy thì ngay cả việc tắm rửa thay quần áo cho chị ấy cũng là một vấn đề rất nan giải.
Tổ Hàng vỗ vai tôi: “Ngây ra gì thế, đo sơn hướng bài bàn đi.”
Tôi vội vàng gật đầu, một thời gian không sờ vào la bàn nhưng tôi vẫn rất thuần thục, thật không uổng công trước kia ngày nào tôi cũng tập dùng la bàn.
Báo sơn hướng, khi làm bài bàn, Tổ Hàng đi tới mép giường, hỏi: “Rèm đâu?”
Chồng chị Lý nói: “Rèm hôm trước bị con tôi kéo hỏng rồi, giờ vẫn chưa trang trí lại. Chuyện đó… Tiên sinh, hay là chúng ta xuống ăn cơm rồi từ từ nói, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi.”
Tổ Hàng không để ý tới anh ta, đứng ở cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Tôi báo sơn hướng, còn chưa báo ra cung vị bài bàn thì Tổ Hàng đã nói: “Nhà này là tam tứ, ‘Bích lục phong ma’. Từ cửa sổ có thể nhìn thấy mảng xanh lớn ở công viên bên kia, tất cả đều là cây. Phòng này còn treo thêm cây cảnh, tăng thêm mộc khí. Bên kia có cái sườn dốc, buổi tối xe ở đó đi xuống sẽ có ánh sáng chiếu vào.”
“Đúng đúng.” Chồng chị Lý nói, “Bên kia là karaoke, cả ngày lẫn đêm đều sáng đèn nê ông. Phòng chúng tôi không cần bật đèn, cũng tiết kiệm được điện.”
Tổ Hàng xoay người, nghiêm túc nhìn anh ta nói: “Loại này gọi là ‘nhật dạ hung quang’. Muốn vợ của anh tốt lên thì hãy bỏ bồn hoa cây cảnh, treo thêm bức rèm đi. Tiết kiệm điện cũng không nên dùng biện pháp như vậy. Đúng rồi, rèm nên màu đỏ hoặc màu tím.”
Tổ Hàng nói xong, đi tới mép giường nơi chị Lý ngồi, nhìn chằm chằm chị ấy, hơn mười giây sau mới nói: “Đưa tới viện đi, không phải bị quỷ quấn. Nằm viện một thời gian, khi về thì phải thay đổi xong hết những điều vừa rồi. Hoặc đổi cho cô ấy phòng khác đi. Không phải bị quỷ ám, chỉ bị sinh bệnh.”
Chồng chị Lý vội vàng nói: “Chiều nay sẽ đưa đi. Bên bệnh viện đã liên lạc rồi.”
Tổ Hàng còn nói gì đó với bọn họ, đúng lúc này điện thoại của tôi vang lên, kim la bàn lay động kịch liệt.
Tôi vội thu la bàn, ra khỏi phòng, tới hàng hiên nghe điện thoại.
Gọi điện thoại tới là chị Kim Tử, tôi còn đang thắc mắc, chẳng lẽ chúng tôi lén nhận việc này cũng bị chị Kim Tử túm được?
Bấm nghe điện thoại, câu đầu tiên của chị Kim Tử là: “Vương Khả Nhân, Sầm Tổ Hàng có đang ở bên cạnh em không?”
Tôi hơi sửng sốt vì giọng điệu này của chị Kim Tử. Dù chị ấy thật sự dùng kỳ môn độn giáp tính ra chuyện chúng tôi lén nhận việc thì cũng không cần gay gắt như vậy. Chúng tôi cũng không phải do chị ấy quản. Cùng lắm chỉ là chúng tôi cướp chút lợi ích của Linh Tử mà thôi. Nhưng chị Kim Tử không nên keo kiệt như vậy mới phải. Nhưng còn có nguyên nhân gì khác có thể khiến chị ấy tức giận.
Tôi cười nịnh nọt, nói: “Chị Kim Tử à, phải, anh ấy đang ở cạnh em. Là Khúc Thiên ở cạnh em. Có việc gì sao ạ?”
“Vậy được. Tối nay chị mời hai người ăn cơm, 6 giờ tối, nhớ đến đúng giờ!”
Vẫn là giọng điệu này, hơn nữa không nói trực tiếp với tôi mà vẫn nói mời ăn cơm. Thắc mắc trong lòng tôi càng thêm lớn. Sau khi tôi đồng ý, chị Kim Tử ngắt cuộc gọi. Tôi ôm điện thoại, suy nghĩ một lúc lâu cũng không nghĩ ra nguyên nhân khiến chị Kim Tử tức giận như vậy.
Chẳng lẽ có chuyện gì đó xảy ra? Cảm giác hình như chị ấy có ý kiến với Tổ Hàng, có phải là có hiểu lầm gì hay không?
Chị Kim Tử cũng nói, mấy người chúng tôi là một nhóm, tuy rằng mục đích không giống nhau nhưng việc làm lại giống nhau. Trước đây chị ấy cũng giúp chúng tôi rất nhiều, vì cái gì mà lần này lại sẽ như vậy?
“Khả Nhân?”
“A?” Là tiếng Tổ Hàng gọi tôi, kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ.
“Ngẩn người gì thế?”
“Không có gì, chị Kim Tử mời chúng ta tối 6 giờ qua ăn cơm, hình như là có việc.”
Tổ Hàng hơi sửng sốt một chút, sau đó nhếch môi nói: “Cô ấy có tin cũng nhanh thật. Xuống ăn cơm đi. Chuyện bên này đều đã giải quyết.”
“Nhanh như vậy sao?”
“Chỉ là quang sát cùng Bích lục phong ma phát huy tới cực hạn thôi. Năng lượng của cô ấy yếu nên mới xui xẻo như vậy.” Tổ Hàng nói.
Kỳ thật phong thủy chính là cân bằng năng lượng. Năng lượng không cân bằng thì sẽ sinh ra tác dụng phụ. Mà thầy phong thủy cần làm chính là duy trì sự cân bằng năng lượng này, hoặc khiến năng lượng nghiêng về bên tốt. Đây cũng không phải là chuyện mê tín gì, chỉ là năng lượng này không nhìn thấy nên khiến cho rất nhiều người không tin mà thôi.
Chúng tôi vẫn dựa theo quy củ bình thường của các thầy phong thủy, ăn cơm, ở trên mâm cơm đem những điều quan trọng nói một lần nữa, sau đó là cầm bao lì xì rời đi.
Người bệnh như vậy thì ngay cả việc tắm rửa thay quần áo cho chị ấy cũng là một vấn đề rất nan giải.
Tổ Hàng vỗ vai tôi: “Ngây ra gì thế, đo sơn hướng bài bàn đi.”
Tôi vội vàng gật đầu, một thời gian không sờ vào la bàn nhưng tôi vẫn rất thuần thục, thật không uổng công trước kia ngày nào tôi cũng tập dùng la bàn.
Báo sơn hướng, khi làm bài bàn, Tổ Hàng đi tới mép giường, hỏi: “Rèm đâu?”
Chồng chị Lý nói: “Rèm hôm trước bị con tôi kéo hỏng rồi, giờ vẫn chưa trang trí lại. Chuyện đó… Tiên sinh, hay là chúng ta xuống ăn cơm rồi từ từ nói, đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi.”
Tổ Hàng không để ý tới anh ta, đứng ở cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Tôi báo sơn hướng, còn chưa báo ra cung vị bài bàn thì Tổ Hàng đã nói: “Nhà này là tam tứ, ‘Bích lục phong ma’. Từ cửa sổ có thể nhìn thấy mảng xanh lớn ở công viên bên kia, tất cả đều là cây. Phòng này còn treo thêm cây cảnh, tăng thêm mộc khí. Bên kia có cái sườn dốc, buổi tối xe ở đó đi xuống sẽ có ánh sáng chiếu vào.”
“Đúng đúng.” Chồng chị Lý nói, “Bên kia là karaoke, cả ngày lẫn đêm đều sáng đèn nê ông. Phòng chúng tôi không cần bật đèn, cũng tiết kiệm được điện.”
Tổ Hàng xoay người, nghiêm túc nhìn anh ta nói: “Loại này gọi là ‘nhật dạ hung quang’. Muốn vợ của anh tốt lên thì hãy bỏ bồn hoa cây cảnh, treo thêm bức rèm đi. Tiết kiệm điện cũng không nên dùng biện pháp như vậy. Đúng rồi, rèm nên màu đỏ hoặc màu tím.”
Tổ Hàng nói xong, đi tới mép giường nơi chị Lý ngồi, nhìn chằm chằm chị ấy, hơn mười giây sau mới nói: “Đưa tới viện đi, không phải bị quỷ quấn. Nằm viện một thời gian, khi về thì phải thay đổi xong hết những điều vừa rồi. Hoặc đổi cho cô ấy phòng khác đi. Không phải bị quỷ ám, chỉ bị sinh bệnh.”
Chồng chị Lý vội vàng nói: “Chiều nay sẽ đưa đi. Bên bệnh viện đã liên lạc rồi.”
Tổ Hàng còn nói gì đó với bọn họ, đúng lúc này điện thoại của tôi vang lên, kim la bàn lay động kịch liệt.
Tôi vội thu la bàn, ra khỏi phòng, tới hàng hiên nghe điện thoại.
Gọi điện thoại tới là chị Kim Tử, tôi còn đang thắc mắc, chẳng lẽ chúng tôi lén nhận việc này cũng bị chị Kim Tử túm được?
Bấm nghe điện thoại, câu đầu tiên của chị Kim Tử là: “Vương Khả Nhân, Sầm Tổ Hàng có đang ở bên cạnh em không?”
Tôi hơi sửng sốt vì giọng điệu này của chị Kim Tử. Dù chị ấy thật sự dùng kỳ môn độn giáp tính ra chuyện chúng tôi lén nhận việc thì cũng không cần gay gắt như vậy. Chúng tôi cũng không phải do chị ấy quản. Cùng lắm chỉ là chúng tôi cướp chút lợi ích của Linh Tử mà thôi. Nhưng chị Kim Tử không nên keo kiệt như vậy mới phải. Nhưng còn có nguyên nhân gì khác có thể khiến chị ấy tức giận.
Tôi cười nịnh nọt, nói: “Chị Kim Tử à, phải, anh ấy đang ở cạnh em. Là Khúc Thiên ở cạnh em. Có việc gì sao ạ?”
“Vậy được. Tối nay chị mời hai người ăn cơm, 6 giờ tối, nhớ đến đúng giờ!”
Vẫn là giọng điệu này, hơn nữa không nói trực tiếp với tôi mà vẫn nói mời ăn cơm. Thắc mắc trong lòng tôi càng thêm lớn. Sau khi tôi đồng ý, chị Kim Tử ngắt cuộc gọi. Tôi ôm điện thoại, suy nghĩ một lúc lâu cũng không nghĩ ra nguyên nhân khiến chị Kim Tử tức giận như vậy.
Chẳng lẽ có chuyện gì đó xảy ra? Cảm giác hình như chị ấy có ý kiến với Tổ Hàng, có phải là có hiểu lầm gì hay không?
Chị Kim Tử cũng nói, mấy người chúng tôi là một nhóm, tuy rằng mục đích không giống nhau nhưng việc làm lại giống nhau. Trước đây chị ấy cũng giúp chúng tôi rất nhiều, vì cái gì mà lần này lại sẽ như vậy?
“Khả Nhân?”
“A?” Là tiếng Tổ Hàng gọi tôi, kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ.
“Ngẩn người gì thế?”
“Không có gì, chị Kim Tử mời chúng ta tối 6 giờ qua ăn cơm, hình như là có việc.”
Tổ Hàng hơi sửng sốt một chút, sau đó nhếch môi nói: “Cô ấy có tin cũng nhanh thật. Xuống ăn cơm đi. Chuyện bên này đều đã giải quyết.”
“Nhanh như vậy sao?”
“Chỉ là quang sát cùng Bích lục phong ma phát huy tới cực hạn thôi. Năng lượng của cô ấy yếu nên mới xui xẻo như vậy.” Tổ Hàng nói.
Kỳ thật phong thủy chính là cân bằng năng lượng. Năng lượng không cân bằng thì sẽ sinh ra tác dụng phụ. Mà thầy phong thủy cần làm chính là duy trì sự cân bằng năng lượng này, hoặc khiến năng lượng nghiêng về bên tốt. Đây cũng không phải là chuyện mê tín gì, chỉ là năng lượng này không nhìn thấy nên khiến cho rất nhiều người không tin mà thôi.
Chúng tôi vẫn dựa theo quy củ bình thường của các thầy phong thủy, ăn cơm, ở trên mâm cơm đem những điều quan trọng nói một lần nữa, sau đó là cầm bao lì xì rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.