Chương 419: Chương 210-2
Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu
10/12/2020
Trên đường về tôi vẫn nghĩ miên man. Nghĩ đến nhiều nhất là Sầm Mai. Số lần
tôi gặp cô ta không nhiều lắm, nhưng mỗi lần đều là khắc cốt ghi tâm. Cô ấy cho tôi quá nhiều kinh sợ. Nghĩ nhiều đến cả chuyện Sầm Mai cắn vào
tay Tổ Hàng. Hẳn chỉ có những đôi tình nhân giận dỗi mới có hành động
này.
Sầm Mai yêu Tổ Hàng, tôi biết, nhưng Tổ Hàng thì sao? Anh ấy không phải cũng ăn trái tim Sầm Mai sao? Vậy thì là anh ấy yêu hay không yêu?
Tôi thở dài một cái, thật không biết Tổ Hàng còn có bao nhiêu bí mật chưa nói với tôi. Tôi không hy vọng hão huyền rằng anh ấy sẽ nói tất cả cho tôi nhưng tôi cũng muốn anh ấy nói cho tôi nhiều một chút.
Về đến nhà, khi Tổ Hàng còn đang tắm rửa thì tôi đã châm một nén hương trước, cắm lên quả táo, đặt ở ban công, ngắm bầu trời đầy sao.
Thành phố nhỏ này của chúng tôi có một điều hay ho, chỉ cần trời nắng là bầu trời trong xanh, chỉ cần không mưa thì buổi tối sẽ nhìn thấy sao.
Hôm nay được biết rất nhiều chuyện, hơn nữa đó đều là những chuyện trước đây tôi không nghiêm túc nghĩ tới. Tôi cần một chút thời gian để tiêu hóa chúng.
Tổ Hàng đi tới, rót cho tôi một ly nước lạnh: “Uống nước đi, ăn lẩu dễ bị nóng, uống nhiều nước một chút sẽ tốt.”
Tôi nhận lấy cốc nước, nhìn bầu trời đầy sao, không nói gì.
“Sao lại không nói gì? Trước đây em rất thích nói kia mà?”
“Không có gì, chỉ trong lòng hơi nghẹn lại.”
“Vì những gì Tiểu Cảnh nói với em hôm nay?”
“Vâng. Em… chưa từng nghĩ sẽ có nhiều người chết như vậy. Em cho rằng chỉ là vài người nút thắt.
Tổ Hàng cũng im lặng một lúc, mới nói: “Khả Nhân, anh còn muốn nói với em một chuyện. Hiện tại vẫn chưa biết là ai liên thủ với Sầm Mai. Ngụy Hoa là chắc chắn rồi, nhưng có một số việc xảy ra không giống như Ngụy Hoa sẽ làm. Hẳn là còn có người ở phía sau. Cứ tạm bỏ qua kẻ phía sau này, với Ngụy Hoa mà nói, hắn muốn giết người thì chắc chắn sẽ từ người chúng ta quen biết. Có lẽ hắn còn chưa phát rồ để làm thương tổn người thân của em, nhưng chắc chắn hắn sẽ làm chết người ở trước mặt chúng ta để cho chúng ta thấy, để khiến chúng ta sợ hãi. Con người chỉ cần sợ hãi sẽ phán đoán sai lầm. Em nên chuẩn bị tâm lý trước, đừng để bị dọa.”
Tôi gật đầu, nhưng trong lòng vẫn cực kỳ hoảng loạn. Chuẩn bị như thế nào? Đi xem cảnh giết người sao? Chờ đến khi tôi không bị cảnh giết người làm cho ghê tờm thì có phải cũng là lúc có thể thấy hình ảnh Ngụy Hoa giết người.
Thấy bộ dáng sợ hãi của tôi, Tổ Hàng kéo tôi lại, cúi đầu hôn lên mắt tôi: “Không sao đâu, dù sao anh cũng không phải đi làm, sẽ luôn ở bên cạnh em.”
Tôi vọt miệng nói: “Vậy không phải là nói, ‘vợ à, em phải nỗ lực kiếm tiền để nuôi anh, em phải có trách nhiệm với anh’ sao?”
Tôi biết Tổ Hàng tuyệt đối sẽ không nói lời này cho nên trêu ghẹo anh ấy một chút.
Khi tôi cười rộ lên thì cảm giác được anh ấy ghì chặt tôi lại, cúi đầu, nhẹ nhàng cắn lỗ tai của tôi, nói: “Vợ à, em phải nỗ lực kiếm tiền để nuôi anh, em phải có trách nhiệm với anh. Là em đã để máu của mình dính vào sính lễ Minh hôn, là em ký vào hôn ước. Em phải chịu trách nhiệm. Cả cái này cũng phải chịu trách nhiệm.” Tay của anh ấy dừng ở nơi ái muội kia.
Tôi cười, muốn né tránh nụ hôn của anh ấy nhưng trốn không thoát.
Vốn dĩ tưởng mấy tháng sau mới có thể xảy ra chuyện, không ngờ tôi lại gặp chuyện nhanh như vậy.
Ngày dó, thời tiết rất đẹp. Tôi cùng Đàm Thiến từ 5 giờ đã trang điểm cho cô dâu. Có ba cô dâu, cô Tả mang theo một nhân viên nữ mới. Còn tôi cùng Đàm Thiên cùng phụ trách một cô dâu.
Tuy rằng trang điểm cho phù dâu chỉ cần đơn giản nhưng cũng vẫn cần có người làm.
Chị Lý coi như đã từ chức, cũng chưa tuyển chuyên viên trang điểm mới, ngay cả thêm em gái trợ lý cũng không đủ người.
Cô Tả vừa trang điểm vừa nói: “Tiểu Vi sao lại thế? Đến giờ này còn chưa tới? Em gọi điện thoại cho Tiểu Vi xem cô ta có phải còn chưa chịu rời khỏi giường không.” Cô ấy nói với em gái ở bên cạnh.
Em gái kia lập tức chạy tới đại sảnh đi gọi điện thoại.
Đàm Thiến nói nhỏ với tôi: “Có khi còn đang ở trên giường tập thể dục với giám đốc.”
Tôi cười, không nói gì. Khi đối diện với cô dâu thì cần chuyên nghiệp một chút.
Vài phút sau, em gái trợ lý quay lại nói: “Cô Tả, điện thoại chị Tiểu Vi không có ai nghe.”
Bận rộn tới 11 giờ rốt cuộc cũng làm xong cho ba người, lúc này chúng tôi mới quay lại đại sảnh. Cũng nghĩ bữa sáng đã nguội, nhưng không ngờ được anh Đàm ngày thường phụ trách ăn uống bữa sáng bữa trưa còn chưa tới. Ngày thường dù anh ta có đi trễ một chút cũng không đến mức giờ này còn chưa tới.
Chúng tôi ở bên cạnh ngồi đợi, để cô Tả gọi điện thoại cho anh Đàm. Chúng tôi không nghe được trong điện thoại nói gì, chỉ thấy mặt cô Tả trắng bệch.
---
Sa: Trong phong thủy, ngoại trừ thủy thì đều là sa. Các thuộc tính của sa, mọi người xem nơi mình ở thuộc tính gì nhé:
Giáo đường, thuộc tính Hỏa.
Cao ốc, thuộc tính Kim.
Nhà thấp, thuộc tính Thổ.
Tòa nhà cao tầng trong tiểu khu, thuộc tính Mộc.
Nhà ga, thuộc tính Thủy.
Sầm Mai yêu Tổ Hàng, tôi biết, nhưng Tổ Hàng thì sao? Anh ấy không phải cũng ăn trái tim Sầm Mai sao? Vậy thì là anh ấy yêu hay không yêu?
Tôi thở dài một cái, thật không biết Tổ Hàng còn có bao nhiêu bí mật chưa nói với tôi. Tôi không hy vọng hão huyền rằng anh ấy sẽ nói tất cả cho tôi nhưng tôi cũng muốn anh ấy nói cho tôi nhiều một chút.
Về đến nhà, khi Tổ Hàng còn đang tắm rửa thì tôi đã châm một nén hương trước, cắm lên quả táo, đặt ở ban công, ngắm bầu trời đầy sao.
Thành phố nhỏ này của chúng tôi có một điều hay ho, chỉ cần trời nắng là bầu trời trong xanh, chỉ cần không mưa thì buổi tối sẽ nhìn thấy sao.
Hôm nay được biết rất nhiều chuyện, hơn nữa đó đều là những chuyện trước đây tôi không nghiêm túc nghĩ tới. Tôi cần một chút thời gian để tiêu hóa chúng.
Tổ Hàng đi tới, rót cho tôi một ly nước lạnh: “Uống nước đi, ăn lẩu dễ bị nóng, uống nhiều nước một chút sẽ tốt.”
Tôi nhận lấy cốc nước, nhìn bầu trời đầy sao, không nói gì.
“Sao lại không nói gì? Trước đây em rất thích nói kia mà?”
“Không có gì, chỉ trong lòng hơi nghẹn lại.”
“Vì những gì Tiểu Cảnh nói với em hôm nay?”
“Vâng. Em… chưa từng nghĩ sẽ có nhiều người chết như vậy. Em cho rằng chỉ là vài người nút thắt.
Tổ Hàng cũng im lặng một lúc, mới nói: “Khả Nhân, anh còn muốn nói với em một chuyện. Hiện tại vẫn chưa biết là ai liên thủ với Sầm Mai. Ngụy Hoa là chắc chắn rồi, nhưng có một số việc xảy ra không giống như Ngụy Hoa sẽ làm. Hẳn là còn có người ở phía sau. Cứ tạm bỏ qua kẻ phía sau này, với Ngụy Hoa mà nói, hắn muốn giết người thì chắc chắn sẽ từ người chúng ta quen biết. Có lẽ hắn còn chưa phát rồ để làm thương tổn người thân của em, nhưng chắc chắn hắn sẽ làm chết người ở trước mặt chúng ta để cho chúng ta thấy, để khiến chúng ta sợ hãi. Con người chỉ cần sợ hãi sẽ phán đoán sai lầm. Em nên chuẩn bị tâm lý trước, đừng để bị dọa.”
Tôi gật đầu, nhưng trong lòng vẫn cực kỳ hoảng loạn. Chuẩn bị như thế nào? Đi xem cảnh giết người sao? Chờ đến khi tôi không bị cảnh giết người làm cho ghê tờm thì có phải cũng là lúc có thể thấy hình ảnh Ngụy Hoa giết người.
Thấy bộ dáng sợ hãi của tôi, Tổ Hàng kéo tôi lại, cúi đầu hôn lên mắt tôi: “Không sao đâu, dù sao anh cũng không phải đi làm, sẽ luôn ở bên cạnh em.”
Tôi vọt miệng nói: “Vậy không phải là nói, ‘vợ à, em phải nỗ lực kiếm tiền để nuôi anh, em phải có trách nhiệm với anh’ sao?”
Tôi biết Tổ Hàng tuyệt đối sẽ không nói lời này cho nên trêu ghẹo anh ấy một chút.
Khi tôi cười rộ lên thì cảm giác được anh ấy ghì chặt tôi lại, cúi đầu, nhẹ nhàng cắn lỗ tai của tôi, nói: “Vợ à, em phải nỗ lực kiếm tiền để nuôi anh, em phải có trách nhiệm với anh. Là em đã để máu của mình dính vào sính lễ Minh hôn, là em ký vào hôn ước. Em phải chịu trách nhiệm. Cả cái này cũng phải chịu trách nhiệm.” Tay của anh ấy dừng ở nơi ái muội kia.
Tôi cười, muốn né tránh nụ hôn của anh ấy nhưng trốn không thoát.
Vốn dĩ tưởng mấy tháng sau mới có thể xảy ra chuyện, không ngờ tôi lại gặp chuyện nhanh như vậy.
Ngày dó, thời tiết rất đẹp. Tôi cùng Đàm Thiến từ 5 giờ đã trang điểm cho cô dâu. Có ba cô dâu, cô Tả mang theo một nhân viên nữ mới. Còn tôi cùng Đàm Thiên cùng phụ trách một cô dâu.
Tuy rằng trang điểm cho phù dâu chỉ cần đơn giản nhưng cũng vẫn cần có người làm.
Chị Lý coi như đã từ chức, cũng chưa tuyển chuyên viên trang điểm mới, ngay cả thêm em gái trợ lý cũng không đủ người.
Cô Tả vừa trang điểm vừa nói: “Tiểu Vi sao lại thế? Đến giờ này còn chưa tới? Em gọi điện thoại cho Tiểu Vi xem cô ta có phải còn chưa chịu rời khỏi giường không.” Cô ấy nói với em gái ở bên cạnh.
Em gái kia lập tức chạy tới đại sảnh đi gọi điện thoại.
Đàm Thiến nói nhỏ với tôi: “Có khi còn đang ở trên giường tập thể dục với giám đốc.”
Tôi cười, không nói gì. Khi đối diện với cô dâu thì cần chuyên nghiệp một chút.
Vài phút sau, em gái trợ lý quay lại nói: “Cô Tả, điện thoại chị Tiểu Vi không có ai nghe.”
Bận rộn tới 11 giờ rốt cuộc cũng làm xong cho ba người, lúc này chúng tôi mới quay lại đại sảnh. Cũng nghĩ bữa sáng đã nguội, nhưng không ngờ được anh Đàm ngày thường phụ trách ăn uống bữa sáng bữa trưa còn chưa tới. Ngày thường dù anh ta có đi trễ một chút cũng không đến mức giờ này còn chưa tới.
Chúng tôi ở bên cạnh ngồi đợi, để cô Tả gọi điện thoại cho anh Đàm. Chúng tôi không nghe được trong điện thoại nói gì, chỉ thấy mặt cô Tả trắng bệch.
---
Sa: Trong phong thủy, ngoại trừ thủy thì đều là sa. Các thuộc tính của sa, mọi người xem nơi mình ở thuộc tính gì nhé:
Giáo đường, thuộc tính Hỏa.
Cao ốc, thuộc tính Kim.
Nhà thấp, thuộc tính Thổ.
Tòa nhà cao tầng trong tiểu khu, thuộc tính Mộc.
Nhà ga, thuộc tính Thủy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.