Chương 464: Chương 233-2
Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu
17/01/2021
Tôi suýt chút nữa thì sặc, Đàm Thiến chưa từng thấy Tổ Hàng xử lý những chuyện này, sao có thể biết anh ấy rất lợi hại được?
Bà chủ nhìn về phía Kiệt Tư, Kiệt Tư gãi đầu rồi mới nói giờ ngày tháng năm sinh. Tổ Hàng bấm tay tính toán, sau đó nói: “Bát tự của anh ta kỵ Thổ, để anh ta thường xuyên tiếp xúc với chó, chó là Mậu Thổ, là sẽ có vận rủi. Có thể tới… nhà anh ta xem không? Có lẽ còn có vấn đề.”
Đồng nghiệp xung quanh đang sắp xếp lại những nơi bị Tổ Hàng và Linh Tử bới tung, chỉ còn tôi kinh ngạc đứng bên cạnh Tổ Hàng. Sao Tổ Hàng lại đột nhiên tích cực muốn tới nhà người ta xem phong thủy như vậy? Trước kia không phải anh ấy sẽ không chủ động sao?
Bà chủ vốn tin vào chuyện này, hơn nữa hiện tại quả thật Kiệt Tư xảy ra chuyện, chị ấy lập tức đồng ý.
Linh Tử tất nhiên cũng đi theo, nhưng Tổ Hàng lại nói thêm tôi cũng cần đi theo. Thầy phong thủy đã mở miệng như vậy, bà chủ cũng ngại nói tôi cần ở lại làm việc, đành phải đồng ý để tôi cùng đi qua.
Bởi vì mọi người đều lát xe tới, lát nữa cần đi xe về cho nên đều tự lái xe của mình đi theo sau xe của bà chủ.
Chỉ là lần này tới đây không chỉ có một mình tôi là người thừa, còn có cả Kiệt Tư cũng tới. Đương nhiên anh ta không thể xem là người thừa, tôi đoán anh ta còn có thể được coi như là nam chủ nhân.
Ở trên xe Tổ Hàng chỉ có hai người chúng tôi, tôi bèn hỏi nghi vấn của mình: “Sao hôm nay anh lại chủ động xem nhà cho người ta?”
“Chăm nhà như chăm trẻ. Hơn nữa như vậy sẽ có cớ đưa em ra ngoài. Công ty em có lẽ hôm nay phải sửa chữa cả ngày, tạp âm quá lớn.”
Hóa ra vì lý do này! Tôi nhìn ra cảnh vật bên ngoài, mỉm cười.
Xe vào trong tiểu khu, chính là căn mà lần trước tôi từng xem có một biển quảng cáo hướng về cửa sổ. Đi vào trong nhà, chú chó được thả xuống, trong nháy mắt đã chạy đi không thấy bóng đâu.
Với biểu hiện của nó đối với Tổ Hàng, tôi đoán là nó chạy về ổ của mình. Chỉ là nhà này rất lớn, là một nhà ba phòng ngủ thêm phòng bếp gì đó, cũng không biết ổ chó ở chỗ nào.
Bà chủ vừa đi vào bên trong vừa nói: “Chú chó kia hẳn không có gì, đã nuôi nó một thời gian tôi đều thấy vận số rất tốt. Cũng có thể là do Khả Nhân xem giúp tôi cái biển quảng cáo kia. Dù sao khoảng thời gian này đều rất thuận lợi.
Tổ Hàng hơi mỉm cười, nhìn tôi đi dòm khắp nơi, nói: “Tìm ổ chó?”
“Vâng. Một lát đã không thấy bóng dáng nó đâu.”
“Tìm ở cung Càn đi.”
“A? Tại sao?” Tôi hỏi, nhưng anh ấy chỉ cười cười không trả lời.
Tôi do dự một chút rồi dựa vào bài bàn lần trước đã làm cho căn hộ này, đi về hướng Tây Bắc. Hướng Tây Bắc của lầu 1 căn hộ là hai phòng thông nhau, trong đó có một phòng đóng cửa, chú chó hẳn không đi vào được. Còn một phòng khác cửa đang khép hờ lộ ra một khe hở.
Tôi đẩy cửa thì thấy một chuồng chó màu sắc sặc sỡ bên trong, có chiếu tatami cùng tất cả đồ cho chó. Hẳn nhà người ta dùng riêng một phòng làm chuồng chó.
Tổ Hàng cũng đi tới, tôi liền nói: “Anh nói chuẩn thật, đúng là ở chỗ này.”
Linh Tử cũng đã đi tới: “Có gì đâu, anh chàng kia gặp vận rủi, bát tự lại kỵ thổ, vậy chú chó kia chắc chắn sẽ ở cung vị úng với anh chàng kia.”
Kiệt Tử ở bên cạnh kêu lên: “Là có ý gì?”
Linh Tử cũng rất không quen nhìn những người như vậy. Hiện tại chứng tỏ Kiệt Tư ở chung với bà chủ. Trước đây tôi tới, vì lo Tổ Hàng xảy ra chuyện nên không xem cẩn thận, không nhận ra điều này. Hiện tại có thể thấy trong ngôi nhà này chỗ nào cũng có dấu vết đàn ông.
Linh Tử nói: “Ý là chuồng chó này đã phá hỏng vận thế của anh. Anh muốn tốt lên, hoặc là để bà chủ càng thêm thuận lợi thì dịch chuyển chuồng chó một chút. Đặt hướng Tây Nam đi.”
Tổ Hàng cẩn thận hỏi bát tự của bà chủ, hỷ thần thật đúng là Thổ. Vừa lúc chú chó kia vượng chị ấy.
Chỉ là, bà chủ khó xử nói: “Tây Nam, đó là phòng khách mà.”
“Vậy chị chỉ đem chuồng chó qua bên ấy, những thứ đồ chơi đồ ăn đều không cần dọn. Đừng để chú chó nhỏ này phá hỏng phong thủy nhà mình.”
Bà chủ đồng ý ngay lập tức. Vì hôm nay giúp bà chủ xem lại biển hiệu nên bà chủ mời chúng tôi ăn cơm trưa.
Vào những đông này, tuy rằng nhiệt độ không quá thấp nhưng rất nhiều người sẽ chọn ăn lẩu.
Xe bà chủ dẫn đường đưa chúng tôi tới một nhà hàng lẩu. Vừa tới thì đã lên bàn một nồi thịt chó to. Trước đó bà chủ cũng không hỏi mọi người chọn ăn gì mà thịt chó đã được đưa lên.
Tổ Hàng sẽ không ăn thịt chó. Quỷ là Quý Thủy, Quý Thủy sợ nhất Mậu Thổ, cho nên Tổ Hàng chỉ ngồi ở một bên, mặc kệ bà chủ nói gì cũng không đụng đũa.
Mà tôi cũng sẽ không định ăn thịt chó. Hiện tại tôi đang mang quỷ thai, đứa bé hẳn cũng thuộc Quý Thủy, ăn xong có lẽ cũng không tốt cho đứa bé.
Linh Tử thì không có nhiều cấm kỵ như vậy, ăn ngon lành.
Tổ Hàng thấy tôi tỏ vẻ thắc mắc, nhỏ giọng giải thích: “Rất nhiều người xem mồ mả đều sẽ ăn thịt chó. Như vậy quỷ cũng không dám dễ trêu chọc. Quỷ sợ người ăn thịt chó. Còn có một số cảnh sát canh ngục, hoặc người thuộc tầng quản lý trong công ty đều có thể ăn thịt chó để gia tăng uy quyền của mình, để người khác có tâm lý sợ hãi với họ.
Linh Tử vừa ăn vừa nói thêm: “Đúng vậy, hai người đừng ăn. Vừa lúc tôi đói tới sảng rồi.”
Trong bữa ăn, bà chủ đi nghe điện thoại, Kiệt Tư vào trong WC, nhân lúc trong phòng ăn riêng chỉ có ba chúng ta, Linh Tử hỏi: “Con búp bê Barbie kia đâu?”
Tổ Hàng nhìn ra ngoài cửa, xác định bọn họ sẽ không quay lại ngay mới nói: “Vẫn ở trong xe của tôi.”
Bà chủ nhìn về phía Kiệt Tư, Kiệt Tư gãi đầu rồi mới nói giờ ngày tháng năm sinh. Tổ Hàng bấm tay tính toán, sau đó nói: “Bát tự của anh ta kỵ Thổ, để anh ta thường xuyên tiếp xúc với chó, chó là Mậu Thổ, là sẽ có vận rủi. Có thể tới… nhà anh ta xem không? Có lẽ còn có vấn đề.”
Đồng nghiệp xung quanh đang sắp xếp lại những nơi bị Tổ Hàng và Linh Tử bới tung, chỉ còn tôi kinh ngạc đứng bên cạnh Tổ Hàng. Sao Tổ Hàng lại đột nhiên tích cực muốn tới nhà người ta xem phong thủy như vậy? Trước kia không phải anh ấy sẽ không chủ động sao?
Bà chủ vốn tin vào chuyện này, hơn nữa hiện tại quả thật Kiệt Tư xảy ra chuyện, chị ấy lập tức đồng ý.
Linh Tử tất nhiên cũng đi theo, nhưng Tổ Hàng lại nói thêm tôi cũng cần đi theo. Thầy phong thủy đã mở miệng như vậy, bà chủ cũng ngại nói tôi cần ở lại làm việc, đành phải đồng ý để tôi cùng đi qua.
Bởi vì mọi người đều lát xe tới, lát nữa cần đi xe về cho nên đều tự lái xe của mình đi theo sau xe của bà chủ.
Chỉ là lần này tới đây không chỉ có một mình tôi là người thừa, còn có cả Kiệt Tư cũng tới. Đương nhiên anh ta không thể xem là người thừa, tôi đoán anh ta còn có thể được coi như là nam chủ nhân.
Ở trên xe Tổ Hàng chỉ có hai người chúng tôi, tôi bèn hỏi nghi vấn của mình: “Sao hôm nay anh lại chủ động xem nhà cho người ta?”
“Chăm nhà như chăm trẻ. Hơn nữa như vậy sẽ có cớ đưa em ra ngoài. Công ty em có lẽ hôm nay phải sửa chữa cả ngày, tạp âm quá lớn.”
Hóa ra vì lý do này! Tôi nhìn ra cảnh vật bên ngoài, mỉm cười.
Xe vào trong tiểu khu, chính là căn mà lần trước tôi từng xem có một biển quảng cáo hướng về cửa sổ. Đi vào trong nhà, chú chó được thả xuống, trong nháy mắt đã chạy đi không thấy bóng đâu.
Với biểu hiện của nó đối với Tổ Hàng, tôi đoán là nó chạy về ổ của mình. Chỉ là nhà này rất lớn, là một nhà ba phòng ngủ thêm phòng bếp gì đó, cũng không biết ổ chó ở chỗ nào.
Bà chủ vừa đi vào bên trong vừa nói: “Chú chó kia hẳn không có gì, đã nuôi nó một thời gian tôi đều thấy vận số rất tốt. Cũng có thể là do Khả Nhân xem giúp tôi cái biển quảng cáo kia. Dù sao khoảng thời gian này đều rất thuận lợi.
Tổ Hàng hơi mỉm cười, nhìn tôi đi dòm khắp nơi, nói: “Tìm ổ chó?”
“Vâng. Một lát đã không thấy bóng dáng nó đâu.”
“Tìm ở cung Càn đi.”
“A? Tại sao?” Tôi hỏi, nhưng anh ấy chỉ cười cười không trả lời.
Tôi do dự một chút rồi dựa vào bài bàn lần trước đã làm cho căn hộ này, đi về hướng Tây Bắc. Hướng Tây Bắc của lầu 1 căn hộ là hai phòng thông nhau, trong đó có một phòng đóng cửa, chú chó hẳn không đi vào được. Còn một phòng khác cửa đang khép hờ lộ ra một khe hở.
Tôi đẩy cửa thì thấy một chuồng chó màu sắc sặc sỡ bên trong, có chiếu tatami cùng tất cả đồ cho chó. Hẳn nhà người ta dùng riêng một phòng làm chuồng chó.
Tổ Hàng cũng đi tới, tôi liền nói: “Anh nói chuẩn thật, đúng là ở chỗ này.”
Linh Tử cũng đã đi tới: “Có gì đâu, anh chàng kia gặp vận rủi, bát tự lại kỵ thổ, vậy chú chó kia chắc chắn sẽ ở cung vị úng với anh chàng kia.”
Kiệt Tử ở bên cạnh kêu lên: “Là có ý gì?”
Linh Tử cũng rất không quen nhìn những người như vậy. Hiện tại chứng tỏ Kiệt Tư ở chung với bà chủ. Trước đây tôi tới, vì lo Tổ Hàng xảy ra chuyện nên không xem cẩn thận, không nhận ra điều này. Hiện tại có thể thấy trong ngôi nhà này chỗ nào cũng có dấu vết đàn ông.
Linh Tử nói: “Ý là chuồng chó này đã phá hỏng vận thế của anh. Anh muốn tốt lên, hoặc là để bà chủ càng thêm thuận lợi thì dịch chuyển chuồng chó một chút. Đặt hướng Tây Nam đi.”
Tổ Hàng cẩn thận hỏi bát tự của bà chủ, hỷ thần thật đúng là Thổ. Vừa lúc chú chó kia vượng chị ấy.
Chỉ là, bà chủ khó xử nói: “Tây Nam, đó là phòng khách mà.”
“Vậy chị chỉ đem chuồng chó qua bên ấy, những thứ đồ chơi đồ ăn đều không cần dọn. Đừng để chú chó nhỏ này phá hỏng phong thủy nhà mình.”
Bà chủ đồng ý ngay lập tức. Vì hôm nay giúp bà chủ xem lại biển hiệu nên bà chủ mời chúng tôi ăn cơm trưa.
Vào những đông này, tuy rằng nhiệt độ không quá thấp nhưng rất nhiều người sẽ chọn ăn lẩu.
Xe bà chủ dẫn đường đưa chúng tôi tới một nhà hàng lẩu. Vừa tới thì đã lên bàn một nồi thịt chó to. Trước đó bà chủ cũng không hỏi mọi người chọn ăn gì mà thịt chó đã được đưa lên.
Tổ Hàng sẽ không ăn thịt chó. Quỷ là Quý Thủy, Quý Thủy sợ nhất Mậu Thổ, cho nên Tổ Hàng chỉ ngồi ở một bên, mặc kệ bà chủ nói gì cũng không đụng đũa.
Mà tôi cũng sẽ không định ăn thịt chó. Hiện tại tôi đang mang quỷ thai, đứa bé hẳn cũng thuộc Quý Thủy, ăn xong có lẽ cũng không tốt cho đứa bé.
Linh Tử thì không có nhiều cấm kỵ như vậy, ăn ngon lành.
Tổ Hàng thấy tôi tỏ vẻ thắc mắc, nhỏ giọng giải thích: “Rất nhiều người xem mồ mả đều sẽ ăn thịt chó. Như vậy quỷ cũng không dám dễ trêu chọc. Quỷ sợ người ăn thịt chó. Còn có một số cảnh sát canh ngục, hoặc người thuộc tầng quản lý trong công ty đều có thể ăn thịt chó để gia tăng uy quyền của mình, để người khác có tâm lý sợ hãi với họ.
Linh Tử vừa ăn vừa nói thêm: “Đúng vậy, hai người đừng ăn. Vừa lúc tôi đói tới sảng rồi.”
Trong bữa ăn, bà chủ đi nghe điện thoại, Kiệt Tư vào trong WC, nhân lúc trong phòng ăn riêng chỉ có ba chúng ta, Linh Tử hỏi: “Con búp bê Barbie kia đâu?”
Tổ Hàng nhìn ra ngoài cửa, xác định bọn họ sẽ không quay lại ngay mới nói: “Vẫn ở trong xe của tôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.