Chương 177: Chương 89-2
Kim Tử Tựu Thị Sao Phiếu
10/07/2020
Linh Tử bỗng nhiên nói: “Này, hai người có thể thấy được quỷ phải không? Tôi nói trước, không phải lúc nào tôi cũng có thể nhìn thấy, hai người phải che chở cho tôi.”
Tôi nhíu mi, nhỏ giọng nói: “Tôi cũng không biết tôi có thể nhìn thấy hay không.”
“Em có thể nhìn thấy. Năng lượng trên người Sầm Mai đã rất lớn, thể chất hiện tại của em cũng thiên âm, hẳn có thể nhìn thấy cô ấy được.”
“Làm rồi?” Linh Tử hỏi. Anh ta hỏi vấn đề này khiến tôi chỉ muốn tìm cái khe để chui xuống đất. Tất cả mọi người đều đang tìm quỷ vậy mà anh ta lại hỏi câu như vậy.
Khi đi qua khoảng đất trống trước cửa miếu, tôi thấy được hai người đang ngồi xổm trong góc kia. Bọn họ nhìn tôi cười cười, tôi cũng theo bản năng quay về phía họ cười, nhưng rất mau chóng nhận ra điều khác lạ. Hiện tại đã là mùa hè nhưng hai người kia lại mặc áo bông. Hơn nữa bọn họ cũng không phải là ăn mày, bởi vì áo của bọn họ rất sạch sẽ.
Tôi nắm chặt tay Khúc Thiên đang kéo tôi đi. Khúc Thiên cũng quay sang nhìn, không có bất cứ phản ứng gì mà tiếp tục đi vào ngõ nhỏ.
Khi chúng tôi đang tìm kiếm, một giọng nói già nua bỗng nhiên xuất hiện trong đầu tôi. Giọng nói đó nói: “Nữ quỷ các ngươi đang truy tìm rất lợi hại. Đừng đi.”
Tôi lại lần nữa quay đầu nhìn về hai người kia. Bọn họ đã không còn ở đó nhưng trực giác cho tôi biết lời này là do bọn họ nói.
Tôi hỏi: “Không phải nơi này có miếu sao? Sao vẫn còn quỷ đến đây, lại không chỉ là một quỷ.”
“Miếu là nơi chính khí, rất nhiều người mang theo oán khí, âm khí, suy khí đến miếu để hỏi chuyện dâng hương. Bọn họ bước vào trong miếu này thì những khí tức không tốt kia bị cách trở ở bên ngoài. Cho nên trước cửa miếu đều là khu đất trống, bởi vì nơi đó oán khí âm khí rất nặng. Hơn nữa xung quanh miếu cũng không phù hợp để ở. Dù xem phong thủy để xây một ngôi nhà thật tốt thì có miếu bên cạnh, những khí tức tốt đều sẽ chảy tới miếu. Năng lượng của một ngôi nhà không thắng được miếu.”
“Hơn nữa mái hiên của miếu hầu hết đều làm cong. Kiểu này giống như tiêm giác sát vậy nhưng còn lợi hại hơn tiêm giác sát, khi hướng về những ngôi nhà thì những nhà đó đều dễ xảy ra chuyện.”
Linh Tử cũng nói: “Có một câu nói dễ hiểu, không quá phức tạp như thế. Trước miếu nghèo, sau miếu giàu, trái phải miếu đều có nhiều quả phụ. Này! Đừng có vào! Bên đó là âm lâu!”
Khi nói chuyện, chúng tôi đã đi tới ngôi nhà ở cuối hẻm nhỏ này. Đây là một nhánh nhỏ ra con hẻm kia, chỉ dài chừng hơn hai mươi mét. Nhưng kỳ lạ chính là, hơi hai mươi mét này không có bất cứ ngôi nhà nào, đi hết hai mươi mét thì gặp một cánh cửa lớn.
Khi còn nhỏ tôi đã tới đây, tôi biết cách cục nơi này. Vào cửa chính là một cái sân, ở giữa sân có một tòa nhà nhỏ. Hai tầng, có bốn phòng. Từ khi tôi bắt đầu ghi nhớ được chuyện thì ngôi nhà này đã không có ai ở. Hơn nữa khi còn nhỏ còn thấy có người tới quét vôi sống cả trong ngoài ngôi nhà. Khi đó cũng chỉ cho rằng như vậy sẽ khiến ngôi nhà trắng sạch đẹp hơn mà thôi.
Sau này lớn lên một chút, đi theo đám bạn tới chơi, tôi bị ba tôi xách về mắng cho một trận, cấm tuyệt đối đến nơi này chơi.
Sau khi lên cấp 3 thì nghe người ta nói, ngôi nhà này có quỷ cho nên quét vôi sống trong ngoài chính là để phòng quỷ. Nhưng đã nhiều năm như vậy, ngôi nhà này không có ai xử lý, thậm chí con hẻm nhỏ hơn hai mươi mét này cũng không có đèn đường.
“Âm lâu là gì?” Tôi hỏi.
Khúc Thiên buông lỏng tay tôi ra, nói: “Những con hẻm cụt như này gọi là âm lộ. Rất nhiều hẻm cụt đều có thần quái, một ít quỷ quái thích tụ tập ở chỗ này. Mà ngôn nhà kia được quét vôi, chắc chắn đã xảy ra chuyện. Vì vậy nó thành âm lâu. Anh đi xem, để Linh Tử lại cùng em.”
[Lời tác giả: Có người hỏi vì sao mỗi lần đều chuyển nhà, không có cách nào khác sao? Đại không vong, dầm chữ thập, tầng hầm, những cách cục này tốt nhất là chuyển nhà. Đó là cách cục rất khó hóa giải, hơn nữa đều là cách cục đại hưng. Tôi biết trong thực tế mua nhà chuyển nhà không đơn giản như vậy. Nhưng tôi muốn nói cho mọi người, trong thực tế tốt nhất là tìm cách chuyển nhà. Những người thầy được mời tới chỉ làm pháp sự đơn giản rồi nói không việc gì thì phần lớn đều là gạt người. Có người hỏi tôi chuyện treo chuông hóa giải dầm chữ thập, tôi nói trước tôi không cam đoan có hiệu quả. Ý kiến của tôi vẫn là chuyển nhà.]
Tôi nhíu mi, nhỏ giọng nói: “Tôi cũng không biết tôi có thể nhìn thấy hay không.”
“Em có thể nhìn thấy. Năng lượng trên người Sầm Mai đã rất lớn, thể chất hiện tại của em cũng thiên âm, hẳn có thể nhìn thấy cô ấy được.”
“Làm rồi?” Linh Tử hỏi. Anh ta hỏi vấn đề này khiến tôi chỉ muốn tìm cái khe để chui xuống đất. Tất cả mọi người đều đang tìm quỷ vậy mà anh ta lại hỏi câu như vậy.
Khi đi qua khoảng đất trống trước cửa miếu, tôi thấy được hai người đang ngồi xổm trong góc kia. Bọn họ nhìn tôi cười cười, tôi cũng theo bản năng quay về phía họ cười, nhưng rất mau chóng nhận ra điều khác lạ. Hiện tại đã là mùa hè nhưng hai người kia lại mặc áo bông. Hơn nữa bọn họ cũng không phải là ăn mày, bởi vì áo của bọn họ rất sạch sẽ.
Tôi nắm chặt tay Khúc Thiên đang kéo tôi đi. Khúc Thiên cũng quay sang nhìn, không có bất cứ phản ứng gì mà tiếp tục đi vào ngõ nhỏ.
Khi chúng tôi đang tìm kiếm, một giọng nói già nua bỗng nhiên xuất hiện trong đầu tôi. Giọng nói đó nói: “Nữ quỷ các ngươi đang truy tìm rất lợi hại. Đừng đi.”
Tôi lại lần nữa quay đầu nhìn về hai người kia. Bọn họ đã không còn ở đó nhưng trực giác cho tôi biết lời này là do bọn họ nói.
Tôi hỏi: “Không phải nơi này có miếu sao? Sao vẫn còn quỷ đến đây, lại không chỉ là một quỷ.”
“Miếu là nơi chính khí, rất nhiều người mang theo oán khí, âm khí, suy khí đến miếu để hỏi chuyện dâng hương. Bọn họ bước vào trong miếu này thì những khí tức không tốt kia bị cách trở ở bên ngoài. Cho nên trước cửa miếu đều là khu đất trống, bởi vì nơi đó oán khí âm khí rất nặng. Hơn nữa xung quanh miếu cũng không phù hợp để ở. Dù xem phong thủy để xây một ngôi nhà thật tốt thì có miếu bên cạnh, những khí tức tốt đều sẽ chảy tới miếu. Năng lượng của một ngôi nhà không thắng được miếu.”
“Hơn nữa mái hiên của miếu hầu hết đều làm cong. Kiểu này giống như tiêm giác sát vậy nhưng còn lợi hại hơn tiêm giác sát, khi hướng về những ngôi nhà thì những nhà đó đều dễ xảy ra chuyện.”
Linh Tử cũng nói: “Có một câu nói dễ hiểu, không quá phức tạp như thế. Trước miếu nghèo, sau miếu giàu, trái phải miếu đều có nhiều quả phụ. Này! Đừng có vào! Bên đó là âm lâu!”
Khi nói chuyện, chúng tôi đã đi tới ngôi nhà ở cuối hẻm nhỏ này. Đây là một nhánh nhỏ ra con hẻm kia, chỉ dài chừng hơn hai mươi mét. Nhưng kỳ lạ chính là, hơi hai mươi mét này không có bất cứ ngôi nhà nào, đi hết hai mươi mét thì gặp một cánh cửa lớn.
Khi còn nhỏ tôi đã tới đây, tôi biết cách cục nơi này. Vào cửa chính là một cái sân, ở giữa sân có một tòa nhà nhỏ. Hai tầng, có bốn phòng. Từ khi tôi bắt đầu ghi nhớ được chuyện thì ngôi nhà này đã không có ai ở. Hơn nữa khi còn nhỏ còn thấy có người tới quét vôi sống cả trong ngoài ngôi nhà. Khi đó cũng chỉ cho rằng như vậy sẽ khiến ngôi nhà trắng sạch đẹp hơn mà thôi.
Sau này lớn lên một chút, đi theo đám bạn tới chơi, tôi bị ba tôi xách về mắng cho một trận, cấm tuyệt đối đến nơi này chơi.
Sau khi lên cấp 3 thì nghe người ta nói, ngôi nhà này có quỷ cho nên quét vôi sống trong ngoài chính là để phòng quỷ. Nhưng đã nhiều năm như vậy, ngôi nhà này không có ai xử lý, thậm chí con hẻm nhỏ hơn hai mươi mét này cũng không có đèn đường.
“Âm lâu là gì?” Tôi hỏi.
Khúc Thiên buông lỏng tay tôi ra, nói: “Những con hẻm cụt như này gọi là âm lộ. Rất nhiều hẻm cụt đều có thần quái, một ít quỷ quái thích tụ tập ở chỗ này. Mà ngôn nhà kia được quét vôi, chắc chắn đã xảy ra chuyện. Vì vậy nó thành âm lâu. Anh đi xem, để Linh Tử lại cùng em.”
[Lời tác giả: Có người hỏi vì sao mỗi lần đều chuyển nhà, không có cách nào khác sao? Đại không vong, dầm chữ thập, tầng hầm, những cách cục này tốt nhất là chuyển nhà. Đó là cách cục rất khó hóa giải, hơn nữa đều là cách cục đại hưng. Tôi biết trong thực tế mua nhà chuyển nhà không đơn giản như vậy. Nhưng tôi muốn nói cho mọi người, trong thực tế tốt nhất là tìm cách chuyển nhà. Những người thầy được mời tới chỉ làm pháp sự đơn giản rồi nói không việc gì thì phần lớn đều là gạt người. Có người hỏi tôi chuyện treo chuông hóa giải dầm chữ thập, tôi nói trước tôi không cam đoan có hiệu quả. Ý kiến của tôi vẫn là chuyển nhà.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.