Chương 22
Meliora
17/07/2022
" Ngất rồi sao? Bảo bối, em yếu thật! Xem ra em nợ tôi lại 3 hiệp kia rồi! " Tần Bạch Dương nhìn một lượt khắp khuôn mặt cô rồi cúi đầu xuống, đưa lưỡi liếm láp những giọt nước mắt còn đọng lại khóe mắt cô như một tên biến thái. Sau khi đã làm xong, hắn nhẹ nhàng rút cự vật vẫn còn đang cắm trong huyệt nhỏ của cô ra, ngay sau khi cư vật được rút ra một dòng nước trắng đục liền chảy ra khỏi hoa huy*t, Tần Bạch Dương miệng cười cười rồi dùng một ngón tay đẩy dòng tinh dịch nóng ấm bị chảy ra ngoài đấy trở ngược lại vào bên trong hoa huy*t của cô, vừa làm hắn vừa lẩm bẩm những lời vô cùng biến thái.
" Phải đẩy hết vào trong, đẩy hết vào trong như thế này, không được để chảy ra ngoài, như vậy thì mới mau mang thai được chứ! Hahaha.... Đúng rồi, Kỳ Kỳ phải nhanh chóng có thai.... hahaha.... "
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
* Trưa ngày hôm sau *
Di Giai Kỳ mệt mỏi tỉnh dậy, vừa mở mắt ra là một khung cảnh khác nhưng cô cũng chẳng mấy bất ngờ vì lần nào sau những đêm hoan ái cùng hắn mà chả vậy nên bây giờ cô cũng quen rồi, cơ thể đau nhức đến khó chịu, muốn ngồi dậy cũng không nổi. DI Giai Kỳ cảm thấy cơ thể rất khói cô rất muốn ngồi dậy đi tắm nhưng mà người cô rất đau nhức, đang cố gắng ngồi dậy thì cửa phòng bật mở, cứ tưởng là Tần Bạch Dương nhưng mà không phải, là hai người giúp việc trong biệt thự. Hai người giúp việc bước vào trên tay cầm theo khay thức ăn, bọn họ đặt khay thức ăn xuống chiếc bàn bên cạnh sau đó gương mặt vô cùng máy móc của bọn họ quay sang nhìn cô cất giọng.
" Thiếu phu nhân, đây là bữa trưa thiếu chủ dặn dò chúng tôi mang lên cho người. Người mau ăn đi cho nóng! "
" À... cứ để đấy, một lát tôi sẽ ăn. "
" Người có cần chúng tôi làm gì nữa không? Nếu không thì chúng tôi xin phép! "
" Tôi muốn đi tắm! "
" Được, chúng tôi sẽ chuẩn bị ngay, xin người đợi một lát! "
Chưa đầy 10 phút sau thì mọi thứ từ quần áo cho đến nước ấm để tắm đều đã hai người bọn họ chuẩn bị tất cả đâu vào đó xong xuôi hết. Một trong hai người bọn họ liền bước đến giường dìu cô vào nhà tắm. Mọi chuyện đều bình thường cho đến khi hai người bọn họ bước lên chuẩn bị giúp cô cởi quần áo, Di Giai Kỳ không quen liền giật mình quay lại nhìn vào họ nói.
" Những việc này tôi tự làm được rồi, hai người ra ngoài đi! "
" Vâng, chúng tôi xin phép. Nếu cần gì người chỉ cần nhấn vào cái chuông đằng kia. "
" À, tôi biết rồi! "
Di Giai Kỳ nhìn hai người hầu khuất sau cánh cửa cô mới yên tâm cởi quần áo bước vào bồn tắm để tắm, được ngâm mình trong dòng nước ấm nóng khiến cô rất dễ chịu, mọi cơn đau nhức lúc nãy cũng dần dần bớt đi.
" Thật dễ chịu! "
Hơn 30 phút sau, Di Giai Kỳ khoác trên người một bộ váy trắng thoải mái bước ra từ phòng tắm, cô liếc mắt nhìn đến khay thức ăn trên bàn, cảm thấy bụng đói liền bước đến ăn một chút
* Reng... reng.... reng.... reng *
Đang thưởng thức bữa ăn ngon lành đột nhiên có tiếng chuông điện thoại reo lên, Giai Kỳ nhíu mày nhìn xung quanh tìm kiếm điện thoại.
" Kỳ Kỳ, em làm gì mà lâu bắt máy anh thế? " vừa ấn nút nghe chưa kịp nói gì thì đã nghe được tiếng trách móc của người đàn ông, và người đàn ông đó không ai khác ngoài Tần Bạch Dương.
" Em phải tìm điện thoại nên hơi lâu một chút, xin lỗi anh.... Lần sau em sẽ không như vậy nữa! "
" Ngoan, em đã ăn trưa hay chưa? "
" Em đang ăn đây ạ! "
" Thế thì tốt, hôm nay em đã bỏ bữa sáng rồi nên là bữa trưa phải ăn nhiều một chút có biết chưa? " Tần Bạch Dương dùng chất giọng trầm ấm nhẹ nhàng nhất có thể dặn dò cô.
" Vâng em biết rồi! Anh đừng lo. "
" Bảo bối, hôm nay bệnh viện có việc nên anh sẽ về rất muộn, em phải đi ngủ sớm đấy nhé! "
" Vâng, em biết rồi! Thế mấy giờ anh sẽ về? "
" Em chỉ cần biết là anh sẽ về muộn, và em phải đi ngủ đúng giờ là được rồi, anh sẽ về bất cứ giờ nào nếu để anh về mà thấy em còn chưa chịu đi ngủ thì đêm nay em đừng hòng ngủ được với anh. Chắc em vẫn còn nhớ em đang nợ anh 3 hiệp đấy chứ, hôm nay em không nghe lời thì anh sẽ đòi nợ em đấy, kể cả khi em có ngất đi thì anh cũng sẽ có cách làm em tỉnh lại, làm cho đến khi nào đủ thì thôi đấy! " Tần Bạch Dương gian xảo nói.
" Anh.... anh biến thái! " Di Giai Kỳ bị những lời nói của hắn làm cho đỏ cả khuôn mặt, cô liền mắng hắn một câu rồi nhanh chóng cúp máy trước. Di Giai Kỳ không vui quăng điện sang một bên miệng lẩm nhẩm.
" Tên bệnh hoạn biến thái, suốt ngày toàn nói mấy lời biến thái! Anh ta đúng là trâu bò mà! "
......
Phía bên kia Tần Bạch Dương bị cô cúp điện trước khiến hắn có chút không vui, liền nhấc máy gọi thêm mấy cuộc nữa nhưng Di Giai Kỳ đều không trả lời hắn.
" Kỳ Kỳ, gan em lại to ra rồi, dám ngắt ngang máy tôi, tôi gọi lại cũng không thèm trả lời. Được, em được lắm. Xem tôi sẽ tính sổ với em như thế nào. "
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
còn tiếp
Lịch đăng chap là thứ 7 mỗi tuần 2 chap nhé! Xin lỗi các bạn đọc giả thân yêu vì tuần trước đã không đăng chap nhé!
Tui hứa từ đây cho đến khi hoàn truyện sẽ ra đúng lịch đăng. Mong mọi người vẫn ủng hộ đừng bỏ rơi tui nhé!!!!!!
Yêu mọi người nhiều lắm!!!!!
" Phải đẩy hết vào trong, đẩy hết vào trong như thế này, không được để chảy ra ngoài, như vậy thì mới mau mang thai được chứ! Hahaha.... Đúng rồi, Kỳ Kỳ phải nhanh chóng có thai.... hahaha.... "
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
* Trưa ngày hôm sau *
Di Giai Kỳ mệt mỏi tỉnh dậy, vừa mở mắt ra là một khung cảnh khác nhưng cô cũng chẳng mấy bất ngờ vì lần nào sau những đêm hoan ái cùng hắn mà chả vậy nên bây giờ cô cũng quen rồi, cơ thể đau nhức đến khó chịu, muốn ngồi dậy cũng không nổi. DI Giai Kỳ cảm thấy cơ thể rất khói cô rất muốn ngồi dậy đi tắm nhưng mà người cô rất đau nhức, đang cố gắng ngồi dậy thì cửa phòng bật mở, cứ tưởng là Tần Bạch Dương nhưng mà không phải, là hai người giúp việc trong biệt thự. Hai người giúp việc bước vào trên tay cầm theo khay thức ăn, bọn họ đặt khay thức ăn xuống chiếc bàn bên cạnh sau đó gương mặt vô cùng máy móc của bọn họ quay sang nhìn cô cất giọng.
" Thiếu phu nhân, đây là bữa trưa thiếu chủ dặn dò chúng tôi mang lên cho người. Người mau ăn đi cho nóng! "
" À... cứ để đấy, một lát tôi sẽ ăn. "
" Người có cần chúng tôi làm gì nữa không? Nếu không thì chúng tôi xin phép! "
" Tôi muốn đi tắm! "
" Được, chúng tôi sẽ chuẩn bị ngay, xin người đợi một lát! "
Chưa đầy 10 phút sau thì mọi thứ từ quần áo cho đến nước ấm để tắm đều đã hai người bọn họ chuẩn bị tất cả đâu vào đó xong xuôi hết. Một trong hai người bọn họ liền bước đến giường dìu cô vào nhà tắm. Mọi chuyện đều bình thường cho đến khi hai người bọn họ bước lên chuẩn bị giúp cô cởi quần áo, Di Giai Kỳ không quen liền giật mình quay lại nhìn vào họ nói.
" Những việc này tôi tự làm được rồi, hai người ra ngoài đi! "
" Vâng, chúng tôi xin phép. Nếu cần gì người chỉ cần nhấn vào cái chuông đằng kia. "
" À, tôi biết rồi! "
Di Giai Kỳ nhìn hai người hầu khuất sau cánh cửa cô mới yên tâm cởi quần áo bước vào bồn tắm để tắm, được ngâm mình trong dòng nước ấm nóng khiến cô rất dễ chịu, mọi cơn đau nhức lúc nãy cũng dần dần bớt đi.
" Thật dễ chịu! "
Hơn 30 phút sau, Di Giai Kỳ khoác trên người một bộ váy trắng thoải mái bước ra từ phòng tắm, cô liếc mắt nhìn đến khay thức ăn trên bàn, cảm thấy bụng đói liền bước đến ăn một chút
* Reng... reng.... reng.... reng *
Đang thưởng thức bữa ăn ngon lành đột nhiên có tiếng chuông điện thoại reo lên, Giai Kỳ nhíu mày nhìn xung quanh tìm kiếm điện thoại.
" Kỳ Kỳ, em làm gì mà lâu bắt máy anh thế? " vừa ấn nút nghe chưa kịp nói gì thì đã nghe được tiếng trách móc của người đàn ông, và người đàn ông đó không ai khác ngoài Tần Bạch Dương.
" Em phải tìm điện thoại nên hơi lâu một chút, xin lỗi anh.... Lần sau em sẽ không như vậy nữa! "
" Ngoan, em đã ăn trưa hay chưa? "
" Em đang ăn đây ạ! "
" Thế thì tốt, hôm nay em đã bỏ bữa sáng rồi nên là bữa trưa phải ăn nhiều một chút có biết chưa? " Tần Bạch Dương dùng chất giọng trầm ấm nhẹ nhàng nhất có thể dặn dò cô.
" Vâng em biết rồi! Anh đừng lo. "
" Bảo bối, hôm nay bệnh viện có việc nên anh sẽ về rất muộn, em phải đi ngủ sớm đấy nhé! "
" Vâng, em biết rồi! Thế mấy giờ anh sẽ về? "
" Em chỉ cần biết là anh sẽ về muộn, và em phải đi ngủ đúng giờ là được rồi, anh sẽ về bất cứ giờ nào nếu để anh về mà thấy em còn chưa chịu đi ngủ thì đêm nay em đừng hòng ngủ được với anh. Chắc em vẫn còn nhớ em đang nợ anh 3 hiệp đấy chứ, hôm nay em không nghe lời thì anh sẽ đòi nợ em đấy, kể cả khi em có ngất đi thì anh cũng sẽ có cách làm em tỉnh lại, làm cho đến khi nào đủ thì thôi đấy! " Tần Bạch Dương gian xảo nói.
" Anh.... anh biến thái! " Di Giai Kỳ bị những lời nói của hắn làm cho đỏ cả khuôn mặt, cô liền mắng hắn một câu rồi nhanh chóng cúp máy trước. Di Giai Kỳ không vui quăng điện sang một bên miệng lẩm nhẩm.
" Tên bệnh hoạn biến thái, suốt ngày toàn nói mấy lời biến thái! Anh ta đúng là trâu bò mà! "
......
Phía bên kia Tần Bạch Dương bị cô cúp điện trước khiến hắn có chút không vui, liền nhấc máy gọi thêm mấy cuộc nữa nhưng Di Giai Kỳ đều không trả lời hắn.
" Kỳ Kỳ, gan em lại to ra rồi, dám ngắt ngang máy tôi, tôi gọi lại cũng không thèm trả lời. Được, em được lắm. Xem tôi sẽ tính sổ với em như thế nào. "
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
còn tiếp
Lịch đăng chap là thứ 7 mỗi tuần 2 chap nhé! Xin lỗi các bạn đọc giả thân yêu vì tuần trước đã không đăng chap nhé!
Tui hứa từ đây cho đến khi hoàn truyện sẽ ra đúng lịch đăng. Mong mọi người vẫn ủng hộ đừng bỏ rơi tui nhé!!!!!!
Yêu mọi người nhiều lắm!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.