Chương 27
Meliora
17/07/2022
Trong khi cả Tần gia đang phải lộn xộn, nháo nhào lên tìm Di Giai Kỳ khắp nơi thì cô lại đang nằm ngủ ngon lành trên chiếc giường êm ái mà không hề hay biết những giây phút bình yên như thế này sắp không còn nữa, mà thay vào đó là những cơn bão tố đang ngày một đến gần.
- --- Sáng hôm sau -----
Di Giai Kỳ tỉnh dậy trong trạng thái vô cùng vui vẻ bởi vì giờ đây cô đã không còn bị người đàn ông kia chi phối nữa rồi, cô hi vọng mình có thể mãi mãi như vầy, sẽ không bị hắn bắt về ngôi nhà kia một lần nào nữa.
" Chị Mai, chị đang nấu bữa sáng ạ? Có cần em phụ gì không? " cô bước vào phòng bếp thấy Mai Châu đang nấu ăn liền lên tiếng hỏi.
" À Kỳ Kỳ, em dậy rồi sao? Em giúp chị dọn bát đĩa ra là được rồi, chị nấu cũng sắp xong rồi. "
" Vâng. "
- - - - - - -Tần gia - - - - - - - - - - - - - - -
Tròng phòng, Tần Bạch Dương hắn đang điên cuồng đập phá đồ đạc, cả căn phòng giờ đây là một mớ hỗn độn do hắn gây ra, bao nhiêu người đứng ra can ngăn đều đã bị hắn thẳng tay giết chết hết, Tần Bạch Dương giờ đây hắn như một tên điên đã bị mất hết lí trí.
" DI GIAI KỲ, EM RỐT CUỘC ĐANG Ở ĐÂU HẢ? DÁM CẢ GAN BỎ TRỐN CÓ PHẢI LÀ MUỐN CHẾT RỒI HAY KHÔNG? " vừa gào thét tên cô hắn vừa vung tay đập phá đồ đạc trong phòng tiếng thủy tinh va chạm lên sàn gạch rất lớn, khiến mọi người bên dưới sợ hãi chỉ biết làm việc của bản thân không ai dám lên tiếng nói gì hết cả, bởi vì họ biết mạng sống của họ giờ đây rất mong manh có thể bị chết bất cứ lúc nào nếu hắn không vừa ý. Cách tốt nhất của bọn họ chính là ngay lúc này đây phải tránh xa hắn càng xa càng tốt.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
" Ọe... ọe... " Thức ăn vừa đưa vào miệng, Di Giai Kỳ liền bị mùi tanh hôi của chúng làm cho buồn nôn, bụm miệng chạy đi nôn hết ra.
" Kỳ Kỳ.... Kỳ Kỳ, em sao thế? " Mai Châu thấy cô như vậy liền nhanh chân đứng dậy chạy theo vừa vuốt lưng cho cô vừa lo lắng hỏi.
" Em không biết nữa, nhưng mà cái đó tanh quá chị ơi, em không nuốt nổi. "
" Tanh sao? Chị ăn nãy giờ cảm thấy rất bình thường mà, sao lại tanh được... Hay là... hay là.... " Mai Châu đưa anh mắt nghi ngờ nhìn về phía cô lưỡng lự nói.
" Em cũng không biết nữa, mà hay là sao chị? "
" Hay là.... em có thai rồi? "
" Sao chứ? Có thai sao? Không.... không.... không được đâu chị ơi, Tần Bạch Dương hắn ta không phải con người, hắn ta là quái vật đấy, em không muốn mang thai con của quái vật đâu chị, hức... hức em sợ lắm, chị ơi em phải làm sao đây? " Di Giai Kỳ bắt đầu cảm thấy vô cùng hoảng loạn, tay bấu chặt vào chiếc bụng phẳng lì của bản thân ánh mắt hoảng loạn đầy sợ hãi, hơi thở dồn dập sau khi nghe Mai Châu nói bản thân mang thai. Di Giai Kỳ cô thà chết chứ không thể nào mang trong mình giọt máu của một con quái thú.
" Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ em bình tĩnh đi, chị chỉ là đang suy đoán thôi có thể là do bụng em đang không khỏe nên mới bị như thế thôi, cũng không hẳn là em đang mang thai thì sao, đừng sợ ha. Bây giờ để chắc chắn em có thai hay không chị sẽ đi mua que về cho em thử, hiện tại bên ngoài khắp mọi nơi đâu đâu Tần Bạch Dương cũng đều có bài đăng tìm em, nên chị không thể đưa em đến bệnh viện được, chị còn cách mua que về cho em thử thôi, có được hay không? "
" Được ạ... "
" Gần đây không có chỗ nào bán que thử hết chỉ có vào thành phố mới có thôi, từ đây vào thành phố cũng mất gần hơn một tiếng đồng hồ em ở nhà đợi chị nhé, đừng ra khỏi nhà, mua que thử về rồi chúng ta tính tiếp có được không? "
" Vâng ạ... Chị đi nhanh về nhé, em sợ lắm! "
" Được rồi, chị biết rồi, chị sẽ nhanh chóng trở về ngay. "
Sau khi Mai Châu rời đi, Di Giai Kỳ ngồi lẩm bẩm tự an ủi bản thân là do bụng cô không tốt nên mới như vậy chứ không phải là do mang thai.
" Di Giai Kỳ, chắc chắn là do mày ăn phải thứ gì đó không sạch nên bụng mới như vậy thôi, chắc chắn không phải là mang thai đâu, không phải.... đúng vậy.... không phải, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.... "
Gần hơn một tiếng trôi qua thì Mai Châu cũng trở về, Giai Kỳ vừa nghe tiếng máy xe đến cửa lòng liền kích động vội vã chạy ra, Mai Châu mở cửa xe bước ra cầm theo trên tay là một túi giấy nhỏ.
" Chị Mai, chi về rồi! "
" Nào, chúng ta vào trong xem thử! "
" Vâng... "
......
" Kỳ Kỳ, em vào trong thử đi! " Mai Châu đưa túi giấy nhỏ lúc nãy cho cô, Di Giai Kỳ đưa tay đón lấy túi giấy ánh mắt vẫn không thôi lo lắng nhìn Mai Châu. Thấy vậy, Mai Châu liền cầm lấy bàn tay nhỏ bé đang run rẩy kia và lên tiếng trấn an tinh thần cô.
" Nào, đừng lo sẽ không sao đâu, em vào trong thử trước đi, nếu chẳng mai có, em không muốn giữ thì bây giờ vẫn còn chưa muộn, chúng ta có thể tìm cách giải quyết! "
" Vâ...ng... " cô xoay người bước vào phòng vệ sinh đóng cửa lại.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
- --- Sáng hôm sau -----
Di Giai Kỳ tỉnh dậy trong trạng thái vô cùng vui vẻ bởi vì giờ đây cô đã không còn bị người đàn ông kia chi phối nữa rồi, cô hi vọng mình có thể mãi mãi như vầy, sẽ không bị hắn bắt về ngôi nhà kia một lần nào nữa.
" Chị Mai, chị đang nấu bữa sáng ạ? Có cần em phụ gì không? " cô bước vào phòng bếp thấy Mai Châu đang nấu ăn liền lên tiếng hỏi.
" À Kỳ Kỳ, em dậy rồi sao? Em giúp chị dọn bát đĩa ra là được rồi, chị nấu cũng sắp xong rồi. "
" Vâng. "
- - - - - - -Tần gia - - - - - - - - - - - - - - -
Tròng phòng, Tần Bạch Dương hắn đang điên cuồng đập phá đồ đạc, cả căn phòng giờ đây là một mớ hỗn độn do hắn gây ra, bao nhiêu người đứng ra can ngăn đều đã bị hắn thẳng tay giết chết hết, Tần Bạch Dương giờ đây hắn như một tên điên đã bị mất hết lí trí.
" DI GIAI KỲ, EM RỐT CUỘC ĐANG Ở ĐÂU HẢ? DÁM CẢ GAN BỎ TRỐN CÓ PHẢI LÀ MUỐN CHẾT RỒI HAY KHÔNG? " vừa gào thét tên cô hắn vừa vung tay đập phá đồ đạc trong phòng tiếng thủy tinh va chạm lên sàn gạch rất lớn, khiến mọi người bên dưới sợ hãi chỉ biết làm việc của bản thân không ai dám lên tiếng nói gì hết cả, bởi vì họ biết mạng sống của họ giờ đây rất mong manh có thể bị chết bất cứ lúc nào nếu hắn không vừa ý. Cách tốt nhất của bọn họ chính là ngay lúc này đây phải tránh xa hắn càng xa càng tốt.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
" Ọe... ọe... " Thức ăn vừa đưa vào miệng, Di Giai Kỳ liền bị mùi tanh hôi của chúng làm cho buồn nôn, bụm miệng chạy đi nôn hết ra.
" Kỳ Kỳ.... Kỳ Kỳ, em sao thế? " Mai Châu thấy cô như vậy liền nhanh chân đứng dậy chạy theo vừa vuốt lưng cho cô vừa lo lắng hỏi.
" Em không biết nữa, nhưng mà cái đó tanh quá chị ơi, em không nuốt nổi. "
" Tanh sao? Chị ăn nãy giờ cảm thấy rất bình thường mà, sao lại tanh được... Hay là... hay là.... " Mai Châu đưa anh mắt nghi ngờ nhìn về phía cô lưỡng lự nói.
" Em cũng không biết nữa, mà hay là sao chị? "
" Hay là.... em có thai rồi? "
" Sao chứ? Có thai sao? Không.... không.... không được đâu chị ơi, Tần Bạch Dương hắn ta không phải con người, hắn ta là quái vật đấy, em không muốn mang thai con của quái vật đâu chị, hức... hức em sợ lắm, chị ơi em phải làm sao đây? " Di Giai Kỳ bắt đầu cảm thấy vô cùng hoảng loạn, tay bấu chặt vào chiếc bụng phẳng lì của bản thân ánh mắt hoảng loạn đầy sợ hãi, hơi thở dồn dập sau khi nghe Mai Châu nói bản thân mang thai. Di Giai Kỳ cô thà chết chứ không thể nào mang trong mình giọt máu của một con quái thú.
" Kỳ Kỳ, Kỳ Kỳ em bình tĩnh đi, chị chỉ là đang suy đoán thôi có thể là do bụng em đang không khỏe nên mới bị như thế thôi, cũng không hẳn là em đang mang thai thì sao, đừng sợ ha. Bây giờ để chắc chắn em có thai hay không chị sẽ đi mua que về cho em thử, hiện tại bên ngoài khắp mọi nơi đâu đâu Tần Bạch Dương cũng đều có bài đăng tìm em, nên chị không thể đưa em đến bệnh viện được, chị còn cách mua que về cho em thử thôi, có được hay không? "
" Được ạ... "
" Gần đây không có chỗ nào bán que thử hết chỉ có vào thành phố mới có thôi, từ đây vào thành phố cũng mất gần hơn một tiếng đồng hồ em ở nhà đợi chị nhé, đừng ra khỏi nhà, mua que thử về rồi chúng ta tính tiếp có được không? "
" Vâng ạ... Chị đi nhanh về nhé, em sợ lắm! "
" Được rồi, chị biết rồi, chị sẽ nhanh chóng trở về ngay. "
Sau khi Mai Châu rời đi, Di Giai Kỳ ngồi lẩm bẩm tự an ủi bản thân là do bụng cô không tốt nên mới như vậy chứ không phải là do mang thai.
" Di Giai Kỳ, chắc chắn là do mày ăn phải thứ gì đó không sạch nên bụng mới như vậy thôi, chắc chắn không phải là mang thai đâu, không phải.... đúng vậy.... không phải, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.... "
Gần hơn một tiếng trôi qua thì Mai Châu cũng trở về, Giai Kỳ vừa nghe tiếng máy xe đến cửa lòng liền kích động vội vã chạy ra, Mai Châu mở cửa xe bước ra cầm theo trên tay là một túi giấy nhỏ.
" Chị Mai, chi về rồi! "
" Nào, chúng ta vào trong xem thử! "
" Vâng... "
......
" Kỳ Kỳ, em vào trong thử đi! " Mai Châu đưa túi giấy nhỏ lúc nãy cho cô, Di Giai Kỳ đưa tay đón lấy túi giấy ánh mắt vẫn không thôi lo lắng nhìn Mai Châu. Thấy vậy, Mai Châu liền cầm lấy bàn tay nhỏ bé đang run rẩy kia và lên tiếng trấn an tinh thần cô.
" Nào, đừng lo sẽ không sao đâu, em vào trong thử trước đi, nếu chẳng mai có, em không muốn giữ thì bây giờ vẫn còn chưa muộn, chúng ta có thể tìm cách giải quyết! "
" Vâ...ng... " cô xoay người bước vào phòng vệ sinh đóng cửa lại.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.