Chương 3: Phần 3
Hoa Vũ Thanh Phong
23/04/2013
Rời khỏi trò chơi mới phát hiện lão công thế nhưng gọi ta
Suất Suất lão công: Lão bà??
Suất Suất lão công: ăn cơm trưa chưa?
Khó gặp được sự săn sóc xuất phát từ lão công,ta rất nhanh hồi phục lại
Phiêu Phiêu lão bà: còn không có đâu,lão công ta rất nhớ người nga ~
Suất Suất lão công: lão bà ,ta hiện tại rất muốn hôn ngươi (xuất hiện một cái “Môi hôn”)
Phiêu Phiêu lão bà: chán ghét ,làm người ta thẹn thùng.
Suất Suất lão công:hắc hắc….Hôm nay về nhà sớm một chút,ta chờ ngươi nga!
(Ngọc Nhi: eo chị 35 còn anh chắc gần 40 vậy mà chát chít nói chuyện như teen ý *hẹ hẹ* )
Ta tâm tình “không yên” đến tận giờ tan tầm.
Mở cửa chân trước vừa mới bước vào trong phòng,tay của ta bị người kéo mạnh,trọng tâm không xong,mắt thất mặt sắp tiếp xúc thân mật với sàn nhà,thì một tay kia vòng trụ ôm thắt lưng của ta,nhất thời ta bị xoay tròn một cái.
Khi ta còn chưa kịp thanh tỉnh ,một cái hôn liền đè ép xuống dưới.ta kích động trợn to mắt,thấy rõ trước mắt là gương mặt của lão công phát hiện lúc này đối với ta có mưu đồ gây rối
Ta không ngừng lùi lại,thẳng đến khi lưng chạm phải cánh cửa,hắn vẫn không có ý tứ buông ra.Đột nhiên ta kinh hô một tiếng,hắn thế nhưng…thế nhưng biểu diễn cách thức tiêu chuẩn lưỡi hôn.Hắn đem môi dưới của ta dùng sức mút vào,lưỡi của hắn đột nhập hàm răng của ta,hung hăng hôn,một tay còn lại thâm nhập vào vạt áo trước ngực của ta.
Khả năng hôn của hắn vẫn chưa làm cho ta mê muội,ở trong đầu lưỡi khiêu khích ta thủy chung không thể ý loạn tình mê.Tổng suy nghĩ hắn rốt cuộc có mục đích gì? Có phải hay không nghĩ muốn cho ta nghiện để đạt được nhất phu nhị thê?
Biết người biết ta
70% đối tượng gặp ở ngoài là những người xung quanh.Ngẫm lại xem người ở đâu mỗi ngày thời gian gặp lão công của ta so với ta dài hơn?
Bing go!
Đáp án:Công ty
Vốn định áp dụng chiến lược địch bất động ,ta bất động.Có thể có “lúc trước”giáo huấn (PS: mặt sau chậm rãi giảng thuật) không thể ngồi chờ chết,quyết định chủ động ra tay trước.
Đúng trước gương nhìn kỹ một phen.Ân…
Tóc cuộn vừa phải thành sóng cuốn,rối tung trên vai,bộ dáng thành thục hào phóng. Tóc OK
Đồ trang sức trang nhã,khuôn mặt trắng nõn đầy đặn hồng nhuận, quyến rũ mà không mất tao nhã.Hóa trang OK.
Mặc bộ quần áo đen vừa người phối hợp với cặp tất váy cùng màu,đem dáng người thể hiện linh lung,có hứng thú.Quần áo OK
Nữ nhân cần lưu ý điều quan trọng nhất:Khi đối mặt với tình địch ,phải duy trì chính mình cao quý cùng mị lực,làm cho đối phương hiểu được như thế nào biết khó mà lui (Ngọc Nhi:chị em cần ghi cái này vào cuốn sổ những điều cần lưu ý *lại ghi ghi chép chép*
)
“Võ trang” hết thảy hoàn hảo,xuất phát.
Mặc dù không thường đến công ty của lão công,nhưng đại đa số nhân viên vẫn là nhận thức ra ta
Mới bước vào cửa một lời lại một câu “Trì phu nhân!”,gọi đó là thân mật a
Sau khi nhìn quét một lần,rất nhanh ta liền phát hiện ra lão công của ta.
Là vàng thì ở đâu cũng sáng lên,huống chi lão công của ta không hơn không kém kim cương? (NN: *ặc ặc* kim cương
)
Giờ phút này mới hiểu được nguyên lai ta vẫn quá xem thường mị lực cảu lão công.
Xem! Bên người thật sự là mỹ nữ.
“Lão công!” khi ta đến gần,thân thiết gọi,ta đem âm thanh kiều mị của nữ nhân phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Chỉ trong nháy mắt ở cái nhìn chăm chú không chớp mắt ta vẫn là phát hiện thấy sự kinh ngạc trên mặt lão công chợt lóe lên rồi biến mất.
“Ngạc nhiên sao?” ta cười khanh khách hỏi,ta xem là đã mang đến sự kinh ngạc lớn!
Lão công đi đến phía trước ôm thắt lưng của ta nói “Như thế nào lại đến đây?”
“Vừa vặn có việc ở gần đây,nên muốn tìm ngươi cùng ăn cơm” ta rúc vào người hắn,hiện tại ta không cần sắm vai một tiểu nữ nhân ngượng ngập.
Đồng thời ta đánh giá vị mỹ nữ bên cạnh lão công kia,ở dưới ngọn đèn nhu hòa,mặt của nàng trắng mịn như hoa bách hợp,mặt hồng hào có vẻ tinh khiết mà lại quyến rũ.Căn cứ vào nhiều năm quan sát,nàng này xem như cực phẩm trong cực phẩm.
“Nàng là thư kí mới! Vạn Ngọc!” âm thanh của lão công vang lên.
Thật sự là tên rất hay! Ta lập tức cười kéo tay nàng thân thiết nói “Bộ dạng thật xinh đẹp,lão công có ngươi là trợ thủ đắc lực ,như vậy ta yên tâm”
Nàng thẹn thùng nói “Phu nhân quá khách khí,là quản lí chỉ bảo tốt!”
Khi nói chuyện hai mắt còn không quên ngắm trộm lão công ta.Kiều diễm ướt át,ngây thơ như lúc ban đầu chưa biết chuyện luyến ái.
Nên nếu tìm kiếm điều tra cũng hơi khó.
Vì thế ở vô số ánh mắt nhìn chăm chú,ta cùng lão công đi ra khỏi văn phòng.
Sau khi lên xe,ta cảm khái nói “Những người bên cạnh ngươi đều xinh đẹp như vậy sao?”
“Không hiểu?” lão công nhíu nhíu mày,lập tức cúi người lại đây hôn trộm ta một cái rồi nói “ Ở trong mắt ta chỉ có ngươi là xinh đẹp nhất”
Ta biểu hiện ra bộ dáng tựa hồ vừa lòng,hướng hắn mặt giãn ra cười vui.
Hảo
Thư ký ! Ta nhớ kỹ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.