Chương 359: Phần cuối của Vũ Tuyết Trang và Hứa Mặc (6)
Say
28/08/2021
Vũ Tuyết Trang lộ ra vẻ lo lắng, về phía Đà Nẵng thì không sao, có cha mẹ đi cùng, vừa mới đến đầu ngọn núi, bàn tiệc linh đình, dân làng đông đúc xung quanh, trẻ con ồn ào... Rất có hơi thở cuộc sống.
Ở đây Hứa Mặc có rất nhiều họ hàng, có 7 bà cô, 8 bà dì, hơn nửa làng đều là họ hàng, buổi chiều cô ngồi lên xe cưới về, trẻ em nối liền không dứt trước phòng cưới. Đào Cúc Vân là phù dâu, thay cô đối phó với đám trẻ này, bên ngoài tiếng chiêng tiếng trống vang trời, pháo nổ đì đùng, chuẩn bị đến giờ ăn cơm
Vốn dĩ cô đang mặc váy cưới, bởi vì phải đi kính rượu, nên cô đã thay một chiếc váy màu đỏ rực rỡ, cộng thêm việc trang điểm, trông cô lại càng xinh đẹp.
Người ta nói phụ nữ đẹp nhất chính là trong ngày cưới, quả thật người xưa nói không sai.
Điều khiến Vũ Tuyết Trang ngạc nhiên là Trần Khả Như và Lê Hoàng Việt mang theo 2 đứa trẻ đến tiệc cưới. Bình thường thì đã đi một lần rồi nên nếu không đến cũng không sao. Hai người bọn họ từ xa tới đây chứng tỏ họ rất quý trọng bọn cô
Lê Hoàng Việt không nói gì, đối với anh ấy Hứa Mặc không giống với những người trợ lí khác, anh là một trong những người anh ấy đặc biệt tin tưởng
"Dì Trang trông thật đẹp."
"Dì Trang trông đẹp quá! Để mẹ chụp cho 2 đứa tấm ảnh."
Hai đứa nhỏ Lê Minh Lâm và Lê Minh An chớp mắt đã gần hai tuổi, cuối cùng cũng có thể nói chuyện với những đứa trẻ cùng tuổi. Không cần phải nói, ngoại hình của 2 đứa trẻ hoàn toàn thừa hưởng nét đẹp và làn da trắng của bố mẹ, khách quan mà nói, ngoại hình của Lê Hoàng Việt và Trần Khả Như khó mà có thể tìm ra được bất cứ khuyết điểm nào.
Dáng vẻ của 2 đứa trẻ trông giống y như Lê Hoàng Việt, một nhà bốn người với tổ hợp giá trị nhan sắc vô cùng cao đi ra ngoài khiến cho ai cũng phải ngoái đầu lại để nhìn
Vốn dĩ 2 đứa trẻ vừa đẹp trở thành một cặp nam nữ nâng váy cho cô dâu, nhưng ở làng không có điều này nên chỉ có thể bỏ qua
Vừa mới chụp mấy tấm ảnh trong phòng cưới, cô dâu vừa kịp đăng lên zalo chia sẻ với bạn bè thì đã bị gọi xuống đi kính rượu... Khoảng bảy giờ, Vũ Tuyết Trang lê tấm thân mệt mỏi trở về phòng. Chạy ngược chạy xuôi liên tiếp 2-3 ngày khiến cô cảm thấy vô cùng mệt mỏi
Cô còn như vậy nói chi tới Hứa Mặc?
Bác sĩ Trang bây giờ bắt đầu lo lắng cho chồng cô, vội vàng đón tiếp khách khứa đều là anh.
Gia đình Lê Hoàng Việt và Trần Khả Như đã sớm trở về,họ dự định ở một khách sạn trong thị trấn, bởi vì không thể trở về Đà Nẵng trong một đêm.
Trong phòng cưới, Vũ Tuyết Trang lăn vài vòng trên chiếc giường lớn đầy nhãn, táo đỏ và đậu phộng. Sau đó, cô quyết định tẩy trang và đi tắm, dù sao cô có làn da rất đẹp, cô rất tự tin với nhan sắc của mình
Đào Cúc Vân tặng váy ngủ cho cô, nghe nói rất gợi cảm
Khi Vũ Tuyết Trang tắm xong, cô định mặc bộ váy ngủ, mắt chữ O mồm chữ A, trên tay cầm mảnh vải đỏ bay phấp phới, chắc chắn là mặc được chứ?
Khi cô mặc nó vào, Vũ Tuyết Trang cảm thấy xấu hổ muốn chết.
Trong gương, cô gái có làn da trắng nõn, đôi má ửng hồng, lông mày rậm và đôi mắt to, dáng người thanh tú, rất duyên dáng.
Điểm nhấn của chiếc váy ngủ là kiểu dáng dây treo, vải ren che chắn đàng hoàng, cô không hiểu, mặc hay không mặc có gì khác nhau?
Loay hoay một hồi, Vũ Tuyết Trang vẫn không chịu cởi, trong đêm tân hôn cần phải nghiêm túc một chút
Nhưng trời ạ, cô đợi từ 8 giờ đến 10 giờ, cửa phòng tân hôn vẫn đóng im ỉm, không có chút động tĩnh gì cả. Cô cảm thấy vô cùng khẩn trương.
Chờ đợi mãi, cuối cùng mí mắt của cô anh dũng hi sinh, rồi chìm vào giấc ngủ.
Hứa Mặc, làm vợ của anh, cô đã cố gắng hết sức rồi, thế nhưng cô thật sự rất buồn ngủ, hay là đêm động phòng coi như miễn đi
Bên ngoài đèn sáng choang, cả làng vẫn chìm trong tiếng huyên náo vui vẻ.
Khi cô đang ngủ mê man, Vũ Tuyết Trang cảm thấy hơi rượu phả tới, sau đó có người hôn lên cổ cô.
Lòng bàn tay không kiên nhẫn vẫy vẫy, mơ hồ nói: "Đừng làm phiền... Em buồn ngủ..."
Cô biết điều đó trong tiềm thức, nhưng hôm nay cô mệt mỏi đến mức không thể mở mí mắt.
"Vợ ơi..."
Giọng nói ngọt ngào của Hứa Mặc khiến Vũ Tuyết Trang kinh ngạc tột độ, Bây giờ cô vui đến mức muốn bay lên trời rồi, không biết đến năm nào nữa.
Cô nhắm mắt lại, mấp máy môi nở nụ cười: "Gọi lại đi, em muốn nghe."
"Vợ, vợ, vợ..."
Hứa Mặc vùi vào tai cô thì thào nói nhỏ, từng bộ phận của cô đều trở nên mềm nhũn, không có khả năng cử động.
Chết tiệt, kỹ năng nói lời ngọt ngào của anh thật tuyệt vời.
Cô rất thích, dù thích nhưng cô vẫn còn buồn ngủ...
Thời điểm Hứa Mặc nhấc chăn lên, đáy mắt Hứa Mặc hiện lên một tia khác thường, trầm giọng nói:
"Ai bảo em mặc cái này?"
Bác sĩ Trang đột nhiên tỉnh ngủ phân nửa, mở to mắt, giải thích rõ ràng: "Cái này... cái này là do Đào Cúc Vân đưa cho em... nếu anh không thích thì em sẽ thay..."
Bây giờ cô còn đang bày ra dáng vẻ kiều diễm ướt át như vậy! Anh đau phải là đầu gỗ!
"Đừng."
Hứa Mặc nắm lấy cánh tay cô, phát hiện nhiệt độ lòng bàn tay nóng rực.
Không biết là đỏ do cả căn phòng, hay là do khuôn mặt xinh đẹp của cô đang đỏ ửng, hay là do cả hai... Tóm lại là ánh đèn mờ ảo, bầu không khí say lòng người, hơi thở dồn dập, đây là thời điểm tốt nhất để mọi cung bậc cảm xúc nảy mầm.
Ngay sau đó, anh hôn cô dâu ngượng ngùng.
Đáng lẽ đây là khoảnh khắc ân ái của 2 người, Vũ Tuyết Trang thở hổn hển.
“Làm sao vậy?” Hứa Mặc săn sóc hỏi.
"Hình như có chút khó chịu trong dạ dày."
Vũ Tuyết Trang lau mồ hôi lạnh trên trán, xoay người lại, sắc mặt gần như tái nhợt, không còn màu hồng dịu dàng giống như lúc nãy
Hứa Mặc căng thẳng hỏi: "Em đau ở đâu? Hay là ăn phải đồ hỏng, để anh xoa cho em?"
"Không biết, chỉ là hơi buồn nôn."
Vũ Tuyết Trang phải thừa nhận hôm nay cô mất kiểm soát. Các món ăn trong bữa tiệc đều hiểu người không kén ăn, lợi bất cập hại. Vì vậy, chỉ cần rảnh là cô ăn chân gà, thịt bò. Trong mấy ngày qua mặc dù ăn linh tinh, nhưng nó không ảnh hưởng tới cơ thể của cô.
"Đã bao lâu rồi không có kinh nguyệt?"
Đột nhiên, Hứa Mặc mím chặt môi, nghiêm mặt hỏi.
“Ánh mắt của anh có ý gì vậy?” Vũ Tuyết Trang là bác sĩ khoa sản, đương nhiên cô biết rõ nhất, nhưng mấy tháng gần đây kinh nguyệt của cô rất rối loạn, cho nên mới trễ mấy ngày chắc hẳn sẽ không có quan hệ gì với việc mang thai
Đêm tân hôn, cả 2 đều không ngủ được, dù thế nào thì ngày cũng phải tới bệnh viện để kiểm tra
Vũ Tuyết Trang vừa mừng vừa sợ, cô chưa nghĩ mình sẽ mang thai, bây giờ đột nhiên được làm mẹ, đây không phải là chuyện đùa.
Nhưng không phải kết hôn có nghĩa là sẽ sinh con hay sao? Lý thuyết và hành động thực tế là hai điều khác nhau.
Hứa Mặc tự nhiên thấy rất vui, trước đây anh chỉ học và làm, sau này anh trở thành trợ lý của Lê Hoàng Việt và giải quyết một số việc thay cho anh ấy, nhưng giờ anh đã có vợ, cuộc sống đã khác trước rất nhiều.
Vũ Tuyết Trang đã mang đến cho anh một tình yêu khác và một trải nghiệm mới, giống như cuộc sống tẻ nhạt của anh được thêm gia vị khiến cho cuộc sống trở nên tràn đầy màu sắc.
Nếu có thêm một đứa trẻ, như Minh Lâm hay Minh An thì thật tốt.
Sáng sớm, Vũ Tuyết Trang đã đến bệnh viện gần đó để lấy máu, hồi hộp chờ đợi kết quả.
Tâm trạng bây giờ thật hỗn độn
Vui là là tổng giám đốc Lê đã cho họ một kỳ nghỉ tuần trăng mật dài.
Sau một giờ, kết quả được đưa ra.
Âm tính.
Không mang thai.
Đó chẳng qua là một sự phán đoán của cô và chồng.
Một đêm tân hôn tốt đẹp, bác sĩ Trang mất mặt không muốn gặp ai nữa, nên chuyến tuần trăng mật ở châu Âu cũng chẳng còn cảm thấy gì
Hứa Mặc thấy cô mất mát, bình tĩnh an ủi: "Chúng ta còn trẻ, mới kết hôn, đừng lo lắng."
"Vâng, em sẽ không sốt ruột nữa."
Vũ Tuyết Trang nói như vậy nhưng trong lòng liền cảm thấy nhàm chán, sau khi trở về từ thành phố lân cận, cô và Hứa Mặc không có gì kiêng kỵ, bọn họ đã định kết hôn, cho nên căn bản không có biện pháp an toàn.
Cô suy nghĩ lung tung, lúc đó không phải Trần Khả Như cũng vậy sao, hay là do cô có vấn đề
Hai vợ chồng đi hưởng tuần trăng mật theo đúng kế hoạch ban đầu, chơi được mười ngày thì về.
Vừa đến bệnh viện, tôi đã mang sản phẩm và quà tặng đặc biệt cho các đồng nghiệp trong khoa
Cuối cùng, mãi mới có thể ở một chỗ với Trần Khả Như, Vũ Tuyết Trang nói chuyện phiếm không ngừng. Trần Khả Như nghe lời nhiệt tình của cô, cảm thấy Tuyết Trang không hề thay đổi, sau khi kết hôn tính tình vẫn vui vẻ hoạt bát như vậy.
Có một điều là trước đây Vũ Tuyết Trang rất thích trêu chọc chuyện giường chiếu của cô ấy và Lê Hoàng Việt, bây giờ cô rất thận trọng, đề tài trong sáng.
"Khả Như, cậu có thể kiểm tra giúp mình không?"
"Kiểm tra cái gì?"
“Ừm, cậu có biết chỗ kiểm tra vô sinh không.” Vũ Tuyết Trang xấu hổ nói.
Trần Khả Như cười khúc khích: "Bác sĩ Trang, cô và Hứa Mặc mới kết hôn được một tuần thôi. Hiện tại lo lắng về loại vấn đề này, có phải là quá sớm không?"
Vũ Tuyết Trang nói: "Khả Như, dù sao kiểm tra một chút thì cũng yên tâm hơn."
Trần Khả Như: "..."
Kết quả kiểm tra là mọi thứ của Vũ Tuyết Trang đều bình thường, ít nhất là không có vấn đề gì về nội tạng.
Bác sĩ Trang vừa mới bắt đầu cuộc sống của hai người, sau khi rời xa cha mẹ thì thật sự không quen.
Về công việc nhà, tuy ít khi làm ở nhà nhưng về cơ bản cô vẫn dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp, đặc biệt là tài nghệ nấu nướng, đây là điều bất ngờ không ngờ của Hứa Mặc.
Ngôi nhà tân hôn đã được sửa sang lại, phòng ngủ chính, phòng khách, phòng làm việc và phòng em bé đều được trang bị đầy đủ nội thất.
Cuộc sống ổn định, vợ chồng yêu đương mặn nồng, thời gian trôi nhanh, loáng cái đã đến Tết
Trần Khả Như thỉnh thoảng đưa con đến nhà, nhân tiện ăn uống.
Đêm trước giao thừa, hai gia đình quây quần ở nhà Hứa Mặc ăn lẩu.
Ăn lẩu vào mùa đông là một kiểu thưởng thức, nhất là khi bốc khói và mồ hôi nhễ nhại.
Minh Lâm và Minh An đang ngồi trên ghế sofa xem TV và nghịch đồ chơi.
"Nào, món thịt dê cuốn mà em thích nhất"
Hứa Mặc chu đáo đặt rất nhiều món ăn vào trong bát của Vũ Tuyết Trang, đầy cả bát.
Vợ chồng ân ái khiến vợ chồng nhà Lê Hoàng Việt với Trần Khả Như có chút không quen
Ngay khi Vũ Tuyết Trang chuẩn bị đưa nó vào miệng, thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, cô chuẩn bị nôn
Ở đây Hứa Mặc có rất nhiều họ hàng, có 7 bà cô, 8 bà dì, hơn nửa làng đều là họ hàng, buổi chiều cô ngồi lên xe cưới về, trẻ em nối liền không dứt trước phòng cưới. Đào Cúc Vân là phù dâu, thay cô đối phó với đám trẻ này, bên ngoài tiếng chiêng tiếng trống vang trời, pháo nổ đì đùng, chuẩn bị đến giờ ăn cơm
Vốn dĩ cô đang mặc váy cưới, bởi vì phải đi kính rượu, nên cô đã thay một chiếc váy màu đỏ rực rỡ, cộng thêm việc trang điểm, trông cô lại càng xinh đẹp.
Người ta nói phụ nữ đẹp nhất chính là trong ngày cưới, quả thật người xưa nói không sai.
Điều khiến Vũ Tuyết Trang ngạc nhiên là Trần Khả Như và Lê Hoàng Việt mang theo 2 đứa trẻ đến tiệc cưới. Bình thường thì đã đi một lần rồi nên nếu không đến cũng không sao. Hai người bọn họ từ xa tới đây chứng tỏ họ rất quý trọng bọn cô
Lê Hoàng Việt không nói gì, đối với anh ấy Hứa Mặc không giống với những người trợ lí khác, anh là một trong những người anh ấy đặc biệt tin tưởng
"Dì Trang trông thật đẹp."
"Dì Trang trông đẹp quá! Để mẹ chụp cho 2 đứa tấm ảnh."
Hai đứa nhỏ Lê Minh Lâm và Lê Minh An chớp mắt đã gần hai tuổi, cuối cùng cũng có thể nói chuyện với những đứa trẻ cùng tuổi. Không cần phải nói, ngoại hình của 2 đứa trẻ hoàn toàn thừa hưởng nét đẹp và làn da trắng của bố mẹ, khách quan mà nói, ngoại hình của Lê Hoàng Việt và Trần Khả Như khó mà có thể tìm ra được bất cứ khuyết điểm nào.
Dáng vẻ của 2 đứa trẻ trông giống y như Lê Hoàng Việt, một nhà bốn người với tổ hợp giá trị nhan sắc vô cùng cao đi ra ngoài khiến cho ai cũng phải ngoái đầu lại để nhìn
Vốn dĩ 2 đứa trẻ vừa đẹp trở thành một cặp nam nữ nâng váy cho cô dâu, nhưng ở làng không có điều này nên chỉ có thể bỏ qua
Vừa mới chụp mấy tấm ảnh trong phòng cưới, cô dâu vừa kịp đăng lên zalo chia sẻ với bạn bè thì đã bị gọi xuống đi kính rượu... Khoảng bảy giờ, Vũ Tuyết Trang lê tấm thân mệt mỏi trở về phòng. Chạy ngược chạy xuôi liên tiếp 2-3 ngày khiến cô cảm thấy vô cùng mệt mỏi
Cô còn như vậy nói chi tới Hứa Mặc?
Bác sĩ Trang bây giờ bắt đầu lo lắng cho chồng cô, vội vàng đón tiếp khách khứa đều là anh.
Gia đình Lê Hoàng Việt và Trần Khả Như đã sớm trở về,họ dự định ở một khách sạn trong thị trấn, bởi vì không thể trở về Đà Nẵng trong một đêm.
Trong phòng cưới, Vũ Tuyết Trang lăn vài vòng trên chiếc giường lớn đầy nhãn, táo đỏ và đậu phộng. Sau đó, cô quyết định tẩy trang và đi tắm, dù sao cô có làn da rất đẹp, cô rất tự tin với nhan sắc của mình
Đào Cúc Vân tặng váy ngủ cho cô, nghe nói rất gợi cảm
Khi Vũ Tuyết Trang tắm xong, cô định mặc bộ váy ngủ, mắt chữ O mồm chữ A, trên tay cầm mảnh vải đỏ bay phấp phới, chắc chắn là mặc được chứ?
Khi cô mặc nó vào, Vũ Tuyết Trang cảm thấy xấu hổ muốn chết.
Trong gương, cô gái có làn da trắng nõn, đôi má ửng hồng, lông mày rậm và đôi mắt to, dáng người thanh tú, rất duyên dáng.
Điểm nhấn của chiếc váy ngủ là kiểu dáng dây treo, vải ren che chắn đàng hoàng, cô không hiểu, mặc hay không mặc có gì khác nhau?
Loay hoay một hồi, Vũ Tuyết Trang vẫn không chịu cởi, trong đêm tân hôn cần phải nghiêm túc một chút
Nhưng trời ạ, cô đợi từ 8 giờ đến 10 giờ, cửa phòng tân hôn vẫn đóng im ỉm, không có chút động tĩnh gì cả. Cô cảm thấy vô cùng khẩn trương.
Chờ đợi mãi, cuối cùng mí mắt của cô anh dũng hi sinh, rồi chìm vào giấc ngủ.
Hứa Mặc, làm vợ của anh, cô đã cố gắng hết sức rồi, thế nhưng cô thật sự rất buồn ngủ, hay là đêm động phòng coi như miễn đi
Bên ngoài đèn sáng choang, cả làng vẫn chìm trong tiếng huyên náo vui vẻ.
Khi cô đang ngủ mê man, Vũ Tuyết Trang cảm thấy hơi rượu phả tới, sau đó có người hôn lên cổ cô.
Lòng bàn tay không kiên nhẫn vẫy vẫy, mơ hồ nói: "Đừng làm phiền... Em buồn ngủ..."
Cô biết điều đó trong tiềm thức, nhưng hôm nay cô mệt mỏi đến mức không thể mở mí mắt.
"Vợ ơi..."
Giọng nói ngọt ngào của Hứa Mặc khiến Vũ Tuyết Trang kinh ngạc tột độ, Bây giờ cô vui đến mức muốn bay lên trời rồi, không biết đến năm nào nữa.
Cô nhắm mắt lại, mấp máy môi nở nụ cười: "Gọi lại đi, em muốn nghe."
"Vợ, vợ, vợ..."
Hứa Mặc vùi vào tai cô thì thào nói nhỏ, từng bộ phận của cô đều trở nên mềm nhũn, không có khả năng cử động.
Chết tiệt, kỹ năng nói lời ngọt ngào của anh thật tuyệt vời.
Cô rất thích, dù thích nhưng cô vẫn còn buồn ngủ...
Thời điểm Hứa Mặc nhấc chăn lên, đáy mắt Hứa Mặc hiện lên một tia khác thường, trầm giọng nói:
"Ai bảo em mặc cái này?"
Bác sĩ Trang đột nhiên tỉnh ngủ phân nửa, mở to mắt, giải thích rõ ràng: "Cái này... cái này là do Đào Cúc Vân đưa cho em... nếu anh không thích thì em sẽ thay..."
Bây giờ cô còn đang bày ra dáng vẻ kiều diễm ướt át như vậy! Anh đau phải là đầu gỗ!
"Đừng."
Hứa Mặc nắm lấy cánh tay cô, phát hiện nhiệt độ lòng bàn tay nóng rực.
Không biết là đỏ do cả căn phòng, hay là do khuôn mặt xinh đẹp của cô đang đỏ ửng, hay là do cả hai... Tóm lại là ánh đèn mờ ảo, bầu không khí say lòng người, hơi thở dồn dập, đây là thời điểm tốt nhất để mọi cung bậc cảm xúc nảy mầm.
Ngay sau đó, anh hôn cô dâu ngượng ngùng.
Đáng lẽ đây là khoảnh khắc ân ái của 2 người, Vũ Tuyết Trang thở hổn hển.
“Làm sao vậy?” Hứa Mặc săn sóc hỏi.
"Hình như có chút khó chịu trong dạ dày."
Vũ Tuyết Trang lau mồ hôi lạnh trên trán, xoay người lại, sắc mặt gần như tái nhợt, không còn màu hồng dịu dàng giống như lúc nãy
Hứa Mặc căng thẳng hỏi: "Em đau ở đâu? Hay là ăn phải đồ hỏng, để anh xoa cho em?"
"Không biết, chỉ là hơi buồn nôn."
Vũ Tuyết Trang phải thừa nhận hôm nay cô mất kiểm soát. Các món ăn trong bữa tiệc đều hiểu người không kén ăn, lợi bất cập hại. Vì vậy, chỉ cần rảnh là cô ăn chân gà, thịt bò. Trong mấy ngày qua mặc dù ăn linh tinh, nhưng nó không ảnh hưởng tới cơ thể của cô.
"Đã bao lâu rồi không có kinh nguyệt?"
Đột nhiên, Hứa Mặc mím chặt môi, nghiêm mặt hỏi.
“Ánh mắt của anh có ý gì vậy?” Vũ Tuyết Trang là bác sĩ khoa sản, đương nhiên cô biết rõ nhất, nhưng mấy tháng gần đây kinh nguyệt của cô rất rối loạn, cho nên mới trễ mấy ngày chắc hẳn sẽ không có quan hệ gì với việc mang thai
Đêm tân hôn, cả 2 đều không ngủ được, dù thế nào thì ngày cũng phải tới bệnh viện để kiểm tra
Vũ Tuyết Trang vừa mừng vừa sợ, cô chưa nghĩ mình sẽ mang thai, bây giờ đột nhiên được làm mẹ, đây không phải là chuyện đùa.
Nhưng không phải kết hôn có nghĩa là sẽ sinh con hay sao? Lý thuyết và hành động thực tế là hai điều khác nhau.
Hứa Mặc tự nhiên thấy rất vui, trước đây anh chỉ học và làm, sau này anh trở thành trợ lý của Lê Hoàng Việt và giải quyết một số việc thay cho anh ấy, nhưng giờ anh đã có vợ, cuộc sống đã khác trước rất nhiều.
Vũ Tuyết Trang đã mang đến cho anh một tình yêu khác và một trải nghiệm mới, giống như cuộc sống tẻ nhạt của anh được thêm gia vị khiến cho cuộc sống trở nên tràn đầy màu sắc.
Nếu có thêm một đứa trẻ, như Minh Lâm hay Minh An thì thật tốt.
Sáng sớm, Vũ Tuyết Trang đã đến bệnh viện gần đó để lấy máu, hồi hộp chờ đợi kết quả.
Tâm trạng bây giờ thật hỗn độn
Vui là là tổng giám đốc Lê đã cho họ một kỳ nghỉ tuần trăng mật dài.
Sau một giờ, kết quả được đưa ra.
Âm tính.
Không mang thai.
Đó chẳng qua là một sự phán đoán của cô và chồng.
Một đêm tân hôn tốt đẹp, bác sĩ Trang mất mặt không muốn gặp ai nữa, nên chuyến tuần trăng mật ở châu Âu cũng chẳng còn cảm thấy gì
Hứa Mặc thấy cô mất mát, bình tĩnh an ủi: "Chúng ta còn trẻ, mới kết hôn, đừng lo lắng."
"Vâng, em sẽ không sốt ruột nữa."
Vũ Tuyết Trang nói như vậy nhưng trong lòng liền cảm thấy nhàm chán, sau khi trở về từ thành phố lân cận, cô và Hứa Mặc không có gì kiêng kỵ, bọn họ đã định kết hôn, cho nên căn bản không có biện pháp an toàn.
Cô suy nghĩ lung tung, lúc đó không phải Trần Khả Như cũng vậy sao, hay là do cô có vấn đề
Hai vợ chồng đi hưởng tuần trăng mật theo đúng kế hoạch ban đầu, chơi được mười ngày thì về.
Vừa đến bệnh viện, tôi đã mang sản phẩm và quà tặng đặc biệt cho các đồng nghiệp trong khoa
Cuối cùng, mãi mới có thể ở một chỗ với Trần Khả Như, Vũ Tuyết Trang nói chuyện phiếm không ngừng. Trần Khả Như nghe lời nhiệt tình của cô, cảm thấy Tuyết Trang không hề thay đổi, sau khi kết hôn tính tình vẫn vui vẻ hoạt bát như vậy.
Có một điều là trước đây Vũ Tuyết Trang rất thích trêu chọc chuyện giường chiếu của cô ấy và Lê Hoàng Việt, bây giờ cô rất thận trọng, đề tài trong sáng.
"Khả Như, cậu có thể kiểm tra giúp mình không?"
"Kiểm tra cái gì?"
“Ừm, cậu có biết chỗ kiểm tra vô sinh không.” Vũ Tuyết Trang xấu hổ nói.
Trần Khả Như cười khúc khích: "Bác sĩ Trang, cô và Hứa Mặc mới kết hôn được một tuần thôi. Hiện tại lo lắng về loại vấn đề này, có phải là quá sớm không?"
Vũ Tuyết Trang nói: "Khả Như, dù sao kiểm tra một chút thì cũng yên tâm hơn."
Trần Khả Như: "..."
Kết quả kiểm tra là mọi thứ của Vũ Tuyết Trang đều bình thường, ít nhất là không có vấn đề gì về nội tạng.
Bác sĩ Trang vừa mới bắt đầu cuộc sống của hai người, sau khi rời xa cha mẹ thì thật sự không quen.
Về công việc nhà, tuy ít khi làm ở nhà nhưng về cơ bản cô vẫn dọn dẹp gọn gàng ngăn nắp, đặc biệt là tài nghệ nấu nướng, đây là điều bất ngờ không ngờ của Hứa Mặc.
Ngôi nhà tân hôn đã được sửa sang lại, phòng ngủ chính, phòng khách, phòng làm việc và phòng em bé đều được trang bị đầy đủ nội thất.
Cuộc sống ổn định, vợ chồng yêu đương mặn nồng, thời gian trôi nhanh, loáng cái đã đến Tết
Trần Khả Như thỉnh thoảng đưa con đến nhà, nhân tiện ăn uống.
Đêm trước giao thừa, hai gia đình quây quần ở nhà Hứa Mặc ăn lẩu.
Ăn lẩu vào mùa đông là một kiểu thưởng thức, nhất là khi bốc khói và mồ hôi nhễ nhại.
Minh Lâm và Minh An đang ngồi trên ghế sofa xem TV và nghịch đồ chơi.
"Nào, món thịt dê cuốn mà em thích nhất"
Hứa Mặc chu đáo đặt rất nhiều món ăn vào trong bát của Vũ Tuyết Trang, đầy cả bát.
Vợ chồng ân ái khiến vợ chồng nhà Lê Hoàng Việt với Trần Khả Như có chút không quen
Ngay khi Vũ Tuyết Trang chuẩn bị đưa nó vào miệng, thì sắc mặt đột nhiên thay đổi, cô chuẩn bị nôn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.