Chồng Trước Anh Thật Là Nham Hiểm
Chương 29: Trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích
Tô Tố
19/12/2015
Xem như Hàn Tử Tây ở HC cũng là một người nổi danh!
Cô vốn chỉ mới vào công ty không đến nửa năm, từ một nhân viên nhỏ của bộ phận hạng mục không có danh tiếng gì, vậy mà lại thành thư kí riêng của tổng giám đốc!
Quan hệ của cô với người trong cùng bộ phận hạng mục cũng không tệ lắm, bây giờ thấy, cũng là sau khi lá mặt lá trái khen một hồi, lại ở trong toilet nói xấu sau lưng.
"Biết mặt biết người nhưng không biết lòng, những lời này, thật là nói rất đúng!"
Tiếng nói của người bình thường hay nhờ vả Hàn Tử Tây - Tần Sảng vang lên: "Bình thường thấy cô ấy không nói nhiều lắm, cũng không thích trang điểm, rất thành thật, ai biết ... Chậc, chậc, chậc, thật sự tôi rất muốn biết cô ấy dùng biện pháp gì mà có thể chiếm được vị trí đó!"
"Làm sao?" Người nói tiếp là người hay vay tiền Hàn Tử Tây - Trương Lệ :"Cô cũng muốn bắt chước theo sao?"
"Đi chết đi!" Tần Sảng khinh thường nói:" Tôi có thể không sánh bằng người ta, vào công ty ba năm vẫn chỉ là một nhân viên nhỏ, cho người ta thời gian ba năm, chỉ sợ ngay cả vị trí phu nhân tổng giám đốc cũng có thể tới tay rồi ?"
"Nhìn cô đau xót kìa!" Hàn Tử Tây không quá quen thuộc giọng nói này:"Không phải cô có quan hệ rất tốt với cô ta sao, mau đi lót cửa sau đi, trợ lý Cố còn đang một mình kìa!"
"Tôi làm gì có quan hệ tốt với cô ta, đều là do quản lí Sở căn dặn, đem công việc giao hết cho cô ta."
Sau đó, bọn họ còn nói cái gì đó, Hàn Tử Tây không tiếp tục nghe, bởi vì di động vang lên.
"Dạ, tổng giám đốc, tôi lập tức đi ra!"
Hàn Tử Tây đi ra, thấy sắc mặt mấy người không tốt, cũng không nói cái gì, rửa tay rời đi.
Có cái gì đâu, bọn họ nhiều chuyện, muốn nói cái gì, thích nói cái gì, là quyền của bọn họ!
Cái này cũng không phải là khó nghe nhất trong mấy ngày qua, không phải sao?
Vậy đại khái mục đích lần này của Sở Trạm Đông khác thường như vậy, là để biến cô thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích đi!
***
Đi vào phòng của tổng giám đốc, Hàn Tử Tây lại bất ngờ gặp được ...
Âu Dương Lâm!
Âu Dương Lâm mặc một bộ quần áo màu đen lịch sự, ngồi ở trên ghế sô pha, khi hắn nhìn thấy cô liền nhanh chóng đứng dậy : "Tiểu Tây..." Có lẽ hắn cảm thấy mình xưng hô không hợp lí, nhưng biểu hiện cũng không quá rõ ràng, ngay lập tức liền sửa lại:" Sở phu nhân!"
Trong nháy mắt Âu Dương Lâm thấy Hàn Tử Tây kia, con ngươi của hắn liền để lộ ra ánh sáng, Sở Trạm Đông ngồi ở đối diện đều thu hết vào mắt, con ngươi đen tối sầm không dấu vết.
Sở Trạm Đông nói với Hàn Tử Tây: "Thư kí Hàn, gần đây công ty chúng ta hợp tác với tập đoàn Âu Dương trong một hạng mục, cô tiếp tổng giám đốc Âu Dương cùng tham gia hội đấu thầu."
"..." Hàn Tử Tây nói: " Dạ, tổng giám đốc."
***
"Sở phu nhân, cô không có ý kiến gì với tôi sao?" Sau khi hội nghị đấu thầu kết thúc, trên đường về, Âu Dương Lâm đột nhiên hỏi.
"Không có!"
Không có ý kiến, chỉ có phòng bị!
"Phải không?" Âu Dương Lâm nghi ngờ nàng: "So với lúc ở phòng khám, thái độ của cô với tôi, cô cảm thấy không giống đúng không?"
"Tổng giám đốc Âu Dương, bây giờ là thời gian làm việc của tôi!" Hàn Tử Tây vẫn có thái độ giải quyết việc chung.
Sở Trạm Đông muốn cô đi cùng hắn, dụng ý trong đó không cần đoán cũng biết!
Không phải là muốn nhìn xem bọn họ có quan hệ bất chính hay không sao!
"A, nói như vậy, hết giờ làm, cô sẽ không lạnh nhạt với tôi như vậy ?" Âu Dương Lâm giơ cổ tay lên nhìn: " Công ty của cô tan tầm lúc năm giờ rưỡi? Mười, chín, tám,... Ba, hai, một!"
Đếm tới một, hắn đưa tay đến trước mặt cô, trên cổ tay đeo đồng hồ, cười nói:" Bây giờ vừa đúng năm giờ rưỡi, cô đã hết giờ làm!"
Hàn Tử Tây:"..."
Cô vốn chỉ mới vào công ty không đến nửa năm, từ một nhân viên nhỏ của bộ phận hạng mục không có danh tiếng gì, vậy mà lại thành thư kí riêng của tổng giám đốc!
Quan hệ của cô với người trong cùng bộ phận hạng mục cũng không tệ lắm, bây giờ thấy, cũng là sau khi lá mặt lá trái khen một hồi, lại ở trong toilet nói xấu sau lưng.
"Biết mặt biết người nhưng không biết lòng, những lời này, thật là nói rất đúng!"
Tiếng nói của người bình thường hay nhờ vả Hàn Tử Tây - Tần Sảng vang lên: "Bình thường thấy cô ấy không nói nhiều lắm, cũng không thích trang điểm, rất thành thật, ai biết ... Chậc, chậc, chậc, thật sự tôi rất muốn biết cô ấy dùng biện pháp gì mà có thể chiếm được vị trí đó!"
"Làm sao?" Người nói tiếp là người hay vay tiền Hàn Tử Tây - Trương Lệ :"Cô cũng muốn bắt chước theo sao?"
"Đi chết đi!" Tần Sảng khinh thường nói:" Tôi có thể không sánh bằng người ta, vào công ty ba năm vẫn chỉ là một nhân viên nhỏ, cho người ta thời gian ba năm, chỉ sợ ngay cả vị trí phu nhân tổng giám đốc cũng có thể tới tay rồi ?"
"Nhìn cô đau xót kìa!" Hàn Tử Tây không quá quen thuộc giọng nói này:"Không phải cô có quan hệ rất tốt với cô ta sao, mau đi lót cửa sau đi, trợ lý Cố còn đang một mình kìa!"
"Tôi làm gì có quan hệ tốt với cô ta, đều là do quản lí Sở căn dặn, đem công việc giao hết cho cô ta."
Sau đó, bọn họ còn nói cái gì đó, Hàn Tử Tây không tiếp tục nghe, bởi vì di động vang lên.
"Dạ, tổng giám đốc, tôi lập tức đi ra!"
Hàn Tử Tây đi ra, thấy sắc mặt mấy người không tốt, cũng không nói cái gì, rửa tay rời đi.
Có cái gì đâu, bọn họ nhiều chuyện, muốn nói cái gì, thích nói cái gì, là quyền của bọn họ!
Cái này cũng không phải là khó nghe nhất trong mấy ngày qua, không phải sao?
Vậy đại khái mục đích lần này của Sở Trạm Đông khác thường như vậy, là để biến cô thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích đi!
***
Đi vào phòng của tổng giám đốc, Hàn Tử Tây lại bất ngờ gặp được ...
Âu Dương Lâm!
Âu Dương Lâm mặc một bộ quần áo màu đen lịch sự, ngồi ở trên ghế sô pha, khi hắn nhìn thấy cô liền nhanh chóng đứng dậy : "Tiểu Tây..." Có lẽ hắn cảm thấy mình xưng hô không hợp lí, nhưng biểu hiện cũng không quá rõ ràng, ngay lập tức liền sửa lại:" Sở phu nhân!"
Trong nháy mắt Âu Dương Lâm thấy Hàn Tử Tây kia, con ngươi của hắn liền để lộ ra ánh sáng, Sở Trạm Đông ngồi ở đối diện đều thu hết vào mắt, con ngươi đen tối sầm không dấu vết.
Sở Trạm Đông nói với Hàn Tử Tây: "Thư kí Hàn, gần đây công ty chúng ta hợp tác với tập đoàn Âu Dương trong một hạng mục, cô tiếp tổng giám đốc Âu Dương cùng tham gia hội đấu thầu."
"..." Hàn Tử Tây nói: " Dạ, tổng giám đốc."
***
"Sở phu nhân, cô không có ý kiến gì với tôi sao?" Sau khi hội nghị đấu thầu kết thúc, trên đường về, Âu Dương Lâm đột nhiên hỏi.
"Không có!"
Không có ý kiến, chỉ có phòng bị!
"Phải không?" Âu Dương Lâm nghi ngờ nàng: "So với lúc ở phòng khám, thái độ của cô với tôi, cô cảm thấy không giống đúng không?"
"Tổng giám đốc Âu Dương, bây giờ là thời gian làm việc của tôi!" Hàn Tử Tây vẫn có thái độ giải quyết việc chung.
Sở Trạm Đông muốn cô đi cùng hắn, dụng ý trong đó không cần đoán cũng biết!
Không phải là muốn nhìn xem bọn họ có quan hệ bất chính hay không sao!
"A, nói như vậy, hết giờ làm, cô sẽ không lạnh nhạt với tôi như vậy ?" Âu Dương Lâm giơ cổ tay lên nhìn: " Công ty của cô tan tầm lúc năm giờ rưỡi? Mười, chín, tám,... Ba, hai, một!"
Đếm tới một, hắn đưa tay đến trước mặt cô, trên cổ tay đeo đồng hồ, cười nói:" Bây giờ vừa đúng năm giờ rưỡi, cô đã hết giờ làm!"
Hàn Tử Tây:"..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.