Chồng Trước Có Độc: Hợp Đồng Hàng Tỷ Đoạt Con
Chương 508: . Ba Ba Ân Ân (1)
Bích Ngọc Tiêu
02/05/2021
Editor: Quỳnh Nguyễn
Anh lắc đầu, đáy mắt dập dờn đều là cảm xúc âm lãnh.
Ngón tay, lại gắt gao nắm tay.
=========================
Bên này, kiểm tra phòng hoàn tất.
Chờ đến người trong nhà chỉ còn lại có Mộ Thanh Vũ cùng Lý Tiêu Nhiên, cùng với Mộ Thượng Ân trên giường nhỏ, canh cá rất nhiều, Mộ Thanh Vũ cùng Mộ Thượng Ân không có khả năng uống xong. Mộ Thanh Vũ vì thế rửa sạch sẽ bát, đem thìa đưa qua: "Tiêu Nhiên, anh cũng ăn chút đi."
Lý Tiêu Nhiên nhìn hốc mắt Mộ Thanh Vũ đỏ bừng, nhìn cô biểu tình ôn nhu tiếp nhận bát, còn không có uống hai miệng, liền hỏi: "Ân Ân anh , có phải đã vượt qua kỳ nguy hiểm hay không?"
"Uh`m." Mộ Thanh Vũ gật gật đầu, sờ sờ đầu con trai." Này một hai ngày không có xuất hiện sốt cao cùng phản ứng bàixích trên cơ bản cũng là có thể nói Ân Ân không có việc gì rồi."
"Thật là tốt biết bao a!" Lý Tiêu Nhiên không khỏi cảm thán nói. "Em không phải là hi vọng Ân Ân có thể khỏi hẳn sao? Lần này, về sau bé sẽ giống đứa nhỏ bình thường rồi. Cũng không cần lại lo lắng xảy ra chuyện."
Anh nhìn Mộ Thanh Vũ, tâm lại đau, anh lại một lần nữa từ trong đáy lòng cảm nhận được chính mình là bao nhiêu đau lòng cô gái kiên cường này.
"Đúng a." Mộ Thanh Vũ gật gật đầu, "Cho nên, anh..."
Cô như thế nào không biết xấu hổ nói, Ân Ân không có việc gì cho nên tôi cũng không cần anh, anh cũng không cần tới nữa?
Cô là thật thua thiệt Lý Tiêu Nhiên, nhưng mà, cô lại thật sự không biết như thế nào trả anh. Cô không thích anh , miễn cưỡng cùng với anh sẽ chỉ làm hai người càng thống khổ, có lẽ lại vẫn sẽ liên lụy Ân Ân.
Cự tuyệt là tất nhiên, nhưng mà cự tuyệt như thế nào?
Còn như gần như xa như vậy tiếp xuống sẽ chỉ làm anh càng lún càng sâu, chính mình cảm giác có tội cũng càng ngày càng nặng.
Nhưng mà, không nói như vậy, cô lại thật sự không biết nên là như thế nào đi trả nợ tình ý của anh?
Hồi lâu, cô không xem Lý Tiêu Nhiên, tiếp tục nắm tay Mộ Thượng Ân không nói lời nào.
Lý Tiêu Nhiên trái lại không biết suy nghĩ đăm chiêu của cô mà là cao hứng tiêu sái đến bên kia giường: "Ân Ân, chờ cháu khỏe, chú mang cháu đi chơi có được hay không?"
"Oa, Ân Ân muốn đi vườn bách thú xem sư tử voi, muốn đi công viên hải dương xem báo biển cùng hải cẩu." Bé lập tức hưng phấn không thôi, cao hứng hỏi: "Mẹ, Ân Ân khi nào thì có thể xuất viện?"
"Nếu thân thể tốt còn có năm sáu ngày có thể xuất viện rồi." Cô sờ sờ đầu Mộ Thượng Ân. "Cho nên Ân Ân nhất định phải nghe lời, biết không?"
"Uh`m! Ân Ân nhất định ngoan ngoãn!" Ân Ân tự nhiên cao hứng cực kỳ gật đầu.
" Nhưng mà. . ." Cô nói xong, lại nhìn thoáng qua Lý Tiêu Nhiên, có điều ngụ ý: "Ân Ân, về sau cũng không cần quá phiền toái chú Lý, biết không?"
Lý Tiêu Nhiên cũng không phải ngốc tử, làm sao có thể nghe không hiểu, anh lập tức nói: "Không phiền toái, không phiền toái. Chú Lý cực kỳ thích cùng Ân Ân cùng nhau, có phải hay không Ân Ân?"
Mộ Thượng Ân làm sao có thể nghe ra tới cong cong quẹo quẹo trong giọng nói mẹ, bé mê hoặc nói: "Mẹ, trước mẹ đáp ứng con cùng chú Lý cùng đi chơi đùa, không phải sao?"
"Nhưng mà, chú Lý cũng có chuyện chính mình, không thể luôn luôn cùng con." Mộ Thanh Vũ nhẹ lời khuyên bảo, cô kỳ thật trước đã nghĩ tốt, mặc kệ anh nguyện ý hay không cô sẽ cho anh tiền bạc, tính phí tổn một tháng trước anh chiếu cố Ân Ân!
Anh lắc đầu, đáy mắt dập dờn đều là cảm xúc âm lãnh.
Ngón tay, lại gắt gao nắm tay.
=========================
Bên này, kiểm tra phòng hoàn tất.
Chờ đến người trong nhà chỉ còn lại có Mộ Thanh Vũ cùng Lý Tiêu Nhiên, cùng với Mộ Thượng Ân trên giường nhỏ, canh cá rất nhiều, Mộ Thanh Vũ cùng Mộ Thượng Ân không có khả năng uống xong. Mộ Thanh Vũ vì thế rửa sạch sẽ bát, đem thìa đưa qua: "Tiêu Nhiên, anh cũng ăn chút đi."
Lý Tiêu Nhiên nhìn hốc mắt Mộ Thanh Vũ đỏ bừng, nhìn cô biểu tình ôn nhu tiếp nhận bát, còn không có uống hai miệng, liền hỏi: "Ân Ân anh , có phải đã vượt qua kỳ nguy hiểm hay không?"
"Uh`m." Mộ Thanh Vũ gật gật đầu, sờ sờ đầu con trai." Này một hai ngày không có xuất hiện sốt cao cùng phản ứng bàixích trên cơ bản cũng là có thể nói Ân Ân không có việc gì rồi."
"Thật là tốt biết bao a!" Lý Tiêu Nhiên không khỏi cảm thán nói. "Em không phải là hi vọng Ân Ân có thể khỏi hẳn sao? Lần này, về sau bé sẽ giống đứa nhỏ bình thường rồi. Cũng không cần lại lo lắng xảy ra chuyện."
Anh nhìn Mộ Thanh Vũ, tâm lại đau, anh lại một lần nữa từ trong đáy lòng cảm nhận được chính mình là bao nhiêu đau lòng cô gái kiên cường này.
"Đúng a." Mộ Thanh Vũ gật gật đầu, "Cho nên, anh..."
Cô như thế nào không biết xấu hổ nói, Ân Ân không có việc gì cho nên tôi cũng không cần anh, anh cũng không cần tới nữa?
Cô là thật thua thiệt Lý Tiêu Nhiên, nhưng mà, cô lại thật sự không biết như thế nào trả anh. Cô không thích anh , miễn cưỡng cùng với anh sẽ chỉ làm hai người càng thống khổ, có lẽ lại vẫn sẽ liên lụy Ân Ân.
Cự tuyệt là tất nhiên, nhưng mà cự tuyệt như thế nào?
Còn như gần như xa như vậy tiếp xuống sẽ chỉ làm anh càng lún càng sâu, chính mình cảm giác có tội cũng càng ngày càng nặng.
Nhưng mà, không nói như vậy, cô lại thật sự không biết nên là như thế nào đi trả nợ tình ý của anh?
Hồi lâu, cô không xem Lý Tiêu Nhiên, tiếp tục nắm tay Mộ Thượng Ân không nói lời nào.
Lý Tiêu Nhiên trái lại không biết suy nghĩ đăm chiêu của cô mà là cao hứng tiêu sái đến bên kia giường: "Ân Ân, chờ cháu khỏe, chú mang cháu đi chơi có được hay không?"
"Oa, Ân Ân muốn đi vườn bách thú xem sư tử voi, muốn đi công viên hải dương xem báo biển cùng hải cẩu." Bé lập tức hưng phấn không thôi, cao hứng hỏi: "Mẹ, Ân Ân khi nào thì có thể xuất viện?"
"Nếu thân thể tốt còn có năm sáu ngày có thể xuất viện rồi." Cô sờ sờ đầu Mộ Thượng Ân. "Cho nên Ân Ân nhất định phải nghe lời, biết không?"
"Uh`m! Ân Ân nhất định ngoan ngoãn!" Ân Ân tự nhiên cao hứng cực kỳ gật đầu.
" Nhưng mà. . ." Cô nói xong, lại nhìn thoáng qua Lý Tiêu Nhiên, có điều ngụ ý: "Ân Ân, về sau cũng không cần quá phiền toái chú Lý, biết không?"
Lý Tiêu Nhiên cũng không phải ngốc tử, làm sao có thể nghe không hiểu, anh lập tức nói: "Không phiền toái, không phiền toái. Chú Lý cực kỳ thích cùng Ân Ân cùng nhau, có phải hay không Ân Ân?"
Mộ Thượng Ân làm sao có thể nghe ra tới cong cong quẹo quẹo trong giọng nói mẹ, bé mê hoặc nói: "Mẹ, trước mẹ đáp ứng con cùng chú Lý cùng đi chơi đùa, không phải sao?"
"Nhưng mà, chú Lý cũng có chuyện chính mình, không thể luôn luôn cùng con." Mộ Thanh Vũ nhẹ lời khuyên bảo, cô kỳ thật trước đã nghĩ tốt, mặc kệ anh nguyện ý hay không cô sẽ cho anh tiền bạc, tính phí tổn một tháng trước anh chiếu cố Ân Ân!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.