Chồng Trước Có Độc: Hợp Đồng Hàng Tỷ Đoạt Con
Chương 439: . Cha Con (2)
Bích Ngọc Tiêu
30/04/2021
Editor: Quỳnh Nguyễn
Có lẽ là bởi vì đứa bé quá nhỏ, lại có lẽ bị cái bàn chặn tầm mắt, những người phía sau bé đó không có thấy, thiếu chút nữa chen bé.
"Cẩn thận!" Lãnh Vân Lâm lập tức vươn tay, ôm đứa bé trai vào trong ngực.
Hoàn hồn vừa thấy, một tiểu gia hỏa ba bốn tuổi phía trên mặc áo khoác nhỏ Siêu Nhân Điện Quang đáng yêu, phía dưới mặc quần bò, trên chân một đôi dép nhỏ. Thân thể mềm mại đang nằm sấp tại trên chân anh, tay gắt gao ôm chân anh. Một đôi mắt to đen lay láy giống như bảo thạch tinh thuần nhất, lông mi dài dài đang nghiêm trang tìm tòi nghiên cứu nhìn chằm chằm mình.
Bộ dáng đứa bé trai cực kỳ ngay thẳng, tóc mềm mại đáp trên trán, miệng nhỏ giống thạch hoa quả chu, má phải có một cái lúm nhợt nhạt.
Trong lòng Lãnh Vân Lâm không biết như thế nào run lên, thân thể mềm tựa vào trên chân mình, mà lại để cho toàn thân anh đều đã tê tê dại dại. Hơn nữa diện mạo tiểu gia hỏa này tựa hồ có chút nhìn quen mắt?
"Chú." Tiểu tử kia vừa mở miệng, thanh âm mềm mềm dẻo dẻo, như là một khối đường, lập tức khiến cho tâm của anh mềm mại!
Nhìn đến trên bàn Lãnh Vân Lâm bởi vì chờ đợi Mộ Thanh Vũ mà lấy ra thuốc, tiểu tử kia không chút nào sợ người lạ nói: "Chú, không cần hút thuốc!"
Không biết vì cái gì, có lẽ, là vì tiểu tử kia cùng Tiểu Bảo lớn giống nhau hơn nữa nhìn qua lanh lợi đáng yêu anh nhất thời dụi tắt điếu thuốc đ ở trên bàn, lập tức cánh tay không tự chủ được ôm lấy đứa bé trai để cho bé ngồi vào trên chân mình, ôn nhu đùa nói: "Vì cái gì không được hút thuốc?"
Đứa bé trai không chút nào sợ người lạ nghiêm trang giải thích cho anh: "Hút thuốc khó ngửi." Nói xong, tay nhỏ mập mạp còn nắm cái mũi nhỏ chính mình làm một cái mặt quỷ.
" Hơn nữa mẹ nói hút thuốc đối với thân thể không tốt. Nếu nhìn đến chú Lý hút thuốc, liền không để cho chú Lý ôm ấp cháu. Nhưng mà chú Lý sẽ vụng trộm mua kẹo que cho cháu, còn có thể mua món đồ chơi Siêu Nhân Điện Quang cho cháu. Chúng ta ngoắc ngoắc qua không cho mẹ biết."
Đứa bé trai ông nói gà bà nói vịt nhưng là thanh âm lại giống chim nhỏ, thanh thúy động lòng người, Lãnh Vân Lâm sau khi nghe không khỏi mặt mỉm cười: "Mẹ không cho cháu ăn kẹo sao?"
Mày đứa bé đáng yêu trai hơi hơi nhăn gật gật đầu, vươn ra ngón trỏ trắng non mềm ủy khuất vô hạn nói: "Mẹ nói, ăn kẹo đối với răng Ân Ân không tốt, mỗi ngày chỉ cho phép ăn một viên."
"Kia, chú Lý là ai?"
Đứa bé trai cười ha ha: "Chú Lý? Chú Lý là chú ở tại cách vách chúng ta, chú thích mẹ, cũng thích Ân Ân! Chú còn muốn làm ba ba Ân Ân a!"
Lãnh Vân Lâm nghe được câu nói của bé không khỏi nghi hoặc. Một người chú phải làm ba ba đứa bé trai này? Bé không có ba ba sao?
Này cũng là cái đứa nhỏ không ba ba, không biết vì cái gì Lãnh Vân Lâm bỗng nhiên cảm thấy được trong lòng dâng lên vài tia ý nghĩ thương xót. Anh ôm chặt đứa bé trai ôn nhu hỏi: "Con tên là gì?"
Đứa bé trai ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng trong vắt nói: "Cháu gọi là Mộ Thượng Ân! Mẹ cùng chú Lý đều đã gọi cháu là Ân Ân!"
Lãnh Vân Lâm nhìn gương mặt bé trêu chọc người mến yêu, kìm lòng không đậu nghĩ, nếu đây là con trai của mình anh nhất định sẽ yêu bé đến tận xương, nguyện ý nâng toàn bộ thế giới đến trước mặt bé.
Lãnh Vân Lâm do dự một chút, hỏi: "Kia, ba cháu a?"
Có lẽ là bởi vì đứa bé quá nhỏ, lại có lẽ bị cái bàn chặn tầm mắt, những người phía sau bé đó không có thấy, thiếu chút nữa chen bé.
"Cẩn thận!" Lãnh Vân Lâm lập tức vươn tay, ôm đứa bé trai vào trong ngực.
Hoàn hồn vừa thấy, một tiểu gia hỏa ba bốn tuổi phía trên mặc áo khoác nhỏ Siêu Nhân Điện Quang đáng yêu, phía dưới mặc quần bò, trên chân một đôi dép nhỏ. Thân thể mềm mại đang nằm sấp tại trên chân anh, tay gắt gao ôm chân anh. Một đôi mắt to đen lay láy giống như bảo thạch tinh thuần nhất, lông mi dài dài đang nghiêm trang tìm tòi nghiên cứu nhìn chằm chằm mình.
Bộ dáng đứa bé trai cực kỳ ngay thẳng, tóc mềm mại đáp trên trán, miệng nhỏ giống thạch hoa quả chu, má phải có một cái lúm nhợt nhạt.
Trong lòng Lãnh Vân Lâm không biết như thế nào run lên, thân thể mềm tựa vào trên chân mình, mà lại để cho toàn thân anh đều đã tê tê dại dại. Hơn nữa diện mạo tiểu gia hỏa này tựa hồ có chút nhìn quen mắt?
"Chú." Tiểu tử kia vừa mở miệng, thanh âm mềm mềm dẻo dẻo, như là một khối đường, lập tức khiến cho tâm của anh mềm mại!
Nhìn đến trên bàn Lãnh Vân Lâm bởi vì chờ đợi Mộ Thanh Vũ mà lấy ra thuốc, tiểu tử kia không chút nào sợ người lạ nói: "Chú, không cần hút thuốc!"
Không biết vì cái gì, có lẽ, là vì tiểu tử kia cùng Tiểu Bảo lớn giống nhau hơn nữa nhìn qua lanh lợi đáng yêu anh nhất thời dụi tắt điếu thuốc đ ở trên bàn, lập tức cánh tay không tự chủ được ôm lấy đứa bé trai để cho bé ngồi vào trên chân mình, ôn nhu đùa nói: "Vì cái gì không được hút thuốc?"
Đứa bé trai không chút nào sợ người lạ nghiêm trang giải thích cho anh: "Hút thuốc khó ngửi." Nói xong, tay nhỏ mập mạp còn nắm cái mũi nhỏ chính mình làm một cái mặt quỷ.
" Hơn nữa mẹ nói hút thuốc đối với thân thể không tốt. Nếu nhìn đến chú Lý hút thuốc, liền không để cho chú Lý ôm ấp cháu. Nhưng mà chú Lý sẽ vụng trộm mua kẹo que cho cháu, còn có thể mua món đồ chơi Siêu Nhân Điện Quang cho cháu. Chúng ta ngoắc ngoắc qua không cho mẹ biết."
Đứa bé trai ông nói gà bà nói vịt nhưng là thanh âm lại giống chim nhỏ, thanh thúy động lòng người, Lãnh Vân Lâm sau khi nghe không khỏi mặt mỉm cười: "Mẹ không cho cháu ăn kẹo sao?"
Mày đứa bé đáng yêu trai hơi hơi nhăn gật gật đầu, vươn ra ngón trỏ trắng non mềm ủy khuất vô hạn nói: "Mẹ nói, ăn kẹo đối với răng Ân Ân không tốt, mỗi ngày chỉ cho phép ăn một viên."
"Kia, chú Lý là ai?"
Đứa bé trai cười ha ha: "Chú Lý? Chú Lý là chú ở tại cách vách chúng ta, chú thích mẹ, cũng thích Ân Ân! Chú còn muốn làm ba ba Ân Ân a!"
Lãnh Vân Lâm nghe được câu nói của bé không khỏi nghi hoặc. Một người chú phải làm ba ba đứa bé trai này? Bé không có ba ba sao?
Này cũng là cái đứa nhỏ không ba ba, không biết vì cái gì Lãnh Vân Lâm bỗng nhiên cảm thấy được trong lòng dâng lên vài tia ý nghĩ thương xót. Anh ôm chặt đứa bé trai ôn nhu hỏi: "Con tên là gì?"
Đứa bé trai ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng trong vắt nói: "Cháu gọi là Mộ Thượng Ân! Mẹ cùng chú Lý đều đã gọi cháu là Ân Ân!"
Lãnh Vân Lâm nhìn gương mặt bé trêu chọc người mến yêu, kìm lòng không đậu nghĩ, nếu đây là con trai của mình anh nhất định sẽ yêu bé đến tận xương, nguyện ý nâng toàn bộ thế giới đến trước mặt bé.
Lãnh Vân Lâm do dự một chút, hỏi: "Kia, ba cháu a?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.