Chồng Trước Có Độc: Hợp Đồng Hàng Tỷ Đoạt Con
Chương 422: . Khó Cả Đôi Đường (
Bích Ngọc Tiêu
30/04/2021
Editor: Quỳnh Nguyễn
Vốn Lý Tiêu Nhiên vốn định muốn ở lại trong bệnh viện, nhưng là quy định nơi này là chỉ lưu lại một người. Mộ Thanh Vũ nếu lưu lại, anh liền khẳng định không thể lưu lại.
"Uh`m, các em cũng nghỉ ngơi tốt, Ân Ân cùng chú nói chúc ngủ ngon." Lý Tiêu Nhiên cúi đầu, đối với Mộ Thượng Ân trong lòng Mộ Thanh Vũ nói.
"Chú Lý, chúc ngủ ngon." Mộ Thượng Ân từ trong lòng Mộ Thanh Vũ vươn ra, đối với Lý Tiêu Nhiên nói.
"Uh`m, Ân Ân ngủ ngon, Thanh Vũ ngủ ngon." Lý Tiêu Nhiên cúi người sờ sờ đầu Mộ Thượng Ân, ngẩng đầu nói với Mộ Thanh Vũ.
"Ân Ân, đi đưa tiễn chú Lý." Mộ Thanh Vũ đối với Lý Tiêu Nhiên cười cười, cúi đầu đối với Mộ Thượng Ân trong lòng nói.
Mộ Thượng Ân gật gật đầu, từ trong lòng Mộ Thanh Vũ ra, đứng đến trên đất nắm bàn tay to Lý Tiêu Nhiên duỗi tới đây, bàn tay còn lại lôi kéo Mộ Thanh Vũ, ba người đi tới ngưỡng cửa.
Lý Tiêu Nhiên mở cửa, buông ra tay nhỏ Mộ Thượng Ân, đối với hai người nói: "Các em trở về đi, đóng cửa cho kỹ." Nói xong gật gật đầu đối với Mộ Thanh Vũ hướng thang máy.
"Có chuyện gì liền gọi điện thoại cho anh." Vừa nói vừa một cái một cái thủ thế gọi điện thoại.
Mộ Thanh Vũ gật gật đầu, đóng cửa lại, Lý Tiêu Nhiên thấy cửa phòng bệnh đóng lại mới đi tiến vào thang máy.
Mộ Thanh Vũ nắm tay nhỏ Mộ Thượng Ân nói: "Ân Ân, lại vẫn xem tivi sao?"
Mộ Thượng Ân cầm lấy tay Mộ Thanh Vũ, ngửa đầu nói: "Mẹ, con muốn cùng mẹ cùng nhau xem."
"Tốt, mẹ bồi Ân Ân cùng nhau xem." Mộ Thanh Vũ ôm Mộ Thượng Ân, đặt bé ở trên ghế sofa, sau đó ngồi ở bên cạnh bé.
Mộ Thanh Vũ ôm Mộ Thượng Ân ru rú tại giường bệnh xem Hôi Thái Lang trong TV.
Phim hoạt hình rất nhanh liền kết thúc, Mộ Thanh Vũ nhìn thời gian đã buổi tối chín giờ, cô lắc lắc tay nhỏ Mộ Thượng Ân. "Ân Ân mẹ mang con đi tắm rửa có được hay không?"
"Tốt!" Nghe thấy tắm rửa, Mộ Thượng Ân vui đáp, Mộ Thượng Ân từ nhỏ cũng rất thích vọc nước, mặc dù bé thân thể không tốt, cũng rất thích ở trong nước ngâm.
"Tốt, mẹ mang theo Ân Ân đi tắm rửa, tới. . ." Mộ Thanh Vũ vừa nói vừa dắt tay Mộ Thượng Ân.
Bàn tay to lôi kéo tay nhỏ đi tới phòng tắm, vừa vào phòng tắm, Mộ Thượng Ân tự động tự giác cầm ghế nhỏ chính mình ngồi ở bên cạnh bồn tắm lớn nhìn Mộ Thanh Vũ xả nước vào trong bồn tắm.
Mộ Thanh Vũ thả tốt nước ấm, quay đầu nhìn Mộ Thượng Ân, bé đã ngồi ở trên ghế nhỏ bắt đầu bắt tay vào cởi quần áo chính mình.
Mộ Thanh Vũ liền đứng ở nơi đó nhìn Mộ Thượng Ân chính mình động thủ, chờ bé cởi tất cả quần áo mới đi lên phía trước ôm lấy bé đặt ở trong bồn tắm.
Bởi vì bồn tắm lớn rất lớn cho nên Mộ Thanh Vũ không có thả quá nhiều nước, chỉ là thả đại khái một phần tư bồn tắm lớn, phía trên nổi rất nhiều bọt.
Mộ Thượng Ân ở trong bồn tắm ngồi yên sau đó bắt đầu ngoạn chơi bọt biển bên người, tự dùng tay nhỏ cầm bọt biển bên cạnh lau xuống đến trên thân mình.
Mãi đến bôi toàn thân chính mình mới ngẩng đầu nhìn Mộ Thanh Vũ bên cạnh cười "Khách khách".
Giờ phút này Mộ Thanh Vũ ngồi ở ghế nhỏ Mộ Thượng Ân, đưa tay dùng ngón trỏ điểm điểm cái mũi nhỏ Mộ Thượng Ân, nói: "Tốt đùa sao?"
"Hì hì, tốt đùa, cho mẹ." Mộ Thượng Ân vừa trả lời Mộ Thanh Vũ vừa chộp tới bọt biển đưa tới trước mắt Mộ Thanh Vũ.
Mộ Thanh Vũ nhẹ nhàng khẽ thổi bọt biển thổi tan theo gió.
Vốn Lý Tiêu Nhiên vốn định muốn ở lại trong bệnh viện, nhưng là quy định nơi này là chỉ lưu lại một người. Mộ Thanh Vũ nếu lưu lại, anh liền khẳng định không thể lưu lại.
"Uh`m, các em cũng nghỉ ngơi tốt, Ân Ân cùng chú nói chúc ngủ ngon." Lý Tiêu Nhiên cúi đầu, đối với Mộ Thượng Ân trong lòng Mộ Thanh Vũ nói.
"Chú Lý, chúc ngủ ngon." Mộ Thượng Ân từ trong lòng Mộ Thanh Vũ vươn ra, đối với Lý Tiêu Nhiên nói.
"Uh`m, Ân Ân ngủ ngon, Thanh Vũ ngủ ngon." Lý Tiêu Nhiên cúi người sờ sờ đầu Mộ Thượng Ân, ngẩng đầu nói với Mộ Thanh Vũ.
"Ân Ân, đi đưa tiễn chú Lý." Mộ Thanh Vũ đối với Lý Tiêu Nhiên cười cười, cúi đầu đối với Mộ Thượng Ân trong lòng nói.
Mộ Thượng Ân gật gật đầu, từ trong lòng Mộ Thanh Vũ ra, đứng đến trên đất nắm bàn tay to Lý Tiêu Nhiên duỗi tới đây, bàn tay còn lại lôi kéo Mộ Thanh Vũ, ba người đi tới ngưỡng cửa.
Lý Tiêu Nhiên mở cửa, buông ra tay nhỏ Mộ Thượng Ân, đối với hai người nói: "Các em trở về đi, đóng cửa cho kỹ." Nói xong gật gật đầu đối với Mộ Thanh Vũ hướng thang máy.
"Có chuyện gì liền gọi điện thoại cho anh." Vừa nói vừa một cái một cái thủ thế gọi điện thoại.
Mộ Thanh Vũ gật gật đầu, đóng cửa lại, Lý Tiêu Nhiên thấy cửa phòng bệnh đóng lại mới đi tiến vào thang máy.
Mộ Thanh Vũ nắm tay nhỏ Mộ Thượng Ân nói: "Ân Ân, lại vẫn xem tivi sao?"
Mộ Thượng Ân cầm lấy tay Mộ Thanh Vũ, ngửa đầu nói: "Mẹ, con muốn cùng mẹ cùng nhau xem."
"Tốt, mẹ bồi Ân Ân cùng nhau xem." Mộ Thanh Vũ ôm Mộ Thượng Ân, đặt bé ở trên ghế sofa, sau đó ngồi ở bên cạnh bé.
Mộ Thanh Vũ ôm Mộ Thượng Ân ru rú tại giường bệnh xem Hôi Thái Lang trong TV.
Phim hoạt hình rất nhanh liền kết thúc, Mộ Thanh Vũ nhìn thời gian đã buổi tối chín giờ, cô lắc lắc tay nhỏ Mộ Thượng Ân. "Ân Ân mẹ mang con đi tắm rửa có được hay không?"
"Tốt!" Nghe thấy tắm rửa, Mộ Thượng Ân vui đáp, Mộ Thượng Ân từ nhỏ cũng rất thích vọc nước, mặc dù bé thân thể không tốt, cũng rất thích ở trong nước ngâm.
"Tốt, mẹ mang theo Ân Ân đi tắm rửa, tới. . ." Mộ Thanh Vũ vừa nói vừa dắt tay Mộ Thượng Ân.
Bàn tay to lôi kéo tay nhỏ đi tới phòng tắm, vừa vào phòng tắm, Mộ Thượng Ân tự động tự giác cầm ghế nhỏ chính mình ngồi ở bên cạnh bồn tắm lớn nhìn Mộ Thanh Vũ xả nước vào trong bồn tắm.
Mộ Thanh Vũ thả tốt nước ấm, quay đầu nhìn Mộ Thượng Ân, bé đã ngồi ở trên ghế nhỏ bắt đầu bắt tay vào cởi quần áo chính mình.
Mộ Thanh Vũ liền đứng ở nơi đó nhìn Mộ Thượng Ân chính mình động thủ, chờ bé cởi tất cả quần áo mới đi lên phía trước ôm lấy bé đặt ở trong bồn tắm.
Bởi vì bồn tắm lớn rất lớn cho nên Mộ Thanh Vũ không có thả quá nhiều nước, chỉ là thả đại khái một phần tư bồn tắm lớn, phía trên nổi rất nhiều bọt.
Mộ Thượng Ân ở trong bồn tắm ngồi yên sau đó bắt đầu ngoạn chơi bọt biển bên người, tự dùng tay nhỏ cầm bọt biển bên cạnh lau xuống đến trên thân mình.
Mãi đến bôi toàn thân chính mình mới ngẩng đầu nhìn Mộ Thanh Vũ bên cạnh cười "Khách khách".
Giờ phút này Mộ Thanh Vũ ngồi ở ghế nhỏ Mộ Thượng Ân, đưa tay dùng ngón trỏ điểm điểm cái mũi nhỏ Mộ Thượng Ân, nói: "Tốt đùa sao?"
"Hì hì, tốt đùa, cho mẹ." Mộ Thượng Ân vừa trả lời Mộ Thanh Vũ vừa chộp tới bọt biển đưa tới trước mắt Mộ Thanh Vũ.
Mộ Thanh Vũ nhẹ nhàng khẽ thổi bọt biển thổi tan theo gió.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.