Chồng Trước Có Độc: Hợp Đồng Hàng Tỷ Đoạt Con
Chương 562: . Khoảng Cách Tâm (5)
Bích Ngọc Tiêu
02/05/2021
Editor: Quỳnh Nguyễn
Trừ bỏ lòng bàn chân run lên, Bảo Bảo trong bụng im lặng tựa hồ một chút không khoẻ đều không có cảm giác được.
Mang thai ba tháng đầu tốt nhất không muốn thân mật tiếp xúc. Là cái mọi người biết. Nhưng mà không ít mẹ sơ ý có lẽ chính mình có thai một hai tháng cũng không biết càng đừng nói sẽ bài xích ban đêm vô cùng thân thiết rồi.
Lãnh Vân Lâm không biết có phải bởi vì lâu lắm không có cùng cô tiếp xúc hay không, cư nhiên lăn qua lăn lại cô ba lần. Cô cũng có thể may mắn đứa nhỏ kiên cường. Mặc dù ba ba đứa nhỏ có chút thô lỗ, Bảo Bảo vẫn như cũ im lặng trốn ở bụng không có một tia không khoẻ.
Chỉ là cô vừa mới đứng dậy, Lãnh Vân Lâm liền tự động nắm ở vòng eo của cô kéo cô rơi vào trong lòng mình: "Em nghĩ muốn đi nơi nào?"
"Vân Lâm, em. . ." Cô không phản bác được, Lãnh Vân Lâm như là đã thanh tỉnh, nghĩ muốn cơ hội vụng trộm chạy về đi gặp con trai cơ hồ là không.
"Theo giúp anh ngủ!" Thanh âm của anh quả quyết mà đơn giản, bàn tay to nhốt chặt vòng eo của cô, chân dài đặt tại trên đùi cô, giống như coi cô như gối ôm kiên quyết không cho cô rời khỏi!
Cô không biết nên là giải thích như thế nào, cũng không biết lại vẫn nên là lập cái dạng lý do gì rời khỏi anh . Bởi vì thuận lợi nhốt chặt cô về sau Lãnh Vân Lâm liền đóng lại hai tròng mắt, giống như là mệt cực mà ngủ rốt cuộc nghe không vô bất luận cái gì ngôn ngữ.
Trong lòng cô bất an thử phải rời khỏi trói buộc của anh lại không hề kết quả.
Di động của cô sớm cũng bởi vì hết pin mà tự động tắt máy, lúc này, cũng lại nghe không được tiếng chuông ầm ĩ lỗ tai.
Trong lòng cô thực vội, mặc dù Mạc Thiểu Thần nói Ân Ân chỉ là tiêu chảy, không có việc lớn. Nhưng mà, đối với cha mẹ mà nói, mỗi một sự kiện đứa nhỏ đều là việc lớn.
Không biết Ân Ân có thể rất khó chịu hay không? Thời gian dài như vậy nhìn không tới cô có thể khóc hay không? Mạc Thiểu Thần có thể phát hiện đó chính là con anh hay không?
Trong lòng cô rất loạn, Lãnh Vân Lâm, cũng một dạng.
Anh cũng không có ngủ. Trên thân thể có bao nhiêu hưng phấn, liền làm nổi bật nội tâm của anh có bao nhiêu hoang vu.
Tình cảm của anh chính là một trường bi kịch. Thích một người người kia không thích anh, chỉ thương anh trai anh. Liền thích trên một người người kia sau cùng trở thành chị dâu chính mình.
Rất không dễ dàng mới gặp phải một người anh vừa lòng, đều đã đến chỗ đàm hôn luận gả, sau cùng anh phát hiện chính mình lại thành truyện cười lớn nhất!
Mộ Thanh Vũ lừa gạt cảm tình của anh, giẫm lên chân tâm anh, sau cùng anh không chỉ có lưu không được lòng của cô thậm chí ngay cả người của cô lưu không được! Cô tới cùng là bao nhiêu yêu người đàn ông kia, tình nguyện chưa kết hôn mà có con, tình nguyện nuôi đứa bé kia bốn năm đều không có để cho ba ba đứa nhỏ phụ trách?
Cô tại trước mặt mình biểu hiện nhu thuận lại nghe nói, kỳ thật ngầm không biết như thế nào cười nhạo anh đi? Coi tiền như rác, ngốc tử, cư nhiên đối với cô động thiệt tình, lại vẫn đồng ý cả đời! Mà cô, chỉ là muốn đòi kia một trăm vạn cứu con trai của cô sau đó cùng người đàn ông khác song túc song tê ( hai người sóng đôi)!
Anh không tiếng động nhắm mắt lại, cho dù anh cường thế khóa cô vào trong ngực, một cái vị trí nào đấy trong lòng lại ồ ồ rơi rớt gió.
Trái tim cực kỳ vô cảm, vô cảm đến anh đã không biết nên làm như thế nào mới có thể cùng cô tiếp tục kéo dài. . . .
Không nên.
Không nên tiếp tục như vậy!
Anh nên là để cho cô trả giá thật nhiều!
Trừ bỏ lòng bàn chân run lên, Bảo Bảo trong bụng im lặng tựa hồ một chút không khoẻ đều không có cảm giác được.
Mang thai ba tháng đầu tốt nhất không muốn thân mật tiếp xúc. Là cái mọi người biết. Nhưng mà không ít mẹ sơ ý có lẽ chính mình có thai một hai tháng cũng không biết càng đừng nói sẽ bài xích ban đêm vô cùng thân thiết rồi.
Lãnh Vân Lâm không biết có phải bởi vì lâu lắm không có cùng cô tiếp xúc hay không, cư nhiên lăn qua lăn lại cô ba lần. Cô cũng có thể may mắn đứa nhỏ kiên cường. Mặc dù ba ba đứa nhỏ có chút thô lỗ, Bảo Bảo vẫn như cũ im lặng trốn ở bụng không có một tia không khoẻ.
Chỉ là cô vừa mới đứng dậy, Lãnh Vân Lâm liền tự động nắm ở vòng eo của cô kéo cô rơi vào trong lòng mình: "Em nghĩ muốn đi nơi nào?"
"Vân Lâm, em. . ." Cô không phản bác được, Lãnh Vân Lâm như là đã thanh tỉnh, nghĩ muốn cơ hội vụng trộm chạy về đi gặp con trai cơ hồ là không.
"Theo giúp anh ngủ!" Thanh âm của anh quả quyết mà đơn giản, bàn tay to nhốt chặt vòng eo của cô, chân dài đặt tại trên đùi cô, giống như coi cô như gối ôm kiên quyết không cho cô rời khỏi!
Cô không biết nên là giải thích như thế nào, cũng không biết lại vẫn nên là lập cái dạng lý do gì rời khỏi anh . Bởi vì thuận lợi nhốt chặt cô về sau Lãnh Vân Lâm liền đóng lại hai tròng mắt, giống như là mệt cực mà ngủ rốt cuộc nghe không vô bất luận cái gì ngôn ngữ.
Trong lòng cô bất an thử phải rời khỏi trói buộc của anh lại không hề kết quả.
Di động của cô sớm cũng bởi vì hết pin mà tự động tắt máy, lúc này, cũng lại nghe không được tiếng chuông ầm ĩ lỗ tai.
Trong lòng cô thực vội, mặc dù Mạc Thiểu Thần nói Ân Ân chỉ là tiêu chảy, không có việc lớn. Nhưng mà, đối với cha mẹ mà nói, mỗi một sự kiện đứa nhỏ đều là việc lớn.
Không biết Ân Ân có thể rất khó chịu hay không? Thời gian dài như vậy nhìn không tới cô có thể khóc hay không? Mạc Thiểu Thần có thể phát hiện đó chính là con anh hay không?
Trong lòng cô rất loạn, Lãnh Vân Lâm, cũng một dạng.
Anh cũng không có ngủ. Trên thân thể có bao nhiêu hưng phấn, liền làm nổi bật nội tâm của anh có bao nhiêu hoang vu.
Tình cảm của anh chính là một trường bi kịch. Thích một người người kia không thích anh, chỉ thương anh trai anh. Liền thích trên một người người kia sau cùng trở thành chị dâu chính mình.
Rất không dễ dàng mới gặp phải một người anh vừa lòng, đều đã đến chỗ đàm hôn luận gả, sau cùng anh phát hiện chính mình lại thành truyện cười lớn nhất!
Mộ Thanh Vũ lừa gạt cảm tình của anh, giẫm lên chân tâm anh, sau cùng anh không chỉ có lưu không được lòng của cô thậm chí ngay cả người của cô lưu không được! Cô tới cùng là bao nhiêu yêu người đàn ông kia, tình nguyện chưa kết hôn mà có con, tình nguyện nuôi đứa bé kia bốn năm đều không có để cho ba ba đứa nhỏ phụ trách?
Cô tại trước mặt mình biểu hiện nhu thuận lại nghe nói, kỳ thật ngầm không biết như thế nào cười nhạo anh đi? Coi tiền như rác, ngốc tử, cư nhiên đối với cô động thiệt tình, lại vẫn đồng ý cả đời! Mà cô, chỉ là muốn đòi kia một trăm vạn cứu con trai của cô sau đó cùng người đàn ông khác song túc song tê ( hai người sóng đôi)!
Anh không tiếng động nhắm mắt lại, cho dù anh cường thế khóa cô vào trong ngực, một cái vị trí nào đấy trong lòng lại ồ ồ rơi rớt gió.
Trái tim cực kỳ vô cảm, vô cảm đến anh đã không biết nên làm như thế nào mới có thể cùng cô tiếp tục kéo dài. . . .
Không nên.
Không nên tiếp tục như vậy!
Anh nên là để cho cô trả giá thật nhiều!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.