Chồng Trước Có Độc: Hợp Đồng Hàng Tỷ Đoạt Con
Chương 472: . Tâm Bình Tĩnh (1)
Bích Ngọc Tiêu
01/05/2021
Editor: Quỳnh Nguyễn
Anh rốt cục bất chấp lao ra, che ở trước mặt các cô: "Vị đồng học này, bạn có thể nói cho tôi biết số di động của cậu sao?"
Xem đến Mộ Thanh Vũ trước mặt có phần thần sắc kinh ngạc, trán anh đều đã chảy ra mồ hôi, anh trước sau tiêu sái lần đầu tiên chân tay luống cuống: "Tôi không có cái ý tứ khác. . . . . Chính là, chính là. . ."
"Tốt." Chỉ là một chữ, liền tan mất tất cả lực đạo của anh. Anh xem đến thiếu nữ trước mặt mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng tinh.
Lại sau đó Mạc Thiểu Thần suất khí, ôn nhu, săn sóc đả động cô. Cô bắt đầu thói quen bên người có của anh quay chung quanh, chính mình cũng bắt đầu thích anh mỉm cười sáng lạn, tựa hồ có thể mơ hồ cảm giác được anh cũng thích chính mình.
Nhưng mà sau đó chính là cô tại vào lúc ban đêm hai mươi mốt tuổi sinh nhật cô sẽ không quên chính mình đẩy ra cửa phòng nhìn đến cảnh tượng một màn kia!
Ghê tởm, dơ bẩn làm cho không người nào có thể nhìn thẳng! Học trưởng cô thích nhất cùng chị ruột cô cư nhiên tại vì đêm chúc mừng sinh nhật cô đó ngã nhào tại trên sofa! Phát hiện chân tướng, Mộ Thanh Vũ thống khổ không chịu nổi chạy đến quán bar say rượu giao thân trong sạch chính mình cho Lãnh Vân Lâm đồng dạng thống khổ...
Cho tới bây giờ cô không thể tha thứ Mạc Thiểu Thần "Phản bội", dù hai người không hề từng thổ lộ, nhưng mà , cô rõ ràng có thể cảm giác lúc ấy anh thật là thích chính mình, nhưng là, lại đã xảy ra chuyện tình như vậy!
Nhất là, người kia là chị gái của cô!
Mặc kệ trước cô có bao nhiêu thích Mạc Thiểu Thần, sau khi anh chết, cô có bao nhiêu hoài niệm anh, mà hiện tại, cô biết Mạc Thiểu Thần là anh rể của cô. Cho dù anh một lần nữa sống lại, anh cũng là, hơn nữa chỉ có thể là anh rể của cô!
Cô người này mặc dù bình thường xem ra dễ nói chuyện, nhưng là, một khi trêu tức cô, cô là tuyệt đối sẽ không quay đầu!
Lúc này, Mộ Thanh Vũ thấy rõ Lý Tiêu Nhiên trước mắt, thở dài nhẹ nhõm một hơi, gật gật đầu, lại ngẩng đầu nhìn chằm chằm ánh mắt anh hỏi: "Ân Ân như thế nào?"
Lý Tiêu Nhiên nhìn Mộ Thanh Vũ quay mặt, gật gật đầu nói: "Bây giờ còn tốt lắm, chỉ cần 24 giờ không có cái bệnh biến chứng khác là có thể đi vào phòng bệnh thông thường rồi."
Nghe xong Lý Tiêu Nhiên mà nói, Mộ Thanh Vũ ngẩng đầu, nhìn anh nói: "Em muốn đi xem bé."
"Tốt, anh cùng em đi." Lý Tiêu Nhiên đứng lên đỡ Mộ Thanh Vũ đứng lên hơi hơi đỡ bờ vai cô hướng cửa phòng bệnh nặng đi đến.
Mới vừa đi chưa được hai bước, cô ngẩng đầu, trước mắt, cư nhiên là cái bác sĩ Tô giống Mạc Thiểu Thần kia!
Bác sĩ Tô là tới đây kiểm tra phòng, anh mặc áo dài bác sĩ màu trắng đi tới, nhìn đến Mộ Thanh Vũ cùng Lý Tiêu Nhiên sóng vai đi tới, đáy mắt không tự chủ được hiện lên một tia ánh sáng nhạt
Cô gái này rất kỳ quái, ngày hôm qua thái độ đối với anh rõ ràng không giống như là một người không quen biết, nhưng mà cô tới cùng là ai? Vì cái gì, chính mình một chút ấn tượng cũng không có?
Nhưng mà hôm nay gặp nhau, Mộ Thanh Vũ đối với anh cùng ngày hôm qua, rõ ràng bất đồng rồi.
Đáy mắt cô vừa thâm sâu lại tĩnh như là hai hồ nước yên tĩnh, gió mát rốt cuộc thổi không dậy nổi một tia sóng gợn.
Cô là nghĩ thông, mặc kệ anh có phải Mạc Thiểu Thần hay không, Mạc Thiểu Thần đều là anh rể chính mình, điểm này sẽ không thay đổi. Mà cô chủ yếu nhất là muốn thân thể Ân Ân tốt. Về phần cái khác. . .
Anh rốt cục bất chấp lao ra, che ở trước mặt các cô: "Vị đồng học này, bạn có thể nói cho tôi biết số di động của cậu sao?"
Xem đến Mộ Thanh Vũ trước mặt có phần thần sắc kinh ngạc, trán anh đều đã chảy ra mồ hôi, anh trước sau tiêu sái lần đầu tiên chân tay luống cuống: "Tôi không có cái ý tứ khác. . . . . Chính là, chính là. . ."
"Tốt." Chỉ là một chữ, liền tan mất tất cả lực đạo của anh. Anh xem đến thiếu nữ trước mặt mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng tinh.
Lại sau đó Mạc Thiểu Thần suất khí, ôn nhu, săn sóc đả động cô. Cô bắt đầu thói quen bên người có của anh quay chung quanh, chính mình cũng bắt đầu thích anh mỉm cười sáng lạn, tựa hồ có thể mơ hồ cảm giác được anh cũng thích chính mình.
Nhưng mà sau đó chính là cô tại vào lúc ban đêm hai mươi mốt tuổi sinh nhật cô sẽ không quên chính mình đẩy ra cửa phòng nhìn đến cảnh tượng một màn kia!
Ghê tởm, dơ bẩn làm cho không người nào có thể nhìn thẳng! Học trưởng cô thích nhất cùng chị ruột cô cư nhiên tại vì đêm chúc mừng sinh nhật cô đó ngã nhào tại trên sofa! Phát hiện chân tướng, Mộ Thanh Vũ thống khổ không chịu nổi chạy đến quán bar say rượu giao thân trong sạch chính mình cho Lãnh Vân Lâm đồng dạng thống khổ...
Cho tới bây giờ cô không thể tha thứ Mạc Thiểu Thần "Phản bội", dù hai người không hề từng thổ lộ, nhưng mà , cô rõ ràng có thể cảm giác lúc ấy anh thật là thích chính mình, nhưng là, lại đã xảy ra chuyện tình như vậy!
Nhất là, người kia là chị gái của cô!
Mặc kệ trước cô có bao nhiêu thích Mạc Thiểu Thần, sau khi anh chết, cô có bao nhiêu hoài niệm anh, mà hiện tại, cô biết Mạc Thiểu Thần là anh rể của cô. Cho dù anh một lần nữa sống lại, anh cũng là, hơn nữa chỉ có thể là anh rể của cô!
Cô người này mặc dù bình thường xem ra dễ nói chuyện, nhưng là, một khi trêu tức cô, cô là tuyệt đối sẽ không quay đầu!
Lúc này, Mộ Thanh Vũ thấy rõ Lý Tiêu Nhiên trước mắt, thở dài nhẹ nhõm một hơi, gật gật đầu, lại ngẩng đầu nhìn chằm chằm ánh mắt anh hỏi: "Ân Ân như thế nào?"
Lý Tiêu Nhiên nhìn Mộ Thanh Vũ quay mặt, gật gật đầu nói: "Bây giờ còn tốt lắm, chỉ cần 24 giờ không có cái bệnh biến chứng khác là có thể đi vào phòng bệnh thông thường rồi."
Nghe xong Lý Tiêu Nhiên mà nói, Mộ Thanh Vũ ngẩng đầu, nhìn anh nói: "Em muốn đi xem bé."
"Tốt, anh cùng em đi." Lý Tiêu Nhiên đứng lên đỡ Mộ Thanh Vũ đứng lên hơi hơi đỡ bờ vai cô hướng cửa phòng bệnh nặng đi đến.
Mới vừa đi chưa được hai bước, cô ngẩng đầu, trước mắt, cư nhiên là cái bác sĩ Tô giống Mạc Thiểu Thần kia!
Bác sĩ Tô là tới đây kiểm tra phòng, anh mặc áo dài bác sĩ màu trắng đi tới, nhìn đến Mộ Thanh Vũ cùng Lý Tiêu Nhiên sóng vai đi tới, đáy mắt không tự chủ được hiện lên một tia ánh sáng nhạt
Cô gái này rất kỳ quái, ngày hôm qua thái độ đối với anh rõ ràng không giống như là một người không quen biết, nhưng mà cô tới cùng là ai? Vì cái gì, chính mình một chút ấn tượng cũng không có?
Nhưng mà hôm nay gặp nhau, Mộ Thanh Vũ đối với anh cùng ngày hôm qua, rõ ràng bất đồng rồi.
Đáy mắt cô vừa thâm sâu lại tĩnh như là hai hồ nước yên tĩnh, gió mát rốt cuộc thổi không dậy nổi một tia sóng gợn.
Cô là nghĩ thông, mặc kệ anh có phải Mạc Thiểu Thần hay không, Mạc Thiểu Thần đều là anh rể chính mình, điểm này sẽ không thay đổi. Mà cô chủ yếu nhất là muốn thân thể Ân Ân tốt. Về phần cái khác. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.