Chồng Trước Có Độc: Hợp Đồng Hàng Tỷ Đoạt Con
Chương 576: . Xuất Viện (3)
Bích Ngọc Tiêu
03/05/2021
Editor: Quỳnh Nguyễn
Bởi vì anh không chỉ là chồng của cô, vẫn lại là cha của Bảo Bảo trong bụng của cô.
Nhẹ nhàng vỗ về bụng dưới, cô suy nghĩ mấy ngày sau cùng vẫn lại là không có biện pháp buông tha đứa nhỏ này.
Mà trong bốn năm này cô chiếu cố Ân Ân, có đôi khi cũng khó không nghĩ đến đứa nhỏ trước chính mình buông tha. Mặc dù nói là thai ngoài tử cung, nhưng là trong lòng cô rõ ràng, cho dù là cái đứa nhỏ bình thường, năm năm trước cô vẫn như cũ vẫn lại là sẽ bỏ quên bé.
Cô tính toán chính mình một người cùng anh công đạo rõ ràng, về phần anh có thể tiếp thu hay không, chính là vấn đề anh rồi.
Cô cũng lý giải, người bình thường ai có thể tiếp thu bạn gái chính mình bỗng nhiên biến thân thân phận mẹ chưa lập gia đình? Cho dù đứa bé kia không là của cô, rất nhiều người cũng không thể lý giải.
Tóm lại, nếu Lãnh Vân Lâm có thể tiếp thu, tự nhiên là giai đại hoan hỉ. Nếu anh không tiếp thụ được. . . Kia cô, cũng chỉ tốt thật có lỗi. Cô đầu tiên là một người mẹ, tiếp theo, mới đúng người yêu của anh. Cô sẽ không buông tay Ân Ân, cho nên, đành phải buông tha anh rồi.
Nhưng mà có một chút có thể khẳng định, mặc kệ Lãnh Vân Lâm có thể tiếp thu Ân Ân hay không, có thể cùng với cô hay không, cô đều sẽ không trách tội anh . Tiếp thu, là vui mừng ngoài ý muốn, không tiếp thụ là trong dự kiến. Nhưng mà anh đối với Bảo Bảo trong bụng của cô giữ 50% cổ phần, cô vẫn lại là sẽ nói cho anh tin tức chính mình mang thai.
Thiệt tình hi vọng anh có thể xem tại cảm tình bọn họ xem trên phân Bảo Bảo trong bụng của cô cùng nhau tiếp nhận Ân Ân!
Thu thập một phen đông tây, cô rất nhanh làm thủ tục xuất viện. Đông tây không nhiều lắm, nhưng mà có một chút rơi vào lầu ba, cô do dự một chút, vẫn lại là không có đi lầu ba thu thập.
Nắm tay Ân Ân, một đường đi thang máy xuống. Bên ngoài ánh mặt trời vừa lúc. Cô lôi kéo Ân Ân nheo lại mắt, giống như liền thân thể cũng thoải mái không ít.
Không nghĩ tới đi đến dưới lầu ngẩng đầu liền thấy được Lý Tiêu Nhiên!
Mấy ngày này, anh vẫn cũng chưa tới, nhưng mà xem ra bộ dáng của anh trái lại so với mấy ngày trước tinh thần không ít.
"Chú Lý!" Có mấy ngày không gặp Lý Tiêu Nhiên, Mộ Thượng Ân lập tức buông ra tay mẹ hướng anh chạy đi. Lý Tiêu Nhiên mỉm cười ngồi xổm xuống, ôm bé lên vào trong ngực ước lượng, cau mày: "Gầy."
Nằm viện lâu như vậy, lại thêm bé không lâu lại vẫn tiêu chảy, có thể không gầy sao? Nhưng mà lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn Ân Ân trái lại đỏ bừng, đôi má có màu sắc. Môi cũng sẽ không động một tí liền xanh tím, mà là hồng nhuận bình thường của trẻ em. Mặc dù gầy chút lại tinh thần không ít.
Quả nhiên làm tốt xong chuyện phẫu thuật, năng lực đứa nhỏ khôi phục tốt lập tức có thể nhìn ra được tới.
" Chị gái Tiểu Mỹ cách vách nói gầy một chút mới tốt xem!" Tiểu Mỹ mười ba tuổi, cũng là tới nơi này làm phẫu thuật tim. Nữ hài tử thích chưng diện chỉ sợ béo lên không nghĩ tới Ân Ân cũng nhớ kỹ.
Lý Tiêu Nhiên không khỏi nở nụ cười, anh sờ sờ mặt tiểu tử kia: "Ân Ân rất tuấn tú rồi ! Lại đẹp trai tiếp xuống, về sau để cho những nữ hài tử đó làm sao bây giờ?"
"Tiêu Nhiên, sao anh lại tới đây?" Mộ Thanh Vũ đã đi tới. Nói thật, Lý Tiêu Nhiên đã đến, Mộ Thanh Vũ có chút ngoài ý muốn, cũng có chút tai hoạ ngầm, anh sẽ không đối với chính mình lại vẫn ôm những cái nghĩ cách này đi?
Lý Tiêu Nhiên cũng nghe đã hiểu ý tứ trong lời nói cô, để tiểu tử kia xuống. " Thanh Vũ chúng ta là bạn bè."
Đáy mắt anh bao hàm chân thành, có lẽ còn có nhiệt liệt, nhưng là anh đều đã ẩn dấu đi, không cho cô xem thấy.
Bởi vì anh không chỉ là chồng của cô, vẫn lại là cha của Bảo Bảo trong bụng của cô.
Nhẹ nhàng vỗ về bụng dưới, cô suy nghĩ mấy ngày sau cùng vẫn lại là không có biện pháp buông tha đứa nhỏ này.
Mà trong bốn năm này cô chiếu cố Ân Ân, có đôi khi cũng khó không nghĩ đến đứa nhỏ trước chính mình buông tha. Mặc dù nói là thai ngoài tử cung, nhưng là trong lòng cô rõ ràng, cho dù là cái đứa nhỏ bình thường, năm năm trước cô vẫn như cũ vẫn lại là sẽ bỏ quên bé.
Cô tính toán chính mình một người cùng anh công đạo rõ ràng, về phần anh có thể tiếp thu hay không, chính là vấn đề anh rồi.
Cô cũng lý giải, người bình thường ai có thể tiếp thu bạn gái chính mình bỗng nhiên biến thân thân phận mẹ chưa lập gia đình? Cho dù đứa bé kia không là của cô, rất nhiều người cũng không thể lý giải.
Tóm lại, nếu Lãnh Vân Lâm có thể tiếp thu, tự nhiên là giai đại hoan hỉ. Nếu anh không tiếp thụ được. . . Kia cô, cũng chỉ tốt thật có lỗi. Cô đầu tiên là một người mẹ, tiếp theo, mới đúng người yêu của anh. Cô sẽ không buông tay Ân Ân, cho nên, đành phải buông tha anh rồi.
Nhưng mà có một chút có thể khẳng định, mặc kệ Lãnh Vân Lâm có thể tiếp thu Ân Ân hay không, có thể cùng với cô hay không, cô đều sẽ không trách tội anh . Tiếp thu, là vui mừng ngoài ý muốn, không tiếp thụ là trong dự kiến. Nhưng mà anh đối với Bảo Bảo trong bụng của cô giữ 50% cổ phần, cô vẫn lại là sẽ nói cho anh tin tức chính mình mang thai.
Thiệt tình hi vọng anh có thể xem tại cảm tình bọn họ xem trên phân Bảo Bảo trong bụng của cô cùng nhau tiếp nhận Ân Ân!
Thu thập một phen đông tây, cô rất nhanh làm thủ tục xuất viện. Đông tây không nhiều lắm, nhưng mà có một chút rơi vào lầu ba, cô do dự một chút, vẫn lại là không có đi lầu ba thu thập.
Nắm tay Ân Ân, một đường đi thang máy xuống. Bên ngoài ánh mặt trời vừa lúc. Cô lôi kéo Ân Ân nheo lại mắt, giống như liền thân thể cũng thoải mái không ít.
Không nghĩ tới đi đến dưới lầu ngẩng đầu liền thấy được Lý Tiêu Nhiên!
Mấy ngày này, anh vẫn cũng chưa tới, nhưng mà xem ra bộ dáng của anh trái lại so với mấy ngày trước tinh thần không ít.
"Chú Lý!" Có mấy ngày không gặp Lý Tiêu Nhiên, Mộ Thượng Ân lập tức buông ra tay mẹ hướng anh chạy đi. Lý Tiêu Nhiên mỉm cười ngồi xổm xuống, ôm bé lên vào trong ngực ước lượng, cau mày: "Gầy."
Nằm viện lâu như vậy, lại thêm bé không lâu lại vẫn tiêu chảy, có thể không gầy sao? Nhưng mà lại nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn Ân Ân trái lại đỏ bừng, đôi má có màu sắc. Môi cũng sẽ không động một tí liền xanh tím, mà là hồng nhuận bình thường của trẻ em. Mặc dù gầy chút lại tinh thần không ít.
Quả nhiên làm tốt xong chuyện phẫu thuật, năng lực đứa nhỏ khôi phục tốt lập tức có thể nhìn ra được tới.
" Chị gái Tiểu Mỹ cách vách nói gầy một chút mới tốt xem!" Tiểu Mỹ mười ba tuổi, cũng là tới nơi này làm phẫu thuật tim. Nữ hài tử thích chưng diện chỉ sợ béo lên không nghĩ tới Ân Ân cũng nhớ kỹ.
Lý Tiêu Nhiên không khỏi nở nụ cười, anh sờ sờ mặt tiểu tử kia: "Ân Ân rất tuấn tú rồi ! Lại đẹp trai tiếp xuống, về sau để cho những nữ hài tử đó làm sao bây giờ?"
"Tiêu Nhiên, sao anh lại tới đây?" Mộ Thanh Vũ đã đi tới. Nói thật, Lý Tiêu Nhiên đã đến, Mộ Thanh Vũ có chút ngoài ý muốn, cũng có chút tai hoạ ngầm, anh sẽ không đối với chính mình lại vẫn ôm những cái nghĩ cách này đi?
Lý Tiêu Nhiên cũng nghe đã hiểu ý tứ trong lời nói cô, để tiểu tử kia xuống. " Thanh Vũ chúng ta là bạn bè."
Đáy mắt anh bao hàm chân thành, có lẽ còn có nhiệt liệt, nhưng là anh đều đã ẩn dấu đi, không cho cô xem thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.