Chương 93: Trong mắt Dạ Lăng Hàn chỉ có Kỷ Nhiên
Đường Cao Ngận Điềm
06/07/2024
Kết quả xét nghiệm có ngay hôm sau, trực tiếp đưa đến Dạ gia.
Kết quả kiểm tra là, đứa bé trong bụng Cam Duệ có quan hệ huyết thống với Dạ Lăng Hàn.
Sắc mặt của Dạ Vân Bình lúc này mới hòa hoãn một chút, nhưng vẫn không chủ động muốn gặp mặt người của Cam gia.
Ảnh chụp là thật hay giả đã không còn quan trọng, sự việc của Cam Duệ đã thật sự làm ảnh hưởng đến danh dự của Dạ gia.
Hôn lễ không thể thuận lợi tiến hành, Cam Duệ không thể trở thành thiếu phu nhân của Dạ gia, Dạ Vân Bình cảm thấy nên để Dạ Lăng Hàn tìm một đối tượng kết hôn khác thích hợp hơn.
Còn đứa bé trong bụng Cam Duệ thì đợi cậu ta sinh xong rồi bế về Dạ gia.
Dạ gia giàu sang phú quý, nuôi thêm một đứa nhỏ không thành vấn đề.
Sau khi Dạ Vân Bình hạ quyết tâm liền gọi điện cho Dạ Lăng Hàn.
Từ sau hôn lễ hôm đó Dạ Lăng Hàn vẫn chưa quay lại Dạ gia.
Dạ Vân Bình không hỏi cũng biết, hắn lại quấn lấy Kỷ Nhiên chứ làm gì nữa.
Dạ Vân Bình thật sự đoán không sai, Dạ Lăng Hàn đang bồi Kỷ Nhiên ở biệt thự.
Kỷ Nhiên đọc sách, còn hắn ngồi nhìn Kỷ Nhiên.
Nghe thấy điện thoại đổ chuông, Dạ Lăng Hàn không dời mắt cầm lấy điện thoại.
“Bố!”
Có lẽ là ngồi không được thoải mái, Kỷ Nhiên ngọ nguậy cơ thể, một tay cậu chống cằm đầu hơi nghiêng về trước một chút.
Từ chỗ của Dạ Lăng Hàn ngồi có thể nhìn thấy sườn mặt xinh đẹp của cậu.
Sau khi Kỷ Nhiên mang thai thì có da có thịt hơn trước một chút, má cũng phúng phính, cơ thể chỗ nào cần thịt có thịt, càng thêm quyến rũ hơn rất nhiều.
Dạ Lăng Hàn nhìn không chớp mắt, đến nỗi hắn không biết Dạ Vân Bình đang nói cái gì bên kia điện thoại.
Hắn dịch đến chỗ Kỷ Nhiên ngồi, ôm lấy eo cậu rồi hôn xuống.
“Ưm ——”
Kỷ Nhiên kêu rên lên một tiếng, nhưng âm cuối đã bị Dạ Lăng Hàn nuốt trọn.
Hai ngày nay Dạ Lăng Hàn quấn chặt lấy Kỷ Nhiên, cơ hồ mỗi ngày đều dính lấy cậu, không phải ôm thì là hôn.
Nếu không phải vì Kỷ Nhiên đang mang thai, chỉ sợ bị hắn làm đến không xuống nổi giường mất.
Nụ hôn của Dạ Lăng Hàn rất bá đạo, Kỷ Nhiên muốn tránh đi thì tay hắn đã vươn tới sau gáy chế trụ không cho cậu động đậy.
Kỷ Nhiên không thể trốn được, bị hắn hôn đến mặt mũi nóng bừng, thở hổn hển.
Dạ Lăng Hàn buông cậu ra, nhìn đôi môi ướt át dính nước của Kỷ Nhiên, dương v*t lại cứng ngắc.
“Nhiên Nhiên ——”
Dạ Lăng Hàn lại sấn đến, hôn chụt vào môi Kỷ Nhiên.
Kỷ Nhiên nhìn điện thoại di động vẫn còn đang nghe, tốt bụng nhắc nhở hắn: “Điện thoại của anh kìa.”
“Mặc kệ.” Dạ Lăng Hàn đã bị dục vọng làm cho mờ mắt, sớm quên mất rằng người gọi là Dạ Vân Bình.
“Nhiên Nhiên, lại đây để anh giúp em.”
Giọng nói của Dạ Lăng Hàn vô cùng rõ ràng truyền vào tai của Dạ Vân Bình, giọng nói lấy lòng khiến Dạ Vân Bình phát điên.
Đây thật sự là đứa con lạnh lùng tàn nhẫn của ông ta sao?
Sao giờ lại biết thành bộ dạng hạ tiện như này?
“Lên đây, ngồi lên người anh.”
Kỷ Nhiên đẩy hắn ra, mặt tràn đầy ghét bỏ: “Trên người anh có mùi kì lạ lắm, anh mau tránh xa một chút đi.”
“Sáng nay anh đã tắm rồi! Biết em không thích mùi nước hoa anh liền không dùng nữa. Đây là mùi sữa tắm còn sót lại thôi, nếu em không thích anh lại đổi sữa tắm khác. Lát nữa anh sẽ đưa vài loại đến đây cho em chọn, em thích loại nào anh sẽ dùng loại đó. Nhiên Nhiên, có thể chứ?”
Giọng điệu của Dạ Lăng Hàn tràn ngập sự thương lượng, khác một trời một vực với người bá đạo ngày trước.
Chính hắn cũng chẳng phát hiện, khi hắn nói chuyện với Kỷ Nhiên vị trí của hai người đã thay đổi.
Đường đường là thế gia quý thiếu nhưng lại vì một người bình thường mà khom lưng gập gối, thật không có tiền đồ.
Dạ Vân Bình giận đến run người, quát chói tai: “Dạ Lăng Hàn!”
Dạ Lăng Hàn sực tỉnh, lúc này mới nhớ tới vừa nãy đã nhận điện thoại của Dạ Vân Bình.
Hắn vẫn không thả Kỷ Nhiên ra, ôm cậu vào trong lòng nói: “Bố! Có việc gì vậy?”
“Kết quả kiểm tra có rồi, đứa bé trong bụng Cam Duệ là của anh. Hôm nay anh quay về nhà ngay lập tức, đến Cam gia đón Cam Duệ về.”
Dạ Vân Bình cũng không định cho Cam Duệ về đâu, nhưng sau khi thấy thái độ của Dạ Lăng Hàn đối với Kỷ Nhiên, ông ta cảm thấy không thể để hai người tiếp tục như vậy nữa.
Nếu cứ để mối quan hệ tiếp tục diễn ra như vậy, Dạ Lăng Hàn sớm muộn gì cũng sẽ thua trong tay Kỷ Nhiên.
“Hai ngày này con phải chăm sóc Kỷ Nhiên, không có thời gian để về đó được. Còn Cam Duệ, cứ để cậu ta ở nhà cậu ta đi. Chuyện xảy ra như vậy cậu ta cũng dám vác mặt quay lại?”
Nhớ đến sự việc tại hội trường hôn lễ là Dạ Lăng Hàn lại muốn điên lên.
So với Cam Duệ dối trá như vậy thì Kỷ Nhiên ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Mặc kệ trước đây ương bướng ra sao, chẳng qua tất cả đều là vì yêu hắn, nếu không yêu thì đã chẳng để ý hắn như vậy.
Ai cũng không yêu hắn bằng Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên của hắn là người yêu hắn nhất nhất trên đời này
Hiện tại trong mắt của Dạ Lăng Hàn toàn là bóng hình của Kỷ Nhiên, nhìn thấy ai cũng ngứa mắt, cũng thấy khó chịu.
“Dạ Lăng Hàn, tôi cảnh cáo anh, ngày mai lập tức quay về. Tôi còn chưa chết mà anh đã không để bố anh vào mắt rồi. Đây là mệnh lệnh, không được cãi.”
Dạ Vân Bình cúp điện thoại.
Sắc mặt của Dạ Lăng Hàn rất khó coi, hắn vứt điện thoại sang một bên, dựa vào sofa không nói gì.
Kỷ Nhiên liếc nhìn gương mặt căng thẳng của Dạ Lăng Hàn, đáy lòng thầm cười lạnh.
Nhưng mặt ngoài cậu lại không để lộ bất kì biểu cảm dư thừa nào, vẻ mặt rất quan tâm mà nói: “A Hàn, anh trở về đi!”
Kỷ Nhiên ngồi khá gần Dạ Lăng Hàn, nội dung cuộc điện thoại của Dạ Vân Bình với hắn đều nghe rõ ràng.
Cậu rất có lòng nói: “Ảnh chụp ở hôn lễ nhất định là có người động tay chân, phát sinh loại việc này Cam thiếu là người uỷ khuất nhất. Anh mau về an ủi cậu ấy đi.”
“Nhiên Nhiên, em quá đơn thuần lương thiện nên mới có thể bị cậu ta liên tục hãm hại như vậy. Em có biết cậu ta vu hãm em như nào không? Cậu ta nói, những bức ảnh đó là do em làm, là em muốn cậu ta thân bại danh liệt. Cậu ta còn nói, sở dĩ em ở bên cạnh anh là vì muốn trả thù anh.”
Kỷ Nhiên nhìn Dạ Lăng Hàn hỏi: “Nếu em thật sự trả thù anh thì sao?”
“Sẽ không đâu! Anh tin em.”
Dạ Lăng Hàn giữ hai má của Kỷ Nhiên hôn xuống.
Kỷ Nhiên trợn tròn mắt nhìn khuôn mặt của người đàn ông đang dần tiến về phía mình.
Biểu cảm của Dạ Lăng Hàn
cực kì say đắm, nhưng Kỷ Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười đến cực điểm.
Lúc trước cậu cũng yêu hắn như vậy nhưng hắn lại khinh thường không thèm nhìn lại.
Hiện tại giả vờ như thâm tình lắm để làm gì?
Trong ánh mắt của Kỷ Nhiên tràn ngập trào phúng, lẳng lặng mà nhìn khuôn mặt thâm tình của Dạ Lăng Hàn.
Dạ Lăng Hàn hôn rất lâu mới thả Kỷ Nhiên ra.
Kỷ Nhiên đưa tay lau khóe môi còn đang ướt nước, Dạ Lăng Hàn vuốt ve mặt cậu: “Việc của Cam Duệ bên kia anh sẽ mau chóng xử lý tốt. Chờ cậu ta sinh xong anh sẽ lập tức đuổi cậu ta đi.”
“Như vậy không được! Anh đã đánh dấu Cam Duệ, anh đuổi cậu ấy đi thì sau này cậu ấy phải làm sao? Nghe nói đi xoá vết đánh dấu rất đau đớn.”
Dạ Lăng Hàn nhéo mũi Kỷ Nhiên nói: “Anh làm như vậy còn không phải là vì em hay sao? Chỉ cần em vui vẻ, người khác sống chết ra sao không liên quan đến anh. Lại nói, anh cũng chưa có đánh dấu cậu ta.”
Kỷ Nhiên kinh ngạc: “Anh không đánh dấu cậu ấy, vậy cậu ấy mang thai kiểu gì?”
“Anh không có động chạm gì vào cậu ta hết, chẳng qua chỉ nhờ cậu ta mang thai hộ.”
Dạ Lăng Hàn kể lại ước định của hắn với Cam Duệ cho Kỷ Nhiên nghe.
Kỷ Nhiên cảm thấy có điểm không thích hợp.
Dạ Lăng Hàn ngoài miệng nói mặc kệ Cam Duệ sống chết ra sao, nhưng lại không nói được với Dạ Vân Bình như thế, thế là lại quay về Dạ gia.
Trước khi đi còn dặn người giúp việc chăm sóc Kỷ Nhiên cho tốt.
Hắn trở lại Dạ gia, vừa mới vào cửa đã gọi video cho Kỷ Nhiên.
Kỷ Nhiên lười nói chuyện với hắn, dùng giá đỡ điện thoại đặt điện thoại ở một chỗ, sau đó sinh hoạt như bình thường.
Dạ Lăng Hàn cứ quấn lấy nói chuyện với Kỷ Nhiên, thấy cậu không muốn trả lời hắn, trong lòng thấy hơi khó chịu.
Nhưng hắn lại không nỡ cáu giận với Kỷ Nhiên nên chỉ có thể chạy đến thư phòng để xử lí công việc gần đây.
Lúc đang xử lí công việc, Kỷ Nhiên nói qua video: “Em muốn gọi điện thoại! Tắt đi đã nhé!”
“Em muốn gọi cho ai?” Dạ Lăng Hàn cảnh giác nhìn cậu.
“Cuối tháng phải kiểm tra thai sản, nhưng trường học gọi em đến kí gì đó. Em tính nhờ Duy Khang đi thay em.”
Kỷ Nhiên nói: “Nếu anh không yên tâm, em sẽ nhờ người giúp việc gọi cho anh để anh nghe nội dung, được chứ?”
Dạ Lăng Hàn đúng thật là không yên tâm, nhưng hắn lại khó mà mở lời.
Hắn đã hứa, từ nay về sau sẽ tin tưởng cậu, tuyệt đối sẽ không hoài nghi cậu nữa, khiến cậu bị tổn thương.
Lời này mới nói không bao lâu đã bị vả mặt, thật sự quá mất mặt.
“Nhiên Nhiên, anh đương nhiên rất yên tâm về em rồi. Vậy em gọi điện đi, anh đợi em.”
Dạ Lăng Hàn chủ động ngắt máy, nhưng ngoài miệng hắn nói tin tưởng Kỷ Nhiên, tay vẫn mở hệ thống giám sát trong biệt thự.
Hắn đã lắp đặt rất nhiều cameras trong biệt thự, có thể xem được tình hình của tất cả các phòng.
Camera trong phòng ngủ, Dạ Lăng Hàn nhìn chằm chằm Kỷ Nhiên.
Kỷ Nhiên cầm điện thoại di động, thanh âm rõ ràng truyền vào tai của Dạ Lăng Hàn.
Nội dung điện thoại khớp với lời của Kỷ Nhiên, là nhờ Duy Khang đến trường giúp cậu đăng ký.
Cuộc gọi điện vỏn vẹn ba phút.
Dạ Lăng Hàn nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ cần Kỷ Nhiên không rời khỏi hắn thì thế nào đều được.
Dạ Lăng Hàn tắt hệ thống theo dõi, bắt đầu xử lí công việc tiếp.
Kỷ Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn đến vị trí của camera mini, ánh mắt sầm lại.
Không bao lâu, Duy Khang nhắn tin tới: 【 Kỷ Nhiên, nhắn tin đi! Điện thoại của cậu tớ đã kiểm tra rồi, không có phần mềm nghe trộm. 】
Kỷ Nhiên nói: 【 Cậu điều tra Cam Duệ một chút, đứa bé trong bụng của cậu ta đáng nghi lắm. 】
Duy Khang: 【OK. 】
Nửa giờ sau Duy Khang nhắn lại:【 Tớ xâm nhập vào hệ thống của bệnh viện tra được ca bệnh của cậu ta. Ca bệnh ghi ngày X tháng X cậu ta có tiến hành thụ tinh nhân tạo.. 】
Kỷ Nhiên: 【Phôi thai là của ai? 】
Duy Khang: 【 Bên trên ghi là của Dạ Lăng Hàn. Nhưng lúc tớ tra trên máy tính của bác sĩ phụ trách thì thấy một mục cài mật khẩu. Nội dung bên trong phức tạp nên tớ xem không hiểu! Cần một chuyên gia phân tích. 】
Kỷ Nhiên: 【 Phiền cậu gửi qua đây cho tớ! 】
Một phút sau di động của Kỷ Nhiên rung lên.
Kỷ Nhiên click vào nhìn, thật sự là những số liệu phức tạp, cậu xem cũng không hiểu.
Nhưng vì muốn rõ ràng việc mang thai Cam Duệ, Kỷ Nhiên gọi cho Vân Tùng, đưa cho ông xem.
Mấy ngày trước Vân Tùng đã liên hệ với cậu, từ đó hai người vẫn luôn giữ liên lạc
Kỷ Nhiên: 【 Chú Vân, phiền chú tìm người phân tích dữ liệu giúp cháu với. 】
Vân Tùng trả lời rất nhanh, sau khi kiểm tra xong nói cho Kỷ Nhiên một tin tức cực kì quan trọng
Kỷ Nhiên nhìn kết quả điều tra, trong lòng thầm khiếp sợ: đứa nhỏ trong bụng Cam Duệ thế mà lại không phải con của Dạ Lăng Hàn!
Kết quả kiểm tra là, đứa bé trong bụng Cam Duệ có quan hệ huyết thống với Dạ Lăng Hàn.
Sắc mặt của Dạ Vân Bình lúc này mới hòa hoãn một chút, nhưng vẫn không chủ động muốn gặp mặt người của Cam gia.
Ảnh chụp là thật hay giả đã không còn quan trọng, sự việc của Cam Duệ đã thật sự làm ảnh hưởng đến danh dự của Dạ gia.
Hôn lễ không thể thuận lợi tiến hành, Cam Duệ không thể trở thành thiếu phu nhân của Dạ gia, Dạ Vân Bình cảm thấy nên để Dạ Lăng Hàn tìm một đối tượng kết hôn khác thích hợp hơn.
Còn đứa bé trong bụng Cam Duệ thì đợi cậu ta sinh xong rồi bế về Dạ gia.
Dạ gia giàu sang phú quý, nuôi thêm một đứa nhỏ không thành vấn đề.
Sau khi Dạ Vân Bình hạ quyết tâm liền gọi điện cho Dạ Lăng Hàn.
Từ sau hôn lễ hôm đó Dạ Lăng Hàn vẫn chưa quay lại Dạ gia.
Dạ Vân Bình không hỏi cũng biết, hắn lại quấn lấy Kỷ Nhiên chứ làm gì nữa.
Dạ Vân Bình thật sự đoán không sai, Dạ Lăng Hàn đang bồi Kỷ Nhiên ở biệt thự.
Kỷ Nhiên đọc sách, còn hắn ngồi nhìn Kỷ Nhiên.
Nghe thấy điện thoại đổ chuông, Dạ Lăng Hàn không dời mắt cầm lấy điện thoại.
“Bố!”
Có lẽ là ngồi không được thoải mái, Kỷ Nhiên ngọ nguậy cơ thể, một tay cậu chống cằm đầu hơi nghiêng về trước một chút.
Từ chỗ của Dạ Lăng Hàn ngồi có thể nhìn thấy sườn mặt xinh đẹp của cậu.
Sau khi Kỷ Nhiên mang thai thì có da có thịt hơn trước một chút, má cũng phúng phính, cơ thể chỗ nào cần thịt có thịt, càng thêm quyến rũ hơn rất nhiều.
Dạ Lăng Hàn nhìn không chớp mắt, đến nỗi hắn không biết Dạ Vân Bình đang nói cái gì bên kia điện thoại.
Hắn dịch đến chỗ Kỷ Nhiên ngồi, ôm lấy eo cậu rồi hôn xuống.
“Ưm ——”
Kỷ Nhiên kêu rên lên một tiếng, nhưng âm cuối đã bị Dạ Lăng Hàn nuốt trọn.
Hai ngày nay Dạ Lăng Hàn quấn chặt lấy Kỷ Nhiên, cơ hồ mỗi ngày đều dính lấy cậu, không phải ôm thì là hôn.
Nếu không phải vì Kỷ Nhiên đang mang thai, chỉ sợ bị hắn làm đến không xuống nổi giường mất.
Nụ hôn của Dạ Lăng Hàn rất bá đạo, Kỷ Nhiên muốn tránh đi thì tay hắn đã vươn tới sau gáy chế trụ không cho cậu động đậy.
Kỷ Nhiên không thể trốn được, bị hắn hôn đến mặt mũi nóng bừng, thở hổn hển.
Dạ Lăng Hàn buông cậu ra, nhìn đôi môi ướt át dính nước của Kỷ Nhiên, dương v*t lại cứng ngắc.
“Nhiên Nhiên ——”
Dạ Lăng Hàn lại sấn đến, hôn chụt vào môi Kỷ Nhiên.
Kỷ Nhiên nhìn điện thoại di động vẫn còn đang nghe, tốt bụng nhắc nhở hắn: “Điện thoại của anh kìa.”
“Mặc kệ.” Dạ Lăng Hàn đã bị dục vọng làm cho mờ mắt, sớm quên mất rằng người gọi là Dạ Vân Bình.
“Nhiên Nhiên, lại đây để anh giúp em.”
Giọng nói của Dạ Lăng Hàn vô cùng rõ ràng truyền vào tai của Dạ Vân Bình, giọng nói lấy lòng khiến Dạ Vân Bình phát điên.
Đây thật sự là đứa con lạnh lùng tàn nhẫn của ông ta sao?
Sao giờ lại biết thành bộ dạng hạ tiện như này?
“Lên đây, ngồi lên người anh.”
Kỷ Nhiên đẩy hắn ra, mặt tràn đầy ghét bỏ: “Trên người anh có mùi kì lạ lắm, anh mau tránh xa một chút đi.”
“Sáng nay anh đã tắm rồi! Biết em không thích mùi nước hoa anh liền không dùng nữa. Đây là mùi sữa tắm còn sót lại thôi, nếu em không thích anh lại đổi sữa tắm khác. Lát nữa anh sẽ đưa vài loại đến đây cho em chọn, em thích loại nào anh sẽ dùng loại đó. Nhiên Nhiên, có thể chứ?”
Giọng điệu của Dạ Lăng Hàn tràn ngập sự thương lượng, khác một trời một vực với người bá đạo ngày trước.
Chính hắn cũng chẳng phát hiện, khi hắn nói chuyện với Kỷ Nhiên vị trí của hai người đã thay đổi.
Đường đường là thế gia quý thiếu nhưng lại vì một người bình thường mà khom lưng gập gối, thật không có tiền đồ.
Dạ Vân Bình giận đến run người, quát chói tai: “Dạ Lăng Hàn!”
Dạ Lăng Hàn sực tỉnh, lúc này mới nhớ tới vừa nãy đã nhận điện thoại của Dạ Vân Bình.
Hắn vẫn không thả Kỷ Nhiên ra, ôm cậu vào trong lòng nói: “Bố! Có việc gì vậy?”
“Kết quả kiểm tra có rồi, đứa bé trong bụng Cam Duệ là của anh. Hôm nay anh quay về nhà ngay lập tức, đến Cam gia đón Cam Duệ về.”
Dạ Vân Bình cũng không định cho Cam Duệ về đâu, nhưng sau khi thấy thái độ của Dạ Lăng Hàn đối với Kỷ Nhiên, ông ta cảm thấy không thể để hai người tiếp tục như vậy nữa.
Nếu cứ để mối quan hệ tiếp tục diễn ra như vậy, Dạ Lăng Hàn sớm muộn gì cũng sẽ thua trong tay Kỷ Nhiên.
“Hai ngày này con phải chăm sóc Kỷ Nhiên, không có thời gian để về đó được. Còn Cam Duệ, cứ để cậu ta ở nhà cậu ta đi. Chuyện xảy ra như vậy cậu ta cũng dám vác mặt quay lại?”
Nhớ đến sự việc tại hội trường hôn lễ là Dạ Lăng Hàn lại muốn điên lên.
So với Cam Duệ dối trá như vậy thì Kỷ Nhiên ngoan ngoãn hơn rất nhiều.
Mặc kệ trước đây ương bướng ra sao, chẳng qua tất cả đều là vì yêu hắn, nếu không yêu thì đã chẳng để ý hắn như vậy.
Ai cũng không yêu hắn bằng Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên của hắn là người yêu hắn nhất nhất trên đời này
Hiện tại trong mắt của Dạ Lăng Hàn toàn là bóng hình của Kỷ Nhiên, nhìn thấy ai cũng ngứa mắt, cũng thấy khó chịu.
“Dạ Lăng Hàn, tôi cảnh cáo anh, ngày mai lập tức quay về. Tôi còn chưa chết mà anh đã không để bố anh vào mắt rồi. Đây là mệnh lệnh, không được cãi.”
Dạ Vân Bình cúp điện thoại.
Sắc mặt của Dạ Lăng Hàn rất khó coi, hắn vứt điện thoại sang một bên, dựa vào sofa không nói gì.
Kỷ Nhiên liếc nhìn gương mặt căng thẳng của Dạ Lăng Hàn, đáy lòng thầm cười lạnh.
Nhưng mặt ngoài cậu lại không để lộ bất kì biểu cảm dư thừa nào, vẻ mặt rất quan tâm mà nói: “A Hàn, anh trở về đi!”
Kỷ Nhiên ngồi khá gần Dạ Lăng Hàn, nội dung cuộc điện thoại của Dạ Vân Bình với hắn đều nghe rõ ràng.
Cậu rất có lòng nói: “Ảnh chụp ở hôn lễ nhất định là có người động tay chân, phát sinh loại việc này Cam thiếu là người uỷ khuất nhất. Anh mau về an ủi cậu ấy đi.”
“Nhiên Nhiên, em quá đơn thuần lương thiện nên mới có thể bị cậu ta liên tục hãm hại như vậy. Em có biết cậu ta vu hãm em như nào không? Cậu ta nói, những bức ảnh đó là do em làm, là em muốn cậu ta thân bại danh liệt. Cậu ta còn nói, sở dĩ em ở bên cạnh anh là vì muốn trả thù anh.”
Kỷ Nhiên nhìn Dạ Lăng Hàn hỏi: “Nếu em thật sự trả thù anh thì sao?”
“Sẽ không đâu! Anh tin em.”
Dạ Lăng Hàn giữ hai má của Kỷ Nhiên hôn xuống.
Kỷ Nhiên trợn tròn mắt nhìn khuôn mặt của người đàn ông đang dần tiến về phía mình.
Biểu cảm của Dạ Lăng Hàn
cực kì say đắm, nhưng Kỷ Nhiên chỉ cảm thấy buồn cười đến cực điểm.
Lúc trước cậu cũng yêu hắn như vậy nhưng hắn lại khinh thường không thèm nhìn lại.
Hiện tại giả vờ như thâm tình lắm để làm gì?
Trong ánh mắt của Kỷ Nhiên tràn ngập trào phúng, lẳng lặng mà nhìn khuôn mặt thâm tình của Dạ Lăng Hàn.
Dạ Lăng Hàn hôn rất lâu mới thả Kỷ Nhiên ra.
Kỷ Nhiên đưa tay lau khóe môi còn đang ướt nước, Dạ Lăng Hàn vuốt ve mặt cậu: “Việc của Cam Duệ bên kia anh sẽ mau chóng xử lý tốt. Chờ cậu ta sinh xong anh sẽ lập tức đuổi cậu ta đi.”
“Như vậy không được! Anh đã đánh dấu Cam Duệ, anh đuổi cậu ấy đi thì sau này cậu ấy phải làm sao? Nghe nói đi xoá vết đánh dấu rất đau đớn.”
Dạ Lăng Hàn nhéo mũi Kỷ Nhiên nói: “Anh làm như vậy còn không phải là vì em hay sao? Chỉ cần em vui vẻ, người khác sống chết ra sao không liên quan đến anh. Lại nói, anh cũng chưa có đánh dấu cậu ta.”
Kỷ Nhiên kinh ngạc: “Anh không đánh dấu cậu ấy, vậy cậu ấy mang thai kiểu gì?”
“Anh không có động chạm gì vào cậu ta hết, chẳng qua chỉ nhờ cậu ta mang thai hộ.”
Dạ Lăng Hàn kể lại ước định của hắn với Cam Duệ cho Kỷ Nhiên nghe.
Kỷ Nhiên cảm thấy có điểm không thích hợp.
Dạ Lăng Hàn ngoài miệng nói mặc kệ Cam Duệ sống chết ra sao, nhưng lại không nói được với Dạ Vân Bình như thế, thế là lại quay về Dạ gia.
Trước khi đi còn dặn người giúp việc chăm sóc Kỷ Nhiên cho tốt.
Hắn trở lại Dạ gia, vừa mới vào cửa đã gọi video cho Kỷ Nhiên.
Kỷ Nhiên lười nói chuyện với hắn, dùng giá đỡ điện thoại đặt điện thoại ở một chỗ, sau đó sinh hoạt như bình thường.
Dạ Lăng Hàn cứ quấn lấy nói chuyện với Kỷ Nhiên, thấy cậu không muốn trả lời hắn, trong lòng thấy hơi khó chịu.
Nhưng hắn lại không nỡ cáu giận với Kỷ Nhiên nên chỉ có thể chạy đến thư phòng để xử lí công việc gần đây.
Lúc đang xử lí công việc, Kỷ Nhiên nói qua video: “Em muốn gọi điện thoại! Tắt đi đã nhé!”
“Em muốn gọi cho ai?” Dạ Lăng Hàn cảnh giác nhìn cậu.
“Cuối tháng phải kiểm tra thai sản, nhưng trường học gọi em đến kí gì đó. Em tính nhờ Duy Khang đi thay em.”
Kỷ Nhiên nói: “Nếu anh không yên tâm, em sẽ nhờ người giúp việc gọi cho anh để anh nghe nội dung, được chứ?”
Dạ Lăng Hàn đúng thật là không yên tâm, nhưng hắn lại khó mà mở lời.
Hắn đã hứa, từ nay về sau sẽ tin tưởng cậu, tuyệt đối sẽ không hoài nghi cậu nữa, khiến cậu bị tổn thương.
Lời này mới nói không bao lâu đã bị vả mặt, thật sự quá mất mặt.
“Nhiên Nhiên, anh đương nhiên rất yên tâm về em rồi. Vậy em gọi điện đi, anh đợi em.”
Dạ Lăng Hàn chủ động ngắt máy, nhưng ngoài miệng hắn nói tin tưởng Kỷ Nhiên, tay vẫn mở hệ thống giám sát trong biệt thự.
Hắn đã lắp đặt rất nhiều cameras trong biệt thự, có thể xem được tình hình của tất cả các phòng.
Camera trong phòng ngủ, Dạ Lăng Hàn nhìn chằm chằm Kỷ Nhiên.
Kỷ Nhiên cầm điện thoại di động, thanh âm rõ ràng truyền vào tai của Dạ Lăng Hàn.
Nội dung điện thoại khớp với lời của Kỷ Nhiên, là nhờ Duy Khang đến trường giúp cậu đăng ký.
Cuộc gọi điện vỏn vẹn ba phút.
Dạ Lăng Hàn nhẹ nhàng thở ra.
Chỉ cần Kỷ Nhiên không rời khỏi hắn thì thế nào đều được.
Dạ Lăng Hàn tắt hệ thống theo dõi, bắt đầu xử lí công việc tiếp.
Kỷ Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn đến vị trí của camera mini, ánh mắt sầm lại.
Không bao lâu, Duy Khang nhắn tin tới: 【 Kỷ Nhiên, nhắn tin đi! Điện thoại của cậu tớ đã kiểm tra rồi, không có phần mềm nghe trộm. 】
Kỷ Nhiên nói: 【 Cậu điều tra Cam Duệ một chút, đứa bé trong bụng của cậu ta đáng nghi lắm. 】
Duy Khang: 【OK. 】
Nửa giờ sau Duy Khang nhắn lại:【 Tớ xâm nhập vào hệ thống của bệnh viện tra được ca bệnh của cậu ta. Ca bệnh ghi ngày X tháng X cậu ta có tiến hành thụ tinh nhân tạo.. 】
Kỷ Nhiên: 【Phôi thai là của ai? 】
Duy Khang: 【 Bên trên ghi là của Dạ Lăng Hàn. Nhưng lúc tớ tra trên máy tính của bác sĩ phụ trách thì thấy một mục cài mật khẩu. Nội dung bên trong phức tạp nên tớ xem không hiểu! Cần một chuyên gia phân tích. 】
Kỷ Nhiên: 【 Phiền cậu gửi qua đây cho tớ! 】
Một phút sau di động của Kỷ Nhiên rung lên.
Kỷ Nhiên click vào nhìn, thật sự là những số liệu phức tạp, cậu xem cũng không hiểu.
Nhưng vì muốn rõ ràng việc mang thai Cam Duệ, Kỷ Nhiên gọi cho Vân Tùng, đưa cho ông xem.
Mấy ngày trước Vân Tùng đã liên hệ với cậu, từ đó hai người vẫn luôn giữ liên lạc
Kỷ Nhiên: 【 Chú Vân, phiền chú tìm người phân tích dữ liệu giúp cháu với. 】
Vân Tùng trả lời rất nhanh, sau khi kiểm tra xong nói cho Kỷ Nhiên một tin tức cực kì quan trọng
Kỷ Nhiên nhìn kết quả điều tra, trong lòng thầm khiếp sợ: đứa nhỏ trong bụng Cam Duệ thế mà lại không phải con của Dạ Lăng Hàn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.