Quyển 2 - Chương 13: Thiên vị
Lạc Tiểu Lạc
09/01/2015
"Tiểu thư Shirley , cô như thế nào lại ở trong này nha, chúng tôi đi khắp nơi nơi tìm cô, chuẩn bị hỏi một chút cô ở gần Hollywood bên kia trang phục nào bây giờ là lưu hành nhất ?"
Lam Phong Ngữ cùng Shirley trong lúc đó giao tranh lửa đạn văng khắp nơi thì bị một đám phu nhân trang điểm xinh đẹp đánh vỡ .
"Các phu nhân, tôi đang ở cùng một người bạn mới quen nói chuyện phiếm."
Shirley vừa quay đầu lại nhìn đến người quen, trên mặt nhanh chóng hiện ra làm ra vẻ mặt giả dối tươi cười.
Lam Phong Ngữ ở một bên đứng, nhìn đám kia vừa đi gần liền hướng nhìn mấy vị phu nhân, vẻ mặt lạnh nhạt.
"Bạn của Shirley cũng là bạn của chúng tôi. Đến đến đến, tiểu thư Shirley , hãy giới thiệu bạn mới của cô cho chúng tôi biết một chút , mọi người đến cùng nhau làm quen."
Đầu tiên là một vị phu nhân khoảng ba mươi tuổi tươi cười đi tới .
"Vị này là Lam Phong Ngữ ,Lam tiểu thư, tiểu Ngữ, bọn họ là các phu nhân cao quý xinh đẹp nhất ở Italy. Bọn họ ở Italy là phi thường có tiếng , rất nhiều người nằm mơ đều muốn muốn xem bọn họ liếc mắt một cái đâu."
Shirley đã giới thiệu xong, trong mắt lóe ra không có ý tốt, giống như là đang chờ đợi cô bị xấu mặt.
"Được gặp mọi người thật cao hứng, các phu nhân xinh đẹp."
Lam Phong Ngữ có lễ theo chân bọn họ đánh tiếp chào đón.
"Randall, thế nào có điểm không yên lòng ? Chẳng lẽ là đang lo lắng vị hôn thê xinh đẹp kia của cậu , yên tâm đi, có Shirley ở đó, thì sẽ không ai dám khi dễ cô ấy ."
Alex đang bị vây quanh ở trong đám người , nhìn Randall mi hơi hơi nhăn lại thường thường hướng bên kia nhìn vài lần, trêu đùa.
Anh và Randall quen nhau nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn đến cậu ta lộ ra vẻ mặt lo lắng này, thật sự là rất kỳ diệu .
Cô gái Đông phương vừa rồi có chỗ nào đặc biệt mà có thể hấp dẫn đến Randall đâu?
Alex âm thầm nghĩ, đối với cô gái Lam Phong Ngữ vừa gặp mặt kia là rất tò mò.
Bất quá, lại nói tiếp, tuy rằng từ lúc mười mấy tuổi anh đã bắt đầu liền trò chơi bụi hoa , nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn đến diện mạo tinh xảo như vậy mà khí chất lại đặc biệt nữa , chẳng lẽ Randall chính là bị đặc điểm này của cô ấy mê hoặc?
Càng nghĩ càng cảm thấy tò mò, u Lam trong ánh mắt Alexande lóe ra trêu tức quang mang, giống như là đang chờ đợi xem kịch vui .
"Ân."
Randall ứng phó dường như gật gật đầu, chính là ánh mắt vẫn là nhìn chằm chằm vào bên kia, liền cùng những người chung quanh chạm cốc đều là qua loa cho xong.
"Ôi ôi, Randall, cậu còn không có nói cho tôi , cậu quen được vị tiểu thư xinh đẹp Đông phương kia như thế nào, các ngừơi thật sự đính hôn sao? Kia vì sao tôi không có thu được tin tức gì ? Không đúng nha, nếu là các người thật sự đính hôn hẳn là sẽ truyền ra một tiếng gió , chủ nhân của của bố lai gia tộc đính hôn, sự tình lớn như vậy làm sao có thể bình tĩnh như vậy ?"
Alexander càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái, ngẩng đầu lên hỏi.
“Chúng tôi quen nhau được mười mấy năm.”
Randall chỉ nói một câu nói, anh cũng không muốn đem chuyện tình của mình và bảo bối ở trong lúc đó nói cho người khác. Đó là bí mật thuộc về hai người bọn họ, người khác là không quyền lợi được biết đến. Chuyện cùng bảo bối có liên quan đều là anh tối trân quý nhớ lại, anh phải trân quý độc hưởng cho tốt.
“không có khả năng!”
Alex phản ứng cùng Shirley giống nhau như đúc, tuy rằng không có tạc mao giống nhau trực tiếp nhảy lên, nhưng song u mắt Lam trợn tròn lên là có thể nói rõ anh hiện tại là giật mình cỡ nào.
“Randall cậu đùa giỡn cái gì, chúng ta từ nhỏ bắt đầu học cùng nhau, chỉ có về sau thời điểm học đại học mới tách ra. Theo đại học đến bây giờ thế nào cũng không có khả năng có mười mấy năm, mà kia phía trước tôi cũng không nghe thấy cậu đề cập qua cậu có quen được một vị tiểu thư mỹ lệ như vậy nha?”
Randall cười cười, chuyện tình năm đó bố lai gia tộc phát sinh nội chiến rất nhiều người đều biết. Nhưng là đối với chuyện anh làm sao mà đào thoát được từ trong tay kẻ địch tránh thoát một kiếp, thì lại không có ai biết. Biết là có người cứu anh, chuyện này chỉ có mấy trưởng lão thật bí mật ở trong gia tộc, sau đó còn có một người nữa chính là lão quản gia của anh.
“Randall, không nghĩ tới cậu cư nhiên trọng sắc khinh bạn như vậy. Đúng rồi, cậu có vị hôn thê kia còn Shirley làm sao bây giờ? Cậu phải biết rằng con bé từ lúc mấy tuổi liền bắt đầu thích cậu. Tuy rằng tôi biết cậu là luôn luôn đem nó xem như là em gái, nhưng là Shirley thật sự là rất bướng bỉnh, chúng tôi nói như thế nào nó cũng không nghe.”
Nhớ tới em họ ở trong gia tộc rất được sủng ái mà đôi khi lại rất tùy hứng, Alex có chút khó xử nhíu mày.
“hiện tại tôi đã đính hôn, cô ấy hẳn là sẽ nghĩ thông suốt.”
Randall cũng theo bản năng nhíu nhíu mày, nghĩ nghĩ không cho là thật xác định nói.
Shirley đối với mình có ý tứ chuyện này anh thật đã sớm biết, chính là anh luôn luôn đem cô trở thành em gái, nhiều năm như vậy cũng vẫn không có chuyển hóa thành cái cảm giác gì khác, cho nên mới luôn luôn làm cái gì cũng không biết.
Shirley từ nhỏ đã được ngàn vạn sủng ái cho đến lúc lớn lên, liền ngay chuyện cô muốn đi làm ngôi sao cũng không có bất kì ai phản đối.
Dựa vào có chút sủng ái, cô trở nên cáu kỉnh càng ngày càng quái đản và kiêu căng, trên cơ bản những việc gì cô muốn làm đều không có bất luận người nào có thể ngăn cản.
“Alex, có thời gian cậu hãy nói chuyện với Shirley, tôi là thật sự thật yêu Ngữ nhi. cô ấy là người mà đời này tôi yêu nhất, bất luận sống hay chết.”
Cuối cùng câu nói đầu tiên là ngầm ý cảnh cáo, Alex nghe ra ý tứ những lời này, sắc mặt cũng đi theo trở nên ngưng trọng lên.
Anh biết Randall nói lời nói đều là nghiêm cẩn, như vậy sự tình kế tiếp liền trở nên phức tạp hơn.
Shirley cáu kỉnh, khó xử thở dài, cho dù là anh, cũng vẫn là không có bất luận biện pháp nào.
“Lam tiểu thư, tháng trước ở Paris bên kia có hội diễn thời trang, cô đi tham gia không? Bên trong có thiệt nhiều quần áo xinh đẹp a, hiện tại nhớ tới đến còn chảy nước miếng.”
Lam Phong Ngữ bị vài cái phu nhân vây ở bên trong, càng không ngừng trả lời vấn đề của bọn họ. Đối mặt với các loại chất vấn cùng thử của bọn họ, Lam Phong Ngữ biểu tình đều là nhàn nhạt, ngữ khí trước sau như một vững vàng, không có một tia cảm xúc gợn sóng.
“thật ngại quá, tôi không đi qua.”
Lam Phong Ngữ nhàn nhạt cười, một điểm cũng không có bởi vì mình không đi qua cái kia cái gọi là hội diễn thời trang mà tự ti.
Kia vài vị phu nhân đang hỏi cô mấy vấn đề đều bị trả lời phủ định, vốn dạt dào hưng trí trở nên bình thản rất nhiều, nhìn Lam Phong Ngữ trong ánh mắt cũng xen lẫn một ít khinh thường hèn mọn.
Nguyên lai là người không có tiền bình dân hương ba lão, cư nhiên liền ngay cả nơi đó cũng chưa đi qua, thật là!
Bọn họ trong ánh mắt biểu đạt ý tứ là rõ ràng, Lam Phong Ngữ đã nhìn ra, nhưng cô không thèm để ý, bởi vì cô biết giá trị bản thân con người mình, hoàn toàn không nghĩ cùng những người trước mắt này thân cận. Shirley cũng đã nhìn ra, nhưng cô là hoàn toàn lấy một loại tâm tình xem kịch vui nhìn xem, nhìn đến mấy vị phu nhân đều dùng ánh mắt hèn mọn nhìn chằm chằm Lam Phong Ngữ, vốn tâm tình không được tốt lắm cũng trở nên sung sướng lên.
Nhìn một hồi náo nhiệt sau, mới rốt cuộc tao nhã đứng ra, lấy một loại người hòa giải tư thái nói: “Mọi người đều đừng bức tiểu Ngữ. cô ấy vừa mới đến Italy, rất nhiều này nọ cũng đều không hiểu, mọi người cũng đừng hỏi cô ấy.”
Mọi người cười mỉa , nhìn về phía Lam Phong Ngữ ánh mắt tràn đầy chán ghét.
Lam Phong Ngữ như trước bất vi sở động, nhìn Shirley ở trước mặt những người đó châm ngòi thổi gió đến xa lánh bản thân mình cũng không nói nói, giống như bản thân mình chính là một người đứng xem, giống như bây giờ đang nhìn khỉ đùa giỡn diễn xiếc .
"Đúng rồi, tiểu Ngữ, vừa quên hỏi cô , nhìn dáng vẻ của cô hẳn là người phương đông, vậy cô là người Hàn Quốc hay là người Nhật Bản ?"
Shirley làm ra một bộ bừng tỉnh đại ngộ bộ dáng, người bên cạnh cũng đi theo nhìn lại đây.
Lam Phong Ngữ nhíu nhíu mày không để lại dấu vết, cô là không thật để ý những người trước mắt này đối với mình xa lánh, nhưng sự tình liên quan đến tổ quốc của cô thì không thể lui bước .
"Tôi là người Trung Quốc."
Lam Phong Ngữ hơi hơi nhíu mày, mắt đẹp thủy mâu gian cận là không tha xâm phạm cao ngạo.
"Người Trung Quốc?"
Bộ dáng Shirley làm bộ như một bộ không dám tin , quyệt môi đỏ tươi hỏi dò: "Trung Quốc có phải hay ko rất nghèo nha? Tôi nghe rất nhiều người bạn nói Trung Quốc còn có rất nhiều người còn không có mà ăn đâu."
Lời của cô ta vừa nói ra, bên cạnh này mấy vị phu nhân không biết ấm no là cái gì liền đã bị kinh hách giống nhau trừng mắt to , trong mắt hèn mọn cũng trở nên càng thêm rõ ràng .
"Chỉ sợ bạn của tiểu thư Shirley đi đến Trung Quốc là từ vài thập niên trước đi, Trung Quốc phát triển tốc độ rất nhanh, mỗi quốc gia đều có tính cách hai mặt, mười ba triệu dân cư, liền tính mỗi người chỉ ăn một ngụm cơm, cũng tương đương với mỗi một người ở trong đất nước ăn một chén . Có thể làm cho mười ba triệu cũng chính là toàn thế giới một phần tư dân cư trải qua hạnh phúc cuộc sống, cũng ko phải là tùy tiện người nào đều có thể làm đến . May mắn là, chính phủ của chúng tôi đã làm được."
Lời nói của Lam Phong Ngữ làm cho những người ở đây sắc mặt một trận thanh một trận bạch.
Dòng họ kỳ thị ở Châu Âu là một cái vấn đề thật phổ biến, đặc biệt đối với Đông phương, người Châu Âu tồn tại nhận thức lầm thật sự là nhiều lắm.
Bọn họ luôn luôn cảm thấy bản thân mình là giàu có nhất trên thế giới , chính phucuar bọn họ là mạnh nhất trên thế giới , đối với Châu Á luôn luôn có thái độ kỳ thị . lời nói của Lam Phong Ngữ kia có ngầm ý trào phúng không kém gì quăng một cái tát cho bọn họ, thời gian rất lâu cũng chưa có ai mở miệng nói chuyện.
Lam Phong Ngữ làm bộ như không có nhìn đến ánh mắt địch ý của người bên cạnh, muốn đề cập cái gì thì phải hiểu đến nguyên tắc vấn đề , cô là sẽ không ở trên vấn đề này mà làm ra cái gì nhượng bộ hoặc là thỏa hiệp linh tinh .
"Người Trung Quốc chúng tôi đều rất cần cù chịu khó, đương nhiên thân là bốn nền văn minh cổ đạ, khẳng định cũng là rất thông minh . Nếu vài vị phu nhân ,tiểu thư ở đây không tin những lời tôi nói, thì hãy bỏ ra chút ít thời gian đi khắp nơi nơi, để mở rộng tầm mắt cũng không tồi."
Nói xong Lam Phong Ngữ còn không quên hướng bên kia Shirley sắc mặt âm trầm nháy mắt mấy cái, nhìn bộ dáng cười vặn vẹo của cô ta, tâm tình cực tốt.
“đang nói chuyện gì? Mà vui vẻ như vậy!”
Randall thâu lại đây, nhìn ra bảo bối nhướng mi mày vui sướng, sủng nịch cười nói.
Lam Phong Ngữ híp mắt hồ li lắc đầu: “không có việc gì.”
“Nếu không có việc gì, chúng ta đi khiêu vũ đi.”
Randall quét liếc mắt vài vị phu nhân kia một cái, như có đăm chiêu nhíu mày, dắt tay Lam Phong Ngữ liền chuẩn bị rời đi.
“Randall, hôm nay em có thể làm bạn nhảy của anh được chứ? Trước kia anh đều chỉ khiêu vũ cùng em.”
Ai biết bọn họ đi rồi, Shirley cũng đi theo tới, dám chen chúc giữa hai người bọn họ, vô cùng thân thiết với Randall.
Mặt Lam Phong Ngữ nháy mắt liền đen, nếu vừa rồi đối mặt với sự khiêu khích của Shirley chính là thoáng cảm thấy có chút không vui, nhưng hiện tại chính là phẫn nộ rồi.
Randall đều nói bản thân mình là vị hôn thê của anh, vậy cô ta nói những lời này là có ý tứ gì, trực tiếp cho rằng bản thân mình không tồn tại sao?
không đợi Randall mở miệng cự tuyệt, Lam Phong Ngữ liền đã mở miệng trước anh: “Tiểu thư Shirley, Randall là vị hôn phu của tôi. Nếu chúng tôi đã có tầng quan hệ này, cho nên trước kia so với bây giờ thì đều không giống nhau. Phía trước là tôi và Randall chưa đính hôn, Randall cũng không có vị hôn thê mới có thể chọn cô làm bạn nhảy, nhưng là hiện tại Randall là người đã có hôn ước, có một số việc cùng với trước kia sẽ không rất thích hợp.”
Shirley tức giận đến mặt đều đỏ: “Tiểu Ngữ, cô nói những lời này là có ý tứ gì ? Randall, vì sao thời điểm em nói chuyện với anh lại đột nhiên có người ngoài xen mồm vào, chẳng lẽ người Trung Quốc lại không lễ phép như vậy sao? Randall, em thực hoài nghi anh có phải hay không lại cư nhiên với người không biết lễ phép như vậy đính hôn.”
Lam Phong Ngữ không giận ngược lại nở nụ cười, cô xem như là tiếp thu thêm kiến thức, biết cái gì tên là người chân chính trợn mắt nói dối. Vị siêu sao quốc tế trước mắt này, xem ra cũng không được tốt lắm thôi, chẳng qua là người bị làm hư tùy hứng đại tiểu thư mà thôi.
Hướng một bên khóe miệng cười rõ ràng thật hưởng thụ bản thân mình vì anh mà cùng người phụ nữ khác cãi nhau, lườm liếc mắt Randall một cái, sau đó mới xoay người nhìn về phía bên kia Shirley mặt đang đỏ lên nói: “Tiểu thư Shirley, rốt cuộc là ai không có giáo dưỡng chuyện này chúng tôi sẽ thảo luận lại sau. hiện tại tôi muốn nói với cô là, trước mắt tôi cô là một người ích kỷ, chẳng qua là xem mặt mũi Randall tôi mới cố nỗ lực làm bạn với cô. Nhưng là hiện tại, thật xin lỗi, tôi muốn nói là, cô thật sự thật chán ghét.”
Mặt Shirley đều đen.
Theo thói từ nhỏ đã được người khác a dua nịnh hót và không ngừng tán thưởng, đây là lần đầu tiên nghe được có người nói chán ghét mình như vậy, Shirley cực lực nhẫn nại suy nghĩ xúc động muốn lớn tiếng chửi bậy, trừng viên viên ánh mắt như là sắp lăn ra đây giống nhau.
“Phốc!”
Bên này Shirley xúc động đến cả người răng nanh cắn kẽo kẹt kẽo kẹt vang, bên kia Alex vừa mới chạy tới liền nhịn không được trực tiếp phun cười ra tiếng.
Vừa cười xuất ra liền chống lại ánh mắt muốn ăn thịt người của Shirley, Alex chạy nhanh che miệng giải thích: “Ai nha, Shirley, thực thật có lỗi, anh không phải cố ý. Cái kia, chính là… Randall, vị hôn thê của cậu thật đáng yêu.”
Ngược lại thật sự là vừa đáng yêu lại lớn mật nha, cư nhiên lại dám đắc tội với Shirley, một người không có thân phận gì lại cư nhiên có lá gan lớn như vậy, chẳng lẽ cô ta tưởng rằng ỷ vào thân phận vị hôn thê của Randall là có thể muốn làm gì thì làm sao?
Alex vuốt cằm nhìn Lam Phong Ngữ từ trên xuống dưới, u Lam trong ánh mắt tràn đầy hứng thú dạt dào.
Về phần Shirley em họ bị khi dễ, dường như anh không có chú ý nhiều lắm. Từ nhỏ nhìn con bé lớn lên, tính tình của con bé, anh tự nhiên là hiểu biết. Shirley cũng không phải là người ngồi không, đắc tội với con bé hậu quả khả là phi thường nghiêm trọng.
Ha ha, càng ngày càng thú vị.
“đi khiêu vũ đi.”
Tuy rằng trực tiếp đem suy nghĩ ở trong nói nói ra, nhưng Lam Phong Ngữ vẫn là cảm thấy hơi phẫn giận, đô đô quyệt miệng bả đầu hướng người Randall, vươn tay ôm lấy thắt lưng anh nhào vào trong lòng anh rầu rĩ nói.
Randall cũng xem đủ bảo bối nhà mình vì quyền sở hữu bản thân mình mà giao tranh với Shirley, hiện tại gặp bảo bối thật sự có điểm tức giận, cũng có chút luyến tiếc, chạy nhanh theo ý của cô ôm cô hướng một bên sân nhảy đi đến.
Từ đầu đến cuối Randall đều không có cùng với Shirley nói một câu nói nào, liền ngay cả thời điểm Shirley bị Lam Phong Ngữ nói thật chán cũng không có, thậm chí còn, liền một cái ánh mắt trao đổi cũng không cho.
Lam Phong Ngữ cùng Shirley trong lúc đó giao tranh lửa đạn văng khắp nơi thì bị một đám phu nhân trang điểm xinh đẹp đánh vỡ .
"Các phu nhân, tôi đang ở cùng một người bạn mới quen nói chuyện phiếm."
Shirley vừa quay đầu lại nhìn đến người quen, trên mặt nhanh chóng hiện ra làm ra vẻ mặt giả dối tươi cười.
Lam Phong Ngữ ở một bên đứng, nhìn đám kia vừa đi gần liền hướng nhìn mấy vị phu nhân, vẻ mặt lạnh nhạt.
"Bạn của Shirley cũng là bạn của chúng tôi. Đến đến đến, tiểu thư Shirley , hãy giới thiệu bạn mới của cô cho chúng tôi biết một chút , mọi người đến cùng nhau làm quen."
Đầu tiên là một vị phu nhân khoảng ba mươi tuổi tươi cười đi tới .
"Vị này là Lam Phong Ngữ ,Lam tiểu thư, tiểu Ngữ, bọn họ là các phu nhân cao quý xinh đẹp nhất ở Italy. Bọn họ ở Italy là phi thường có tiếng , rất nhiều người nằm mơ đều muốn muốn xem bọn họ liếc mắt một cái đâu."
Shirley đã giới thiệu xong, trong mắt lóe ra không có ý tốt, giống như là đang chờ đợi cô bị xấu mặt.
"Được gặp mọi người thật cao hứng, các phu nhân xinh đẹp."
Lam Phong Ngữ có lễ theo chân bọn họ đánh tiếp chào đón.
"Randall, thế nào có điểm không yên lòng ? Chẳng lẽ là đang lo lắng vị hôn thê xinh đẹp kia của cậu , yên tâm đi, có Shirley ở đó, thì sẽ không ai dám khi dễ cô ấy ."
Alex đang bị vây quanh ở trong đám người , nhìn Randall mi hơi hơi nhăn lại thường thường hướng bên kia nhìn vài lần, trêu đùa.
Anh và Randall quen nhau nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn đến cậu ta lộ ra vẻ mặt lo lắng này, thật sự là rất kỳ diệu .
Cô gái Đông phương vừa rồi có chỗ nào đặc biệt mà có thể hấp dẫn đến Randall đâu?
Alex âm thầm nghĩ, đối với cô gái Lam Phong Ngữ vừa gặp mặt kia là rất tò mò.
Bất quá, lại nói tiếp, tuy rằng từ lúc mười mấy tuổi anh đã bắt đầu liền trò chơi bụi hoa , nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn đến diện mạo tinh xảo như vậy mà khí chất lại đặc biệt nữa , chẳng lẽ Randall chính là bị đặc điểm này của cô ấy mê hoặc?
Càng nghĩ càng cảm thấy tò mò, u Lam trong ánh mắt Alexande lóe ra trêu tức quang mang, giống như là đang chờ đợi xem kịch vui .
"Ân."
Randall ứng phó dường như gật gật đầu, chính là ánh mắt vẫn là nhìn chằm chằm vào bên kia, liền cùng những người chung quanh chạm cốc đều là qua loa cho xong.
"Ôi ôi, Randall, cậu còn không có nói cho tôi , cậu quen được vị tiểu thư xinh đẹp Đông phương kia như thế nào, các ngừơi thật sự đính hôn sao? Kia vì sao tôi không có thu được tin tức gì ? Không đúng nha, nếu là các người thật sự đính hôn hẳn là sẽ truyền ra một tiếng gió , chủ nhân của của bố lai gia tộc đính hôn, sự tình lớn như vậy làm sao có thể bình tĩnh như vậy ?"
Alexander càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái, ngẩng đầu lên hỏi.
“Chúng tôi quen nhau được mười mấy năm.”
Randall chỉ nói một câu nói, anh cũng không muốn đem chuyện tình của mình và bảo bối ở trong lúc đó nói cho người khác. Đó là bí mật thuộc về hai người bọn họ, người khác là không quyền lợi được biết đến. Chuyện cùng bảo bối có liên quan đều là anh tối trân quý nhớ lại, anh phải trân quý độc hưởng cho tốt.
“không có khả năng!”
Alex phản ứng cùng Shirley giống nhau như đúc, tuy rằng không có tạc mao giống nhau trực tiếp nhảy lên, nhưng song u mắt Lam trợn tròn lên là có thể nói rõ anh hiện tại là giật mình cỡ nào.
“Randall cậu đùa giỡn cái gì, chúng ta từ nhỏ bắt đầu học cùng nhau, chỉ có về sau thời điểm học đại học mới tách ra. Theo đại học đến bây giờ thế nào cũng không có khả năng có mười mấy năm, mà kia phía trước tôi cũng không nghe thấy cậu đề cập qua cậu có quen được một vị tiểu thư mỹ lệ như vậy nha?”
Randall cười cười, chuyện tình năm đó bố lai gia tộc phát sinh nội chiến rất nhiều người đều biết. Nhưng là đối với chuyện anh làm sao mà đào thoát được từ trong tay kẻ địch tránh thoát một kiếp, thì lại không có ai biết. Biết là có người cứu anh, chuyện này chỉ có mấy trưởng lão thật bí mật ở trong gia tộc, sau đó còn có một người nữa chính là lão quản gia của anh.
“Randall, không nghĩ tới cậu cư nhiên trọng sắc khinh bạn như vậy. Đúng rồi, cậu có vị hôn thê kia còn Shirley làm sao bây giờ? Cậu phải biết rằng con bé từ lúc mấy tuổi liền bắt đầu thích cậu. Tuy rằng tôi biết cậu là luôn luôn đem nó xem như là em gái, nhưng là Shirley thật sự là rất bướng bỉnh, chúng tôi nói như thế nào nó cũng không nghe.”
Nhớ tới em họ ở trong gia tộc rất được sủng ái mà đôi khi lại rất tùy hứng, Alex có chút khó xử nhíu mày.
“hiện tại tôi đã đính hôn, cô ấy hẳn là sẽ nghĩ thông suốt.”
Randall cũng theo bản năng nhíu nhíu mày, nghĩ nghĩ không cho là thật xác định nói.
Shirley đối với mình có ý tứ chuyện này anh thật đã sớm biết, chính là anh luôn luôn đem cô trở thành em gái, nhiều năm như vậy cũng vẫn không có chuyển hóa thành cái cảm giác gì khác, cho nên mới luôn luôn làm cái gì cũng không biết.
Shirley từ nhỏ đã được ngàn vạn sủng ái cho đến lúc lớn lên, liền ngay chuyện cô muốn đi làm ngôi sao cũng không có bất kì ai phản đối.
Dựa vào có chút sủng ái, cô trở nên cáu kỉnh càng ngày càng quái đản và kiêu căng, trên cơ bản những việc gì cô muốn làm đều không có bất luận người nào có thể ngăn cản.
“Alex, có thời gian cậu hãy nói chuyện với Shirley, tôi là thật sự thật yêu Ngữ nhi. cô ấy là người mà đời này tôi yêu nhất, bất luận sống hay chết.”
Cuối cùng câu nói đầu tiên là ngầm ý cảnh cáo, Alex nghe ra ý tứ những lời này, sắc mặt cũng đi theo trở nên ngưng trọng lên.
Anh biết Randall nói lời nói đều là nghiêm cẩn, như vậy sự tình kế tiếp liền trở nên phức tạp hơn.
Shirley cáu kỉnh, khó xử thở dài, cho dù là anh, cũng vẫn là không có bất luận biện pháp nào.
“Lam tiểu thư, tháng trước ở Paris bên kia có hội diễn thời trang, cô đi tham gia không? Bên trong có thiệt nhiều quần áo xinh đẹp a, hiện tại nhớ tới đến còn chảy nước miếng.”
Lam Phong Ngữ bị vài cái phu nhân vây ở bên trong, càng không ngừng trả lời vấn đề của bọn họ. Đối mặt với các loại chất vấn cùng thử của bọn họ, Lam Phong Ngữ biểu tình đều là nhàn nhạt, ngữ khí trước sau như một vững vàng, không có một tia cảm xúc gợn sóng.
“thật ngại quá, tôi không đi qua.”
Lam Phong Ngữ nhàn nhạt cười, một điểm cũng không có bởi vì mình không đi qua cái kia cái gọi là hội diễn thời trang mà tự ti.
Kia vài vị phu nhân đang hỏi cô mấy vấn đề đều bị trả lời phủ định, vốn dạt dào hưng trí trở nên bình thản rất nhiều, nhìn Lam Phong Ngữ trong ánh mắt cũng xen lẫn một ít khinh thường hèn mọn.
Nguyên lai là người không có tiền bình dân hương ba lão, cư nhiên liền ngay cả nơi đó cũng chưa đi qua, thật là!
Bọn họ trong ánh mắt biểu đạt ý tứ là rõ ràng, Lam Phong Ngữ đã nhìn ra, nhưng cô không thèm để ý, bởi vì cô biết giá trị bản thân con người mình, hoàn toàn không nghĩ cùng những người trước mắt này thân cận. Shirley cũng đã nhìn ra, nhưng cô là hoàn toàn lấy một loại tâm tình xem kịch vui nhìn xem, nhìn đến mấy vị phu nhân đều dùng ánh mắt hèn mọn nhìn chằm chằm Lam Phong Ngữ, vốn tâm tình không được tốt lắm cũng trở nên sung sướng lên.
Nhìn một hồi náo nhiệt sau, mới rốt cuộc tao nhã đứng ra, lấy một loại người hòa giải tư thái nói: “Mọi người đều đừng bức tiểu Ngữ. cô ấy vừa mới đến Italy, rất nhiều này nọ cũng đều không hiểu, mọi người cũng đừng hỏi cô ấy.”
Mọi người cười mỉa , nhìn về phía Lam Phong Ngữ ánh mắt tràn đầy chán ghét.
Lam Phong Ngữ như trước bất vi sở động, nhìn Shirley ở trước mặt những người đó châm ngòi thổi gió đến xa lánh bản thân mình cũng không nói nói, giống như bản thân mình chính là một người đứng xem, giống như bây giờ đang nhìn khỉ đùa giỡn diễn xiếc .
"Đúng rồi, tiểu Ngữ, vừa quên hỏi cô , nhìn dáng vẻ của cô hẳn là người phương đông, vậy cô là người Hàn Quốc hay là người Nhật Bản ?"
Shirley làm ra một bộ bừng tỉnh đại ngộ bộ dáng, người bên cạnh cũng đi theo nhìn lại đây.
Lam Phong Ngữ nhíu nhíu mày không để lại dấu vết, cô là không thật để ý những người trước mắt này đối với mình xa lánh, nhưng sự tình liên quan đến tổ quốc của cô thì không thể lui bước .
"Tôi là người Trung Quốc."
Lam Phong Ngữ hơi hơi nhíu mày, mắt đẹp thủy mâu gian cận là không tha xâm phạm cao ngạo.
"Người Trung Quốc?"
Bộ dáng Shirley làm bộ như một bộ không dám tin , quyệt môi đỏ tươi hỏi dò: "Trung Quốc có phải hay ko rất nghèo nha? Tôi nghe rất nhiều người bạn nói Trung Quốc còn có rất nhiều người còn không có mà ăn đâu."
Lời của cô ta vừa nói ra, bên cạnh này mấy vị phu nhân không biết ấm no là cái gì liền đã bị kinh hách giống nhau trừng mắt to , trong mắt hèn mọn cũng trở nên càng thêm rõ ràng .
"Chỉ sợ bạn của tiểu thư Shirley đi đến Trung Quốc là từ vài thập niên trước đi, Trung Quốc phát triển tốc độ rất nhanh, mỗi quốc gia đều có tính cách hai mặt, mười ba triệu dân cư, liền tính mỗi người chỉ ăn một ngụm cơm, cũng tương đương với mỗi một người ở trong đất nước ăn một chén . Có thể làm cho mười ba triệu cũng chính là toàn thế giới một phần tư dân cư trải qua hạnh phúc cuộc sống, cũng ko phải là tùy tiện người nào đều có thể làm đến . May mắn là, chính phủ của chúng tôi đã làm được."
Lời nói của Lam Phong Ngữ làm cho những người ở đây sắc mặt một trận thanh một trận bạch.
Dòng họ kỳ thị ở Châu Âu là một cái vấn đề thật phổ biến, đặc biệt đối với Đông phương, người Châu Âu tồn tại nhận thức lầm thật sự là nhiều lắm.
Bọn họ luôn luôn cảm thấy bản thân mình là giàu có nhất trên thế giới , chính phucuar bọn họ là mạnh nhất trên thế giới , đối với Châu Á luôn luôn có thái độ kỳ thị . lời nói của Lam Phong Ngữ kia có ngầm ý trào phúng không kém gì quăng một cái tát cho bọn họ, thời gian rất lâu cũng chưa có ai mở miệng nói chuyện.
Lam Phong Ngữ làm bộ như không có nhìn đến ánh mắt địch ý của người bên cạnh, muốn đề cập cái gì thì phải hiểu đến nguyên tắc vấn đề , cô là sẽ không ở trên vấn đề này mà làm ra cái gì nhượng bộ hoặc là thỏa hiệp linh tinh .
"Người Trung Quốc chúng tôi đều rất cần cù chịu khó, đương nhiên thân là bốn nền văn minh cổ đạ, khẳng định cũng là rất thông minh . Nếu vài vị phu nhân ,tiểu thư ở đây không tin những lời tôi nói, thì hãy bỏ ra chút ít thời gian đi khắp nơi nơi, để mở rộng tầm mắt cũng không tồi."
Nói xong Lam Phong Ngữ còn không quên hướng bên kia Shirley sắc mặt âm trầm nháy mắt mấy cái, nhìn bộ dáng cười vặn vẹo của cô ta, tâm tình cực tốt.
“đang nói chuyện gì? Mà vui vẻ như vậy!”
Randall thâu lại đây, nhìn ra bảo bối nhướng mi mày vui sướng, sủng nịch cười nói.
Lam Phong Ngữ híp mắt hồ li lắc đầu: “không có việc gì.”
“Nếu không có việc gì, chúng ta đi khiêu vũ đi.”
Randall quét liếc mắt vài vị phu nhân kia một cái, như có đăm chiêu nhíu mày, dắt tay Lam Phong Ngữ liền chuẩn bị rời đi.
“Randall, hôm nay em có thể làm bạn nhảy của anh được chứ? Trước kia anh đều chỉ khiêu vũ cùng em.”
Ai biết bọn họ đi rồi, Shirley cũng đi theo tới, dám chen chúc giữa hai người bọn họ, vô cùng thân thiết với Randall.
Mặt Lam Phong Ngữ nháy mắt liền đen, nếu vừa rồi đối mặt với sự khiêu khích của Shirley chính là thoáng cảm thấy có chút không vui, nhưng hiện tại chính là phẫn nộ rồi.
Randall đều nói bản thân mình là vị hôn thê của anh, vậy cô ta nói những lời này là có ý tứ gì, trực tiếp cho rằng bản thân mình không tồn tại sao?
không đợi Randall mở miệng cự tuyệt, Lam Phong Ngữ liền đã mở miệng trước anh: “Tiểu thư Shirley, Randall là vị hôn phu của tôi. Nếu chúng tôi đã có tầng quan hệ này, cho nên trước kia so với bây giờ thì đều không giống nhau. Phía trước là tôi và Randall chưa đính hôn, Randall cũng không có vị hôn thê mới có thể chọn cô làm bạn nhảy, nhưng là hiện tại Randall là người đã có hôn ước, có một số việc cùng với trước kia sẽ không rất thích hợp.”
Shirley tức giận đến mặt đều đỏ: “Tiểu Ngữ, cô nói những lời này là có ý tứ gì ? Randall, vì sao thời điểm em nói chuyện với anh lại đột nhiên có người ngoài xen mồm vào, chẳng lẽ người Trung Quốc lại không lễ phép như vậy sao? Randall, em thực hoài nghi anh có phải hay không lại cư nhiên với người không biết lễ phép như vậy đính hôn.”
Lam Phong Ngữ không giận ngược lại nở nụ cười, cô xem như là tiếp thu thêm kiến thức, biết cái gì tên là người chân chính trợn mắt nói dối. Vị siêu sao quốc tế trước mắt này, xem ra cũng không được tốt lắm thôi, chẳng qua là người bị làm hư tùy hứng đại tiểu thư mà thôi.
Hướng một bên khóe miệng cười rõ ràng thật hưởng thụ bản thân mình vì anh mà cùng người phụ nữ khác cãi nhau, lườm liếc mắt Randall một cái, sau đó mới xoay người nhìn về phía bên kia Shirley mặt đang đỏ lên nói: “Tiểu thư Shirley, rốt cuộc là ai không có giáo dưỡng chuyện này chúng tôi sẽ thảo luận lại sau. hiện tại tôi muốn nói với cô là, trước mắt tôi cô là một người ích kỷ, chẳng qua là xem mặt mũi Randall tôi mới cố nỗ lực làm bạn với cô. Nhưng là hiện tại, thật xin lỗi, tôi muốn nói là, cô thật sự thật chán ghét.”
Mặt Shirley đều đen.
Theo thói từ nhỏ đã được người khác a dua nịnh hót và không ngừng tán thưởng, đây là lần đầu tiên nghe được có người nói chán ghét mình như vậy, Shirley cực lực nhẫn nại suy nghĩ xúc động muốn lớn tiếng chửi bậy, trừng viên viên ánh mắt như là sắp lăn ra đây giống nhau.
“Phốc!”
Bên này Shirley xúc động đến cả người răng nanh cắn kẽo kẹt kẽo kẹt vang, bên kia Alex vừa mới chạy tới liền nhịn không được trực tiếp phun cười ra tiếng.
Vừa cười xuất ra liền chống lại ánh mắt muốn ăn thịt người của Shirley, Alex chạy nhanh che miệng giải thích: “Ai nha, Shirley, thực thật có lỗi, anh không phải cố ý. Cái kia, chính là… Randall, vị hôn thê của cậu thật đáng yêu.”
Ngược lại thật sự là vừa đáng yêu lại lớn mật nha, cư nhiên lại dám đắc tội với Shirley, một người không có thân phận gì lại cư nhiên có lá gan lớn như vậy, chẳng lẽ cô ta tưởng rằng ỷ vào thân phận vị hôn thê của Randall là có thể muốn làm gì thì làm sao?
Alex vuốt cằm nhìn Lam Phong Ngữ từ trên xuống dưới, u Lam trong ánh mắt tràn đầy hứng thú dạt dào.
Về phần Shirley em họ bị khi dễ, dường như anh không có chú ý nhiều lắm. Từ nhỏ nhìn con bé lớn lên, tính tình của con bé, anh tự nhiên là hiểu biết. Shirley cũng không phải là người ngồi không, đắc tội với con bé hậu quả khả là phi thường nghiêm trọng.
Ha ha, càng ngày càng thú vị.
“đi khiêu vũ đi.”
Tuy rằng trực tiếp đem suy nghĩ ở trong nói nói ra, nhưng Lam Phong Ngữ vẫn là cảm thấy hơi phẫn giận, đô đô quyệt miệng bả đầu hướng người Randall, vươn tay ôm lấy thắt lưng anh nhào vào trong lòng anh rầu rĩ nói.
Randall cũng xem đủ bảo bối nhà mình vì quyền sở hữu bản thân mình mà giao tranh với Shirley, hiện tại gặp bảo bối thật sự có điểm tức giận, cũng có chút luyến tiếc, chạy nhanh theo ý của cô ôm cô hướng một bên sân nhảy đi đến.
Từ đầu đến cuối Randall đều không có cùng với Shirley nói một câu nói nào, liền ngay cả thời điểm Shirley bị Lam Phong Ngữ nói thật chán cũng không có, thậm chí còn, liền một cái ánh mắt trao đổi cũng không cho.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.