Chương 22: Cảm giác người đàn ông trước mặt có chút quen
Meo_Yeu (黄月)
23/12/2018
Tại biệt thự:
- Giải quyết sao rồi?
- Em yên tâm đi mọi thứ đều xong rồi!
- Không xảy ra vấn đề gì chứ?
- Không có vấn đề!
-.....
Cô và anh đang chuẩn bị cho cuộc đấu giá sắp tới, mặc dù là anh đã sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, nhưng sao trong lòng cô lại có dự cảm không tốt thế này? Phải chăng là người đó cũng sẽ tham gia?
Tại buổi đấu giá:
Anh và cô bước vào thu hút hàng ngàn người trong giới thương trường, ở trong đám người đó có người ghét, có người sợ hãi, có người khâm phục cũng có người muốn giết cô nhưng bọn họ đều không thể hiện ra bên ngoài mà chỉ giữ trong lòng. Thế nhưng những con người đó lại trả một ai có thể khiến cô bận lòng, đối với cô họ chỉ là một đám phế vật bị ruồng bỏ và buổi đấu giá này cô nhất định phải thắng để lấy được nó trước khi người đó xuất hiện.
Trong buổi đấu giá tất cả mọi người đều phải đeo mặt nạ, thứ nhất để tránh những cuộc xây sát làm náo loạn hội trường, thứ hai để buổi đấu giá diễn ra thuận lợi nhưng làm gì có một kẻ nào mà nhìn thấy kẻ thù hay người quen của mình mà không nhận ra?
- Tiểu thư xinh đẹp này có thể nhảy với tôi một điệu được không?
Một người đàn ông thân hình vạm vỡ cao to, khí chất có chút lạnh, quần áo sặc sỡ nhìn là một đại thiếu gia giàu có đi lại gần cô, anh ta cúi thấp người xuống đưa tay ra phía trước như muốn mời cô nhảy. Cô nhìn anh ta một lát, thân hình này thật sự có chút quen quen nhưng cô không tài nào nhớ ra được. Cuối cùng để biết người đó là ai cô đặt tay lên tay của anh ta coi như là đồng ý nhưng Minh Hạo lại giữ tay cô lại anh có vẻ rất lo lắng về người đàn ông trước mặt, thế nhưng cô lại cười nhẹ gật đầu một cái " Không sao! " rồi dùng tay bỏ tay anh ra khiến anh chỉ biết đứng đó lo lắng nhìn.
Cả hai người cùng nhảy một điệu Rumba trên một loại nhạc mạnh, tiết tấu vừa nhanh vừa dứt khoát những cú pha chuyển động hông của cô đầy quyến rũ thu hút tất cả hành khách ở đây, có nhiều người vô nhảy chung, nhiều người thì chỉ đứng xem thưởng thức. Rõ ràng sắc thái Rumba thể hiện là sự tình tứ, đắm say. Điệu nhảy Rumba như muốn kể về một câu chuyện tình yêu nồng nàn, say đắm của đôi nam nữ. Nhiều người đã nói rất hoa mỹ về điệu nhảy khiêu vũ này: Người con gái uyển chuyển, tinh tế, và khéo léo nhưng lại giữ vị trí thống trị tình yêu. Người con trai bị người con gái ấy lôi cuốn, quyến rũ với khát vọng tình yêu nồng cháy nhưng cuối cùng lại bị bỏ rơi. Một điệu nhảy buồn như vậy tại sao lại muốn cô nhảy cùng? Đã thế nó lại có ẩn ý như vậy, người đàn ông này rốt cuộc là ai? Anh ta quen cô sao? GIữa hai người rốt cuộc có quan hệ gì? Cuối cùng cũng kết thúc, anh ta liền buông tay cô ra:
- Cám ơn tiểu thư vì điệu nhảy vừa rồi, tôi rất thích.
- Chúng ta...có phải từng gặp ở đâu đó không? Ngoại hình và cách cư xử của anh khiến tôi có cảm giác quen thuộc.
- À, chắc tiểu thư lầm rồi tôi là lần đầu tới đây và cũng là lần đầu tôi gặp cô nhưng tôi có nghe rất nhiều về cô đó.
Đáp lại sự nghi ngờ, ngờ vực của cô thì anh ta lại cười và có vẻ như muốn lảng tránh, điều đó càng khiến cô nghi ngờ về thân phận của anh ta.
- Người đàn ông đó anh cảm thấy có chút kì lạ, cần điều tra không?
- Ừ...
Trong lúc đó tại một căn phòng nào đó:
- Gặp cô ta rồi chứ? Cảm giác thế nào?
Một giọng nữ nhân cất lên, nghe thì cô vẻ bình thường nhưng suy xét kĩ thì lại là một giọng chua ngoa kinh tởm muốn thăm dò đối phương. Cô ta cầm ly rượu đỏ lắc qua lắc lại cười nhẹ nhìn người đàn ông trước mặt rồi nâng ly uống.
- Chán ghét.
- Chán ghét mà lại cùng cô ta nhảy điệu Rumba, anh càng ngày càng thú vị rồi đấy, đến tôi cũng không hiểu nổi.
-.....Chắc cũng đến giờ rồi tôi phải đi đây.
- Ài, đi đi đi nhớ phải lấy được nó đấy, nó rất quan trọng đối với chúng ta, nhất là anh đấy.
- Biết rồi.
- Haiz đúng là càng ngày càng lạnh nhạt mà.
- Giải quyết sao rồi?
- Em yên tâm đi mọi thứ đều xong rồi!
- Không xảy ra vấn đề gì chứ?
- Không có vấn đề!
-.....
Cô và anh đang chuẩn bị cho cuộc đấu giá sắp tới, mặc dù là anh đã sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, nhưng sao trong lòng cô lại có dự cảm không tốt thế này? Phải chăng là người đó cũng sẽ tham gia?
Tại buổi đấu giá:
Anh và cô bước vào thu hút hàng ngàn người trong giới thương trường, ở trong đám người đó có người ghét, có người sợ hãi, có người khâm phục cũng có người muốn giết cô nhưng bọn họ đều không thể hiện ra bên ngoài mà chỉ giữ trong lòng. Thế nhưng những con người đó lại trả một ai có thể khiến cô bận lòng, đối với cô họ chỉ là một đám phế vật bị ruồng bỏ và buổi đấu giá này cô nhất định phải thắng để lấy được nó trước khi người đó xuất hiện.
Trong buổi đấu giá tất cả mọi người đều phải đeo mặt nạ, thứ nhất để tránh những cuộc xây sát làm náo loạn hội trường, thứ hai để buổi đấu giá diễn ra thuận lợi nhưng làm gì có một kẻ nào mà nhìn thấy kẻ thù hay người quen của mình mà không nhận ra?
- Tiểu thư xinh đẹp này có thể nhảy với tôi một điệu được không?
Một người đàn ông thân hình vạm vỡ cao to, khí chất có chút lạnh, quần áo sặc sỡ nhìn là một đại thiếu gia giàu có đi lại gần cô, anh ta cúi thấp người xuống đưa tay ra phía trước như muốn mời cô nhảy. Cô nhìn anh ta một lát, thân hình này thật sự có chút quen quen nhưng cô không tài nào nhớ ra được. Cuối cùng để biết người đó là ai cô đặt tay lên tay của anh ta coi như là đồng ý nhưng Minh Hạo lại giữ tay cô lại anh có vẻ rất lo lắng về người đàn ông trước mặt, thế nhưng cô lại cười nhẹ gật đầu một cái " Không sao! " rồi dùng tay bỏ tay anh ra khiến anh chỉ biết đứng đó lo lắng nhìn.
Cả hai người cùng nhảy một điệu Rumba trên một loại nhạc mạnh, tiết tấu vừa nhanh vừa dứt khoát những cú pha chuyển động hông của cô đầy quyến rũ thu hút tất cả hành khách ở đây, có nhiều người vô nhảy chung, nhiều người thì chỉ đứng xem thưởng thức. Rõ ràng sắc thái Rumba thể hiện là sự tình tứ, đắm say. Điệu nhảy Rumba như muốn kể về một câu chuyện tình yêu nồng nàn, say đắm của đôi nam nữ. Nhiều người đã nói rất hoa mỹ về điệu nhảy khiêu vũ này: Người con gái uyển chuyển, tinh tế, và khéo léo nhưng lại giữ vị trí thống trị tình yêu. Người con trai bị người con gái ấy lôi cuốn, quyến rũ với khát vọng tình yêu nồng cháy nhưng cuối cùng lại bị bỏ rơi. Một điệu nhảy buồn như vậy tại sao lại muốn cô nhảy cùng? Đã thế nó lại có ẩn ý như vậy, người đàn ông này rốt cuộc là ai? Anh ta quen cô sao? GIữa hai người rốt cuộc có quan hệ gì? Cuối cùng cũng kết thúc, anh ta liền buông tay cô ra:
- Cám ơn tiểu thư vì điệu nhảy vừa rồi, tôi rất thích.
- Chúng ta...có phải từng gặp ở đâu đó không? Ngoại hình và cách cư xử của anh khiến tôi có cảm giác quen thuộc.
- À, chắc tiểu thư lầm rồi tôi là lần đầu tới đây và cũng là lần đầu tôi gặp cô nhưng tôi có nghe rất nhiều về cô đó.
Đáp lại sự nghi ngờ, ngờ vực của cô thì anh ta lại cười và có vẻ như muốn lảng tránh, điều đó càng khiến cô nghi ngờ về thân phận của anh ta.
- Người đàn ông đó anh cảm thấy có chút kì lạ, cần điều tra không?
- Ừ...
Trong lúc đó tại một căn phòng nào đó:
- Gặp cô ta rồi chứ? Cảm giác thế nào?
Một giọng nữ nhân cất lên, nghe thì cô vẻ bình thường nhưng suy xét kĩ thì lại là một giọng chua ngoa kinh tởm muốn thăm dò đối phương. Cô ta cầm ly rượu đỏ lắc qua lắc lại cười nhẹ nhìn người đàn ông trước mặt rồi nâng ly uống.
- Chán ghét.
- Chán ghét mà lại cùng cô ta nhảy điệu Rumba, anh càng ngày càng thú vị rồi đấy, đến tôi cũng không hiểu nổi.
-.....Chắc cũng đến giờ rồi tôi phải đi đây.
- Ài, đi đi đi nhớ phải lấy được nó đấy, nó rất quan trọng đối với chúng ta, nhất là anh đấy.
- Biết rồi.
- Haiz đúng là càng ngày càng lạnh nhạt mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.