Chương 9: Quả báo
Meo_Yeu (黄月)
23/12/2018
« Hai đứa mau giải thích chuyện này đi...chuyện này rốt cuộc là sao? » Hạ Vy tức giận nhìn anh và cô quát lớn.
« Tụi con... » cô sợ hãi lắp bắp trong miệng còn ả thì lén cười sau lưng.
Hạ Vy đứng dậy đi về phía cô khiến cô sợ hãi.
*bốp* một bạt tai giáng vào má con trái của ả khiến cô và ả ngạc nhiên.
« Mẹ...sao mẹ đánh con? » ả trừng mắt nhìn Hạ Vy nước mắt dâng dâng.
*bốp* một bạt tai nữa giáng vào bên má còn lại của ả.
« Cô tưởng tôi không biết cô đã làm những gì sao? » Hạ Vy tức giận trừng ả quát lớn.
« Ý mẹ là sao? » ả giả vờ vô tội nhìn Hạ Vy.
« Ý tôi là sao? Cô còn không biết? Đường đường là vợ cả lại đi hoán đổi chồng với gái để làm tình với em rể...hứ...cô giải thích được chuyện này không? » Hạ Vy cười khổ nhìn cô.
« Con...bởi vì tụi con yêu nhau? » ả sợ hãi cúi đầu xuống nói lắp bắp.
« Ha? Yêu nhau? Cô yêu nó mà vì một chút tiền mà hạ dược nó để cho con đàn bà khác hầu hạ? » Hạ Vy tức giận chỉ tay vào mặt ả quát lớn.
« Con...con.. » ả sợ hãi co rúm lại không dám nói gì.
« Chưa hết...vì em gái mình thân với chồng cô liền hãm hại nó...bán nó cho người khác?...cô thử hỏi xem có người chị nào như cô không?...hừm tôi mệt rồi...không nói nổi cô...Mau cút khỏi đây... » Hạ Vy tức giận đến sôi máu mệt mỏi ngồi xuống ghế sofa xoa đầu không quên đuổi ả ra khỏi nha...
« Để tôi đưa bà lên phòng nghỉ ngơi... » Phong Thần đứng dậy đỡ Hạ Vy về phòng nghỉ.
Ả ta hậm hực tức giận chạy thẳng lên lầu thu dọn quần áo thật nhanh. Tiện thể viết đơn ly hôn kí vào đó rồi dậm chân dậm tay đi xuống ném tờ ly hôn cho anh không quên liếc cô một cái rồi đi.
« Xin lỗi em trước đây cô ấy không có như vậy đâu » Thanh Hạo nhìn cô vẻ mặt ủ rũ rồi đi lên lầu.
«...» cô không nói gì chỉ biết im lặng nhìn ả rời khỏi nhà.
Rồi cô nghĩ cô ta từ nhỏ rất cứng đầu dù có chuyện gì cũng không để ai biết vậy nên chắc chắn sẽ không về nhà mẹ. Mà cô ta đi một xu không dính túi liệu cô ta sẽ ở đâu?
Càng nghĩ cô càng loạn lắng bèn chạy nhanh theo sau. Cuối cùng cũng đuổi kịp cô len lén đi theo sau ả không để ả phát hiện.
Đến chỗ qua đường cô thấy ả đi qua đường mà vẫn còn đèn đỏ, một chiếc xe tải chạy thẳng đến ả. Cô sợ hãi liền chạy nhanh qua đó lôi ả vào lề đường.
*bịch* cô té xuống lề đường đập đầu vào hòn đá bên cạnh chảy máu ngất lịm đi.
« Tụi con... » cô sợ hãi lắp bắp trong miệng còn ả thì lén cười sau lưng.
Hạ Vy đứng dậy đi về phía cô khiến cô sợ hãi.
*bốp* một bạt tai giáng vào má con trái của ả khiến cô và ả ngạc nhiên.
« Mẹ...sao mẹ đánh con? » ả trừng mắt nhìn Hạ Vy nước mắt dâng dâng.
*bốp* một bạt tai nữa giáng vào bên má còn lại của ả.
« Cô tưởng tôi không biết cô đã làm những gì sao? » Hạ Vy tức giận trừng ả quát lớn.
« Ý mẹ là sao? » ả giả vờ vô tội nhìn Hạ Vy.
« Ý tôi là sao? Cô còn không biết? Đường đường là vợ cả lại đi hoán đổi chồng với gái để làm tình với em rể...hứ...cô giải thích được chuyện này không? » Hạ Vy cười khổ nhìn cô.
« Con...bởi vì tụi con yêu nhau? » ả sợ hãi cúi đầu xuống nói lắp bắp.
« Ha? Yêu nhau? Cô yêu nó mà vì một chút tiền mà hạ dược nó để cho con đàn bà khác hầu hạ? » Hạ Vy tức giận chỉ tay vào mặt ả quát lớn.
« Con...con.. » ả sợ hãi co rúm lại không dám nói gì.
« Chưa hết...vì em gái mình thân với chồng cô liền hãm hại nó...bán nó cho người khác?...cô thử hỏi xem có người chị nào như cô không?...hừm tôi mệt rồi...không nói nổi cô...Mau cút khỏi đây... » Hạ Vy tức giận đến sôi máu mệt mỏi ngồi xuống ghế sofa xoa đầu không quên đuổi ả ra khỏi nha...
« Để tôi đưa bà lên phòng nghỉ ngơi... » Phong Thần đứng dậy đỡ Hạ Vy về phòng nghỉ.
Ả ta hậm hực tức giận chạy thẳng lên lầu thu dọn quần áo thật nhanh. Tiện thể viết đơn ly hôn kí vào đó rồi dậm chân dậm tay đi xuống ném tờ ly hôn cho anh không quên liếc cô một cái rồi đi.
« Xin lỗi em trước đây cô ấy không có như vậy đâu » Thanh Hạo nhìn cô vẻ mặt ủ rũ rồi đi lên lầu.
«...» cô không nói gì chỉ biết im lặng nhìn ả rời khỏi nhà.
Rồi cô nghĩ cô ta từ nhỏ rất cứng đầu dù có chuyện gì cũng không để ai biết vậy nên chắc chắn sẽ không về nhà mẹ. Mà cô ta đi một xu không dính túi liệu cô ta sẽ ở đâu?
Càng nghĩ cô càng loạn lắng bèn chạy nhanh theo sau. Cuối cùng cũng đuổi kịp cô len lén đi theo sau ả không để ả phát hiện.
Đến chỗ qua đường cô thấy ả đi qua đường mà vẫn còn đèn đỏ, một chiếc xe tải chạy thẳng đến ả. Cô sợ hãi liền chạy nhanh qua đó lôi ả vào lề đường.
*bịch* cô té xuống lề đường đập đầu vào hòn đá bên cạnh chảy máu ngất lịm đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.