Chương 97: Chú rể là ai?
Lam Lâm
17/05/2019
Mặc dù đã sớm đoán được có người kết hôn nhưng dù thế nào tôi cũng không nghĩ tới người kết hôn lại là Lâm Yến Nhi.
Hơn nữa đây là âm trạch của Tô gia, Lâm yến Nhi kết hôn ở đây, vậy thì cô ta kết hôn với ai?
Trong lòng tôi đã mơ hồ có câu trả lời, tôi không dám nghĩ tới điều đó, chỉ liều mạng gạt bỏ.
Dù sao Tô gia là gia tộc lâu đời, cũng không thể chỉ có Tô Mộc là quỷ, Lâm Yến Nhi nhất định không phải kết hôn cùng Tô Mộc.
“Đúng vậy, hôn lễ của tôi, cô có muốn vào tham dự không? Nếu như cô tới, cô nhất định là vị khách tôn quý nhất, chồng tôi thấy cô nhất định sẽ rất vui vẻ.” Khóe miệng Lâm Yến Nhi cười yếu ớt giống như một đóa hoa anh túc, xinh đẹp không thể tả.
Tôi ngây dại.
Không nghĩ tới cô ta sẽ nói chuyện với tôi như vậy, càng không nghĩ cô ta sẽ mời tôi dự hôn lễ của mình.
“Dương Dương, không nên đi.” Lúc này Đường Dũng đã đứng ở sau lưng tôi, siết chặt tay tôi.
Có thể cảm nhận được, anh ta đối mặt với Lâm Yến Nhi rất khẩn trương, chỉ sợ lông toàn thân đã dựng đứng. Tôi gật đầu, nói: “Được, tôi tham gia.”
“Lộc Dương!” Đường Dũng thấy tôi đồng ý liền tức giận quát lên, thậm chí gọi đầy đủ tên của tôi.
Nhưng tôi không do dự. Mặc dù biết Lâm Yến Nhi không có ý tốt gì với tôi nhưng hôn lễ này tôi phải tham dự, tôi nhất định phải biết người cô ấy kết hôn cùng là ai, có phải Tô Mộc hay không?
Thấy tôi đồng ý, Lâm Yến Nhi liền cười vang vui vẻ, động tác cô ta hết sức ưu nhã, xinh đẹp giống như đang khiêu vũ vậy, quay qua ngoắc ngoắc ngón tay để tôi cùng cô ta đi vào.
Tôi gật đầu một cái, áy náy nhìn Đường Dũng sau đó đi theo sau lưng Lâm Yến Nhi vào trong.
Nhưng tôi vừa định bước chân thì Đường Dũng đã kéo tôi lại, thở dài nói: “Dương Dương ngu ngốc, cho dù em tính vào cũng không thể đi theo sau lưng cô ta, đi bên này!”
Anh ta chỉ nửa phiến cửa bên cạnh đã mở kia, còn Lâm Yến Nhi rõ ràng đi qua nửa cánh cửa đóng kín, cũng chính là nửa cánh cửa lúc nãy Đường Dũng không cho tôi chạm vào.
Tôi thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh ta, lập tức ý thức được cánh cửa này có vấn đề liền đi theo hướng dẫn của Đường Dũng vào trong.
Đường Dũng cũng theo tôi vào bên trong.
Sau khi đi vào tôi mới phát hiện căn nhà này so với nhìn từ bên ngoài còn lớn hơn, tinh xảo đẹp đẽ hơn. Bên ngoài là sân rộng, có lẽ rộng như sân bóng, mặt cỏ trên sân được tu bổ chỉnh tề, trên cỏ rải đầy cánh hóa hồng thơm thoang thoảng, thật giống như thảm đỏ chào mừng vậy.
Xem ra hôn lễ này rất long trọng.
Nhưng tôi không bị quang cảnh vui mừng này ảnh hưởng, mỗi bước đi vào trong đều giống như tham gia tang lễ vậy, tâm tình nặng nề dị thường.
Đường Dũng đi theo tôi cũng đầy nặng nề, biểu tình của anh ta còn khoa trương hơn, nếu như hiện tại tâm tình tôi giống như dự tang lễ thì biểu tình của anh ta lúc này như mẹ chết vậy, mặt so với cái lư còn dài hơn.
Tôi giật giật anh ta hai cái, tìm đề tài nói chuyện: “Cánh cửa vừa rồi rốt cuộc là thế nào? Tại sao cánh cửa đang đóng kia tôi không thể chạm vào, hơn nữa vừa chạm vào Lâm Yến Nhi lại liền đi ra?”
Đường Dũng kinh ngạc nhìn tôi, nói: “Dương Dương, lòng em lớn thật, lúc này rồi còn có tâm tư nói tới cánh cửa.”
“Cửa kia gọi là sinh tử* môn, một nửa đại biểu cho sống, một nửa đại biểu cho chết, mỗi một đường đi tới âm phủ đều có sinh tử môn, cánh cửa đó cũng là đường tắt duy nhất cho người còn sống chúng ta tiến vào âm phủ.” (* từ sinh tử ai cũng hiểu nên mình không giải thích nữa nhé)
“Cho nên cánh cửa mở kia là sinh môn, đang đóng là tử môn? Nếu như tôi mở tử môn, đi vào từ cửa đó thì sẽ như thế nào?” Tôi nói.
Hóa ra trên thế giới còn có cửa kỳ lạ như vậy, hôm nay coi như được mở mang kiến thức.
“Sẽ có đại họa xảy ra. Tử môn kia là nối liền giữa âm phủ cùng dương gian, nếu như em tùy tiện mở ra thì sẽ là đem quỷ ở âm phủ thả ra ngoài, sẽ dẫn tới đại loạn hai giới còn không tính, em sẽ bị âm xoa* bắt đi, đến lúc đó ai cũng không cứu được em.” Đường Dũng nói.
Tôi đổ mồ hôi lạnh, khó trách vừa rồi Đường Dũng phản ứng dữ dộ như vậy. Hai giới đại loại không nói, nếu như bị âm xoa bắt đi không biết tôi sẽ có kết quả gì, Tô Mộc cùng Lâm Yến Nhi cũng chỉ là ác quỷ, âm xoa là quản lý ma quỷ, ít nhất phải trên cấp bậc của dạ xoa đi?
*âm xoa/âm soa: Mình tìm hiểu không thấy thông tin gì, có lẽ là quỷ sai (Hắc Bạch vô thương) chuyên đi bắt linh hồn người chết. Có thêm thông tin sẽ cung cấp sau nha.
Rơi vào tay dạ xoa, không cần nghĩ cũng biết không có kết quả tốt gì, không chừng sau khi tôi chết ngay cả cơ hội lưu lại hồn phách cũng không có, thậm chí hắn còn có khả năng đem tôi tới mười tám tầng địa ngục trong truyền thuyết để bị hành hạ.
Nghĩ tới đây tôi rùng mình sợ hãi.
Có điều cái đáng sợ hơn còn đang ở trước mặt chờ tôi, Lâm Yến Nhi sau khi đem tôi vào trong sân liền đi tới một phòng khách phía trước giăng đèn kết qua.
Hơn nữa đây là âm trạch của Tô gia, Lâm yến Nhi kết hôn ở đây, vậy thì cô ta kết hôn với ai?
Trong lòng tôi đã mơ hồ có câu trả lời, tôi không dám nghĩ tới điều đó, chỉ liều mạng gạt bỏ.
Dù sao Tô gia là gia tộc lâu đời, cũng không thể chỉ có Tô Mộc là quỷ, Lâm Yến Nhi nhất định không phải kết hôn cùng Tô Mộc.
“Đúng vậy, hôn lễ của tôi, cô có muốn vào tham dự không? Nếu như cô tới, cô nhất định là vị khách tôn quý nhất, chồng tôi thấy cô nhất định sẽ rất vui vẻ.” Khóe miệng Lâm Yến Nhi cười yếu ớt giống như một đóa hoa anh túc, xinh đẹp không thể tả.
Tôi ngây dại.
Không nghĩ tới cô ta sẽ nói chuyện với tôi như vậy, càng không nghĩ cô ta sẽ mời tôi dự hôn lễ của mình.
“Dương Dương, không nên đi.” Lúc này Đường Dũng đã đứng ở sau lưng tôi, siết chặt tay tôi.
Có thể cảm nhận được, anh ta đối mặt với Lâm Yến Nhi rất khẩn trương, chỉ sợ lông toàn thân đã dựng đứng. Tôi gật đầu, nói: “Được, tôi tham gia.”
“Lộc Dương!” Đường Dũng thấy tôi đồng ý liền tức giận quát lên, thậm chí gọi đầy đủ tên của tôi.
Nhưng tôi không do dự. Mặc dù biết Lâm Yến Nhi không có ý tốt gì với tôi nhưng hôn lễ này tôi phải tham dự, tôi nhất định phải biết người cô ấy kết hôn cùng là ai, có phải Tô Mộc hay không?
Thấy tôi đồng ý, Lâm Yến Nhi liền cười vang vui vẻ, động tác cô ta hết sức ưu nhã, xinh đẹp giống như đang khiêu vũ vậy, quay qua ngoắc ngoắc ngón tay để tôi cùng cô ta đi vào.
Tôi gật đầu một cái, áy náy nhìn Đường Dũng sau đó đi theo sau lưng Lâm Yến Nhi vào trong.
Nhưng tôi vừa định bước chân thì Đường Dũng đã kéo tôi lại, thở dài nói: “Dương Dương ngu ngốc, cho dù em tính vào cũng không thể đi theo sau lưng cô ta, đi bên này!”
Anh ta chỉ nửa phiến cửa bên cạnh đã mở kia, còn Lâm Yến Nhi rõ ràng đi qua nửa cánh cửa đóng kín, cũng chính là nửa cánh cửa lúc nãy Đường Dũng không cho tôi chạm vào.
Tôi thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh ta, lập tức ý thức được cánh cửa này có vấn đề liền đi theo hướng dẫn của Đường Dũng vào trong.
Đường Dũng cũng theo tôi vào bên trong.
Sau khi đi vào tôi mới phát hiện căn nhà này so với nhìn từ bên ngoài còn lớn hơn, tinh xảo đẹp đẽ hơn. Bên ngoài là sân rộng, có lẽ rộng như sân bóng, mặt cỏ trên sân được tu bổ chỉnh tề, trên cỏ rải đầy cánh hóa hồng thơm thoang thoảng, thật giống như thảm đỏ chào mừng vậy.
Xem ra hôn lễ này rất long trọng.
Nhưng tôi không bị quang cảnh vui mừng này ảnh hưởng, mỗi bước đi vào trong đều giống như tham gia tang lễ vậy, tâm tình nặng nề dị thường.
Đường Dũng đi theo tôi cũng đầy nặng nề, biểu tình của anh ta còn khoa trương hơn, nếu như hiện tại tâm tình tôi giống như dự tang lễ thì biểu tình của anh ta lúc này như mẹ chết vậy, mặt so với cái lư còn dài hơn.
Tôi giật giật anh ta hai cái, tìm đề tài nói chuyện: “Cánh cửa vừa rồi rốt cuộc là thế nào? Tại sao cánh cửa đang đóng kia tôi không thể chạm vào, hơn nữa vừa chạm vào Lâm Yến Nhi lại liền đi ra?”
Đường Dũng kinh ngạc nhìn tôi, nói: “Dương Dương, lòng em lớn thật, lúc này rồi còn có tâm tư nói tới cánh cửa.”
“Cửa kia gọi là sinh tử* môn, một nửa đại biểu cho sống, một nửa đại biểu cho chết, mỗi một đường đi tới âm phủ đều có sinh tử môn, cánh cửa đó cũng là đường tắt duy nhất cho người còn sống chúng ta tiến vào âm phủ.” (* từ sinh tử ai cũng hiểu nên mình không giải thích nữa nhé)
“Cho nên cánh cửa mở kia là sinh môn, đang đóng là tử môn? Nếu như tôi mở tử môn, đi vào từ cửa đó thì sẽ như thế nào?” Tôi nói.
Hóa ra trên thế giới còn có cửa kỳ lạ như vậy, hôm nay coi như được mở mang kiến thức.
“Sẽ có đại họa xảy ra. Tử môn kia là nối liền giữa âm phủ cùng dương gian, nếu như em tùy tiện mở ra thì sẽ là đem quỷ ở âm phủ thả ra ngoài, sẽ dẫn tới đại loạn hai giới còn không tính, em sẽ bị âm xoa* bắt đi, đến lúc đó ai cũng không cứu được em.” Đường Dũng nói.
Tôi đổ mồ hôi lạnh, khó trách vừa rồi Đường Dũng phản ứng dữ dộ như vậy. Hai giới đại loại không nói, nếu như bị âm xoa bắt đi không biết tôi sẽ có kết quả gì, Tô Mộc cùng Lâm Yến Nhi cũng chỉ là ác quỷ, âm xoa là quản lý ma quỷ, ít nhất phải trên cấp bậc của dạ xoa đi?
*âm xoa/âm soa: Mình tìm hiểu không thấy thông tin gì, có lẽ là quỷ sai (Hắc Bạch vô thương) chuyên đi bắt linh hồn người chết. Có thêm thông tin sẽ cung cấp sau nha.
Rơi vào tay dạ xoa, không cần nghĩ cũng biết không có kết quả tốt gì, không chừng sau khi tôi chết ngay cả cơ hội lưu lại hồn phách cũng không có, thậm chí hắn còn có khả năng đem tôi tới mười tám tầng địa ngục trong truyền thuyết để bị hành hạ.
Nghĩ tới đây tôi rùng mình sợ hãi.
Có điều cái đáng sợ hơn còn đang ở trước mặt chờ tôi, Lâm Yến Nhi sau khi đem tôi vào trong sân liền đi tới một phòng khách phía trước giăng đèn kết qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.