Chương 272: Chương 190-2
Lam Lâm
13/06/2019
Mẹ tôi bây giờ nhìn Tô Mộc đơn giản là cực kỳ vừa mắt, vừa nghe Tô Mộc
bảo dẫn tôi đi Lạc Dương ngu lịch liền rất vui vẻ, không đợi tôi lên lầu thu dọn quần áo cũng đã đi lên chuẩn bị cho tôi, lúc đi xuống đã mang
theo vali cao bằng nửa người, nặng muốn chết. Sau khi tôi mở vali ra
cũng không biết phải nói gì với mẹ tôi, bên trong đầy ắp quần áo cũng
dudojc đi, đây lại còn đủ các loại mặt lạ, mỹ phẩm dưỡng da, đồ trang
điểm… mẹ tôi cũng cho vào đầy đủ hết. Thấy tôi mở ra nhìn còn không quên trách tôi, nói con gái lớn mà sao cứ xuề xòa như đàn ông, rửa mặt xong
ngay cả nước cũng không lau, càng không biết dùng mỹ phẩm dưỡng da. Tôi
như vậy mà có thể tìm được bạn trai đẹp trai như Tô Mộc cũng không biết
đời trước đã phải đốt bao nhiêu hương…
Người phụ nữ này chắc chắn không phải mẹ ruột tôi.
Tôi im lặng nhìn mà tôi, bà không chút nào thấy phiền phức, sợ tôi không nhớ được còn cầm mấy lọ mỹ phẩm lên đưa cho Tô Mộc nhìn, nói cho anh ấy đây là kem dưỡng da sau khi rửa mặt, rồi cái gì đó dưỡng mắt dưỡng môi, mỗi ngày ở bên ngoài phải đôn đốc tôi thực hiện đúng quy trình như bà nói.
Tô Mộc cũng không cảm thấy phiền, điều này khiến tôi không thể không hoài nghi Tô Mộc rốt cuộc là thích tôi hay thích mẹ tôi, bình thường anh ấy đối với tôi cũng không có sự kiên nhẫn này.
Chờ sau khi mẹ tôi giao phó xong, lại ăn cơm sáng xong xuôi thì cũng đã mười giờ, Tô Mộc tìm một lý do để mẹ tôi rời đi, sau đó rút hết lớp âm khí lạnh như băng bên ngoài lấy ra yêu thân, khiêng đi ra ngoài.
Bên ngoài đã có một chiếc xe chờ sẵn, tài xế lại là Tô Đoàn.
Tôi nhất thời sửng sốt một chút, trong đầu tôi liền xuất hiện dáng vẻ dữ tợn quyết tuyệt của cậu ta ngày đó.
Tô Đoàn nhìn tôi đang ngân người liên gọi một tiếng ‘Bà Hai’, sau đó cười.
Nhìn nụ cười của cậu ta tôi bỗng nhiên vô cùng khổ sở.
Mặc dù Tô Thịnh là người âm hiểm xảo trá nhưng Tô Đoàn thì từ khi tôi biết cậu ta tới nay, cậu ta đối với tôi vô cùn thật lòng, trong lòng cậu ta thật sự coi tôi là bà Hai, đối với Tô Mộc cũng cung kính có thừa, chỉ cần có lúc cần tới cậu ta thì chưa bao giờ cậu ta từ chối.
Nhưng cuối cùng cậu ta cũng không thoát được bị Tô Thịnh lợi dụng, nếu như cậu ta biết bùa Xích Luyện của mình đã đánh lên người tôi, cũng không phải là để trả thù cho mẹ mình thì cậu ta sẽ có cảm giác gì?
Hắn cậu ta cùng Tô Thịnh đã cho là yêu thân kia đã chết, thù giết mẹ cũng đã được báo, bây giờ gặp lại yêu thân không phải sẽ là đỏ mắt nhìn kẻ thù của mình sao?
Tôi liền nhìn Tô Mộc một cái, anh ấy trước nay là người luôn làm việc cẩn thận sao hôm nay lại phạm phải sai lầm nghiêm trọng như vậy.
Quả nhiên, sau khi Tô Mộc đem yêu thân đặt ngồi vào ghế sau, mặt Tô Đoàn liền biến sắc, khiếp sợ nhìn Tô Mộc, hỏi Tô Mộc sao cô gái này lại ở cùng chúng tôi, không phải lúc đó cậu ta đã dùng một kiếm đâm xuyên tim cô ta rồi sao?
“Yêu thân này không phải là kẻ thù giết mẹ của cháu.” Tô Mộc nói, nói xong anh ấy nháy mắt với tôi, bảo tôi cũng lên xe, sau đó bảo Tô Đoàn lái xe đi Lạc Dương trước, chuyện này anh ấy sẽ nói với Tô Đoàn trên đường đi.
Người phụ nữ này chắc chắn không phải mẹ ruột tôi.
Tôi im lặng nhìn mà tôi, bà không chút nào thấy phiền phức, sợ tôi không nhớ được còn cầm mấy lọ mỹ phẩm lên đưa cho Tô Mộc nhìn, nói cho anh ấy đây là kem dưỡng da sau khi rửa mặt, rồi cái gì đó dưỡng mắt dưỡng môi, mỗi ngày ở bên ngoài phải đôn đốc tôi thực hiện đúng quy trình như bà nói.
Tô Mộc cũng không cảm thấy phiền, điều này khiến tôi không thể không hoài nghi Tô Mộc rốt cuộc là thích tôi hay thích mẹ tôi, bình thường anh ấy đối với tôi cũng không có sự kiên nhẫn này.
Chờ sau khi mẹ tôi giao phó xong, lại ăn cơm sáng xong xuôi thì cũng đã mười giờ, Tô Mộc tìm một lý do để mẹ tôi rời đi, sau đó rút hết lớp âm khí lạnh như băng bên ngoài lấy ra yêu thân, khiêng đi ra ngoài.
Bên ngoài đã có một chiếc xe chờ sẵn, tài xế lại là Tô Đoàn.
Tôi nhất thời sửng sốt một chút, trong đầu tôi liền xuất hiện dáng vẻ dữ tợn quyết tuyệt của cậu ta ngày đó.
Tô Đoàn nhìn tôi đang ngân người liên gọi một tiếng ‘Bà Hai’, sau đó cười.
Nhìn nụ cười của cậu ta tôi bỗng nhiên vô cùng khổ sở.
Mặc dù Tô Thịnh là người âm hiểm xảo trá nhưng Tô Đoàn thì từ khi tôi biết cậu ta tới nay, cậu ta đối với tôi vô cùn thật lòng, trong lòng cậu ta thật sự coi tôi là bà Hai, đối với Tô Mộc cũng cung kính có thừa, chỉ cần có lúc cần tới cậu ta thì chưa bao giờ cậu ta từ chối.
Nhưng cuối cùng cậu ta cũng không thoát được bị Tô Thịnh lợi dụng, nếu như cậu ta biết bùa Xích Luyện của mình đã đánh lên người tôi, cũng không phải là để trả thù cho mẹ mình thì cậu ta sẽ có cảm giác gì?
Hắn cậu ta cùng Tô Thịnh đã cho là yêu thân kia đã chết, thù giết mẹ cũng đã được báo, bây giờ gặp lại yêu thân không phải sẽ là đỏ mắt nhìn kẻ thù của mình sao?
Tôi liền nhìn Tô Mộc một cái, anh ấy trước nay là người luôn làm việc cẩn thận sao hôm nay lại phạm phải sai lầm nghiêm trọng như vậy.
Quả nhiên, sau khi Tô Mộc đem yêu thân đặt ngồi vào ghế sau, mặt Tô Đoàn liền biến sắc, khiếp sợ nhìn Tô Mộc, hỏi Tô Mộc sao cô gái này lại ở cùng chúng tôi, không phải lúc đó cậu ta đã dùng một kiếm đâm xuyên tim cô ta rồi sao?
“Yêu thân này không phải là kẻ thù giết mẹ của cháu.” Tô Mộc nói, nói xong anh ấy nháy mắt với tôi, bảo tôi cũng lên xe, sau đó bảo Tô Đoàn lái xe đi Lạc Dương trước, chuyện này anh ấy sẽ nói với Tô Đoàn trên đường đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.