Chương 409: Chương 225.3
Lam Lâm
02/07/2019
Tôi không hỏi tò mò đó là vật gì, muốn cầm gần một chút để xem kỹ, ai ngờ
tôi vừa đưa tay ra thì Vương Lâm Lâm đã rất cách giác đem mặt dây chuyền nhét lại vào trong quần áo, nói đó là bảo bối gia truyền không thể cho
người ngoài xem, nếu không sẽ không còn linh.
Không được xem, tôi cũng không cưỡng cầu, sau đó hỏi Vương Lâm Lâm vừa nói oan hồi trả thù là có ý gì, mọi người đều trong cùng một phòng kí túc, rốt cuộc có oán thù gì lại có thể khiến cho vong hồn tới các cô báo thù.
Nghe tôi hỏi vấn đề này, nụ cười trên mặt Vương Lâm Lâm cứng lại, trên mặt cô ấy hiện vẻ mất tự nhiên, con ngươi nhìn loạn bốn phía, sau đó nói: “Thật ra giữa bọn em với Chu Lan cũng không có mâu thuẫn gì lớn, đều là va chạm nhỏ bình thường trong cuộc sống với nhau…”
Hóa ra Chu Lan là nhà ở nông thôn, điều kiện kinh tế so với những người khác trong kí túc kém hơn một ít. Những người khác bao gồm cả Vương Lâm Lâm cuối tuần sẽ hẹn cùng đi dạo phố, mua một ít đồ mỹ phẩm trang điểm gì đó, chỉ có Chu Lan là ở lại trường học, không phải đi ra ngoài đi làm thêm mà chính là ở lại học, mục tiêu của cô ấy chính là thi đậu nghiên cứu sinh ở đại học Giang Đại, để cố gắng thay đổi số mệnh gia đình mình.
Vốn cuộc sống cứ như vậy tiếp tục trôi đi, dựa theo thành tích của Chu Lan thì thi đậu nghiên cứu sinh là chuyện ván đã đóng thuyền. Chỉ là bước ngoặt vận mệnh vừa nói đến thì đến rồi, ngay tại cuối tuần vừa rồi, Vương Lâm Lâm cùng hai cô gái trong kí túc vẫn như cũ hẹn nhau đi trung tâm thương mại, chỉ còn lại Vương Lâm Lâm ở lại ký túc học tập. Đến khi bọn Vương Lâm Lâm dạo phố trở về, Vương Lâm Lâm đột nhiên phát hiện lọ kem rửa mặt Nước thần SK-II* ở trong tủ đã bị di chuyển, mặc dù lượng trong bình vẫn nhiều như vậy nhưng khi dùng vốn rất đậm đặc lúc này lại lỏng như nước, hiển nhiên là bị người khác động chân động tay tới.
*Nước thần: một loại nước rửa mặt siêu tốt cũng siêu cao cấp.
Lúc ấy Vương Lâm Lâm liền nổi giận, mặc dù nhà cô ấy thật có tiền nhưng một lọ nhỏ nước thần cũng hơn một nghìn tệ, với Vương Lâm Lâm mà nói vẫn không phải là nhỏ. Càng tức là người đó dùng trộm cũng được đi, nhưng vì hủy chứng cứ mà rót thêm nước vào bình làm loãng, như vậy mặc dù nhìn lượng bên trong không khác nhưng phần còn lại cũng không thể nào dùng, Vương Lâm Lâm liền đem tội ăn trộm đổ lên đầu Chu Lan, bắt cô ấy bồi thường lọ Nước Thần.
Không được xem, tôi cũng không cưỡng cầu, sau đó hỏi Vương Lâm Lâm vừa nói oan hồi trả thù là có ý gì, mọi người đều trong cùng một phòng kí túc, rốt cuộc có oán thù gì lại có thể khiến cho vong hồn tới các cô báo thù.
Nghe tôi hỏi vấn đề này, nụ cười trên mặt Vương Lâm Lâm cứng lại, trên mặt cô ấy hiện vẻ mất tự nhiên, con ngươi nhìn loạn bốn phía, sau đó nói: “Thật ra giữa bọn em với Chu Lan cũng không có mâu thuẫn gì lớn, đều là va chạm nhỏ bình thường trong cuộc sống với nhau…”
Hóa ra Chu Lan là nhà ở nông thôn, điều kiện kinh tế so với những người khác trong kí túc kém hơn một ít. Những người khác bao gồm cả Vương Lâm Lâm cuối tuần sẽ hẹn cùng đi dạo phố, mua một ít đồ mỹ phẩm trang điểm gì đó, chỉ có Chu Lan là ở lại trường học, không phải đi ra ngoài đi làm thêm mà chính là ở lại học, mục tiêu của cô ấy chính là thi đậu nghiên cứu sinh ở đại học Giang Đại, để cố gắng thay đổi số mệnh gia đình mình.
Vốn cuộc sống cứ như vậy tiếp tục trôi đi, dựa theo thành tích của Chu Lan thì thi đậu nghiên cứu sinh là chuyện ván đã đóng thuyền. Chỉ là bước ngoặt vận mệnh vừa nói đến thì đến rồi, ngay tại cuối tuần vừa rồi, Vương Lâm Lâm cùng hai cô gái trong kí túc vẫn như cũ hẹn nhau đi trung tâm thương mại, chỉ còn lại Vương Lâm Lâm ở lại ký túc học tập. Đến khi bọn Vương Lâm Lâm dạo phố trở về, Vương Lâm Lâm đột nhiên phát hiện lọ kem rửa mặt Nước thần SK-II* ở trong tủ đã bị di chuyển, mặc dù lượng trong bình vẫn nhiều như vậy nhưng khi dùng vốn rất đậm đặc lúc này lại lỏng như nước, hiển nhiên là bị người khác động chân động tay tới.
*Nước thần: một loại nước rửa mặt siêu tốt cũng siêu cao cấp.
Lúc ấy Vương Lâm Lâm liền nổi giận, mặc dù nhà cô ấy thật có tiền nhưng một lọ nhỏ nước thần cũng hơn một nghìn tệ, với Vương Lâm Lâm mà nói vẫn không phải là nhỏ. Càng tức là người đó dùng trộm cũng được đi, nhưng vì hủy chứng cứ mà rót thêm nước vào bình làm loãng, như vậy mặc dù nhìn lượng bên trong không khác nhưng phần còn lại cũng không thể nào dùng, Vương Lâm Lâm liền đem tội ăn trộm đổ lên đầu Chu Lan, bắt cô ấy bồi thường lọ Nước Thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.