Chớp Nhoáng Hôn Nhân, Liệu Hai Ta Yêu Nhau Là Thật?
Chương 26: Muốn Sinh Con Cho Anh
Uy Gia
11/04/2024
Sau đó thì Trịnh Mạt đi vào bếp nấu đồ ăn trưa, còn hai anh em nhà Bạc ra phòng khách nói chuyện, thú thật ngay khi có sự hiện diện của Bạc Khuynh Thành khiến cho cô rất khó chịu không thoải mái nhưng vai vế thì anh ấy là anh chồng của mình, huống hồ hai người từng là người yêu của nhau quả thật rất bất tiện.
Cô đang miệt mài nấu nướng thì bất ngờ vòng eo bị ai đó ôm lấy, ngửi thấy mùi hương thơm quen thuộc thì khoé môi khẽ cong lên cười sự bất tiện trong lòng lập tức vơi đi.
- Em đang nấu gì đó trong có vẻ rất ngon
- Là mực đó, em nghe mẹ nói anh rất thích ăn mực dù là món gì phải có mực là anh đều thích ăn
- Hửm, có vẻ như vợ của anh rất yêu anh thì phải
- Điều này là đương nhiên rồi
Thế là hai vợ chồng nhìn nhau rồi bật cười khanh khách, trong khi đó Bạc Khuynh Thành từ bên kia nhìn ra thấy hai người họ thân mật như vậy mà không kiềm chế được cảm xúc, hai tay siết chặt thành nắm đấm tức nghiến răng nghiến lợi.
Vào bàn ăn, bởi vì Bạc Phong Dực thích ăn mực nên là Trịnh Mạt nấu toàn mực với cách chế biến khác nhau nào là mực xào chua ngọt, mực xào cà ri sả ớt, đặc biệt hơn là mực xào rau muống hắn cực kỳ thích ăn nhờ mẹ chồng nên cô mới biết chồng yêu của mình cũng thích ăn những món đơn giản như này.
Bạc Phong Dực cũng không cần phải giữ hình tượng lạnh lùng nữa, không ngờ rằng chỉ vì một món yêu thích thôi mà hắn hào hứng đến như vậy nhìn thấy hắn vui cô cảm thấy rất hạnh phúc.
- Mực xào rau muống này đặc biệt dành cho anh đấy, anh mau ăn thử đi xem có hợp khẩu vị của anh hay không nào
Đến lúc mà hắn chuẩn bị gắp thức ăn lên thì chợt nhớ đến Bạc Khuynh Thành anh trai hắn hoàn toàn không thích ăn mực, hắn e ngại nhìn sang vợ.
- Mạt Mạt, anh ấy vốn không ăn mực nhưng giờ trên bàn toàn là mực giờ phải làm sao đây
Câu nói của hắn làm cho khựng vài giây vừa có một chút khó xử cực cùng, hóa ra Bạc Khuynh Thành không thích ăn mực nhưng cô lại vô tình nhìn thấy trong ánh mắt anh ấy hiện lên sự đau lòng, cô cũng có chút áy náy.
- Vậy thôi anh đợi em một chút nhé, sẽ nhanh thôi
Trịnh Mạt vì cảm thấy áy náy nên nhanh chóng đi vào bếp nấu vài món đơn giản cho anh ấy, không phải cô thấy thương mà là anh ấy đang là anh trai chồng của cô nếu cô có thái độ ra mặt thì không tốt, với lại hy vọng anh ấy đừng ảo tưởng thêm nữa.
- Được rồi xong rồi đây, mời anh ăn
Cô chỉ có thể nấu thịt kho trứng cút với canh đu đủ lá lốt vì không đủ thời gian nấu, Bạc Khuynh Thành nhìn phần của mình và phần của em trai nhất thời cảm thấy ghen tị. Không khí bữa ăn không mấy thoải mái nhưng mà hắn không thể để vợ thấy khó xử bèn trêu ghẹo thế là cả hai cứ vậy mà vui vẻ không để tâm người xung quanh, sau cùng Bạc Khuynh Thành phải ra về vì không thể chịu đựng được cảnh tượng này.
Buổi tối đến hai vợ chồng nằm trên giường, tuy nhiên Trịnh Mạt rất nghịch ngợm mà trèo ngồi hẳn lên người hắn còn không quên ẻo qua, hàng lông mày hắn chợt nhướng lại trong vô cùng khó khăn, hắn vốn không giỏi kiềm chế nhưng cô vợ tinh nghịch này cứ trêu chọc hắn.
- Thôi nào Mạt Mạt, mau trèo xuống đi nè không được nghịch nữa
Trịnh Mạt thậm chí không nghe lời ngược lại nhéo vài cái ti ngực hắn, Bạc Phong Dực như khựng người không tin cô có thể nghịch đến mức này.
- Em không muốn, chỉ thích ngồi lên người anh thôi
Dứt lời, cô không những sợ lại còn dùng tay mò mẫn lung tung bàn tay nhỏ nhắn vô tình sờ trúng thứ gì ở giữa hai chân hắn, cô cảm nhận nó cưng cứng vừa nhô lên.
- Ể, thằng nhỏ của anh phồng lên này…
Bạc Phong Dực vỗ trán một cách bất lực, đây có phải là cô vợ ngày thường hiền lương tăng động của hắn hay không đây?
- Đừng nghịch ngợm nữa, anh không biết bản thân sẽ làm gì tiếp theo với em đấy…
Thế nhưng cô như bỏ ngoài tai không nghe, Bạc Phong Dực bất ngờ bật dậy rồi chỉ vài giây là có thể đặt Trịnh Mạt nằm dưới thân mình, gương mặt cô trở nên ửng đỏ.
- Trong lúc anh vẫn đang thay đổi ý định thì em nên suy nghĩ nhanh còn kịp
Trịnh Mạt nhanh chóng dùng hai chân kịp chặt vào hông hắn thể hiện rất kiên quyết, ngay sau đó hai tay choàng qua cổ hắn ánh mắt cực kỳ nghiêm túc.
- Phong Dực, em nghĩ đừng trốn tránh nữa hãy thành thật với nhau đi, thời gian qua em biết anh như vậy là đang suy nghĩ cho em nhưng mà em không sao hết, em còn muốn sinh cho anh vài nhóc con cho anh nữa kìa
Sau câu nói của cô khiến hắn sượng trân có vẻ như hắn đang rất kinh ngạc, gương mặt đẹp trai ấy giờ đây đơ hẳn vì bất ngờ.
- Hửm anh không thích trẻ con hả?
- Tất nhiên là thích rồi, chỉ là anh đang bất ngờ khi em nói điều này với anh…có biết anh đợi ngày này cũng lâu rồi hay không…
Không hiểu sao hai vợ chồng nhìn nhau cười cười như ngầm hiểu ý của đối phương.
Cô đang miệt mài nấu nướng thì bất ngờ vòng eo bị ai đó ôm lấy, ngửi thấy mùi hương thơm quen thuộc thì khoé môi khẽ cong lên cười sự bất tiện trong lòng lập tức vơi đi.
- Em đang nấu gì đó trong có vẻ rất ngon
- Là mực đó, em nghe mẹ nói anh rất thích ăn mực dù là món gì phải có mực là anh đều thích ăn
- Hửm, có vẻ như vợ của anh rất yêu anh thì phải
- Điều này là đương nhiên rồi
Thế là hai vợ chồng nhìn nhau rồi bật cười khanh khách, trong khi đó Bạc Khuynh Thành từ bên kia nhìn ra thấy hai người họ thân mật như vậy mà không kiềm chế được cảm xúc, hai tay siết chặt thành nắm đấm tức nghiến răng nghiến lợi.
Vào bàn ăn, bởi vì Bạc Phong Dực thích ăn mực nên là Trịnh Mạt nấu toàn mực với cách chế biến khác nhau nào là mực xào chua ngọt, mực xào cà ri sả ớt, đặc biệt hơn là mực xào rau muống hắn cực kỳ thích ăn nhờ mẹ chồng nên cô mới biết chồng yêu của mình cũng thích ăn những món đơn giản như này.
Bạc Phong Dực cũng không cần phải giữ hình tượng lạnh lùng nữa, không ngờ rằng chỉ vì một món yêu thích thôi mà hắn hào hứng đến như vậy nhìn thấy hắn vui cô cảm thấy rất hạnh phúc.
- Mực xào rau muống này đặc biệt dành cho anh đấy, anh mau ăn thử đi xem có hợp khẩu vị của anh hay không nào
Đến lúc mà hắn chuẩn bị gắp thức ăn lên thì chợt nhớ đến Bạc Khuynh Thành anh trai hắn hoàn toàn không thích ăn mực, hắn e ngại nhìn sang vợ.
- Mạt Mạt, anh ấy vốn không ăn mực nhưng giờ trên bàn toàn là mực giờ phải làm sao đây
Câu nói của hắn làm cho khựng vài giây vừa có một chút khó xử cực cùng, hóa ra Bạc Khuynh Thành không thích ăn mực nhưng cô lại vô tình nhìn thấy trong ánh mắt anh ấy hiện lên sự đau lòng, cô cũng có chút áy náy.
- Vậy thôi anh đợi em một chút nhé, sẽ nhanh thôi
Trịnh Mạt vì cảm thấy áy náy nên nhanh chóng đi vào bếp nấu vài món đơn giản cho anh ấy, không phải cô thấy thương mà là anh ấy đang là anh trai chồng của cô nếu cô có thái độ ra mặt thì không tốt, với lại hy vọng anh ấy đừng ảo tưởng thêm nữa.
- Được rồi xong rồi đây, mời anh ăn
Cô chỉ có thể nấu thịt kho trứng cút với canh đu đủ lá lốt vì không đủ thời gian nấu, Bạc Khuynh Thành nhìn phần của mình và phần của em trai nhất thời cảm thấy ghen tị. Không khí bữa ăn không mấy thoải mái nhưng mà hắn không thể để vợ thấy khó xử bèn trêu ghẹo thế là cả hai cứ vậy mà vui vẻ không để tâm người xung quanh, sau cùng Bạc Khuynh Thành phải ra về vì không thể chịu đựng được cảnh tượng này.
Buổi tối đến hai vợ chồng nằm trên giường, tuy nhiên Trịnh Mạt rất nghịch ngợm mà trèo ngồi hẳn lên người hắn còn không quên ẻo qua, hàng lông mày hắn chợt nhướng lại trong vô cùng khó khăn, hắn vốn không giỏi kiềm chế nhưng cô vợ tinh nghịch này cứ trêu chọc hắn.
- Thôi nào Mạt Mạt, mau trèo xuống đi nè không được nghịch nữa
Trịnh Mạt thậm chí không nghe lời ngược lại nhéo vài cái ti ngực hắn, Bạc Phong Dực như khựng người không tin cô có thể nghịch đến mức này.
- Em không muốn, chỉ thích ngồi lên người anh thôi
Dứt lời, cô không những sợ lại còn dùng tay mò mẫn lung tung bàn tay nhỏ nhắn vô tình sờ trúng thứ gì ở giữa hai chân hắn, cô cảm nhận nó cưng cứng vừa nhô lên.
- Ể, thằng nhỏ của anh phồng lên này…
Bạc Phong Dực vỗ trán một cách bất lực, đây có phải là cô vợ ngày thường hiền lương tăng động của hắn hay không đây?
- Đừng nghịch ngợm nữa, anh không biết bản thân sẽ làm gì tiếp theo với em đấy…
Thế nhưng cô như bỏ ngoài tai không nghe, Bạc Phong Dực bất ngờ bật dậy rồi chỉ vài giây là có thể đặt Trịnh Mạt nằm dưới thân mình, gương mặt cô trở nên ửng đỏ.
- Trong lúc anh vẫn đang thay đổi ý định thì em nên suy nghĩ nhanh còn kịp
Trịnh Mạt nhanh chóng dùng hai chân kịp chặt vào hông hắn thể hiện rất kiên quyết, ngay sau đó hai tay choàng qua cổ hắn ánh mắt cực kỳ nghiêm túc.
- Phong Dực, em nghĩ đừng trốn tránh nữa hãy thành thật với nhau đi, thời gian qua em biết anh như vậy là đang suy nghĩ cho em nhưng mà em không sao hết, em còn muốn sinh cho anh vài nhóc con cho anh nữa kìa
Sau câu nói của cô khiến hắn sượng trân có vẻ như hắn đang rất kinh ngạc, gương mặt đẹp trai ấy giờ đây đơ hẳn vì bất ngờ.
- Hửm anh không thích trẻ con hả?
- Tất nhiên là thích rồi, chỉ là anh đang bất ngờ khi em nói điều này với anh…có biết anh đợi ngày này cũng lâu rồi hay không…
Không hiểu sao hai vợ chồng nhìn nhau cười cười như ngầm hiểu ý của đối phương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.