Chương 454: Còn có người nào!
Trần Mạc Tranh
03/11/2017
"Khụ khụ..." Một tiếng khoa trương tiếng ho khan phá tan không khí trầm mặc trong phòng hội nghị.
Tô Thi Thi nhìn thoáng qua che miệng giả ho khan bên kia Tống Trọng Hạo, yên lặng ngồi thẳng thân thể, đem lời vừa tới miệng nuốt xuống.
Tống Trọng Hạo lại khụ một tiếng, lập tức ngẩng đầu, hướng tới trợ lý Trạm Dẫn Lan nhìn qua.
"Anh vừa rồi là ở nghi ngờ năng lực của Sunshine chúng tôi phải không?" Tống Trọng Hạo nhíu mày, thần thái ngạo mạn, nháy mắt như là biến thành một người khác một dạng.
Vị trợ lý kia nhíu mày, không khách khí nói: "Xin hỏi, tôi nghi ngờ có vấn đề sao? Sunshine các người vốn là không đủ tư cách..."
"Các người là có thứ gì mà đòi nghi ngờ tư cách người khác? Xin hỏi các người lấy được bao nhiêu giải thưởng? Hoàn thành được mấy cái hạng mục?" Tống Trọng Hạo tựa vào trên ghế, một bàn tay không chút để ý gõ lên mặt bàn, nhìn chằm chằm vị trợ lý kia hỏi.
"Tôi..."
"Thôi, tôi không muốn biết." Tống Trọng Hạo không đợi hắn mở miệng, liền khoát tay nói.
Sau đó anh lấy tay chỉ mặt mình, nhìn chằm chằm vị trợ lý kia hỏi: "Anh biết tôi là ai không?"
Tô Thi Thi nghe đến đó, cúi đầu được càng thấp hơn một chút, chẳng thế thì cô sợ mình cười trộm bị người ta phát hiện.
Trong phòng hội nghị chỉ còn lại có giọng nói của Tống Trọng Hạo, hung hãn cực kỳ.
"Nghe rõ ràng, tôi là Tống Trọng Hạo, đồng thời, tôi có một cái nghệ danh kêu King."
"Tôi là người đạt được giải thưởng lớn về thiết kế thế giới lần thứ 31, Giải Knight Merit, một giải thưởng thiết kế Pilich, không phải đặc biệt nhiều, nhưng trong nước dưới ba tuổi đạt được giải thưởng này chỉ có một mình tôi."
"Theo tôi nói tư cách? Tôi là Mặc Văn. Đệ tử ruột của Chiêm Lý Tư, trong công ty các người mấy Thiết Kế Sư kia rất nhiều người đều phải gọi tôi một tiếng sư thúc. Tư cách? Lão tử nghĩ muốn khiêm tốn thôi, các người cần phải để cho tôi lộ ra thân phận tới áp các người!"
Yên tĩnh vô thanh!
Tống Trọng Hạo ngồi ở trên chỗ, một bàn tay còn đang không nhanh không chậm gõ mặt bàn. Mặt hơi hơi ngẩng lên trên, lỗ mũi đều nhanh ngước lên rồi.
Vị trợ lý kia đang nghe đến "King" cái tên này khi đó liền u mê, đến bây giờ miệng đều đã còn không có đóng lại.
Mà những người khác, đang nghe đến "Giải Knight Merit" "Pilich" còn có thể bình tĩnh, nhưng đang nghe đến "Mặc Văn. Để tử ruột của Chiêm Lý Tư" khi đó, đều đã chấn kinh rồi.
Liền ngay cả Tô Thi Thi đều đã nghe được có phần sắc mặt đỏ lên.
"Sư huynh, khiêm tốn một chút, anh nói ra nhiều thành tích như vậy làm cái gì!"
"Anh... Anh nói anh là King liền là King sao? King không trẻ tuổi như thế!" Vị trợ lý kia còn đang tại vùng vẫy.
Tất cả mọi người giống nhìn kẻ ngốc một dạng nhìn hắn.
Trạm Dẫn Lan xấu hổ và giận dữ không thôi, lườm trợ lý một cái, nhỏ giọng nói: "An Khoa, không cần nói nữa."
"Trạm tiểu thư?" Trợ lý mặt bá một phen liền trắng.
Chẳng lẽ Tống Trọng Hạo nói đều là thật sự?
"Anh ta làm sao có thể là đồ đệ của người kia?" Trợ lý triệt để lờ mờ rồi.
Vị Mặc Văn kia. Chiêm Lý Tư có tiếng cổ quái, nhận đệ tử yêu cầu cực cao. Chuyện này thật không thể tưởng tượng rồi!
"Sư huynh..." Tô Thi Thi thấy hiệu quả không sai biệt lắm, nghĩ muốn đem đề tài chuyển hướng.
Nhưng Tống Trọng Hạo không biết có phải hay không hưng phấn quá mức, nhìn đến Tô Thi Thi kêu chính mình, mắt sáng lại sáng.
"Đừng..."
Tô Thi Thi từ đầu không kịp ngăn cản, Tống Trọng Hạo nói đến quên trời đất rồi.
"Tôi đạt những cái này từ đầu liền không tính là gì, tôi đều là nghe theo sư muội tôi. Tôi sư muội để cho tôi làm cái gì thì làm cái đó, để cho tôi như thế nào vẽ bản thiết kế liền làm như thế vẽ bản thiết kế."
"Nếu không phải sư muội tôi thích khiêm tốn chưa bao giờ tham gia những cái thi đấu này, hiện tại giải thưởng so với tôi muốn nhiều hơn rồi. Lúc ấy sư phụ tôi đúng là muốn nhận em ấy làm đồ đệ, vậy mà em ấy chết sống không chịu ra nước ngoài tu nghiệp..."
"Tống Trọng Hạo!" Tô Thi Thi nổi giận, mặt tái rồi.
Anh sao lại khoa trương đến vậy!
Tô Thi Thi cảm giác được nhiều ánh mắt như vậy đều đang hướng trên người cô nhìn xem, không biết nên bày biểu tình ra như thế nào.
Mấu chốt là, toàn bộ những chuyện này Bùi Dịch cũng không biết nha!
"Xong rồi xong rồi, lòng dạ của anh nhỏ nhen như vậy, biết mình gạt anh ấy nhiều chuyện như vậy..." Tô Thi Thi khóc không ra nước mắt, rất nghĩ muốn đem Tống Trọng Hạo khâu miệng lại.
"Sư muội, sợ cái gì? Chúng ta tuy không sợ người khác nói cái gì, nhưng mà mỗi lần gặp được cái loại có mắt không tròng, ruồi bọnày cũng là đầy đủ ghê tởm." Tống Trọng Hạo nặng nề mà vỗ vỗ bả vai Tô Thi Thi, an ủi nói.
Bỗng nhiên, anh cảm giác được một ánh mắt cực kỳ nóng chiếu qua, thân thể mạnh cứng đờ, phản xạ có điều kiện mà đem tay rụt trở về.
"Xong đời, đắc ý vênh váo rồi." Tống Trọng Hạo đầu cũng không dám ngẩng lên, càng không dám nhìn tới ánh mắt Bùi Dịch.
"Không nghĩ tới Tô tiểu thư cùng Tống tiên sinh lợi hại như thế, là chúng tooi có mắt không tròng. Tôi vif chuyện vừa rồi hướng các vị xin lỗi." Trạm Dẫn Lan phá xấu hổ, trong lòng nói không nên lời là cái tư vị gì.
Tô Thi Thi nhíu mày, không có nói tiếp. Tống Trọng Hạo thấy cô không nói lời nào, cũng không phát biểu ý kiến.
Trạm Dẫn Lan quả thật có nghĩ thầm rằng muốn gây khó dễ Sunshine, cũng không phải nhằm vào cá nhân Tô Thi Thi, mà là thật sự cho rằng Sunshine không có tư cách đạt được hạng mục này. Nhưng nào biết đâu rằng, Tống Trọng Hạo lợi hại như thế!
Nơi đây, Hỗ Sĩ Minh ánh mắt vẫn rơi vào Tô Thi Thi trên người, nhìn dáng vẻ cô xấu hổ, trong mắt hơn một tia ý tứ hàm xúc không rõ cảm xúc.
Lai lịch Tống Trọng Hạo hắn đương nhiên rõ ràng, chẳng thế thì lúc trước cũng sẽ không nhiệt đi đem hắn mời vào làm cho Xây dựng Minh Đỉnh.
Chỉ là Tô Thi Thi...
"Đúng là tôi xem thường em rồi, em quả nhiên lợi hại." Hỗ Sĩ Minh bỗng nhiên cảm thấy được cực kỳ kiêu ngạo.
Nhưng phần kiêu ngạo này suy nghĩ đến chuyện Tô Thi Thi tạm thời được Bùi Dịch giữ lấy, tan thành mây khói.
Lúc này, ở chỗ một góc kia, truyền đến một trận thì thào nghĩ lại.
Đoàn Chấn Ba trong ánh mắt lại vẫn tràn ngập chấn kinh, không thể tin những chuyện chính mình mới vừa mới nghe được.
"Cái tiện nha đầu kia làm sao có thể khiến cho Mặc Văn đại sư kia chịu thu nhận cô làm đồ đệ? Người kia đúng là trong giới thiết kế là một nhân vật quan trọng!" Đoàn Chấn Ba không thể tin được, cái đứa con gái bị chính mình vứt bỏ kia, vậy mà lợi hại như thế!
Tựa như ông ta đến bây giờ lại vẫn không muốn tin tưởng, chính mình vận mệnh bị Tô Thi Thi nắm giữ ở trong tay. Nếu không có Tô Thi Thi, ông ta từ đầu không có khả năng một lần nữa trở lại Đoàn thị.
Tô Thi Thi không có đi xem bất luận kẻ nào, chỉ là cúi đầu lật chuyển tư liệu đặt lên bàn, tựa như chung quanh toàn bộ đều đã không có quan hệ gì với cô vậy.
Công ty Phi Tầm nghi ngờ biến thành cơ hội cho Sunshine chứng minh chính mình, Trạm Dẫn Lan ngẫm lại như thế nào đều có điểm không cam lòng.
"Nếu mọi người không có cái ý kiến khác mà nói, hội nghị tiếp tục." thư ký Vương xem tình huống không sai biệt lắm, tiếp tục bắt đầu giảng đạo.
Anh ta vẻ mặt lạnh nhạt, đối toàn bộ chuyện vừa rồi xảy ra một chút đều đã không ngạc nhiên.
Trạm Dẫn Lan âm thầm nhìn hai mắt anh ta, mày bỗng nhiên nhíu lại, hướng tới Bùi Dịch xem qua.
Bùi Dịch ngồi ở vị trí thủ tọa, đang cúi đầu lật chuyển một phần văn kiện, chỉ có vừa rồi nhắc tới Tô Thi Thi thời điểm anh mới ngước lên nghe, thời gian còn lại, liền giống như cái gì cũng chưa nghe được một dạng.
"Bùi Dịch..." Trạm Dẫn Lan tim hung hăng nhíu lại một cái, đến đây đã hiểu rõ, bọn họ đều bị lợi dụng rồi!
Vừa rồi thư ký Vương cố ý nói kích trợ lý của cô ta, bất quá chính là nghĩ muốn cho Sunshine một cái cơ hội chứng minh. Bởi vì ở đây những cái công ty này, tuyệt đối không phải chỉ riêng một mình công ty Phi Tầm có dị nghị.
Thư ký Vương nói chút gì, Trạm Dẫn Lan nghe không được rồi.
"Bùi Dịch, em vốn dĩ không muốn làm đến tuyệt tình như thế." Trạm Dẫn Lan ngầm cắn răng, giải thích ý đồ chính mình đến.
"Đội ngũ công ty Phi Tầm đối với chuyện trang hoàng nội thất thực lực cũng rất không tệ, tôi muốn hỏi Bùi tổng, chúng tôi có tư cách tới cạnh tranh cùng sunshine hay không?"
Cạnh tranh?
Tô Thi Thi ngồi thẳng thân thể.
Rốt cục muốn tới sao?
"Phi Tầm, Trạm Dẫn Lan, Sunshine là các người muốn dùng làm mỗi dẫn cho bước đầu tiên đi?" Tô Thi Thi không thể không bội phục Bùi Dịch, anh đoán dược cũng thật chuẩn.
Người nào cũng không biết trên đường đến tham dự hội nghị này, Bùi Dịch cùng Tô Thi Thi đã từng nói qua vấn đề này. Anh nói công ty Phi Tầm sẽ lấy Sunshine khai đao.
Tô Thi Thi nhìn Bùi Dịch, cực kỳ hưng phấn, cực kỳ muốn nhìn một chút Bùi Dịch sẽ xử lý như thế nào. ^_^
Mọi người sáng hảo
Hôm nay thứ 7, bạn phải đi làm và nó đang mưa
Tô Thi Thi nhìn thoáng qua che miệng giả ho khan bên kia Tống Trọng Hạo, yên lặng ngồi thẳng thân thể, đem lời vừa tới miệng nuốt xuống.
Tống Trọng Hạo lại khụ một tiếng, lập tức ngẩng đầu, hướng tới trợ lý Trạm Dẫn Lan nhìn qua.
"Anh vừa rồi là ở nghi ngờ năng lực của Sunshine chúng tôi phải không?" Tống Trọng Hạo nhíu mày, thần thái ngạo mạn, nháy mắt như là biến thành một người khác một dạng.
Vị trợ lý kia nhíu mày, không khách khí nói: "Xin hỏi, tôi nghi ngờ có vấn đề sao? Sunshine các người vốn là không đủ tư cách..."
"Các người là có thứ gì mà đòi nghi ngờ tư cách người khác? Xin hỏi các người lấy được bao nhiêu giải thưởng? Hoàn thành được mấy cái hạng mục?" Tống Trọng Hạo tựa vào trên ghế, một bàn tay không chút để ý gõ lên mặt bàn, nhìn chằm chằm vị trợ lý kia hỏi.
"Tôi..."
"Thôi, tôi không muốn biết." Tống Trọng Hạo không đợi hắn mở miệng, liền khoát tay nói.
Sau đó anh lấy tay chỉ mặt mình, nhìn chằm chằm vị trợ lý kia hỏi: "Anh biết tôi là ai không?"
Tô Thi Thi nghe đến đó, cúi đầu được càng thấp hơn một chút, chẳng thế thì cô sợ mình cười trộm bị người ta phát hiện.
Trong phòng hội nghị chỉ còn lại có giọng nói của Tống Trọng Hạo, hung hãn cực kỳ.
"Nghe rõ ràng, tôi là Tống Trọng Hạo, đồng thời, tôi có một cái nghệ danh kêu King."
"Tôi là người đạt được giải thưởng lớn về thiết kế thế giới lần thứ 31, Giải Knight Merit, một giải thưởng thiết kế Pilich, không phải đặc biệt nhiều, nhưng trong nước dưới ba tuổi đạt được giải thưởng này chỉ có một mình tôi."
"Theo tôi nói tư cách? Tôi là Mặc Văn. Đệ tử ruột của Chiêm Lý Tư, trong công ty các người mấy Thiết Kế Sư kia rất nhiều người đều phải gọi tôi một tiếng sư thúc. Tư cách? Lão tử nghĩ muốn khiêm tốn thôi, các người cần phải để cho tôi lộ ra thân phận tới áp các người!"
Yên tĩnh vô thanh!
Tống Trọng Hạo ngồi ở trên chỗ, một bàn tay còn đang không nhanh không chậm gõ mặt bàn. Mặt hơi hơi ngẩng lên trên, lỗ mũi đều nhanh ngước lên rồi.
Vị trợ lý kia đang nghe đến "King" cái tên này khi đó liền u mê, đến bây giờ miệng đều đã còn không có đóng lại.
Mà những người khác, đang nghe đến "Giải Knight Merit" "Pilich" còn có thể bình tĩnh, nhưng đang nghe đến "Mặc Văn. Để tử ruột của Chiêm Lý Tư" khi đó, đều đã chấn kinh rồi.
Liền ngay cả Tô Thi Thi đều đã nghe được có phần sắc mặt đỏ lên.
"Sư huynh, khiêm tốn một chút, anh nói ra nhiều thành tích như vậy làm cái gì!"
"Anh... Anh nói anh là King liền là King sao? King không trẻ tuổi như thế!" Vị trợ lý kia còn đang tại vùng vẫy.
Tất cả mọi người giống nhìn kẻ ngốc một dạng nhìn hắn.
Trạm Dẫn Lan xấu hổ và giận dữ không thôi, lườm trợ lý một cái, nhỏ giọng nói: "An Khoa, không cần nói nữa."
"Trạm tiểu thư?" Trợ lý mặt bá một phen liền trắng.
Chẳng lẽ Tống Trọng Hạo nói đều là thật sự?
"Anh ta làm sao có thể là đồ đệ của người kia?" Trợ lý triệt để lờ mờ rồi.
Vị Mặc Văn kia. Chiêm Lý Tư có tiếng cổ quái, nhận đệ tử yêu cầu cực cao. Chuyện này thật không thể tưởng tượng rồi!
"Sư huynh..." Tô Thi Thi thấy hiệu quả không sai biệt lắm, nghĩ muốn đem đề tài chuyển hướng.
Nhưng Tống Trọng Hạo không biết có phải hay không hưng phấn quá mức, nhìn đến Tô Thi Thi kêu chính mình, mắt sáng lại sáng.
"Đừng..."
Tô Thi Thi từ đầu không kịp ngăn cản, Tống Trọng Hạo nói đến quên trời đất rồi.
"Tôi đạt những cái này từ đầu liền không tính là gì, tôi đều là nghe theo sư muội tôi. Tôi sư muội để cho tôi làm cái gì thì làm cái đó, để cho tôi như thế nào vẽ bản thiết kế liền làm như thế vẽ bản thiết kế."
"Nếu không phải sư muội tôi thích khiêm tốn chưa bao giờ tham gia những cái thi đấu này, hiện tại giải thưởng so với tôi muốn nhiều hơn rồi. Lúc ấy sư phụ tôi đúng là muốn nhận em ấy làm đồ đệ, vậy mà em ấy chết sống không chịu ra nước ngoài tu nghiệp..."
"Tống Trọng Hạo!" Tô Thi Thi nổi giận, mặt tái rồi.
Anh sao lại khoa trương đến vậy!
Tô Thi Thi cảm giác được nhiều ánh mắt như vậy đều đang hướng trên người cô nhìn xem, không biết nên bày biểu tình ra như thế nào.
Mấu chốt là, toàn bộ những chuyện này Bùi Dịch cũng không biết nha!
"Xong rồi xong rồi, lòng dạ của anh nhỏ nhen như vậy, biết mình gạt anh ấy nhiều chuyện như vậy..." Tô Thi Thi khóc không ra nước mắt, rất nghĩ muốn đem Tống Trọng Hạo khâu miệng lại.
"Sư muội, sợ cái gì? Chúng ta tuy không sợ người khác nói cái gì, nhưng mà mỗi lần gặp được cái loại có mắt không tròng, ruồi bọnày cũng là đầy đủ ghê tởm." Tống Trọng Hạo nặng nề mà vỗ vỗ bả vai Tô Thi Thi, an ủi nói.
Bỗng nhiên, anh cảm giác được một ánh mắt cực kỳ nóng chiếu qua, thân thể mạnh cứng đờ, phản xạ có điều kiện mà đem tay rụt trở về.
"Xong đời, đắc ý vênh váo rồi." Tống Trọng Hạo đầu cũng không dám ngẩng lên, càng không dám nhìn tới ánh mắt Bùi Dịch.
"Không nghĩ tới Tô tiểu thư cùng Tống tiên sinh lợi hại như thế, là chúng tooi có mắt không tròng. Tôi vif chuyện vừa rồi hướng các vị xin lỗi." Trạm Dẫn Lan phá xấu hổ, trong lòng nói không nên lời là cái tư vị gì.
Tô Thi Thi nhíu mày, không có nói tiếp. Tống Trọng Hạo thấy cô không nói lời nào, cũng không phát biểu ý kiến.
Trạm Dẫn Lan quả thật có nghĩ thầm rằng muốn gây khó dễ Sunshine, cũng không phải nhằm vào cá nhân Tô Thi Thi, mà là thật sự cho rằng Sunshine không có tư cách đạt được hạng mục này. Nhưng nào biết đâu rằng, Tống Trọng Hạo lợi hại như thế!
Nơi đây, Hỗ Sĩ Minh ánh mắt vẫn rơi vào Tô Thi Thi trên người, nhìn dáng vẻ cô xấu hổ, trong mắt hơn một tia ý tứ hàm xúc không rõ cảm xúc.
Lai lịch Tống Trọng Hạo hắn đương nhiên rõ ràng, chẳng thế thì lúc trước cũng sẽ không nhiệt đi đem hắn mời vào làm cho Xây dựng Minh Đỉnh.
Chỉ là Tô Thi Thi...
"Đúng là tôi xem thường em rồi, em quả nhiên lợi hại." Hỗ Sĩ Minh bỗng nhiên cảm thấy được cực kỳ kiêu ngạo.
Nhưng phần kiêu ngạo này suy nghĩ đến chuyện Tô Thi Thi tạm thời được Bùi Dịch giữ lấy, tan thành mây khói.
Lúc này, ở chỗ một góc kia, truyền đến một trận thì thào nghĩ lại.
Đoàn Chấn Ba trong ánh mắt lại vẫn tràn ngập chấn kinh, không thể tin những chuyện chính mình mới vừa mới nghe được.
"Cái tiện nha đầu kia làm sao có thể khiến cho Mặc Văn đại sư kia chịu thu nhận cô làm đồ đệ? Người kia đúng là trong giới thiết kế là một nhân vật quan trọng!" Đoàn Chấn Ba không thể tin được, cái đứa con gái bị chính mình vứt bỏ kia, vậy mà lợi hại như thế!
Tựa như ông ta đến bây giờ lại vẫn không muốn tin tưởng, chính mình vận mệnh bị Tô Thi Thi nắm giữ ở trong tay. Nếu không có Tô Thi Thi, ông ta từ đầu không có khả năng một lần nữa trở lại Đoàn thị.
Tô Thi Thi không có đi xem bất luận kẻ nào, chỉ là cúi đầu lật chuyển tư liệu đặt lên bàn, tựa như chung quanh toàn bộ đều đã không có quan hệ gì với cô vậy.
Công ty Phi Tầm nghi ngờ biến thành cơ hội cho Sunshine chứng minh chính mình, Trạm Dẫn Lan ngẫm lại như thế nào đều có điểm không cam lòng.
"Nếu mọi người không có cái ý kiến khác mà nói, hội nghị tiếp tục." thư ký Vương xem tình huống không sai biệt lắm, tiếp tục bắt đầu giảng đạo.
Anh ta vẻ mặt lạnh nhạt, đối toàn bộ chuyện vừa rồi xảy ra một chút đều đã không ngạc nhiên.
Trạm Dẫn Lan âm thầm nhìn hai mắt anh ta, mày bỗng nhiên nhíu lại, hướng tới Bùi Dịch xem qua.
Bùi Dịch ngồi ở vị trí thủ tọa, đang cúi đầu lật chuyển một phần văn kiện, chỉ có vừa rồi nhắc tới Tô Thi Thi thời điểm anh mới ngước lên nghe, thời gian còn lại, liền giống như cái gì cũng chưa nghe được một dạng.
"Bùi Dịch..." Trạm Dẫn Lan tim hung hăng nhíu lại một cái, đến đây đã hiểu rõ, bọn họ đều bị lợi dụng rồi!
Vừa rồi thư ký Vương cố ý nói kích trợ lý của cô ta, bất quá chính là nghĩ muốn cho Sunshine một cái cơ hội chứng minh. Bởi vì ở đây những cái công ty này, tuyệt đối không phải chỉ riêng một mình công ty Phi Tầm có dị nghị.
Thư ký Vương nói chút gì, Trạm Dẫn Lan nghe không được rồi.
"Bùi Dịch, em vốn dĩ không muốn làm đến tuyệt tình như thế." Trạm Dẫn Lan ngầm cắn răng, giải thích ý đồ chính mình đến.
"Đội ngũ công ty Phi Tầm đối với chuyện trang hoàng nội thất thực lực cũng rất không tệ, tôi muốn hỏi Bùi tổng, chúng tôi có tư cách tới cạnh tranh cùng sunshine hay không?"
Cạnh tranh?
Tô Thi Thi ngồi thẳng thân thể.
Rốt cục muốn tới sao?
"Phi Tầm, Trạm Dẫn Lan, Sunshine là các người muốn dùng làm mỗi dẫn cho bước đầu tiên đi?" Tô Thi Thi không thể không bội phục Bùi Dịch, anh đoán dược cũng thật chuẩn.
Người nào cũng không biết trên đường đến tham dự hội nghị này, Bùi Dịch cùng Tô Thi Thi đã từng nói qua vấn đề này. Anh nói công ty Phi Tầm sẽ lấy Sunshine khai đao.
Tô Thi Thi nhìn Bùi Dịch, cực kỳ hưng phấn, cực kỳ muốn nhìn một chút Bùi Dịch sẽ xử lý như thế nào. ^_^
Mọi người sáng hảo
Hôm nay thứ 7, bạn phải đi làm và nó đang mưa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.