Chú À Đừng Nên Thế

Chương 427: Nhân chứng, vật chứng cũng lấy được (H+)

Trần Mạc Tranh

06/09/2017

Edit: banhocminh99

Trong phòng ngủ, trong khoảng thời gian ngắn chỉ còn lại giọng của Bùi Dịch.

Bùi Dịch nhìn Tô Thi Thi, sắc mặt nghiêm túc, lời nói nghiêm trang.

Anh nói: " Em đọc《 tố nữ kinh 》 cũng nhiều rồi, giúp anh thực hành tất cả các loại tư thế trong đó một lần, anh liền tha thứ cho em."

Tô Thi Thi há to mồm, ngẩn người.

Bùi Dịch trấn định bổ sung thêm: "Em không cần giấu diếm anh, anh biết em đều đã đọc đến thuộc rồi."

Tô Thi Thi vẫn như cũ miệng mở rộng, chỉ là trên mặt biểu tình, chậm rãi thay đổi. Đầu tiên là mê mang, đến chấn kinh, tiếp đến là - - tức giận!

"Bùi Dịch, anh nói bậy! Người nào... Người nào đọc thuộc cuốn sách bại hoại kia hả?!"

"Thẹn quá thành giận?" Bùi Dịch mày run lên. 20:00

Anh nghĩ tới phản ứng của Tô Thi Thi, nhưng không nghĩ tới, cô vậy mà thẹn quá thành giận?

Giận có thể lý giải, nhưng xấu hổ là như thế nào? Đã upload truyện

"Em muốn bỏ nhà đi, đừng cản em!" Tô Thi Thi xách lên vali muốn đi.

Lúc này mặt cô hồng rực, hồng thẳng một đường từ trán đến cần cổ, xấu hổ và giận dữ hận không thể lấy cái lỗ chui vào. Không biết khi nào có

Cô rõ ràng đọc trộm thật cẩn thận như thế rồi, Bùi Dịch tới cùng là như thế nào phát hiện được!

Cái này còn không đáng giận bằng, lại nói ra miệng thẳng thừng như thế!. May mắn nơi này không có người ngoài, nếu không thì mặt mũi cô biết giấu đi đâu rồi hả? Wifi nhà mị bị sét đánh

"Tô Thi Thi, sao em nói chuyện không nói lý gì hết vậy." Bùi Dịch nhìn thấy hành động của Tô Thi Thi, sắc mặt rốt cục thay đổi, đứng lên, liền giống như mũi tên, một tay kéo cô trở lại.

Tô Thi Thi không chú ý, đã bị anh túm được lui về sau, tay mang theo vali bởi vì quán tính cùng trọng lực, lập tức bị quăng mạnh đi.

Cô giữ không được vali trong tay, vali trực tiếp bay ra ngoài, ầm một phen, đập vào cửa sổ, tại ra một tiếng rầm rầm.

"Anh..." Tô Thi Thi thân thể cứng đờ, theo bản năng nhìn về phía cửa.

Một giây sau liền nghe bên ngoài truyền đến giọng thím Vương.

"Phu nhân, xảy ra chuyện gì rồi hả? Vừa rồi là tiếng động gì?"

"Làm sao bây giờ?" Tô Thi Thi liền xấu hổ và giận dữ đều đã quên, quay đầu cầu cứu nhìn Bùi Dịch.

Bùi Dịch làm việc từ trước đến nay rõ ràng, trực tiếp nói với thím Vương: "Ta cùng phu nhân đang chơi trò chơi, không gọi các người không cần tới."

"Trò chơi?" Trong nhà ngoài nhà có hai người phụ nữ, đều bị lôi được ngoài khét trong sống.

" Tôi hiểu rồi hiểu rồi, các người từ từ bình tĩnh một chút. Trời sập xuống đều sẽ không có người tới quấy rầy các người mà." Thím Vương lập tức cười nói.

H chuẩn bị đổ bộ ko giành cho các bé nhi đồng và chê H nhẹ

" Ông trời ơi, tôi không muốn sống nữa." Tô Thi Thi khóc không ra nước mắt.

Bùi tiên sinh quá không biết xấu hổ rồi!

Nhưng Tô Thi Thi còn không có thương cảm được lâu lắm, thân thể bỗng nhẹ bỗng, đã bị Bùi Dịch bế lên.

"Em không cần!" Tô Thi Thi phản ứng kịp, kịch liệt phản kháng.

Bùi Dịch đã sớm thích nghi lực phản kháng của Tô tiểu thư, đã sớm rất nhanh bắt được hai tay của cô.

Tô Thi Thi không có biện pháp, thời điểm bị Bùi Dịch bế lên giường gỗ khắc hoa, bất chấp tất cả, nhấc chân đá một cước.

" Rầm!" Tô Thi Thi một cước này sức mạnh khủng khiếp ngoài ý muốn, đá mạnh đến nỗi cả cái giường đều rung lên ầm ầm.

Mà cô cùng Bùi Dịch hai người, bị một cước đá này của cô mà nặng nề ngã ở trên giường.



Sau lưng truyền đến một tiếng kêu đau đớn, Bùi Dịch bị Tô Thi Thi áp ở dưới thân.

Tô Thi Thi trong lòng căng thẳng, vội vàng bò lên: " Anh bị thương rồi hả?"

Bùi Dịch nhíu mày, hận không thể bóp chết người phụ nữ đần độn này.

Anh va chạm vào mép giường, không hề có gì chống đỡ, trực tiếp nện xuống, cả cái lưng đều đã tê rần.

"Để em nhìn xem." Tô Thi Thi nhìn sắc mặt Bùi Dịch không tốt, thực sự bị dọa, vội vàng đỡ anh nằm úp sấp ở trên giường.

Cô nhấc áo Bùi Dịch lên, nhìn lưng anh đều đã đỏ lên, lòng hung hăng căng thẳng lên.

" Thân thể có bị ảnh hưởng gì hay không?" Tô Thi Thi một bên giúp anh xoa, một bên hỏi.

Bùi Dịch sắc mặt nhất thời đen, lãnh khốc nói: "Em yên tâm, thắt lưng có bị chặt đứt, anh cũng vẫn như cũ có thể thỏa mãn em."

"A? Thực sự làm sao có thể?" Tô Thi Thi động tác ngừng một trận, bắt đầu suy nghĩ nếu chặt đứt thắt lưng Bùi tiên sinh thì làm chuyện ấy như thế nào:v

"Tô Thi Thi, hôm nay thật là em bức anh!" Bùi Dịch không thể nhịn được nữa, xoay người một cái, áp Tô Thi Thi ở dưới thân.

Lặp đi lặp lại nhiều lần trêu chọc anh tức giận, uy nghiêm người làm chủ gia đình ở đâu, chỗ nào! Bùi tiên sinh nổi giận, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.

Chỉ nghe " roẹt" một tiếng, quần áo theo tiếng xé mà rơi xuống.

Tô Thi Thi trừng lớn mắt, giống nhìn thấy quái vật một dạng nhìn Bùi Dịch: "Áo lông anh cũng xé hỏng được?"

" Điều em nên chú ý bây giờ là chuyện này sao?" Bùi Dịch đen mặt, tay chân lanh lẹ thay cô cởi áo.

Tô Thi Thi một bên già mồm cãi láo, một bên chưa từ bỏ ý định hỏi: " Em đây nên chú ý cái gì?"

"Cho em 30 giây, chọn lựa tư thế!" Bùi Dịch nói xong, một cước kéo quần của cô xuống, trong mắt đen thẳm càng dày đặc.

" Chuyên tâm đọc thuộc như thế, không dùng có phải đáng tiếc quá không?"

"Con mắt nào của anh nhìn thấy em đọc thuộc!" Tô Thi Thi bùng nổ rồi.Nhưng khí lực của cô đâu nào so được với Bùi Dịch, rất nhanh đã bị chế phục.

Bùi Dịch chưa bao giờ thích lãng phí thời gian vào tranh luận vô vị, gặp Tô Thi Thi không phối hợp, trực tiếp thay cô chọn một tư thế độ khó cực cao.

Bùi tiên sinh đối với tư thế kia đã muốn làm thật lâu rồi, nhưng là e ngại Tô Thi Thi xấu hổ, nhất trí không dám yêu cầu.

Nhưng hôm nay đúng là "Nhân chứng, vật chứng cũng lấy được", cơ hội tốt như vậy, không lợi dụng mới là lạ!

Tô Thi Thi suy nghĩ đến trình độ xếp hình gãy khúc của tư thế kia, trên mặt thoắt xanh thoắt trắng, cũng sắp biến thành màu xanh rồi.

Nhưng trong lòng, vậy mà thật sự có một tia chờ mong.

Ở tư thế này, Bùi Dịch vừa có thể nhìn rõ ràng nơi hai người giao hợp, vừa có thể dùng tay chu du toàn bộ thân thể cô...

Lưng Tô Thi Thi bị bức cong lên, cơ thể giống như con tôm một dạng, cũng trực tiếp nhìn thấy nơi đáng xấu hổ kia.

Bùi Dịch xấu xa dùng tay vuốt ve bắp đùi trắng noãn của Tô Thi Thi khiến cô khẽ run lên, bàn tay anh mang theo lửa nóng đi dần lên khu vườn bí ẩn của cô, ở bên ngoài mơ hồ chà xát.

" Ưm..." Tô Thi Thi chứng kiến toàn bộ, mặt đỏ bừng, ánh mắt mê man say lòng người. Một lúc sau, cô quyết tâm nhắm mắt, quay đầu sang một bên, nhưng vừa quay sang đã chạm phải môi lưỡi ướt át của Bùi Dịch. Anh tham lam cắn mút đôi môi anh đào của Tô Thi Thi, đầu lưỡi luồn vào trong miệng hút lấy mật ngọt, tạo ra một cỗ xúc cảm mãnh liệt.

Bởi vậy mới nói, độ khó cùng độ xấu hổ của tư thế này là mức lớn nhất, hai thân thể trần trụi như không có xương mà quấn lấy nhau, một dòng nóng ấm từ bụng Tô Thi Thi trào ra, chạy thẳng xuống bên dưới.

Thời điểm Bùi Dịch đưa ngón tay trêu chọc hai cánh hoa hồng tươi, đã thấy nó thấm đẫm mị dịch màu trắng trong suốt, tỏa ra mùi thơm phảng phất. Lần tìm lên trên một chút nữa, anh thành thục day nhấn, xoa tròn quanh hạt trân châu của Tô Thi Thi, khiến nó sung huyết mà sưng tròn lên, bị lôi ra ngoài hai môi nhỏ.

" Ưm... aa..." Tô Thi Thi thở như đứt hơi, bị xuân triều cắt đứt mọi lý trí, rên rỉ mị hoặc, thắt lưng vặn vẹo.

Bùi Dịch biết cô đã động tình, đưa côn thịt to lớn đã sớm cương cứng cọ sát với miệng huyệt ẩm ướt của cô, có thể cảm nhận được từng mạch đập của vật nhỏ.

" Ừ... A.... Dịch...." Tô Thi Thi nhắm mắt, trên trán đã phủ một tầng mồ hôi.

" Bảo bối muốn rồi hả?" Bùi Dịch xấu xa liếm vành tai cô, mờ ám hỏi.

" M... muốn... cho em..." Tô Thi Thi mặt mũi lúc này đều đem ném ra sau đầu.



Bùi Dịch hài lòng hừ khẽ một tiếng, nâng mông di chuyển trượt qua trượt lại bên ngoài vài cái, được dịch nhờn của Tô Thi Thi bôi trơn, ở lần cuối cùng mạnh thẳng thắt lưng một cái, gậy thịt lập tức chui đầu vào con đường mòn bên trong người cô.

"A!" Tô Thi Thi được lấp đầy thỏa mãn, nhưng không dám hô to, lại cắn chặt cánh môi. Bùi Dịch nhướn người vòng ra phía trước hôn lên môi cô, hông lại thúc một cái, toàn bộ phân thân hòa nhập với hoa huyệt Tô Thi Thi.

" Thoải mái thì kêu lên đi!"

Nói đoạn, anh lại nhanh chóng luật động, quy đầu to lớn như lưỡi dao nhọn rút ra cắm vào, lần sau lại sâu hơn lần trước.

" Ừm... a.. a.. ừ...." Tô Thi Thi rốt cuộc không chịu nổi, bật ra những tiếng nức nở.

Không chỉ có tiếng rên rỉ, còn có tiếng nước chảy ọp ẹp từ nơi hai người kết hợp. Chân Tô Thi Thi thậm chí không quặp được lên thắt lưng Bùi Dịch như mọi lần mà bị gập khúc lại, xương mu vểnh cao mặc cho anh xâm chiếm, theo từng tiếng " hự " đâm sâu vào của anh ngón chân lại co quắp.

Hình ảnh dâm mỹ đến cực hạn, làm người ta mặt đỏ tim đập.

Chỉ là...

Một lúc sau, trong phòng truyền đến một trận âm thanh không hài hòa.

"Cọt kẹt..." Lại là một tiếng nữa.

Cẩn thận nghe ngóng, là từ giường nằm dưới thân bọn họ truyền tới.

Là một loại âm thanh như là muốn sụp đổ một dạng

Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch đều đã sửng sốt một phen.

Tô Thi Thi hỏi: "Giường cọc gỗ có phải hay không bị rơi rồi hả?"

Bùi Dịch nhớ tới một cú đá mạnh mẽ của người nào đó, sắc mặt có chút đen, cúi đầu tiếp tục bận việc: "Không cần phải để ý đến nó."

Nhưng theo động tác của anh, giường không ngừng mà kêu cót két.... Không nhúc nhích một phen, nó cũng kêu một tiếng.

Đến sau cùng, âm thanh cọt kẹt này, giống như là liền nhau một dạng. Phối hợp với không khí trong phòng ngủ, quái dị tới cực điểm. H độc quyền trên wattpad

Tô Thi Thi chịu không nổi, đẩy đẩy Bùi Dịch: "Em cảm thấy được không thích hợp, nếu không xem trước một chút sao lại thế này?"

Bùi tiên sinh mặt đen tối vô cùng, trán che kín mồ hôi.

"Không cần phải để ý đến nó!"

"Nhưng mà em như thế nào cảm thấy giường lay động càng ngày càng lợi hại rồi hả?"

"Chú ý tập trung." Bùi Dịch tức giận cắn vào cổ Tô Thi Thi.

=)))) Xấu hổ quá đi, liu liu mấy bạn cop truyện ╭(╯ε╰)╮

Đại khái đêm nay bóng đêm thật đẹp, thêm nữa đêm nay tư thế quá kích thích, Bùi Dịch vậy mà quên nơi anh cắn kia, là chỗ Tô Thi Thi mẫn cảm nhất.

Lập tức, Tô Thi Thi liền run rẩy thân thể hét rầm lên, thân thể dùng lực cứng đờ một phen, hoa huyệt co rút lại, hút chặt côn thịt của anh.

Bùi Dịch đương nhiên không thể để cho cô động đậy, một tay chống mép giường dùng lực nhấn một cái.

Chỉ nghe rắc rắc một tiếng, ở một khắc này, thời gian giống như yên lặng một dạng.

Nhưng cũng chỉ có một cái chớp mắt, một giây sau, chỉ nghe một tiếng ầm vang dội, tiếng cọc gỗ toàn bộ sập xuống...

Giường - - ầm ầm sập xuống đất, sập mạnh như chưa bao giờ được sập.

Đang ở trên giường kia một cái chớp mắt, Bùi Dịch đem Tô Thi Thi ôm vào trong ngực, hai người làm một động tác rơi tự do, bịch một tiếng, theo ván giường ngã xuống trên mặt đất.

Bên trong lặng im hai giây, lập tức truyền đến tiếng Tô Thi Thi nổi giận.

"Bùi Dịch, anh không phải nói sẽ không bị sập à!!!"

=)))) Xấu hổ quá đi, liu liu mấy bạn cop truyện ╭(╯ε╰)╮

Sét đánh, đứt net, bệnh lười tăng cao, từ giờ đến hết tuần khá bận, ko đảm bảo số chương ra đều nhưng mỗi ngày sẽ có. Mn ngủ ngon

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chú À Đừng Nên Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook