Chú À Đừng Nên Thế

Chương 107: Tức chết đi

Trần Mạc Tranh

02/08/2017

Edit: Hải Yến

Beta: Ryeo

“Nhà cửa chung quanh tôi đều đã ra mua lại hết. Từ giờ trở đi, tại đây 24 giờ 1 ngày liên tục thi công không ngừng.”

Bùi Dịch nhìn sắc mặt càng ngày càng trắng mẹ con Hà gia, nhàn nhạt nói.

Tần Phong đứng ở một bên giựt giựt khóe miệng.

Anh liền biết Bùi Dịch để cho anh mang theo đội thi công tới không đơn giản như vậy, anh vốn còn tưởng rằng là tới đem Hà gia khiến cho long trời lở đất.

Không nghĩ tới Bùi Dịch càng đáng sợ hơn. Trước sau trái phải đều đã thi công, đây là để cho Hà gia không thể nào an bình a!

“Anh... Các người...” Mẹ con Hà gia tức giận đến run cầm cập.

Bọn họ nghĩ đến về sau phải ở lại đây các loại ồn ào thi công tạp âm không ngừng nghỉ, khí huyết dâng lên, hai mắt trợn ngược liền tức đến hôn mê bất tỉnh.

“Anh Tần Phong...” Đoàn Ngọc Lộ nhìn cũng không nhìn bọn họ liếc mắt một cái, gặp Tần Phong muốn đi, vội vàng đuổi tới.

Tần Phong quay đầu, hướng về phía cô ta cười nói: “Nhị tiểu thư, hiện tại người trong nhà cô hẳn nên là đều tìm cô? Tôi khuyên cô vẫn lại là không cần ra ngoài. Nể tình quen biết, một hồi tôi sẽ phái người ở bên ngoài thay các canh chừng.”

“Anh... Tôi...”

Đoàn Ngọc Lộ ra ngoài cũng không phải, trở về cũng không phải. Cô ta hiện tại ra ngoài bị người Đoàn gia nhìn đến, khẳng định đã bị bắt trở về đánh một trận, thậm chí khả năng càng nghiêm trọng...

“Bà nội, chúng ta đi thôi.” Tô Thi Thi đỡ Phương Ngọc Hoa, không chút nào lưu luyến rời đi.

Nơi này, cô đã từng ở nửa năm, cô sau nãy là hẳn không trở lại rồi.

Tần Phong đuổi theo, đi đến bên cạnh Bùi Dịch cười nói: ”Cho người của tôi ở ngoài canh chừng giúp bọn họ, làm cho bọn họ không phải ra ngoài gặp tai họa, có phải hay không đối với họ tốt quá rồi?”

“Cậu thật đúng là không chê việc chưa đủ lớn.” Bên kia Tô Thi Thi không nói gì liếc mắt nhìn anh.

Tần Phong lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, nếu không e ngại có người lớn ở đây, phỏng chừng liền chơi đùa bọ họ đến cười rộ lên rồi.

Bùi Dịch nghiêng liếc anh một cái: “Đừng làm cho bọn họ nhanh như vậy đã bị người của Đoàn gia bắt lấy là được.”

Tần Phong rất nhanh phản ứng kịp lời này của anh là ý tứ gì, ôm cánh tay run run một phen: “Cậu thật sự là quá âm hiểm rồi.”

Bùi Dịch nhếch môi, thanh âm có chút lạnh: “Khi dễ người phụ nữ của tôi, như vậy đã là dá nhân từ với bọn họ rồi!”

“Khụ khụ...” Tô Thi Thi xấu hổ ho khan một tiếng.

Bà nội cô vẫn còn ở nơi này, người đàn ông này không biết xấu hổ sao?

Bùi Dịch nhìn Tô Thi Thi, trong mắt hiện lên quét xuống ôn nhu, giơ tay vén tóc mai của cô, ôn nhu nói: “Khiến cho em và bà nội chịu ủy khuất rồi.””Không có.” Tô Thi Thi xấu hổ cúi đầu. Anh nghiêm trang như vậy, trái lại để cho cô có chút không thích ứng.

“Thi Thi, chúng ta hiện tại đi nơi nào?” Phương Ngọc Hoa đột nhiên hỏi.

Tô Thi Thi hai mắt nhíu lại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Trở về Đoàn gia! Bọn họ khinh người quá đáng, cục tức này cháu nuốt không trôi!”

Người Đoàn gia đối với cô làm cái gì cũng được, nhưng cô tuyệt đối không cho phép bọn họ thương tổn bà nội cô!



“Bọn họ không cho chúng ta trở về, chúng ta không như ý bọn họ. Bà nội, công ty Đoàn gia vốn là có cổ phần của bà và mẹ, bọn họ nếu không đem bà về đây, cháu có lẽ không theo chân bọn họ so đo, nhưng mà hiện tại thì tuyệt đối không thể như vậy!”

Tô Thi Thi bị chọc đến phát hỏa rồi, có thù không báo không phải là quân tử.

Cô chưa bao giờ cảm thấy được chính mình có bao nhiêu khoan dung.

Người không đánh ta, ta không đánh người. Người nếu phạm ta, nhất định trăm ngàn bội lần đáp trả lại!

“Cháu, đứa nhỏ này...”

Phương Ngọc hoa thở dài, cũng không có tiếp tục nói cái gì. Bà biết tính tình cháu gái, lúc này sợ là thật sự bị trêu chọc nóng nảy.

Nghĩ đến chồng và con trai ngoan độc của mình, trong lòng Phương Ngọc Hoa trong chỉ còn lại bi ai.

Lúc này, trong thư phòng gian nhà chính của Đoàn gia không ngừng truyền đến âm thanh đập bể đồ đạc, còn có tiếng gầm thét của Đoàn Kế Hùng.

“Mày tới cùng dạy dỗ con gái như thế nào! Vậy mà để cho nó làm ra loại chuyện vô liêm sỉ này? Mặt mũi Đoàn gia ta đều bị các người làm mất hết rồi!”

Đoàn Kế Hùng tiện tay ném ly trà đến trên đất, chỉ vào Đoàn Chấn Ba mắng.

Đoàn Chấn Ba cúi đầu, một câu cũng không dám nói, trong lòng hận đến muốn chết. Đừng để cho ông ta tìm thấy tiện chủng kia, ông ta nhất định không tha cho nó!

“Đồ vô dụng, đến con gái cũng dạy dỗ không được! Khẩn trương đem nó tìm trở về xử lý cho tao! Hiểu hay không?” Đoàn Kế Hùng giận đến cực hạn.

Loại cháu gái không tốt này, không có giá trị sử dụng, để lại làm gì? Bọn họ có khi là đã có biện pháp để cho cô ta lặng yên không một tiếng động biến mất trên đời.

Đoàn Chấn Ba sửng sốt, có chút hơi do dự, nhưng nhìn đến bộ dáng nổi giận đùng đùng của cha mình, ông ta lập tức hạ quyết tâm, gật đầu nói: “Con lập tức phái người đi.”

Ông ta nói xong liền đi ra cửa, đụng ngay mặtĐoàn Hòa Dựcùng đang muốn vào.

“Nôn nôn nóng nóng còn thể thống gì?” Đoàn Kế Hùng thấy thế nhíu mày nói.

“Lão gia!”

Đoàn Hòa Dự nhưng là cái gì đều đã đành phải vậy, xông tới sốt ruột nói: “Vừa rồi thư ký Trương gọi điện thoại qua đây nói, chuyện lúc trước Đoàn thị cạnh tranh đất thất bại bị truyền ra ngoài. Hiện ở trên mạng đều đã truyền năng lực Đoàn thị chúng ta không được, hệ thống quản lý thối nát, đã xuống dốc. Hiện tại video clip của Nhị tiểu thư lại tuôn ra...”

Hắn không cần phải tiếp tục nói, ở đây hai cha con Đoàn gia cũng minh bạch.

Hoạ vô đơn chí!

Hiện tại ấn tượng của công chúng đối với Đoàn thị nhất định kém đến chỗ cực hạn, công dân đối với Đoàn thị không tín nhiệm, trực tiếp nhất kết quả là...

“Đem máy tính mở ra cho ta.” Đoàn Kế Hùng vội vàng nói.

Đoàn Chấn Ba cũng đi trở về, khẩn trương bật máy tính mở ra tài khoảncổ phiếu.

“Sao lại như vậy?”

Cha con Đoàn gia nhìn rõ ràng cổ phiếu hạ xuống, mặt mũi cả kinh đến trắng bệch.

“Điều này không có khả năng? Mới thời gian ngắn như vậy, cổ phiếu sao lại có thể dao động lớn như thế?” Đoàn Chấn Ba gấp đến độ tay đều đã run run.



Nếu thị trường chứng khoán xảy ra vấn đề, như vậy trên cơ bản Đoàn thị sẽ ảnh hưởng rất lớn.

“Cha, người làm sao vậy? Cha, người đừng kích động!”

Đoàn Chấn Ba chuyển đầu nhìn đến Đoàn Kế Hùng thống khổ ôm ngực, trong lòng quýnh lên, đối với Đoàn Hòa Dự nói: “Nhanh đi lấy thuốc, không được! Kêu xe cứu thương!”

Cả phòng lập tức liền rối loạn.

Thời điểm mấy người Tô Thi Thi ngồi xe trở về, thật xa liền nghe đến phía trước có âm thanh xe cứu thương.

“Đã xảy ra chuyện?”

Tô Thi Thi nhíu mày, nhìn thoáng qua Bùi Dịch ngồi ở bên cạnh.

Bùi Dịch mới vừa thu tay, đem tình hình thuộc hạ vừa báo cáo lại nói với Tô Thi Thi: “Chỉ là cổ phiếu phát sinh chấn động, lão già kia bị kích động thôi”

Anh nói xong vuốt vuốt tóc Tô Thi Thi: “Yên tâm, không có chuyện gì lớn.”

Tô Thi Thi theo bản năng nhìn bà nội cô, nhưng thấy bà nội cô chỉ là bình tĩnh nhìn ngoài cửa sổ, như là một dạng thờ ơ.

Lúc này, phía trước tiếng xe cứu thương kêu càng ngày càng gần, lúc xe bảo mẫu màu đen của Tô Thi Thi bọn họ chạy vàop trang viên, xe cứu thương vừa lúc chạy ra ngoài.

Hai chiếc xe lướt qua nhau, Tô Thi Thi theo bản năng quay đầu nhìn phía ngoài cửa sổ, chỉnh nhìn tới được một người mặc áo trắng lái xe.

Chạy theo bên cạnh xe cứu thương là một chiếc xe màu đen chạy băng băng.

Tô Thi Thi ánh mắt lóe lên, cô nhận ra đây là xe của Đoàn Chấn Ba.

Lúc hai chiếc xe lướt qua nhau, rõ ràng nhìn đến người ngồi sau là Đoàn Chấn Ba.

Đoàn Chấn Ba cũng đang nhìn bên này, nhìn đến ba người Tô Thi Thi, sắc mặt mạnh mẽ biến đổi, tức giận đến thiếu chút nữa ngất đi.

Vội vàng như vậy lâu, Tô Thi Thi cái tiểu nghiệt chủng này vậy mà lại trở lại! Lại còn đem theo mẹ ông ta trở về.

Ánh mắt ngoan độc kia giống như là đang nhìn kẻ thù. Lòng Tô Thi Thi đau xót, cuống quít dời mắt đi.

Đây là cha của cô, vĩnh viễn coi cô là cái đinh trong mắt.

Tô Thi Thi lặng lẽ xoa bóp ngực, nơi này có một chỗ nào, vẫn như cũ rất đau.

Một bàn tay đặt ở bờ vai cô, ngay sau đó, Tô Thi Thi rơi vào trong một vòng tay ấm áp.

Bùi Dịch tiến đến bên tai Tô Thi Thi, hạ giọng nói: “Em có cần tôi giúp em giải thích chuyện này không?”

“Giải thích?” Tô Thi Thi sửng sốt, quay đầu nhìn đến bà nội ngồi ở bên kia, mặt nhất thời khổ sở.

Đúng vậy, cô làm sao cùng bà nội giải thích anh Tống Trọng Hạo này sao đột nhiên biến thành con riêng Đoàn gia?

Hừm. Sung nó lại cập nhật phiên bản mới. Càng cập nhật càng tệ. Hay đổi táo xài nhể?

Táo đỏ, táo sâu, tái bị người ta cạp...

Nên hay không đây????

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chú À Đừng Nên Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook