Chú À Đừng Nên Thế

Chương 307: Về nhà sẽ trừng phạt anh

Trần Mạc Tranh

03/08/2017

Edit: Tuyết Nhi

Cả tòa cao ốc công ty xây dựng Minh Đỉnh giống như bị tập kích, tất cả công nhân viên cùng khách hàng ôm đầu xông tới cửa bỏ trốn, cục diện hỗn loạn đến cực điểm.

Tô Thi Thi đứng ở cửa ngơ ngác hơn một phút đồng hồ, sau đó mới bình tĩnh lại kéo tay Đổng Tiêu Tiêu, xoay người rời đi.

Chẳng qua là không ai biết trong lòng cô cực kỳ bất ổn, trong lòng ruột ruột gan nhảy loạn.

Cô có thể đoán được là do Bùi Dịch làm, thì Hỗ Sĩ Minh cũng có thể đoán ra được. Dù sao cũng là dùng đúng một cách làm, đi hết Bắc Kinh này đoán chừng cũng tìm không ra thứ hai nào.

“Thi Thi, cô biết ai làm phải không?” Đổng Tiêu Tiêu vừa đi vừa nhỏ giọng hỏi.

Gần đây, cô nghe được không ít tin đồn. Có một số người nói là ban đầu công ty xây dựng Minh Đỉnh gặp tai họa là do Bùi Dịch làm.

“Nào, chạy mau. Đợi bọn họ phản ứng kịp, chạy đến bắt chúng ta lại thì xong đời.” Tô Thi Thi trừng mắt nhìn Đổng Tiêu Tiêu, kéo cô đi nhanh về phía trước.

Cũng may các cô chạy không được bao xa, chú Lý đã tới đón các cô. Tô Thi Thi lôi kéo Đổng Tiêu Tiêu lên xe, chạy nhanh.

Trong phòng làm việc của tổng giám đốc công ty xây dựng Tiệp Khắc, Tần Phong trợn mắt há mồm nhìn hình ảnh giám sát trong máy tính, hồi lâu nói không ra lời.

“Quá... âm hiểm rồi!” Hồi lâu, Tần Phong mới khó khăn nói ra một câu như vậy.

Đắc tội với ai cũng đừng đắc tội với Bùi Dịch. Người này thật sự quá kinh khủng, cùng một thủ đoạn mà khiến cho Hỗ Sĩ Minh phải gặp hạn hai lần.

Hai anh em cao ngạo kia hiện tại đoán chừng sắp tức hộc máu!

Đáng tiếc hệ thống giám sát lại bị Hỗ Sĩ Minh bắt người cho ngừng toàn bộ hệ thống, bằng không đoán chừng bây giờ có thể thấy đủ sắc mặt của bọn họ.

Bùi Dịch thu tay lại, cầm điện thoại di động đang để ở một bên lên rồi đứng dậy.

Tần Phong lập tức nhào tới, hai tay cầm tay của anh, khẩn cầu: “Mau nói cho tôi biết, cậu rốt cuộc làm sao tấn công vào đó được? Thiết bị truyền tin của Tô Thi Thi cũng bị thu mất, rốt cuộc cậu giấu tín hiệu ở đâu hả?”

Bùi Dịch nhàn nhạt liếc anh ta một cái, không nhanh không chậm nói: “Đừng quấy rầy tôi ân ái cùng vợ tôi.”

Nói xong liền rút về tay, xoay người cầm điện thoại di động đi tới cửa sổ. Không lâu sau, liền nghe được anh nói chuyện điện thoại, chính là điện cho Tô Thi Thi.

“Tôi... Này! Lại bị mất mặt!” Tần Phong khóc không ra nước mắt. Anh ta thề anh ta nhất định phải mau thu phục được Ôn Ngọc, chó độc thân thật quá đáng thương rồi!

Bên này, Bùi Dịch bấm điện thoại gọi cho Tô Thi Thi, câu đầu tiên liền nói: “Anh đưa cho em văn kiện làm trước, không cần lo lắng.”

Bên kia đầu dây vốn không xác định Tô Thi Thi nghe được anh nói hay không, có một cổ khí ngăn trước ngực, lại không nhẫn nại được tức giận. Tô Thi Thi hạ thấp giọng nói: “Trở về sẽ xử lí anh!”

Sau đó “Bộp” một tiếng liền cúp điện thoại.

Bùi Dịch nhìn chằm chằm điện thoại di động sửng sốt hai giây, ngay sau đó mặt từ từ trầm xuống.

Lá gan càng ngày càng lớn, lại dám cúp điện thoại của anh!

Bên kia, Tô Thi Thi thở phì phò cất điện thoại di động vào túi xách.



Suy đoán là một chuyện, xác định đúng là sự thật thì lại là một chuyện khác. Mặc dù cô dường như có thể đoán ra được tại sao Bùi Dịch lại phải làm như vậy, nhưng vẫn còn rất không thoải mái!

“A, bỏ ra công sức lớn như vậy, còn phải ngậm bồ hòn làm ngọt!” Tô Thi Thi thở phì phò nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.

Cái người đàn ông đáng ghét kia hẳn là vừa rồi thấy cô ở trong phòng họp có bao nhiêu xấu hổ rồi?

“Hừ!”

“Thi Thi...” Đổng Tiêu Tiêu ngồi bên cạnh nhẹ nhàng kéo tay cô.

Tô Thi Thi hồi phục lại tinh thần, từ từ quay đầu nhìn về phía cô ấy.

Đổng Tiêu Tiêu thân thể lập tức ngồi thẳng dậy, làm động tác kéo khóa lại trên miệng, giơ tay bảo đảm nói: “Vừa rồi tôi cái gì cũng không nghe thấy!”

“Phì...” Tô Thi Thi bật cười: “Không quan trọng.”

Anh mà là người biết sợ hãi sao? Anh đoán chừng chỉ muốn toàn bộ thế giới đều biết anh đùa giỡn Hỗ Sĩ Minh như thế nào!

Tô Thi Thi bấc bình tức giận.

Bùi Dịch bây giờ còn dám đem cô tính toán rồi, buồn cười!

Được rồi, đây mới là nguyên nhân cô tức giận đó!

Cô suy nghĩ một chút, lần nữa lấy điện thoại ra, bấm một cái dãy số.

Điện thoại vang lên nhiều lần mới có người nhận.

“Tô Thi Thi.” Bên kia đầu dây điện thoại truyền đến một giọng nói lạnh lùng, nghe như đang đè nén tức giận.

Tô Thi Thi vừa nghe thấy giọng của anh ta, khóe miệng liền giản ra, tâm tình liền tốt lên: “Hỗ tổng, hợp tác không thành, thật thật ngại quá. Nhưng tôi đã thực hiện đúng theo quy định, chó của tôi có thể trả lại cho tôi rồi chứ?”

Bên kia đầu dây điện thoại trầm mặc hai giây, ngay sau đó truyền đến một tiếng tút tút, Hỗ Sĩ Minh cúp điện thoại.

“Không có phong độ.” Tô Thi Thi trừng mắt nhìn điện thoại di động một cái, nhưng tâm tình cảm giác rất thoải mái!

Trong phòng làm việc của tổng giám đốc công ty xây dựng Minh Đỉnh, trần nhà không có phun nước, nhưng Hỗ Sĩ Minh cả người đều là nước.

Trợ lí của anh ta đứng một bên đã rất căng thẳng, sợ có thể ngất bất kì lúc nào.

Loại chuyện như thế này lặp đi lặp lại nhiều lần, anh ta đoán chừng đã sắp bị đuổi đến nơi rồi.

“Trợ lí Vương.” Hỗ Sĩ Minh sau khi cúp điện thoại của Tô Thi Thi, vẫn duy trì bộ mặt không biểu cảm, toàn thân tỏa ra một cỗ khí lạnh.

“Vâng!” Hai chân trợ lí lập tức căng thẳng, đứng nghiêm.

“Minh Phỉ đã mời hacker đến chưa?” Hỗ Sĩ Minh lạnh giọng hỏi.



“Xế chiều hôm nay có lẽ sẽ đến.” Trợ lí vội vàng trả lời.

Nếu mấy hacker kia đến sớm một chút, đoán chừng sẽ không phát sinh chuyện như ngày hôm nay?

Hỗ Sĩ Minh nghe vậy, sắc mặt càng lạnh hơn một chút, cắn răng nghiến lợi nói: “Ăn miếng trả miếng, tôi muốn khiến hắn phải trả giá thật lớn!”

“Vâng!”

Thân thể của trợ lí không nhịn được run lên một cái, không biết là lạnh hay là sợ. Anh ta lau cái trán ướt đẫm mồ hôi, lập tức lui ra ngoài.

Sau khi anh ta đi, Hỗ Sĩ Minh lại đứng tại chỗ một hồi lâu, cho đến tâm tình của anh ta hoàn toàn bình tĩnh lại, anh ta mới thoáng động thân thể nãy giờ đứng yên.

“Bùi Dịch, Tô Thi Thi, trò chơi này sẽ càng ngày càng đặc sắc.” Hỗ Sĩ Minh nện một quyền trên bàn làm việc của mình, nhưng dường như anh ta không cảm giác được đau đớn trên tay, trên mặt không hề có một sắc thái đau đớn nào hết.

Đây mới là đại thiếu gia của Hỗ gia, tàn nhẫn quả quyết, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn nào!

“Xì...” mới vừa trở lại công ty Sunshine Tô Thi Thi đột nhiên ôm chặt cánh tay, cảm thấy có chút lạnh.

“Sao vậy?” Đổng Tiêu Tiêu ngừng một chút, quay đầu nghi ngờ nhìn cô.

Tô Thi Thi lắc đầu, nói với cô ấy: “Thay tôi hẹn gặp Lý tổng của Phương thị, tốt nhất là trong hôm nay có thể để anh ta tới đây một chuyến.”

“Lý tổng? Hôm nay ư?” Đổng Tiêu Tiêu sửng sốt: “Bọn họ muốn chúng ta thiết kế tòa nhà còn chưa làm xong, hiện tại kêu anh ta tới đây sao mà có cách giao bản thiết kế được!”

Khóe miệng Tô Thi Thi cong lên, giơ tay lên chỉ trong máy tính: “Phương án đã sớm có rồi.”

Cô nói xong liền đi tới phòng làm việc của mình, để lại Đổng Tiêu Tiêu vẫn còn đang ngây người.

“Aha!” Đổng Tiêu Tiêu cười cười sửng sốt một lúc lâu, mới chậm chầm phản ứng, không nhịn được chỉ ngón tay cái của mình về hướng bóng lưng của Tô Thi Thi.

“Nhà thiết kế Tô, cô là thần tượng của tôi!” Cô ta đuổi theo, nhắm ở cửa phòng làm việc của Tô Thi Thi hướng về phía bên trong hỏi: “Cô đã sớm đoán được đúng không? Cô căn bản không có ý định cùng công ty xây dựng Minh Đỉnh cạnh tranh thắng thua?”

Tô Thi Thi để túi xuống, ngẩng đầu nhìn cô ấy cười một cái, thờ ơ nói: “Tôi đã nói, mất đi một mối làm ăn như công ty xây dựng Minh Đỉnh tôi cũng không quá để ý.”

Đổng Tiêu Tiêu lại ngẩn ngơ, tự đáy lòng bội phục nói: “Cô thật là quá cố chấp, tôi lập tức đi liên lạc với Lý tổng!”

Người nào sẽ nghĩ tới, Tô Thi Thi sẽ trực tiếp đem phương án thiết kế của công ty xây dựng Minh Đỉnh cho người của công ty khác!

Vừa khéo chính là, cao ốc mà tập đoàn Phương thị muốn thiết kế cùng dự án cao ốc của công ty xây dựng Minh Đỉnh không khác biệt lắm, chỉ cần sửa đổi một chút chi tiết thiết kế trong đó là có thể.

“Chậc, bị người của công ty xây dựng Minh Đỉnh biết nguyên do trong đó, đoán chừng sẽ tức chết đi.” Đổng Tiêu Tiêu ôm cánh tay, khóe miệng không kìm được mà nhếch lên.

Thật hả giận!

Tô Thi Thi ở công ty tiếp Lý tổng thương lượng các chi tiết xong, liền trở về “Thi Dịch“.

Đồng thời, nhắn tin cho Bùi Dịch, bảo anh về nhà chờ.

Cô nói rồi, về nhà sẽ xử lí anh!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chú À Đừng Nên Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook