Chương 211: Á Phiện?
PJH
12/09/2019
Hứa Sơ Sơ nhướng mày, hỏi người đàn ông trước măt:
- Bao nhiêu phần trăm?
Min ngửi thêm một chút nữa, sau đó quyết định vò nát đi, vứt xuống đất dẫm nát, trả lời:
- Hơn 40% đấy! Trong đây có không ít anh túc đâu, còn cộng thêm heroin nữa!
Hứa Sơ Sơ híp mắt, hỏi tiếp:
- Có ảnh hưởng đến tính mang không?
Người đàn ông vò vò chân mình, nhìn cô đáp:
- Không gây nguy hiểm nhiều đến tính mạng đâu, vì đây chỉ là á phiện, nhưng nó gây nghiện đấy, dùng nhiều đương nhiên sẽ có hại.
Hứa Sơ Sơ đảo mắt, cô bỏ tay đang che mũi mình xuống, nói:
- Á phiện sao? Nó gây ra những hại gì?
Min thở hắt ra một hơi, anh lấy trong túi ra một viên kẹo ngậm, vừa nhai vừa trả lời:
- Á phiện là tên gọi của những thuốc có trộn chung với thuốc phiện, loại thuốc này không bị cấm, mà còn được y học đưa vào sử dụng nữa. Tuy nhiên, hàm lượng heroin có trong đó luôn đươc Nhà nước kiểm soát rất chặt chẽ.
- Thuốc này là thuốc huyết áp, đưa heroin vào để giảm thiếu những cơn đau khi phát bệnh là chuyện bình thường, điều này an toàn đối với cơ thể con người, nhưng mà... loại thuốc này có trộn anh túc, nó là thứ thuốc phiện có khả năng gây mê. Nói một cách đơn giản, heroin kết hợp với anh túc, có thể đến tạo ra thuật thôi miên trong truyền thuyết cũng xảy ra được đấy!
Hứa Sơ Sơ mím môi, hỏi ngược lại:
- Thuật thôi miên đó có thật sao? Nó có theo nghĩa đen không vậy? Ý anh là thôi miên ý thức con người ấy à?
Min gật đầu, miệng vẫn nhóp nhép nhai kẹo, như muốn làm tan đi những lơ mơ do thuốc tạo ra lúc này, trả lời:
- Ừ, anh túc vốn là thuốc phiện mà, cô thấy kẻ nào hút thuốc phiện mà không trong trạng thái mơ màng không? Cộng thêm việc sử dụng heroin, giảm thiểu đến mức tối đa sự hoạt động của trí óc, điều này khiến con người dễ dàng bị thâm nhập và lợi dụng. Thậm chí, nếu người cho uống thuốc này nói ra những câu nói gì, rất có thể kẻ đang bị dùng thuốc sẽ nghe theo lời họ luôn cũng không chừng! Đến lúc đó, người kia nói gì nghe nấy, bảo gì làm nấy, thứ ấy không được gọi là thôi miên thì còn được gọi là gì nữa?
Hứa Sơ Sơ rũ mắt, mím môi không lên tiếng, tay cô có chút nắm chặt, ánh mắt cực kì lạnh lẽo.
Hà Như.... bà ta dám dùng thuốc lên ba cô! Thảo nào.... Hứa Hấn Trung lại nhất nhất nghe lời, bảo vệ bà ta như vậy!!!
Dùng thuốc liên tục trong 1 năm, còn méo gì khác kẻ nghiện nữa chứ???
Min cảm nhận sát khi tỏa ra từ người Hứa Sơ Sơ, anh liếc nhìn qua, hỏi vu vơ:
- Nhưng mà... cô lấy được viên thuốc này ở đâu ra vậy? Thứ này tìm ở chợ đêm cũng hiếm lắm mới có đấy!
Min nói không sai, thứ thuốc này vốn rất khó chế biến, kể cả người phân tích ma túy lâu năm như anh đây còn chưa chắc tạo ra được.
Đơn giản chỉ việc cân bằng lượng anh túc và heroin, sao cho nó tác động vừa đủ đến hệ thần kinh để gây thôi miên rồi hết tác dụng hợp lí là đã ghê gớm lắm rồi.
Chưa tính đến những vấn đề khác, thứ này tìm ở chợ đêm còn chưa chắc có, huống gì là người từ bên ngoài đem vào nhờ phân tích chứ?
Hứa Sơ Sơ ngẩng đầu, ném cho Min một ánh mắt rét lạnh:
- Chuyện đó anh không cần biết, chỉ cần làm tốt công việc của mình là được rồi! Giao dịch giữa chúng ta xem như xong!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ thuận tay đưa cho anh một cái thẻ, sau đó nhấc chân rời đi.
Min cầm lấy thẻ ngân hàng từ tay cô, cũng không nghĩ nhiều, quay lưng đi luôn.
Hứa Sơ Sơ trèo lên xe, cô mở nắp gương ra, lấy bông tẩy trang xóa đi hết lớp trang điểm đậm trên mặt. Sau đó lấy điện thoại ra nhắn một dãy tin, rồi lái xe rời đi.
Hà Như, bà cứ đợi đấy! Lần này, xem thử tôi có chơi chết bà không!!
- Bao nhiêu phần trăm?
Min ngửi thêm một chút nữa, sau đó quyết định vò nát đi, vứt xuống đất dẫm nát, trả lời:
- Hơn 40% đấy! Trong đây có không ít anh túc đâu, còn cộng thêm heroin nữa!
Hứa Sơ Sơ híp mắt, hỏi tiếp:
- Có ảnh hưởng đến tính mang không?
Người đàn ông vò vò chân mình, nhìn cô đáp:
- Không gây nguy hiểm nhiều đến tính mạng đâu, vì đây chỉ là á phiện, nhưng nó gây nghiện đấy, dùng nhiều đương nhiên sẽ có hại.
Hứa Sơ Sơ đảo mắt, cô bỏ tay đang che mũi mình xuống, nói:
- Á phiện sao? Nó gây ra những hại gì?
Min thở hắt ra một hơi, anh lấy trong túi ra một viên kẹo ngậm, vừa nhai vừa trả lời:
- Á phiện là tên gọi của những thuốc có trộn chung với thuốc phiện, loại thuốc này không bị cấm, mà còn được y học đưa vào sử dụng nữa. Tuy nhiên, hàm lượng heroin có trong đó luôn đươc Nhà nước kiểm soát rất chặt chẽ.
- Thuốc này là thuốc huyết áp, đưa heroin vào để giảm thiếu những cơn đau khi phát bệnh là chuyện bình thường, điều này an toàn đối với cơ thể con người, nhưng mà... loại thuốc này có trộn anh túc, nó là thứ thuốc phiện có khả năng gây mê. Nói một cách đơn giản, heroin kết hợp với anh túc, có thể đến tạo ra thuật thôi miên trong truyền thuyết cũng xảy ra được đấy!
Hứa Sơ Sơ mím môi, hỏi ngược lại:
- Thuật thôi miên đó có thật sao? Nó có theo nghĩa đen không vậy? Ý anh là thôi miên ý thức con người ấy à?
Min gật đầu, miệng vẫn nhóp nhép nhai kẹo, như muốn làm tan đi những lơ mơ do thuốc tạo ra lúc này, trả lời:
- Ừ, anh túc vốn là thuốc phiện mà, cô thấy kẻ nào hút thuốc phiện mà không trong trạng thái mơ màng không? Cộng thêm việc sử dụng heroin, giảm thiểu đến mức tối đa sự hoạt động của trí óc, điều này khiến con người dễ dàng bị thâm nhập và lợi dụng. Thậm chí, nếu người cho uống thuốc này nói ra những câu nói gì, rất có thể kẻ đang bị dùng thuốc sẽ nghe theo lời họ luôn cũng không chừng! Đến lúc đó, người kia nói gì nghe nấy, bảo gì làm nấy, thứ ấy không được gọi là thôi miên thì còn được gọi là gì nữa?
Hứa Sơ Sơ rũ mắt, mím môi không lên tiếng, tay cô có chút nắm chặt, ánh mắt cực kì lạnh lẽo.
Hà Như.... bà ta dám dùng thuốc lên ba cô! Thảo nào.... Hứa Hấn Trung lại nhất nhất nghe lời, bảo vệ bà ta như vậy!!!
Dùng thuốc liên tục trong 1 năm, còn méo gì khác kẻ nghiện nữa chứ???
Min cảm nhận sát khi tỏa ra từ người Hứa Sơ Sơ, anh liếc nhìn qua, hỏi vu vơ:
- Nhưng mà... cô lấy được viên thuốc này ở đâu ra vậy? Thứ này tìm ở chợ đêm cũng hiếm lắm mới có đấy!
Min nói không sai, thứ thuốc này vốn rất khó chế biến, kể cả người phân tích ma túy lâu năm như anh đây còn chưa chắc tạo ra được.
Đơn giản chỉ việc cân bằng lượng anh túc và heroin, sao cho nó tác động vừa đủ đến hệ thần kinh để gây thôi miên rồi hết tác dụng hợp lí là đã ghê gớm lắm rồi.
Chưa tính đến những vấn đề khác, thứ này tìm ở chợ đêm còn chưa chắc có, huống gì là người từ bên ngoài đem vào nhờ phân tích chứ?
Hứa Sơ Sơ ngẩng đầu, ném cho Min một ánh mắt rét lạnh:
- Chuyện đó anh không cần biết, chỉ cần làm tốt công việc của mình là được rồi! Giao dịch giữa chúng ta xem như xong!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ thuận tay đưa cho anh một cái thẻ, sau đó nhấc chân rời đi.
Min cầm lấy thẻ ngân hàng từ tay cô, cũng không nghĩ nhiều, quay lưng đi luôn.
Hứa Sơ Sơ trèo lên xe, cô mở nắp gương ra, lấy bông tẩy trang xóa đi hết lớp trang điểm đậm trên mặt. Sau đó lấy điện thoại ra nhắn một dãy tin, rồi lái xe rời đi.
Hà Như, bà cứ đợi đấy! Lần này, xem thử tôi có chơi chết bà không!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.