Chương 398: Anh Ấy Xứng Đáng!
PJH
23/09/2019
Hàn Cẩn Du chớp mắt, ánh nhìn anh buồn rầu đến kì lạ, nhưng Mạc Lệ lại không mảy may phát hiện ra.
Anh cười mỉm, nhìn cô nói:
- Lệ Lệ, em thật sự đã thay đổi rất nhiều, em đã bước ra được khỏi cái bóng của mình nằm xưa, có thể dũng cảm làm việc như vậy vì tình yêu, thật đáng ngưỡng mộ!
Mạc Lệ lắc đầu, cô nhìn Hàn Cẩn Du, đáp:
- Em không có vĩ đại như anh nói đâu, chỉ là... em cảm thấy Huyền Chân xứng đáng, anh ấy... xứng đáng có được một người phụ nữ tốt hơn em, yêu thương anh ấy hơn em.
- So với việc ích kỉ để anh ấy ở bên cạnh, em càng muốn anh ấy có một cuộc sống tốt hơn, vì vậy, chuyện lần này, giá nào cũng phải thành công!
Hàn Cẩn Du gật đầu, lên tiếng hỏi:
- Vậy em muốn anh làm gì đây?
Mạc Lệ nghe câu nói của Hàn Cẩn Du, cô đưa ánh mắt mình ra xa, mênh mang trả lời:
- Không một người đàn ông nào, chấp nhận việc người phụ nữ mình yêu thương, đi hôn người đàn ông khác, vậy thì.... chúng ta bắt đầu từ việc đó đi!
....
Tiếp theo sau, Mạc Lệ thuận lợi dựng lên một màn kịch, cố tình để cho Mạnh Huyền Chân thấy cô và Hàn Cẩn Du hôn nhau, để anh nghi ngờ cô.
Mạc Lệ diễn rất đạt, thậm chí là vô cùng nhập tâm, hoàn toàn không lộ ra sơ hở gì. Cô còn lấy Hứa Sơ Sơ ra làm chất tác dụng, kích thích Mạnh Huyền Chân, khiến anh càng ngày càng mất lòng tin với cô.... khiến anh tin rằng.... cô thật sự còn vương vấn tình cảm với Hàn Cẩn Du.
Thế nhưng, từ sau buổi tiệc hôm đó, lần đầu tiên Mạc Lệ nghe anh cầu xin cô, nghe anh thiết tha nói cô quay về, nghe anh..... nói thêm một lần yêu cô!
Mạc Lệ thật sự bị lung lay, nhưng cô cố gắng kềm chế mình lại, quyết định đi tìm Hàn Cẩn Du, lên tiếp 1 kế hoạch nữa.
- Hàn Cẩn Du, anh hãy theo đuổi em, hãy làm như anh thật sự muốn quay lại với em, bất cứ điều gì cũng được, càng làm tổn thương Mạnh Huyền Chân càng tốt! - Mạc Lệ lên tiếng đề nghị.
Hàn Cẩn Du nhíu mày, anh nhìn cô, nói:
- Lệ Lệ, như vậy có quá đáng hay không?
Trước câu hỏi của Hàn Cẩn Du, Mạc Lệ lắc mạnh đầu, ánh mắt cô cực kì quyết tâm:
- Không, em không thể mềm lòng được. Lần này, anh ấy nhất định phải đau đớn, càng đau thì mới càng yếu sức buông tay em được!
Dứt lời, như nhớ ra gì đó, Mạc Lệ liền nói:
- Ngày mai, em với Sơ Sơ có hẹn đi thử váy cưới, với tính cách của cậu ấy, nhất định sẽ báo Thời Cảnh Thường mang theo Mạnh Huyền Chân đến, cốt yếu là để hai tụi em làm lành. Anh hãy nhân cơ hội này, đi tới đó luôn! Sau đó tạo ra nhiều tình huống khiêu khích anh ấy, em sẽ nhân cơ hội đó mà thêm dầu vào lửa, đứng về phía anh, Mạnh Huyền Chân... nhất định sẽ không chống đỡ nổi, niềm tin của anh ấy với em cũng sẽ mất thôi!
Hàn Cẩn Du nghe cô nói, anh chớp mắt, mím môi, không lên tiếng đáp lại.
Thấy vậy, Mạc Lệ tiếp tục:
- Hàn Cẩn Du, anh đã nhận lời bắt đầu màn kịch này với em rồi, vậy thì xin anh hãy diễn tròn vai, chỉ cần làm Mạnh Huyền Chân bỏ cuộc là được! Xin anh đấy!
Hàn Cẩn Du mím môi, sau vài giây thì trả lời:
- Được! Anh đồng ý với em!
Anh cười mỉm, nhìn cô nói:
- Lệ Lệ, em thật sự đã thay đổi rất nhiều, em đã bước ra được khỏi cái bóng của mình nằm xưa, có thể dũng cảm làm việc như vậy vì tình yêu, thật đáng ngưỡng mộ!
Mạc Lệ lắc đầu, cô nhìn Hàn Cẩn Du, đáp:
- Em không có vĩ đại như anh nói đâu, chỉ là... em cảm thấy Huyền Chân xứng đáng, anh ấy... xứng đáng có được một người phụ nữ tốt hơn em, yêu thương anh ấy hơn em.
- So với việc ích kỉ để anh ấy ở bên cạnh, em càng muốn anh ấy có một cuộc sống tốt hơn, vì vậy, chuyện lần này, giá nào cũng phải thành công!
Hàn Cẩn Du gật đầu, lên tiếng hỏi:
- Vậy em muốn anh làm gì đây?
Mạc Lệ nghe câu nói của Hàn Cẩn Du, cô đưa ánh mắt mình ra xa, mênh mang trả lời:
- Không một người đàn ông nào, chấp nhận việc người phụ nữ mình yêu thương, đi hôn người đàn ông khác, vậy thì.... chúng ta bắt đầu từ việc đó đi!
....
Tiếp theo sau, Mạc Lệ thuận lợi dựng lên một màn kịch, cố tình để cho Mạnh Huyền Chân thấy cô và Hàn Cẩn Du hôn nhau, để anh nghi ngờ cô.
Mạc Lệ diễn rất đạt, thậm chí là vô cùng nhập tâm, hoàn toàn không lộ ra sơ hở gì. Cô còn lấy Hứa Sơ Sơ ra làm chất tác dụng, kích thích Mạnh Huyền Chân, khiến anh càng ngày càng mất lòng tin với cô.... khiến anh tin rằng.... cô thật sự còn vương vấn tình cảm với Hàn Cẩn Du.
Thế nhưng, từ sau buổi tiệc hôm đó, lần đầu tiên Mạc Lệ nghe anh cầu xin cô, nghe anh thiết tha nói cô quay về, nghe anh..... nói thêm một lần yêu cô!
Mạc Lệ thật sự bị lung lay, nhưng cô cố gắng kềm chế mình lại, quyết định đi tìm Hàn Cẩn Du, lên tiếp 1 kế hoạch nữa.
- Hàn Cẩn Du, anh hãy theo đuổi em, hãy làm như anh thật sự muốn quay lại với em, bất cứ điều gì cũng được, càng làm tổn thương Mạnh Huyền Chân càng tốt! - Mạc Lệ lên tiếng đề nghị.
Hàn Cẩn Du nhíu mày, anh nhìn cô, nói:
- Lệ Lệ, như vậy có quá đáng hay không?
Trước câu hỏi của Hàn Cẩn Du, Mạc Lệ lắc mạnh đầu, ánh mắt cô cực kì quyết tâm:
- Không, em không thể mềm lòng được. Lần này, anh ấy nhất định phải đau đớn, càng đau thì mới càng yếu sức buông tay em được!
Dứt lời, như nhớ ra gì đó, Mạc Lệ liền nói:
- Ngày mai, em với Sơ Sơ có hẹn đi thử váy cưới, với tính cách của cậu ấy, nhất định sẽ báo Thời Cảnh Thường mang theo Mạnh Huyền Chân đến, cốt yếu là để hai tụi em làm lành. Anh hãy nhân cơ hội này, đi tới đó luôn! Sau đó tạo ra nhiều tình huống khiêu khích anh ấy, em sẽ nhân cơ hội đó mà thêm dầu vào lửa, đứng về phía anh, Mạnh Huyền Chân... nhất định sẽ không chống đỡ nổi, niềm tin của anh ấy với em cũng sẽ mất thôi!
Hàn Cẩn Du nghe cô nói, anh chớp mắt, mím môi, không lên tiếng đáp lại.
Thấy vậy, Mạc Lệ tiếp tục:
- Hàn Cẩn Du, anh đã nhận lời bắt đầu màn kịch này với em rồi, vậy thì xin anh hãy diễn tròn vai, chỉ cần làm Mạnh Huyền Chân bỏ cuộc là được! Xin anh đấy!
Hàn Cẩn Du mím môi, sau vài giây thì trả lời:
- Được! Anh đồng ý với em!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.