Chương 131: Chú Sẽ Về!
PJH
11/09/2019
Hứa Sơ Sơ đi đằng trước, tay cô cầm nhiều loại thịt bò khác nhau, đang xem xét lựa chọn kĩ lưỡng nhất!
Phía sau Mạnh Huyền Chân đang đẩy xe hàng đến, nhìn cô hỏi:
- Nhưng mà, sao em biết ngày sinh của Thời Cảnh Thường vậy? Cậu ta nói với em sao?
Hứa Sơ Sơ ngắm nghía khối thịt trong tay mình, không nhìn anh đáp:
- Chú ấy không nói, là do em trộm nhìn được trong đống giấy tùy thân!
Mạnh Huyền Chân: "..."
Cái con bé này... quả là đủ biến thái!!!
Vì muốn biết mọi thứ về Thời Cảnh Thường, nó thủ đoạn nào cũng dám làm mà!!
Đến anh còn chưa bao giờ nghĩ sẽ rình trộm xem giấy tùy thân của cậu ta đâu! Thằng đó mà biết được, có nước bằm chết anh!
Nghĩ rồi, Mạnh Huyền Chân hỏi tiếp:
- Em định nấu ăn chúc mừng sinh nhật Thời Cảnh Thường sao?
Hứa Sơ Sơ gật đầu, cô bỏ thịt trên tay trái ra, quyết định lấy hai khối thịt bên tay phải, sau đó nói:
- Em đã nghiên cứu thực đơn rồi, bữa tối nay chắc chắn đủ lãng mạn, anh đừng lo!
Hứa Sơ Sơ cười cười, trông vô cùng vui vẻ, năm nay là năm đầu tiên cô đón sinh nhật với Thời Cảnh Thường, mọi năm cô đều không biết sinh nhật của anh, nên không thể tổ chức.
Năm nay được sống cùng anh dưới một mái nhà, không nhân dịp này mà làm anh cảm động thì uổng lắm!
Mạnh Huyền Chân chớp mắt: "..."
Không, ý anh không phải là muốn biết nó có lãng mạn hay không, mà là.... muốn biết nó có ăn được hay không!
Anh chưa từng thấy Hứa Sơ Sơ nấu ăn, nhưng không biết tại sao lại có loại dự cảm mãnh liệt về trình độ nấu ăn của cô!
Thôi, tối nay về thắp nhang cầu hương cho Thời Cảnh Thường vậy, hi vọng nó sống sót qua tối hôm nay!
Tất nhiên, đó chỉ là những suy nghĩ trong đầu của Mạnh Huyền Chân, anh.... không dám nói ra trước mặt Hứa Sơ Sơ..... =)))))))
Trên đường về nhà, Mạnh Huyền Chân còn cùng Hứa Sơ Sơ ghé qua một quán bán bánh, mua một cái bánh kem hạnh nhân rất to, trông rất ngon mắt!
Sau khi anh đưa cô về nhà, nhìn cô an toàn đi vào, Mạnh Huyền Chân mới lái xe rời đi!
Hứa Sơ Sơ tay lớn tay nhỏ xách đồ đi vào, cô để hết lên bàn bếp, lúc này mới thấy còn một người khác hiện diện ở đây!
- Dì Tầm! Sao dì còn ở đây? - Hứa Sơ Sơ có chút ngạc nhiên hét lên.
Dì Tầm bị lời cô cô dọa giật mình, bà quay lại nhìn Hứa Sơ Sơ, đáp:
- À, tôi quên đồ nên quay lại lấy! Nhưng mà, tiểu thư, cô mua gì mà nhiều đồ vậy? Cô định nấu món gì sao?
Hứa Sơ Sơ nghe bà hỏi, ậm ừ không biết có nên nói hay không, sau khi suy nghĩ 2s thì trả lời:
- Dì Tầm, dì không biết đúng không? Hôm nay là sinh nhật của chú đấy! Cháu mua đồ về muốn nấu cho chú ấy vài món!
Dì Tầm chạy nhanh tới cầm đồ cho Hứa Sơ Sơ, bà ngó nghiêng qua lại, rồi nói:
- Thật vậy sao? Thế tiểu thư có cần tôi giúp gì hay không?
Hứa Sơ Sơ nghe bà nói vậy liền xua tay, lắc đầu đáp:
- Không cần đâu ạ, cháu có thể tự làm được, toàn những món đơn giản thôi! Dì Tầm về trước đi, cháu có thể lo được!
Dì Tầm nghe cô nói vậy, cũng không quyết thêm nữa, bà gửi lời chúc mừng sinh nhật đến Thời Cảnh Thường, sau đó rời đi!
Hứa Sơ Sơ nhìn đồng hồ, đã hơn 6h tối rồi, cô vội rút điện thoại ra, bấm một dãy số, gọi đi.
Đầu dây bên kia vừa bắt máy, Hứa Sơ Sơ liền lên tiếng trước:
- Chú!
Thời Cảnh Thường nghe tiếng cô, hỏi:
- Ừ? Có chuyện gì vậy?
Hứa Sơ Sơ bặm môi, bẽn lẽn dò hỏi thử:
- Chú... khi nào thì chú về ạ?
Thời Cảnh Thường ngồi trên bàn làm việc, mắt liếc ngang qua đồng hồ để bàn, thuận miệng đáp:
- Khoảng 7h hơn, cháu hỏi để làm gì?
Nghe thế, Hứa Sơ Sơ cười tươi, may quá, vẫn còn thời gian, cô hắng giọng, lên tiếng:
- Không có gì ạ, chỉ là hôm nay dì Tầm nấu rất nhiều món ngon, cháu muốn hỏi chú khi nào về ăn cơm có thể ăn cùng cháu luôn!
Thời Cảnh Thường mắt vẫn nhìn văn bản, tay vẫn viết, trả lời:
- Không cần đâu, cháu muốn ăn có thể ăn trước, không cần đợi chú!
Hứa Sơ Sơ vội lắc đầu, nói:
- Không! Không! Cháu sẽ đợi chú về ăn chung, cháu không ăn trước đâu, chú... nhất định phải về đấy!
Tay đang viết của Thời Cảnh Thường thoáng dừng bút, ánh mắt anh hơi đổi, cuối cùng đáp:
- Được, chú sẽ về!
Phía sau Mạnh Huyền Chân đang đẩy xe hàng đến, nhìn cô hỏi:
- Nhưng mà, sao em biết ngày sinh của Thời Cảnh Thường vậy? Cậu ta nói với em sao?
Hứa Sơ Sơ ngắm nghía khối thịt trong tay mình, không nhìn anh đáp:
- Chú ấy không nói, là do em trộm nhìn được trong đống giấy tùy thân!
Mạnh Huyền Chân: "..."
Cái con bé này... quả là đủ biến thái!!!
Vì muốn biết mọi thứ về Thời Cảnh Thường, nó thủ đoạn nào cũng dám làm mà!!
Đến anh còn chưa bao giờ nghĩ sẽ rình trộm xem giấy tùy thân của cậu ta đâu! Thằng đó mà biết được, có nước bằm chết anh!
Nghĩ rồi, Mạnh Huyền Chân hỏi tiếp:
- Em định nấu ăn chúc mừng sinh nhật Thời Cảnh Thường sao?
Hứa Sơ Sơ gật đầu, cô bỏ thịt trên tay trái ra, quyết định lấy hai khối thịt bên tay phải, sau đó nói:
- Em đã nghiên cứu thực đơn rồi, bữa tối nay chắc chắn đủ lãng mạn, anh đừng lo!
Hứa Sơ Sơ cười cười, trông vô cùng vui vẻ, năm nay là năm đầu tiên cô đón sinh nhật với Thời Cảnh Thường, mọi năm cô đều không biết sinh nhật của anh, nên không thể tổ chức.
Năm nay được sống cùng anh dưới một mái nhà, không nhân dịp này mà làm anh cảm động thì uổng lắm!
Mạnh Huyền Chân chớp mắt: "..."
Không, ý anh không phải là muốn biết nó có lãng mạn hay không, mà là.... muốn biết nó có ăn được hay không!
Anh chưa từng thấy Hứa Sơ Sơ nấu ăn, nhưng không biết tại sao lại có loại dự cảm mãnh liệt về trình độ nấu ăn của cô!
Thôi, tối nay về thắp nhang cầu hương cho Thời Cảnh Thường vậy, hi vọng nó sống sót qua tối hôm nay!
Tất nhiên, đó chỉ là những suy nghĩ trong đầu của Mạnh Huyền Chân, anh.... không dám nói ra trước mặt Hứa Sơ Sơ..... =)))))))
Trên đường về nhà, Mạnh Huyền Chân còn cùng Hứa Sơ Sơ ghé qua một quán bán bánh, mua một cái bánh kem hạnh nhân rất to, trông rất ngon mắt!
Sau khi anh đưa cô về nhà, nhìn cô an toàn đi vào, Mạnh Huyền Chân mới lái xe rời đi!
Hứa Sơ Sơ tay lớn tay nhỏ xách đồ đi vào, cô để hết lên bàn bếp, lúc này mới thấy còn một người khác hiện diện ở đây!
- Dì Tầm! Sao dì còn ở đây? - Hứa Sơ Sơ có chút ngạc nhiên hét lên.
Dì Tầm bị lời cô cô dọa giật mình, bà quay lại nhìn Hứa Sơ Sơ, đáp:
- À, tôi quên đồ nên quay lại lấy! Nhưng mà, tiểu thư, cô mua gì mà nhiều đồ vậy? Cô định nấu món gì sao?
Hứa Sơ Sơ nghe bà hỏi, ậm ừ không biết có nên nói hay không, sau khi suy nghĩ 2s thì trả lời:
- Dì Tầm, dì không biết đúng không? Hôm nay là sinh nhật của chú đấy! Cháu mua đồ về muốn nấu cho chú ấy vài món!
Dì Tầm chạy nhanh tới cầm đồ cho Hứa Sơ Sơ, bà ngó nghiêng qua lại, rồi nói:
- Thật vậy sao? Thế tiểu thư có cần tôi giúp gì hay không?
Hứa Sơ Sơ nghe bà nói vậy liền xua tay, lắc đầu đáp:
- Không cần đâu ạ, cháu có thể tự làm được, toàn những món đơn giản thôi! Dì Tầm về trước đi, cháu có thể lo được!
Dì Tầm nghe cô nói vậy, cũng không quyết thêm nữa, bà gửi lời chúc mừng sinh nhật đến Thời Cảnh Thường, sau đó rời đi!
Hứa Sơ Sơ nhìn đồng hồ, đã hơn 6h tối rồi, cô vội rút điện thoại ra, bấm một dãy số, gọi đi.
Đầu dây bên kia vừa bắt máy, Hứa Sơ Sơ liền lên tiếng trước:
- Chú!
Thời Cảnh Thường nghe tiếng cô, hỏi:
- Ừ? Có chuyện gì vậy?
Hứa Sơ Sơ bặm môi, bẽn lẽn dò hỏi thử:
- Chú... khi nào thì chú về ạ?
Thời Cảnh Thường ngồi trên bàn làm việc, mắt liếc ngang qua đồng hồ để bàn, thuận miệng đáp:
- Khoảng 7h hơn, cháu hỏi để làm gì?
Nghe thế, Hứa Sơ Sơ cười tươi, may quá, vẫn còn thời gian, cô hắng giọng, lên tiếng:
- Không có gì ạ, chỉ là hôm nay dì Tầm nấu rất nhiều món ngon, cháu muốn hỏi chú khi nào về ăn cơm có thể ăn cùng cháu luôn!
Thời Cảnh Thường mắt vẫn nhìn văn bản, tay vẫn viết, trả lời:
- Không cần đâu, cháu muốn ăn có thể ăn trước, không cần đợi chú!
Hứa Sơ Sơ vội lắc đầu, nói:
- Không! Không! Cháu sẽ đợi chú về ăn chung, cháu không ăn trước đâu, chú... nhất định phải về đấy!
Tay đang viết của Thời Cảnh Thường thoáng dừng bút, ánh mắt anh hơi đổi, cuối cùng đáp:
- Được, chú sẽ về!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.