Chương 429: Cơ Hội Sống Và Chết!
PJH
24/09/2019
Hứa Sơ Sơ nhìn tờ giấy chuẩn đoán, ánh
mắt cô ngạc nhiên tới nổi không chớp được, cứ chăm chăm đôi con
ngươi vào từng chữ ghi trên đó. Lời nói của Tần Mê lọt vào
tai, càng nghe như sét đánh ngoài trời, bùng phát sự sợ hãi
dữ dội.
Tần Mễ mím môi, lên tiếng:
- Loại phẫu thuật cắt bỏ buồng trứng này, nhiều năm sẽ để lại di chứng, chỉ là tùy thuộc vào mức độ ức chế các tế bào và những hoạt động thường ngày tích lũy mà tiến độ chịu ảnh hưởng do tác dụng phụ sẽ chậm hơn mà thôi.
- Tính đến nay ca phẫu thuật cũng đã gần 10 năm rồi, việc xuất hiện tác dụng phụ là điều có thể chấp nhận. Thế nhưng, điều đáng nói ở đây là, buồng trứng còn lại của Mạc tiểu thư đang có dấu hiệu xuống cấp, vậy nên bác sĩ có căn cứ để nghi ngờ buồng trứng còn lại cũng đã bị nhiễm bệnh và đang dần thái hóa.
Từng lời Tần Mễ nói ra, mỗi câu mỗi chữ đều đánh mạnh vào lồng ngực Hứa Sơ Sơ, khiến cô đau đớn. Cô ngồi lặng im, hoàn toàn không nói được 1 câu nào.
Tần Mễ nhìn Hứa Sơ Sơ, cô biết cô ấy đang rất sốc, nhưng lời đã nói ra rồi, bây giờ cô không thể thu về nữa, chỉ có thể tiếp tục lên tiếng:
- Thời phu nhân, bây giờ nói chuyện này với cô tôi biết là không thích hợp nhưng… tôi muốn cô hãy đi khuyên Mạc tiểu thư, để cô ấy có thể đến bện vện làm phẫu thuật càng sớm càng tốt. Cô là bạn thân nhất của cô ấy, chỉ có cô mới khuyên được Mạc tiêủ thư thôi!
Hứa Sơ Sơ ngước mặt lên, cô nhìn Tần Mễ, nói:
- Tuy tôi không biết nhiều về y học, nhưng tôi có thể đoán, Lệ Lệ từng phẫu thuật cắt bỏ buồng trứng 1 lần rồi, bây giờ mà làm tiếp, chẳng khác nào nói cậu ấy tự tước đi chính quyền được làm mẹ của mình?
Tần Mễ gật đầu, đáp:
- Đúng vậy, điều mà Thời phu nhân nói là không sai nhưng mà, nếu Mạc tiểu thư chịu làm phẫu thuật, ít nhất sau này còn có cơ hội được sống, được nhân con nuôi, nhưng nếu cô ấy không làm, thì cô ấy chắc chắn sẽ chết!
----..------….--------------…----------
Mạnh Huyền đứng đó, anh nắm chặt tay, xoay người vơ hết đồ trên bàn xuống đất. Mọi thứ rơi đổ vỡ tạo ra âm thanh cực kì chói tai, càng khiến tinh thần anh phản ứng mạnh mẽ.
Cho đến khi không còn gì để đổ vỡ nữa, không gian im lặng trở lại, anh mới ngồi bệch xuống đất, thở dốc.
Chống một tay lên đầu, Mạnh Huyền Chân nhắm mắt thở dài, cơn đau đớn lan tràn nơi lồng ngực, cực kì bức bối.
Lúc này, ánh mắt vô tình lướt qua chiếc túi xách của Mạc Lệ rơi trên nền đất, bên trong lộ một tờ giấy đã bị rơi ra quá nửa.
Vài giây sau, Mạnh Huyền Chân nhướn người tới, cầm lấy tờ giấy rút ra, đưa lên xem....
Tần Mễ mím môi, lên tiếng:
- Loại phẫu thuật cắt bỏ buồng trứng này, nhiều năm sẽ để lại di chứng, chỉ là tùy thuộc vào mức độ ức chế các tế bào và những hoạt động thường ngày tích lũy mà tiến độ chịu ảnh hưởng do tác dụng phụ sẽ chậm hơn mà thôi.
- Tính đến nay ca phẫu thuật cũng đã gần 10 năm rồi, việc xuất hiện tác dụng phụ là điều có thể chấp nhận. Thế nhưng, điều đáng nói ở đây là, buồng trứng còn lại của Mạc tiểu thư đang có dấu hiệu xuống cấp, vậy nên bác sĩ có căn cứ để nghi ngờ buồng trứng còn lại cũng đã bị nhiễm bệnh và đang dần thái hóa.
Từng lời Tần Mễ nói ra, mỗi câu mỗi chữ đều đánh mạnh vào lồng ngực Hứa Sơ Sơ, khiến cô đau đớn. Cô ngồi lặng im, hoàn toàn không nói được 1 câu nào.
Tần Mễ nhìn Hứa Sơ Sơ, cô biết cô ấy đang rất sốc, nhưng lời đã nói ra rồi, bây giờ cô không thể thu về nữa, chỉ có thể tiếp tục lên tiếng:
- Thời phu nhân, bây giờ nói chuyện này với cô tôi biết là không thích hợp nhưng… tôi muốn cô hãy đi khuyên Mạc tiểu thư, để cô ấy có thể đến bện vện làm phẫu thuật càng sớm càng tốt. Cô là bạn thân nhất của cô ấy, chỉ có cô mới khuyên được Mạc tiêủ thư thôi!
Hứa Sơ Sơ ngước mặt lên, cô nhìn Tần Mễ, nói:
- Tuy tôi không biết nhiều về y học, nhưng tôi có thể đoán, Lệ Lệ từng phẫu thuật cắt bỏ buồng trứng 1 lần rồi, bây giờ mà làm tiếp, chẳng khác nào nói cậu ấy tự tước đi chính quyền được làm mẹ của mình?
Tần Mễ gật đầu, đáp:
- Đúng vậy, điều mà Thời phu nhân nói là không sai nhưng mà, nếu Mạc tiểu thư chịu làm phẫu thuật, ít nhất sau này còn có cơ hội được sống, được nhân con nuôi, nhưng nếu cô ấy không làm, thì cô ấy chắc chắn sẽ chết!
----..------….--------------…----------
Mạnh Huyền đứng đó, anh nắm chặt tay, xoay người vơ hết đồ trên bàn xuống đất. Mọi thứ rơi đổ vỡ tạo ra âm thanh cực kì chói tai, càng khiến tinh thần anh phản ứng mạnh mẽ.
Cho đến khi không còn gì để đổ vỡ nữa, không gian im lặng trở lại, anh mới ngồi bệch xuống đất, thở dốc.
Chống một tay lên đầu, Mạnh Huyền Chân nhắm mắt thở dài, cơn đau đớn lan tràn nơi lồng ngực, cực kì bức bối.
Lúc này, ánh mắt vô tình lướt qua chiếc túi xách của Mạc Lệ rơi trên nền đất, bên trong lộ một tờ giấy đã bị rơi ra quá nửa.
Vài giây sau, Mạnh Huyền Chân nhướn người tới, cầm lấy tờ giấy rút ra, đưa lên xem....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.