Chương 203: Con Vốn Dĩ Đấu Không Lại Bà Ta!
PJH
12/09/2019
Hứa Sơ Sơ nắm chặt hai tay, móng đâm vào sâu trong da thịt, khiến lòng bàn tay cô tê dại, thế nhưng, vẫn
không phần nào làm dịu đi tâm trạng bức bối của cô.
Tại sao? Khi cô tưởng chừng cô đã thành công, thì một thứ khác lại tìm đến, đánh úp cô ngoạn mục như vậy?
Cô chưa từng nghĩ Hà Như lại có thể làm ra loại chuyện đó, cũng chưa từng nghĩ, kẻ ngày đêm bò lên giường ba của cô, lại là người em gái từng được xem là có cùng huyết thống đáng ghê tởm!
Trước đây cô nhìn nhận Mã Yết Yến, mọi hành động, nét mặt, sự ngây thơ giả tạo đó, đều không ngờ được rằng là do Hà Như diễn sâu mà ra.
Vậy cũng đã có thể giải thích rồi, Hà Như trong thân phận của Mã Yết Yến, vào trường của cô học, cốt yếu chính là âm thầm theo dõi mà không bị chút nghi ngờ, hoặc có thể nói, là cô không hề để tâm cô ta.
Bây giờ, bà ta ở bên ngoài, không khác gì con cáo đã bị thả khỏi cái lồng, có thể tự do tính toán mọi thứ mà không hề bị xếp vào diện tình nghi.
Tất cả mọi việc, đều là cô tiếp tay cho bà ta, sự kiêu ngạo của cô, lại là bệ phóng đỡ cho kế hoạch chiếm cứ Hứa gia ngày một hoàn thiện!
Thật đáng cười mà! Thật đáng cười mà!!!!!
Sở Bắc nhìn Hứa Sơ Sơ, sự việc này, anh cũng mới biết gần đây thôi. Vốn dĩ anh đã để tâm Mã Yết Yến từ lâu, nên có cho người điều tra.
Lúc đầu, bà ta vô cùng kín đáo, tỉ mỉ, không để lộ chút sơ hở nào, thế nhưng, sau khi rời khỏi Hứa gia, ỷ việc mình không bị nằm trong diện nghi ngờ nữa, mà hoàn toàn lộ bản chất.
Sở Bắc rất ngạc nhiên khi anh cầm được tấm ảnh chụp của bà ta trước khi vào phòng phẫu thuật, sau khi nhận ra được mọi việc, liên kết thêm những chuyện đang xảy ra, anh mới biết, Hà Như trong lời đồn lợi hại như thế nào!
Lúc trước, ba anh từng cảnh báo, Nhà nước bao nhiêu năm nay bắt tay với Hứa gia, chỉ để khiến Hà gia suy vong, nếu tiêu diệt được mối đe dọa đó, đất nước này mới có thể yên ổn.
Lúc ấy, anh đơn thuần chỉ nghĩ ba mình đã già, chưa thoát ra được quá khứ mà Hà gia đã gây dựng to lớn đến thế nào, vậy nên, mới không để tâm.
Sau này, khi chứng kiến thủ đoạn của Hà gia, anh mới biết, thiên tài là được viết như thế nào.
Hà Như quá thông minh, thông minh đến mức đáng sợ. Bà ta diễn xuất đánh lừa mọi người không phải chỉ 1 năm, 2 năm, mà là 18 năm...
Bà ta làm Hứa Mạnh Trưởng không thể ra tay tiêu diệt được, còn làm Hứa Hấn Trung tin mình, sau đó, là Mã Yết Yến nguyện làm người dẫn thuốc, ngày ngày phải tiêm thứ chất lỏng kinh dị đó vào người, chỉ để có một khuôn mặt giống người.
Hà Như còn thông minh trong việc sử dụng nguồn gia tài còn sót lại của Hà gia, gây biết bao nhiêu khó khăn cho một tập đoàn lớn vốn mạnh về sự gắn kết hợp tác như PJH.
Có thể nói, Hà Như chính là là nhân tài trong nhân tài! Chỉ tiếc, bà ta là nhân tài được sinh ra để phục vụ cái xấu, chứ không phải để hi sinh đóng góp cho đất nước.
Bây giờ thì anh đã hiểu, tại sao năm đó ba anh kiên quyết âm thầm bắt tay với các tộc khác, chèn ép giết người Hà gia, bởi nếu như không làm như vậy, chính gia tộc đó sẽ đẩy đất nước này vào chỗ chết!
Phát minh ra thuốc "trường sinh", sau này ai dám đảm bảo dòng tộc đó không sáng chế thêm thứ gì chết người khác?
Để bọn họ sống, chính là mối tai họa không thể nào lường trước được! Dòng tộc đó quá khôn ngoan, cũng quá tham vọng, vậy nên, không thể kiểm soát được sức mạnh của họ, chỉ đành phải tiêu diệt tận gốc.
Sở Bắc chớp mắt, lên tiếng:
- Sơ Sơ, cậu không có ý định làm con buồn nhưng mà.... chúng ta... kể cả con, kể cả cậu... vốn dĩ không thể đơn phương đấu lại Hà Như! Chỉ có cách kết hợp lại mà thôi, một mình con quá đơn độc chiến đấu với cáo già ngàn năm như bà ta.
Hứa Sơ Sơ mím môi, cô bây giờ mới hiểu, thì ra ông nội nói, chính là ý này.
Cô là người ở giữa, vừa có quyền thế của Hứa gia, vừa có sức mạnh từ Tô gia, chỉ khi nào kết hợp cả hai thứ đó, cô mới có thể đấu lại Hà Như!
Còn nếu không, một mình cô, căn bản đến đấu trí cũng thua!
Hứa Sơ Sơ nhanh chóng đứng dậy, cô xoay người chạy nhanh ra khỏi phòng, không nói câu nào nữa.
Đối với ai, đây cũng là một cú sốc lớn. Và đối với người kiêu ngạo như Hứa Sơ Sơ, lần vấp ngã này, lại đau đớn trăm ngàn lần hơn nữa....
Tại sao? Khi cô tưởng chừng cô đã thành công, thì một thứ khác lại tìm đến, đánh úp cô ngoạn mục như vậy?
Cô chưa từng nghĩ Hà Như lại có thể làm ra loại chuyện đó, cũng chưa từng nghĩ, kẻ ngày đêm bò lên giường ba của cô, lại là người em gái từng được xem là có cùng huyết thống đáng ghê tởm!
Trước đây cô nhìn nhận Mã Yết Yến, mọi hành động, nét mặt, sự ngây thơ giả tạo đó, đều không ngờ được rằng là do Hà Như diễn sâu mà ra.
Vậy cũng đã có thể giải thích rồi, Hà Như trong thân phận của Mã Yết Yến, vào trường của cô học, cốt yếu chính là âm thầm theo dõi mà không bị chút nghi ngờ, hoặc có thể nói, là cô không hề để tâm cô ta.
Bây giờ, bà ta ở bên ngoài, không khác gì con cáo đã bị thả khỏi cái lồng, có thể tự do tính toán mọi thứ mà không hề bị xếp vào diện tình nghi.
Tất cả mọi việc, đều là cô tiếp tay cho bà ta, sự kiêu ngạo của cô, lại là bệ phóng đỡ cho kế hoạch chiếm cứ Hứa gia ngày một hoàn thiện!
Thật đáng cười mà! Thật đáng cười mà!!!!!
Sở Bắc nhìn Hứa Sơ Sơ, sự việc này, anh cũng mới biết gần đây thôi. Vốn dĩ anh đã để tâm Mã Yết Yến từ lâu, nên có cho người điều tra.
Lúc đầu, bà ta vô cùng kín đáo, tỉ mỉ, không để lộ chút sơ hở nào, thế nhưng, sau khi rời khỏi Hứa gia, ỷ việc mình không bị nằm trong diện nghi ngờ nữa, mà hoàn toàn lộ bản chất.
Sở Bắc rất ngạc nhiên khi anh cầm được tấm ảnh chụp của bà ta trước khi vào phòng phẫu thuật, sau khi nhận ra được mọi việc, liên kết thêm những chuyện đang xảy ra, anh mới biết, Hà Như trong lời đồn lợi hại như thế nào!
Lúc trước, ba anh từng cảnh báo, Nhà nước bao nhiêu năm nay bắt tay với Hứa gia, chỉ để khiến Hà gia suy vong, nếu tiêu diệt được mối đe dọa đó, đất nước này mới có thể yên ổn.
Lúc ấy, anh đơn thuần chỉ nghĩ ba mình đã già, chưa thoát ra được quá khứ mà Hà gia đã gây dựng to lớn đến thế nào, vậy nên, mới không để tâm.
Sau này, khi chứng kiến thủ đoạn của Hà gia, anh mới biết, thiên tài là được viết như thế nào.
Hà Như quá thông minh, thông minh đến mức đáng sợ. Bà ta diễn xuất đánh lừa mọi người không phải chỉ 1 năm, 2 năm, mà là 18 năm...
Bà ta làm Hứa Mạnh Trưởng không thể ra tay tiêu diệt được, còn làm Hứa Hấn Trung tin mình, sau đó, là Mã Yết Yến nguyện làm người dẫn thuốc, ngày ngày phải tiêm thứ chất lỏng kinh dị đó vào người, chỉ để có một khuôn mặt giống người.
Hà Như còn thông minh trong việc sử dụng nguồn gia tài còn sót lại của Hà gia, gây biết bao nhiêu khó khăn cho một tập đoàn lớn vốn mạnh về sự gắn kết hợp tác như PJH.
Có thể nói, Hà Như chính là là nhân tài trong nhân tài! Chỉ tiếc, bà ta là nhân tài được sinh ra để phục vụ cái xấu, chứ không phải để hi sinh đóng góp cho đất nước.
Bây giờ thì anh đã hiểu, tại sao năm đó ba anh kiên quyết âm thầm bắt tay với các tộc khác, chèn ép giết người Hà gia, bởi nếu như không làm như vậy, chính gia tộc đó sẽ đẩy đất nước này vào chỗ chết!
Phát minh ra thuốc "trường sinh", sau này ai dám đảm bảo dòng tộc đó không sáng chế thêm thứ gì chết người khác?
Để bọn họ sống, chính là mối tai họa không thể nào lường trước được! Dòng tộc đó quá khôn ngoan, cũng quá tham vọng, vậy nên, không thể kiểm soát được sức mạnh của họ, chỉ đành phải tiêu diệt tận gốc.
Sở Bắc chớp mắt, lên tiếng:
- Sơ Sơ, cậu không có ý định làm con buồn nhưng mà.... chúng ta... kể cả con, kể cả cậu... vốn dĩ không thể đơn phương đấu lại Hà Như! Chỉ có cách kết hợp lại mà thôi, một mình con quá đơn độc chiến đấu với cáo già ngàn năm như bà ta.
Hứa Sơ Sơ mím môi, cô bây giờ mới hiểu, thì ra ông nội nói, chính là ý này.
Cô là người ở giữa, vừa có quyền thế của Hứa gia, vừa có sức mạnh từ Tô gia, chỉ khi nào kết hợp cả hai thứ đó, cô mới có thể đấu lại Hà Như!
Còn nếu không, một mình cô, căn bản đến đấu trí cũng thua!
Hứa Sơ Sơ nhanh chóng đứng dậy, cô xoay người chạy nhanh ra khỏi phòng, không nói câu nào nữa.
Đối với ai, đây cũng là một cú sốc lớn. Và đối với người kiêu ngạo như Hứa Sơ Sơ, lần vấp ngã này, lại đau đớn trăm ngàn lần hơn nữa....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.